Mã Áo nâng chén với hắn: “Tôi đi gặp hắn, theo lời cậu. Thấy ánh mắt hắn lúc nhìn tôi, tôi liền hiểu”
Trương Tri Âm gật đầu, không nói gì. Hắn có thể thấy sự bi thương trong mắt nam nhân trước mặt. Bởi tận thế, bởi đấu tranh, bọn họ mất đi cuộc sống vốn hòa bình, mất đi người thân, mất đi người yêu. Nhưng hiện tại rất khó nói tất cả những thứ này đều là tình tiết game mà thôi, là do tổ thiết kế trò chơi, là Ân Niệm hư cấu nên. Cho dù xem một loạt tác phẩm điện ảnh hoặc một bộ phim truyền hình đều không thể tránh khỏi thường đặt bản thân vào hoàn cảnh người trong cuộc, huống hồ như bây giờ.
Nhưng hắn không thể trách móc nặng nề bất luận là ai, hắn chỉ có thể cố gắng khiến tất cả những việc này phát triển theo chiều hướng tốt. Hắn lại thấy lo sợ mình nhỏ bé, lo sợ mình vô lực, nhưng thật may mắn, còn có Ân Niệm bên hắn.
“Cần anh giúp làm gì sao?”
Trương Tri Âm mím môi, gật đầu: “Cần”
Đại hội liên minh kéo dài một tuần, ngày thứ tư mới là thời khắc mấu chốt phải biểu quyết quyết định xem ai sắp trở thành thủ lĩnh đời tiếp theo, ba ngày trước các thế lực quanh đây đã đánh cược với nhau.
Nhưng chi đội Lôi Đình có vẻ không bị tổn thất chút nào, việc thành công giải quyết kẻ xâm nhập trước đêm diễn ra đại hội cũng được lan truyền khắp căn cứ, nhất thời nhân khí tăng cao.
Sau khi quyết định, Trương Tri Âm sẽ vạch trần Lý Thủy Phong vào ngày tuyển chọn thứ ba, lúc trước khi biểu quyết tăng thêm trong hội nghị. Vào lúc này, mỗi người đều sẽ có cơ hội đề ra ý kiến cùng cái nhìn của mình đối với liên minh.
Là người sáng lập hiệp hội Bạch Mang, Ân Niệm “mất tích” thành công trở về dường như muốn tham gia tất cả hội nghị.
Trương Tri Âm gần như có thể tưởng tượng được Ân Niệm nhận rất nhiều oán niệm.
Điều tốt duy nhất chính là làm người tham dự, Ân Niệm và những đại biểu khác thuộc hiệp hội Bạch Mang đều tiến vào căn cứ trụ sở liên minh, cách nơi ở Trương Tri Âm không xa. Hắn rốt cuộc có thể dùng thân phận con người quang minh chính đại ở cùng một chỗ với Trương Tri Âm.
Hội nghị buổi chiều được kết thúc sau một hồi tranh luận, người phụ trách hiệp hội Bạch Mang – trong mắt người ngoài là lạnh nhạt xa cách Ân dược sĩ lại làm phát ngôn viên– căn bản không biết đến thân phận thực sự của ông chủ mình – tuy rằng thân ở trận doanh chính nghĩa – nhưng thật ra Raton Mông Tạp Lập Úc Hỏa làm việc cho hắn.Tang Nhạc thịnh tình muốn mời ông chủ của mình cùng hiệp hội Bạch Mang dùng cơm.
Ân Niệm đứng lên, liếc mắt nhìn hắn: “Tôi có hẹn”
Tang Nhạc sửng sốt một chút, thầm nghĩ dược sĩ thân trăm năm cô độc vạn năm cô độc ngàn năm cô độc còn có khả năng có hẹn? Sau đó mới trăm ngàn nhận ra mình không dám nói không được, anh mất tích lâu như vậy cuối cùng đã quay về hiệp hội, có rất nhiều việc chờ anh xử lý đó, anh tuyệt đối không thể đi hẹn hò vào lúc này, cho dù hẹn hò cũng phải mang ta theo, thuận tiện giải quyết một công đôi việc cũng tốt!
Vì vậy hắn đi theo, sửa lại áo khoác, cầm lấy văn kiện trên bàn, nghiêm túc nói: “Tôi và anh cùng đi”
Ân Niệm liếc hắn, lạnh nhạt nói: “Không cho anh đi cùng”
Nhưng Tang nhạc vẫn lặng lẽ đi theo.
Rốt cuộc không rõ đây là tốt hay xấu.
Trong mắt Tang Nhạc, Ân Niệm mặc dù là người có hơi lãnh đạm, thế nhưng thật sự lại là một người có tài trí, thâm tâm lương thiện, là người tốt chí công vô tư, cho nên chưa bao giờ sợ hãi Ân Niệm như Mông Tạp Lập, Lôi Đốn, Úc Hỏa. Dưới cái nhìn của hắn, bởi vì chuyện quan trọng là tìm cách cứu nhân loại nắm toàn bộ thời gian riêng tư của dược sĩ, dược sĩ chắc cũng sẽ không quá oán giận.
Đối với loại ý nghĩ này của hắn, nếu như bọn Lôi Đốn biết đến, chỉ có thể âm thầm cảm thông.
Ân Niệm không để ý tới hắn, trực tiếp dùng dị năng không gian truyền tống đến ký túc xá Trương Tri Âm. Mặc dù ở tổng bộ căn cứ, nếu cần phải được cho phép đặc biệt, lợi dụng dị năng không gian truyền tống di chuyển đều bị cấm.
Đợi đến khi Tang Nhạc thở hồng hộc tìm tới nhà ăn, Ân Niệm đã không để ý hắn có theo tới hay không.
Bởi vì đó là lúc Ân Niệm lại ngoan ngoãn giống như một con mèo, Trương Tri Âm vẫn như trước mang theo hắn và cả đám chi đội Lôi Đình ăn cơm cùng nhau. Ảnh hưởng của Tang Nhạc hắn chẳng để tâm. Chỉ cần giống như ở nhà sau khi ăn cơm vối Tri Âm thì lên kế hoạch ngâm nước nóng.
Hiếm thấy Ân dược sĩ quy củ tham dự hội nghị cả ngày, rõ ràng hắn biểu hiện ra rằng đang mất hứng, áp suất thấp khuếch tán đến toàn bộ nhà ăn cũng có thể cảm giác được, những người ăn cơm tốc độ đều không tự chủ nhanh hơn ba phần so với thường ngày.
Tang Nhạc nhìn Ân Niệm theo sát ngồi cùng một chỗ với Trương Tri Âm, một mặt giật mình: “Trương đội trưởng?! Cậu từ lúc nào với dược sĩ…” Quan hệ tốt như vậy? Hắn nhớ lại thời điểm còn ở căn cứ Hi Vọng, dược sĩ từ trước đến nay lạnh nhạt lại phá vỡ quy tắc thường ngày đứng ra giúp vị đội trưởng này chiến thắng người hãm hại hắn. Tuy rằng ấn tượng rất sâu, nhưng không nghĩ tới bọn họ bây giờ vẫn còn liên hệ. Hơn nữa xem ra quan hệ thân mật không ít.
Tiểu Kim một mặt kinh ngạc nhìn hắn một hồi: “Làm trợ lý của Ân dược sĩ mà anh cư nhiên không biết?! Đội trưởng của chúng tôi với Ân dược sĩ lớn lên bên nhau!”
Hơn nữa tuyệt đối không phải bạn bè từ nhỏ thông thường đơn giản như vậy, Tiểu Kim bổ sung trong lòng. Ít nhất cũng là tình đầu ý hợp từ nhỏ! Thậm chí có thể là thề nguyền sống chết, gương vỡ lại lành, cửu biệt tương phùng, trải qua thử thách chết đi sống lại cũng không có gì có thể chia cách bọn họ lần thứ hai!
Tang Nhạc yên lặng ngồi xuống một bên tiêu hóa sự thật này.
Trương Tri Âm nghe Tiểu Kim nói sau lưng, đừng nói Tang Nhạc, chính hắn mãi cho đến khi Ân Niệm nói ra khỏi miệng mới biết mình cùng hắn là mối quan hệ hai đứa nhỏ vô tư thanh mai trúc mã.
Vì muốn nói sang chuyện khác, đồng thời động viên cảm xúc Ân Niệm, Trương Tri Âm kéo ống tay áo Ân Niệm, dùng ngữ khí như dỗ dành nói: “Hội nghị hôm nay thế nào?”
“Bọn họ cả một ngày đều báo cáo thành quả đối phó Y dược sĩ của mình, đồng thời bàn bạc làm sao có thể tiến một bước đối phó Y”. Ân Niệm nhìn xuống ống tay áo, thần sắc trên mặt hòa nhã đi rất nhiều, xoay tay cầm lấy tay của Trương Tri Âm, lập tức quay đầu, khóe mắt hơi nhướng lên nhìn hắn, “Chính là như vậy”
Trương Tri Âm không còn gì để nói.
“Bọn họ còn cách mỗi mười phút lại trưng cầu ý kiến của anh”. Ân Niệm nói bổ sung.
“Trời ạ”. Tiểu Kim lên tiến trước. “Bọn họ cũng không biết Y là anh trai sinh đôi của ngài?”
Ân Niệm lắc đầu một cái.
Tang Nhạc hoảng sợ lại gần: “Dược sĩ, cậu có anh trai sinh đôi? Là Y?”
Ân Niệm liếc mắt một cái, gật gật đầu. Yên lặng tiếc hận không thể dùng chiêu thức biểu tình “Đến căn cứ Dục Hỏa ở đó không có mệnh lệnh của ta không được quay về” này đối phó với người trước mặt, tuy nhiên khả hắn có thể cân nhắc trực tiếp bảo Úc Hỏa bắt đem tên kia đi.
Tiểu Kim lần thứ hai đồng tình nhìn Tang Nhạc: “Cái này anh cũng không biết?”
Trương Tri Âm trong lòng yên lặng giải thích cho Tang Nhạc, chuyện này, trước khi Ân Niệm nói ra, đoán chừng đến chính Ân Niệm cũng không biết.
Nhìn ánh mắt khiếp sợ của Tang Nhạc, hai chân mày Tiểu Kim chếch lên, trên môi bao hàm nét cười, cảm giác đầy ưu việt ăn đứt Tang Nhạc – hắn liền biết, làm người nhà của chị dâu nhất định có chỗ tốt. Đạo lý này, từ lúc hắn học lên sơ trung, khi A Không bắt đầu có người bạn trai đầu tiên đã hiểu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT