Hôm nay vui quá phải không?

Đúng vậy! Giá mà ngày nào cũng được như vậy?

Nhưng chắc là lần sau muốn gặp sẽ khó hơn đấy!

Là sao?

Vinh Thành huynh nói vậy là sao?

Ừm thì tại hạ đang tính vô trong cố đô Huế làm ăn, ở đó đang có nhiều mối làm ăn lắm, là một nơi tốt để gây dựng truyền thống của gia môn.

Hừm! Tôi cũng nghe nói vậy?

Vậy huynh tính đi bao lâu vậy?

Không biết nữa! Nếu ổn thì tôi sẽ ở luôn trong, không về nữa!

Hầy da! Vậy ta biết làm sao đây?

Hiếm lắm ta mới có một người bằng hữu tốtnhư huynh mà nay lại.

Đình Đình tỏ vẻ buồn rầu:

Này! Đừng vội nản trí như vậy chứ? Tại hạ sẽ ra thăm Đình Đình tiểu thư mà!

Thật không!

Đương nhiên! Chúng ta là bằng hữu tốt mà!

Được! Ta kính huynh một cụng, chúc huynh thượng lộ bình an!

Đa tạ huynh!

Thôi mà! Vui lên đi!

Hừm!

***

Tạm biệt!

Tạm biệt!

Đình Đình tiểu thư!

Chuyện gì vậy?

À không? Tại hạ chỉ muốn nói là chúng ta sẽ mãi là bằng hữu tốt!

Hừm tất nhiên rồi!

Huynh đi đường thượng lộ bình an nha!

Hừm! Tạm biệt!

Đi nào! Đình Đình!

Cứ đứng nhìn theo bóng của Đình Đình rời đi, trong lòng Vinh Thành có chút gì đó không nỡ, nhưng rồi cũng đảnh lẳng lặng bỏ đi.

Huynh về đi!

Muội vào trong đi!

Nhìn Đình Đình vào trong, Tấn sinh mới bỏ về, Đình đình cứ ngoái nhìn:

Tiểu thư! Vào thôi! Nhìn gì vậy?

Không! Không có gì đâu!

Hay là tiểu thư!

Là gì?

Là….

Thôi đi, chỉ nói ầm bậy tầm bạ thôi!

Vào thôi!

Hừm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play