Kỳ Việt rất thức thời không để cho Lâm Tiểu Khởi tiếp tục nhọc lòng vấn đề chỗ ở tối nay của hắn, bởi vì ánh mắt Nguyên Uyên khiến hắn hiểu được nếu như tiếp tục ở lại Kỳ Phi Nhiên nhất định sẽ biết mình một ngày nay đều là cái gì.

Nửa đường hắn liền xuống xe, miễn cho bị ánh mắt rét chết người kia của Nguyên Uyên làm cho đóng băng tới, Lâm Tiểu Khởi như thế nào lại coi trọng cái tên bất cận nhân tình này, hắn trong lòng âm thầm thổ tào.

Lúc này Lâm Tiểu Khởi và Nguyên Uyên đều cho rằng hai người này là đang giận dỗi, dù sao tình cảm của bọn họ vẫn đều rất tốt, không nói Kỳ Phi Nhiên đối với Kỳ Việt như thế nào, chỉ nói Kỳ Việt đối với Kỳ Phi Nhiên liền dính chặt, mà Kỳ Phi Nhiên người kia nếu như không yêu Kỳ Việt cũng sẽ không dung túng hắn ở bên cạnh mình trên nhảy dưới nhảy.

Lâm Tiểu Khởi có lẽ không biết Kỳ Phi Nhiên là ai, nhưng Nguyên Uyên và y là bạn bè nhiều năm lại là biết, Kỳ gia rất nhiều năm trước cũng bất quá là một gia tộc suy tàn, nếu như phải có Kỳ Phi Nhiên đột nhiên không giải thích được xuất hiện cũng sẽ không chấn hưng lại gia nghiệp, sở dĩ nói Kỳ Phi Nhiên là xuất hiện không giải thích được chính là bởi vì Kỳ Phi Nhiên trước kia cho tới bây giờ không xuất hiện ở Kỳ gia, mặc dù y không có nói lai lịch của mình, nhưng khi nhìn người Kỳ gia đối với y coi trọng cũng biết Kỳ Phi Nhiên cũng biết Kỳ Phi Nhiên và Kỳ gia không có liên hệ máu mủ, về phần lai lịch của Kỳ Phi Nhiên đối với tất cả bọn họ mà nói đều là một điều bí ẩn.

Hôm sau Kỳ Việt liền không tới tìm Lâm Tiểu Khởi nữa, Lâm Tiểu Khởi do dự nhiều lần vẫn là gọi điện thoại cho hắn, không nghĩ tới hắn sẽ tắt điện thoại, nghĩ tới hắn một người trưởng thành cũng không tới nỗi xảy ra chuyện gì, nhiều năm như vậy Kỳ Việt cũng không phải hỗn loạn vô ích, Lâm Tiểu Khởi tạm thời yên lòng, lúc ăn trưa còn gọi điện thoại cho Nguyên Uyên lúc này hai người có phải lại trải qua thế giới của hai người bọn họ hay không.

Hôm nay trợ lý đột nhiên đẩy cửa phòng làm việc ra, sắc mặt có chút quái dị, Lâm Tiểu Khởi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy vị trợ lý làm việc thành thục hào phóng này sẽ xuất hiện với vẻ mặt như thế.

"Sao thế?" Cậu thuận miệng hỏi một câu.

Trợ lý do dự một chút mới ấp a ấp úng nói: "Có một vị tự xưng là người Kha gia lão gia tử phái tới muốn gặp ngài."

Nói xong chính hắn liền cảm thấy rất kỳ quái, Kha gia ở thành phố Hải Lam cũng xưng tới thế gia đại tộc, trợ lý là người thành phố Hải Lam sinh trưởng ở địa phương, hơn nữa trong nhà cũng không tính là một gia đình bình thường, đối với Kha gia vẫn còn có chút hiểu rõ, nhưng cho dù Kha gia có tiền có thế như thế nào đi nữa cũng không thể phái người vẻ mặt nghiêm túc chạy tới công ty bọn họ đảo khách thành chủ bảo chủ nhân nơi này đi gặp người Kha gia, công ty hai nhà bọn họ không có nghiệp vụ gì lui tới, dựa vào cái thá gì sai người ta tới địa bàn nhà ngươi.

Thật sự coi mình là hoàng đế rồi, còn phái truyền thánh chỉ!

