Sau đó, như là trốn tránh, Từ Trác Dư bối rối đi ra khỏi góc hành lang.
Cậu có cảm giác, Tiếu Viễn Trình nói dối. Cho nên, đối với việc Tiếu Viễn Trình tận lực giấu diếm, cậu nhất định phải biết rõ ràng.
Hình ảnh một người hiện lên trong đầu Từ Trác Dư.
Nghĩ đến Tiếu Viễn Trình từng nói qua ” Không nên thân cận cùng hắn”, Từ Trác Dư cảm thấy được có lẽ người này sẽ biết điều gì đó mà cậu muốn biết.
Gần tối, Từ Trác Dư vừa mới đi thang máy ra đại sảnh lầu một liền gặp Tiếu Viễn Trình mua thức ăn nhanh, hai người đều sững sờ.
Tiếu Viễn Trình mở miệng nói, ” Anh hôm nay buổi chiều phải ở lại chỗ này, có thể sẽ không về nhà.”
Từ Trác Dư chỉ giương mắt nhìn hắn, rồi mới lạnh lùng hỏi, ” Anh hai ngày kia…….Có thật ở lại tăng ca?”
Tiếu Viễn Trình không ngờ tới Từ Trác Dư đoán được, nói, ” Thật có lỗi, anh quả thật nói dối. Nhưng là cậu ấy không có người thân bên cạnh, tình trạng hai ngày trước lại không tốt, anh chỉ chiếu cố cậu ấy thôi……..”
” Mới như thế đã nói dối, hôn nhân như vậy có ý nghĩ gì đâu…..” Từ Trác Dư cúi thấp đầu nhìn về phía mặt đất, khe khẽ thở một hơi.
Sau khi về đến nhà, Từ Trác Dư cũng không bật đèn, trực tiếp từ trong bóng đêm mò tới sô pha, rồi mới mở TV.
Màn hình TV hiện lên một thế giới đầy màu sắc, nhưng chiếu vào khuôn mặt cậu chỉ là những chùm sáng nhợt nhạt. Từ Trác Dư nằm lì ở sô pha, bắt đầu hồi tưởng lại việc phát sinh ngày hôm nay, chuyện này làm cho cậu không kịp chuẩn bị. Bất giác, cậu đã ngủ trên sô pha từ lúc nào.
Cậu mơ một giấc mơ.
Trong mộng, chính mình hồi nhỏ đang khóc, nhìn ba ba, dì cùng em trai trước mắt, giống như cậu cùng bọn họ là hai thế giới. Trong lòng cậu dường như có một nguyện vọng mãnh liệt, cậu muốn thực hiện nó……..
………… Nguyện vọng kia, vì sao lại không được?
Ngày hôm sau, Từ Trác Dư đi làm, phát hiện vẻ mặt đồng nghiệp ở bệnh viện nhìn cậu có chút khác thường.
Tiểu y tá vẫn theo cậu làm việc nhìn cậu bằng ánh mắt đáng thương, rồi còn nhìn cậu bằng ánh mắt sâu sắc, biến thành Từ Trác Dư không hiểu cái gì cả, chỉ phải nở một nụ cười xấu hổ. Khi cậu đi qua một phòng bệnh, thấy thiếu niên trên giường còn chưa tỉnh lại, cùng với Tiếu Viễn Trình ngủ say bên giường cậu mới hiểu được ánh mắt của người ngoài là vì sao.
Cẩm Trình ở S thị là một công ty lớn, mà Tiếu Viễn Trình lúc nào cũng sẽ lên TV, là nhân vật chính của tạp chí linh tinh, người thường cũng biết dung mạo của anh, đám cưới của hai người ở thành phố cũng coi như vang động. Mà Tiếu Viễn Trình ở bệnh viện chiếu cố một đêm, nửa đêm bác sĩ cùng y tá đều thấy được. Cho nên khi mọi người nghĩ đến nơi làm việc của “phu nhân” Tiếu Viễn Trình thế nhưng lại đi chăm sóc một người nam nhân khác, nghĩ một chút đến đám cưới của hai người, cũng hiểu được chút chuyện.
Hiển nhiên là Tiếu Viễn Trình bị bắt cưới một người nam nhân mà anh không thương mà thôi, người nằm trên giường bệnh kia mới là tình yêu của anh.
Thế là khi nhìn Từ Trác Dư, ánh mắt mọi người cũng có chút thương hại.
Với việc này, Từ Trác Dư chính là mắt điếc tai ngơ, làm bộ như cái gì cũng không biết.
Cậu vừa mới bước vào phòng làm việc, liền nghe một âm thanh khinh miệt vang lên, ” Chồng còn ở chỗ này chiếu cố người bệnh, làm bác sĩ cũng là vợ lại có thể an ổn về nhà ngủ?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT