Tiểu thư! Mau dạy đi!

Tâm nhi, ngươi làm cái gì mà la lớn lên như vậy chứ:

Tiểu thư à! Cô không nhớ là hôm qua Đại phu nhân đã nhắc cô hôm nay tới xưởng nhuộm để học về công việc đó.

Ờ! Vậy sao?

Vậy nên, tiểu thư hãy mau dậy đi!

Ừm! Nhưng mà thật sự ta buồn ngủ lắm!

Hay là hôm nay không đi, không đi nữa!

Này! Tiểu thư!

Mau dậy đi!

Tâm nhi hét lớn.

***

Tiểu thư, thùy mị chút coi!

Ừm!

Bước xuống kiệu:

Đình Đình tiểu thư tới rồi!

Phúc thúc!

Đình nhi! Lớn quá rồi , ta nhớ hồi ta bế con con mới chỉ là một đứa bé vậy mà nay đã lớn như vậy, hơn nữa lại còn rất xinh đẹp nữa.

Phúc thúc này!

Mau đi vào trong đi, ta được lệnh của Đại phu nhân là phải chỉ bảo con biết chưa?

Chỉ bảo! Vâng! Phúc thúc!

Oa ở đây đẹp thật!

Đình chạy về phía trước:

Ấy này! Cẩn thận, đừng chạy nguy hiểm lắm!

Bụp!

Con ý giống y như mẫu thân con vậy?

Mẫu thân!

***

Đã nhớ hết chưa?

Vâng, phúc thúc.

Con đúng là một đứa bé ngoan!

Càng nhìn con ta càng nhớ mẫu thân con, con thực sự rất giống mẫu thân con!

Vậy sao?

Ừm!

Mau lại đây đi!

Con biết thứ thuốc màu này không?

Thuốc màu này!

Ừm! Nghe mùi có mùi trái cây thơm nhẹ, mùa đậm, khi nhuộm màu lên vải thì sẽ đẹp lắm!

Ừm! Con đúng là một đứa trẻ thông minh!

Nhưng con cũng không biết là nếu quá lạm dụng nó thì sẽ gây ra màu chối gắt, hiểu không?

Hừm!

Con phải nên nhớ điều này biết chưa?

Hừm!

Con nhớ rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play