Trợ lý không dám trực tiếp truyền đạt lời đối phương, mà là nói người Kha gia muốn gặp cậu, Lâm Tiểu Khởi nhu nhu trán nói: "Để cho hắn vào đi." Nghĩ cũng biết Kha gia lão gia tử tìm cậu sẽ không có chuyện gì tốt, cậu trong đầu hiện ra bộ mặt Kha Tòng kiêu ngạo nhu nhược lại giống như một đóa hoa trắng nhỏ.

Thư ký Kha lão gia tử phái tới không có nói lời vô ích, sau khi đi vào trực tiếp nói rõ mục đích đến, hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn không ý định rời đi, nói cách khác Kha lão gia tử không để cho Lâm Tiểu Khởi cơ hội suy nghĩ, đi cũng phải đi, không đi cũng phải đi.

Lâm Tiểu Khởi dừng một chút đứng dậy: "Đi thôi." Nên tới luôn phải tới, cậu không sợ đối diện với mấy việc này, chỉ là Kha gia không khỏi kinh người quá đáng, cho rằng như vậy liền có thể bắt nạt cậu như thế nào sao?

Thư ký của Kha lão gia tử lãnh một chút, hắn vốn cho rằng loại chuyện đánh mặt này Lâm Tiểu Khởi nhất định sẽ tức giận, tốt xấu gì cũng muốn đấu tranh một chút, trước khi đến Kha lão gia tử đã sớm nghĩ kỹ kế sách, trước mềm sau cứng, Lâm Tiểu Khởi nếu như không đồng ý liền nói rõ ràng với cậu tình cảnh trước mắt của công ty mới nhập vào thành phố Hải Lam này của bọn cậu, nếu như không đồng ý không sao, dưới lầu còn có rất nhiều bảo tiêu chờ đấy, ngôn ngữ nói không thông cũng chỉ có thể đánh, không nghĩ tới Lâm Tiểu Khởi ngược lại có tự mình biết mình, không đợi hắn nhiều lời liền đồng ý.

Chờ sau khi bọn họ đi trợ lý nhanh chóng gọi điện thoại cho Nguyên Uyên, hắn nhưng là biết quan hệ giữa hai vị boss này, vốn cho rằng công ty bọn họ có Nguyên Uyên bảo vệ liền có thể phát triển thuận lợi một chút, không nghĩ tới hôm nay còn có cá nhân tới đá tấm sắt. Sau khi điện thoại thông qua trợ lý đột nhiên nghĩ đến mấy năm trước tựa hồ Kha gia tiểu thiếu gia trước mặt mọi người từng bày tỏ với Nguyên đại tổng tài, hắn dường như minh bạch cái gì đó, bất quá những cái này không phải hắn có thể trêu chọc tới, hắn vẫn là làm tốt công tác bổn chức của mình đi.

Lâm Tiểu Khởi sau khi đi tới lầu dưới công ty nhìn thấy đại hán áo đen ngồi đầy hai chiếc xe liền chợt hiểu, hóa ra ở đây chờ cậu, cậu cũng không phải sợ mấy người này, chỉ là công ty bọn họ ở thành phố Hải Lam vừa đặt chân, lúc này gây chuyện đối với danh dự công ty không tốt.

Nhà cũ Kha gia nằm ở trên núi phía tây thành phố Hải Lam, Lâm Tiểu Khởi ngồi ở trong xe từ xa nhìn lại cùng Lâm gia không có gì quá khác nhau, cũng không ở khu náo nhiệt, đều thích ở nơi an tĩnh, rõ ràng bên trong cực kỳ xa hoa bề ngoài nhất định muốn làm ra vẻ điệu thấp, hơn nữa thái độ làm người đều cuồng ngạo tự đại.

Cậu đối với chuyện Kha lão gia tử gọi mình đã có suy đoán, phải biết liên hệ của mình và Kha gia cũng chỉ có Kha Tòng, mặc dù cơ hội nhìn thấy Kha Tòng không nhiều lắm, nhưng mỗi lần đều không có ấn tượng tốt, huống chi bình thường cậu cũng đã nghe nói không ít lời về Kha Tòng coi cậu làm tình địch, ngay cả bạn tốt của Nguyên Uyên Kha Dĩ đều nhắc nhở qua nhỏ mọn của Kha Tòng hắn, còn âm thầm nhắc nhở Kha Tòng hắn có Kha gia làm núi dựa đối với Nguyên Uyên sẽ không dễ dàng từ bỏ.

