Thiệt tình! Sao lại mệt mỏi như vậy?

Cộc cộc!

Ai vậy?

Công tử có khách ạ!

Ừm! Ta ra ngay đây!

Tấn sinh! Là huynh sao?

Vinh Thành huynh.

***

Chuyện này! Thực sự thì tại hạ thấy có lỗi lắm!

Không! Không phải lỗi của huynh đâu!

Huynh!

Tôi tới đây là việc của Đình Đình!

Tôi biết!

Huynh có thể nói với huynh của huynh không?

Ta!

Vinh Thành huynh!

Ta biết! Ta cũng rất muốn, vì Đình Đình là bằng hữu tốt của ta mà!

Vậy huynh!

Nhưng tính huynh ta không phải huynh không biết, huynh ấy thực sự đã rất quyết tâm trong vụ lần này.

Tại hạ biết làm vậy là có lỗi với Đình Đình Nhưng tại không thể nào làm gì trái với huynh ta!

Vinh thành huynh! Tôi biết huynh rất khó xử nhưng coi như tại hạ xin huynh, xin huynh hãy giúp Đình Đình.

Huynh!

Thôi được! Ta hứa với huynh, nhất định ta sẽ nghĩ cách cứu cô ấy!

Được! Đa ta huynh!

Đừng đa lễ như vậy, ta nói rôi Đình Đình là bằng hữu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play