Sau vài ngày, chiều nào Tiếu Viễn Trình tan làm cũng đến bệnh viện xem người nọ, rồi mới về nhà. Nhưng là Từ Trác Dư hiện tại mỗi ngày đều cố ý tăng ca đến đêm khuya, cho dù về nhà cũng trực tiếp vào phòng không nói với anh một câu nào, vẫn là cùng Tiếu Viễn Trình chiến tranh lạnh.

Tiếu Viễn Trình đối với việc này cũng không biết làm sao, anh không hề hy vọng hai người ở chung như thế, nhưng tinh thần mệt mỏi làm cho anh không có sức lực cùng Từ Trác Dư nói chuyện hòa hợp, huống chi quả thật có một số việc anh không muốn cho Từ Trác Dư biết.

Vậy là anh chỉ có thể tiếp tục nôn nóng trong lòng.

Khi kiểm tra phòng bệnh, Từ Trác Dư thừa dịp sư phụ thăm hỏi người bệnh, quan sát thiếu niên trên giường bệnh.

Thiếu niên đã sớm tỉnh lại, một đôi mắt màu hổ phách nhìn về phía sư phụ, nhu thuận trả lời mỗi vấn đề của đạo sư. Đầu giường là bệnh án có ghi tên cậu Kỷ Hòa, 21 tuổi. Cậu ấy có một đôi mắt thật to giống như là mèo con, hai bên má là lúm đồng tiền xinh xắn, làm cho cậu giống mèo nhỏ xinh đẹp, khiến cho người thích. Thế nhưng khuôn mặt không có huyết sắc cùng với băng vải thật dày ở trên đầu khiến cho cậu ấy thêm vài phần gầy yếu. Hơn nữa thiếu niên nhìn về phía cậu với biểu tình rất bình tĩnh, như là không biết cậu cùng Tiếu Viễn Trình có quan hệ.

Từ Trác Dư rủ đôi mắt xuống.

Khi trước cậu đồng ý hôn nhân này là bởi vì cậu cảm thấy được tình cảm có thể chậm rãi bồi dưỡng, cậu có tin tưởng lúc hai người thành lập trói buộc, nhưng cậu lại không đoán được Tiếu Viễn Trình đã có người trong lòng.

Huống chi người nọ còn mang bệnh, nằm ở giường bệnh cũng có thể thấy điềm đạm đáng yêu, cậu sao có thể tranh được.

Ly hôn chính là cách làm có lợi nhất đối với cậu, nhưng là sau khi ly hôn nên hướng cha mẹ hai bên giải thích như thế nào? Hạng mục chưa hoàn thành xong lại như thế nào?

Đáng sợ nhất là, cậu phát hiện cho dù sự tình diễn biến tới mức độ này, chính mình vẫn có chút luyến tiếc Tiếu Viễn Trình.

Từ Trác Dư nhắm chặt hai mắt lại.

Nghĩ đến tuần trăng mật cùng thời gian ngọt ngào khi trước, cậu không nhịn được xót xa trong lòng.

Cậu động tâm, với cuộc hôn nhân vớ vẩn này. Cho nên cho dù không có giải thích, cho dù không vui, Từ Trác Dư vẫn không muốn bỏ cuộc, cậu thích Tiếu Viễn Trình.

Nếu không thể làm người trong tim anh, vậy làm người cùng chung giường với anh cũng tốt đi?

………………………….

Tuy nhiên, điều này cũng không có nghĩa là cậu sẽ sống trong bóng tối.

Sau khi đi ra phòng bệnh, Từ Trác Dư nhìn danh thiếp trong tay, bấm vài số lên điện thoại.

” Alo, xin hỏi có phải Khổng Trạch không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play