Nhưng có lẽ người Kha gia cuồng vọng tự đại quá lâu, thật sự cho rằng người khác đều nên chịu bắt nạt của mình, lại quên trên thế giới không chỉ có Kha gia.

Xe lái vào trong đại trạch Kha gia, vừa dừng lại liền có một người bộ dáng quản gia đi tới: "Là Lâm tiên sinh đi, lão gia tử chờ cậu đã lâu."

Lâm Tiểu Khởi khẽ gật đầu, mặc dù cách làm của Kha lão gia tử rất không đúng, nhưng là từ thư ký đi mời của ông còn có trên lễ nghi tối thiểu của người quản gia hiện tại này vẫn là không tệ, so với quản gia hoang đường vô độ kia của Lâm gia kia tốt hơn nhiều, hơn nữa lấy hiểu rõ của cậu với Lâm gia, người Lâm Mộ Thành phái đi ra phần lớn cũng phẩm hạnh không đứng đắn, nhìn người dưới đĩa đồ ăn.

Quản gia mời cậu vào đại sảnh Kha gia, lập thức liền có người bưng lên trà nóng sau đó lui ra, bất quá trong đại sảnh trống rỗng, không có chủ nhân ở chỗ này chờ.

Cậu cười híp mắt nhìn về phía quản gia, quản gia lập tức giải thích với cậu: "Lão gia tử mỗi ngày hiện tại đều muốn ra ngoài tản bộ nửa tiếng, bởi vì trước đó không nghĩ tới Lâm tiên sinh tới sớm như thế liền không trở lại, vẫn là mời Lâm tiên sinh chờ thêm một chút?"

Chẳng lẽ còn trách cậu tới quá sớm?

Lâm Tiểu Khởi ngồi ở trên ghế sa lon: "Là lỗi của tôi." Các người mời người cũng không đúng giờ chờ khách ngược lại hàm ý chỉ trích khách, coi như không có Kha lão gia tử chẳng lẽ Kha gia liền không có tiểu bối khác, sau đó nâng chén trà lên chầm chậm uống trà.

Có lẽ là ảo giác của cậu, luôn cảm thấy sau khi nói ra lời này mặt lão quản gia tự hồ có không tự nhiên trong nháy mắt, nhưng rất nhanh bình phục.

Có lẽ người Kha gia gạt cậu ở chỗ này thành nghiện, sau khi Lâm Tiểu Khởi ngồi ở chỗ này 20ph còn không đợi tới Kha lão gia tử trong truyền thuyết, ngay cả lão quản gia vừa dẫn cậu tới cũng không thấy bóng dáng, gạt cậu một mình ở chỗ này là có ý gì?!

Đây là muốn ra oai phủ đầu với cậu? Lâm Tiểu Khởi nhếch khóe miệng lên cười hết sức xán lạn, đã chủ nhà không có tự giác đãi khách mình cũng không cần đàng hoàng chờ nữa, nghĩ tới đây cậu lấy điện thoại di động ra bắt đầu chơi trò chơi tối qua vừa tải xuống, thân là người khai phá võng du toàn tức bản thân cậu liền mê game, bình thường bởi vì các loại nguyên nhân thời gian có thể chơi game không nhiều lắm, hiện tại người ta đã không cần gặp cậu cậu cũng không cần thiết chờ ngu ngốc.

Lúc Kha Tòng đỡ Kha lão gia tử vào đại sảnh nhìn tới chính là người bọn họ vốn định âm thầm gây áp lực đang thoải mái tựa vào trên ghế salon say mê chơi game, đây là cái cảnh tượng gì?! Kha lão gia tử một đời luật kỷ luật nhân tại chỗ liền bị người trẻ tuổi không tôn trọng ông này chọc tức thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, con cháu của lão nhân gia ông ta ngay cả hồ nháo hơn nữa ở trước mặt ông cũng là đàng hoàng, không ai dám xuất hiện ở trước mặt ông ta như vậy.

Kha lão gia tử còn chưa nói Kha Tòng đã mở miệng trước: "Lâm Tiểu Khởi, tới nhà người khác làm khách chính là loại thái độ này?! Không ai dạy qua cậu lễ nghi tối thiểu sao? Đúng rồi, tôi đã quên cậu sớm đã bị Lâm gia đuổi ra ngoài, không cha lại không mẹ, không giáo dưỡng cũng là chuyện đương nhiên!"

Lời này nói ra trong lòng hắn rất là sung sướng, làm một người đã sớm nhìn Lâm Tiểu Khởi không vừa mắt nhưng không có chỗ phát tiết Kha Tòng tỏ vẻ đến địa bàn nhà mình muốn nói cái gì liền nói cái đó, không tiếp tục sợ người khác nữa.

Chỉ cần vừa nghĩ tới Lâm Tiểu Khởi đoạt Nguyên Uyên hơn nữa cùng Nguyên Uyên ở cùng một chỗ còn có đứa nhỏ hắn đáy lòng liền hết sức không thoải mái, Nguyên Uyên là người hắn đã sớm nhìn trúng, hắn nhìn trúng tại sao có thể bị người đoạt đi, hồi bé đồ chơi của Kha Dĩ hắn coi trọng không phải cũng dưới giúp đỡ của ông nội tới tay sao? Mặc dù hôm sau hắn liền đập nát món đồ chơi kia, đồ người khác dùng qua đáng ghét nhất!

Nhưng hắn thề chỉ cần Nguyên Uyên có thể kịp thời nhìn rõ ràng bộ mặt thật của Lâm Tiểu Khởi trở lại bên cạnh hắn hắn nhất định không tính toán hiềm khích lúc trước, đối với Kha Tòng mà nói nhất định là Lâm Tiểu Khởi câu dẫn Nguyên Uyên, thiết kế sinh ra đứa nhỏ của Nguyên Uyên Nguyên Uyên mới không thể không ở chung một chỗ với cậu ta, Nguyên Uyên là của hắn, từ ngày đó hắn nhìn trúng chính là người của hắn, hắn làm sao cho phép người khác có anh chứ.

Lâm Tiểu Khởi nhìn thấy một già một trẻ này đi vào liền thu lại điện thoại, cậu lúc trước làm như vậy cũng là bởi vì nhất thời tức giận, đối với Kha lão gia tử phái người mạc danh kỳ diệu dẫn cậu tới đây cậu không phải không tức giận, chỉ là cậu theo thói quen ở trước mặt người là che dấu ý nghĩ chân thật của mình, cho dù cười xán lạn với lão quản gia hơn nữa cũng không thay đổi được uất ức trong lòng, Kha gia các người đã mời ta đến đên đều dùng loại thái độ thờ ơ này, vậy ta cớ gì còn tôn trọng các người.

Lời của Kha Tòng đối với cậu cũng không có bao đả kích, cậu trước kia nghe được lời như thế rất nhiều rất nhiều rồi, hơn nữa tình cảm cậu đối vói cha mẹ đã sớm từng chút tiêu hao hầu như không còn, bất quá cái này cũng không đại biểu mình liền có thể bị hắn vũ nhục.

Lâm Tiểu Khởi khẽ mỉm cười: "Xem ra gia giáo của Kha gia không tệ, gạt khách tới chỗ này một tiếng cũng không xuất hiện loại chuyện này chẳng lẽ là đạo đãi khách lưu hành gần đây? Tôi quả nhiên tụt hậu với xã hội này quá lâu, không bằng thỉnh Kha thiếu gia giảng giải cho ta một chút lễ nghi của xã hội thượng lưu đi."

Kha Tòng vừa nghe lời của cậu liền thiếu kiên nhẫn: "Cậu đừng nói hưu nói vượn, ngay cả 40ph cũng chưa tới cậu còn dám nói 1 tiếng, thật là không biết tốt xấu!"

Từ sau khi Lâm Tiểu Khởi tới hắn liền bồi lão gia tử âm thầm lén lút ghi nhớ thời gian, nếu như không phải sợ tiếp tục chậm trễ có thể liền kinh động Nguyên Uyên, hắn mới sẽ không sớm như vậy xuất hiện.

"Nha, hóa ra là 40ph a." Lâm Tiểu Khởi nhàn nhạt lặp lại.

Trên mặt Kha Tòng lập tức cổ quái, Kha lão gia tử nhân cơ hội ho một tiếng, Kha Tòng bận rộn đỡ Kha lão gia tử đi qua ngồi xuống, sau đó hung hăng khoét Lâm Tiểu Khởi một cái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play