Trần Vinh công tử mời

Trần Vinh Thế tới nhà lao nơi giam Đình Đình:

Dạ mời Trần Vinh công tử ngồi:

Hắn ngồi xuống, châm điếu thuốc phì phào:

Trần Tiểu thư!

Tên khốn!

Ha ha! Cô vẫn cứng miệng đấy!

Nói cho cô biết là tôi đã tóm được xưởng nhuộm của cô.

Ngươi!

Chưa hết! Còn cả Trần lão già đó nữa tôi đã cho lão hắn ra ngoài rồi! Thấy sao hả!

Ngươi! Ngươi đúng là tên bỉ ổi mà!

Hay! Chửi hay lắm! Nhưng tiếc là cô chẳng làm gì được tôi đâu, Trần tiểu thư à!

Ngươi!

Sao rồi! Trần tiểu thư! Cô ở đây được chứ? Hừm xem chừng Tam đệ tôi đối với cô không tệ phải không?

Nhưng! Chắc là cô sẽ không được như vậy lâu nữa đâu!

Ngươi! Ngươi nói vậy là ý gì?

Hừm! bí mật! Rồi cô sẽ sớm biết thôi!

Ngươi!

Ha ha! Cứ chờ đi! Màn kịch hay sẽ còn ở phía sau!

Tên khốn ngươi sẽ không được sống yên đâu!

Ha ha!!!!

***

Này! Các ngươi định làm gì ta!

Không mau thả ta ra đi!

Mau !

Đình Đình!

Hét lớn rồi choàng dậy, Tấn Sinh toát rất nhiều mồ hôi:

Công tử sao rồi!

Tên người hầu chạy vào:

Ta vừa mơ thấy! Đình Đình!

Chỉ mơ thôi! Công tử ạ! Chắc là do công tử suy nghĩ nhiều quá thôi!

Tấn sinh bước xuống giường:

Công tử uống chút trà cho tỉnh:

Đình Đình! Ta phải làm sao đây! Phải làm sao mới cứu được nàng đây!

Công tử!

Công tử đừng như vậy mà!

Ta! Ta thực sự không biết phải làm sao nữa!

Hây da!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play