Hây da! Nếu hắn nhận ra tiểu thư là Phan công tử hôm đó thì…
Thôi đi, ngươi đừng có nói sui sẻo như vậy, chắc hắn chỉ đi qua thôi.
Mong là vậy…
Tiểu thư Đình Đình, Đại phu nhân bảo cô lên trên nhà:
Ờ! Vậy sao?
Mà chuyện gì vậy?
Có người đến hỏi Đại tiểu thư.
Vậy sao? Ngươi biết ai không?
Không biết, nhưng chắc là một vị công tử của một gia môn giàu có, lại rất tuấn tú nữa.
Vậy sao!
Thôi ngươi đi đi, ta sẽ lên luôn bây giờ!
Vâng! Tiểu thư!
***
Lê Thanh công tử mời công tử dùng trà!
Ừm!
Một gia môn quyền quý, chắc hẳn sẽ có một tiểu thư xinh đẹp!
Chắc vậy!
Vinh thành mau lại uống trà đi!
Ừm!
Phu nhân cẩn thận:
Vinh Thành cùng với Lê Thanh hành lễ chào rất tôn kính:
Không phải đa lễ, mời hai vị công tử an vị!
Đa tạ phu nhân!
Hai vị công tử đây là?
Dạ tôi là Lê Thanh Vân ở phủ Lê Thanh phía Nam thành, nghe danh Đại tiểu
thư Tâm giai, người hiền ngoan, giỏi giang, tôi mạn phép tới xin phép
được lui tới thăm hỏi!
Ừm! Còn vị công tử này!
Tôi là Trần Vinh Thành ở phủ Trần Vinh, là bằng hữu của Lê thanh công tử!
Vậy sao?
Đại tiểu thư tới chưa?
Dạ người hầu đang đi mời thưa phu nhân:
Đại tiểu thư!
Tâm giai tới rồi!
Vấn an mẫu thân:
Không cần đa lễ!
Mau lại đây đi Tâm giai, con mau tới chào hai vị công tử đây đi:
Tiểu nữ xin kính chào hai công nữ!
Tuyệt quá! Người vì xinh đẹp, vừa hiền thục,Lê Thành cứ mải nhìn như mất hồn:
Này!
Ờ! Cô nương không cần đa lễ.
Nói chuyện được một hai câu:
Đình Đình tiểu thư đã tới, Đại phu nhân đang chờ người:
Ờ! Ta biết rồi!
Mẫu thân!
Gọi lớn từ cửa:
Đình nhi đã tới rồi kìa!
Mau vào đi con!
Khi Đình Đình bước vào, người đầu tiên cô thấy là Vinh Thành, ngỡ ngàng, có chút hoảng hốt là thái độ của cô, không chỉ có cô mà cả Vinh Thành cũng rất ngỡ ngàng:
Tiểu thư ơi, chết rồi! Làm sao đây!
Sao vậy?
Không! Nhưng vị cô nương này!
Đình Nhi mau lại đây đi!
À! Vâng!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT