Nam Cung Quyết đứng
lên, chậm rãi bước về phía cửa sổ, ánh mắt sâu thẳm nhìn ra cảnh đẹp bên ngoài,
suy nghĩ mông lung:“Lấy tình huống trước mắt của chúng ta mà nói, Thừa tướng
phu nhân ở Tướng phủ có thế lực ngầm của mình, tối hôm qua truy bắt Lạc Mộng
Khê không phải là thị vệ Tướng phủ thật sự, mà là thế lực ngầm của Thừa tướng
phu nhân.”
“Một nam tử xuất
hiện ở thanh lâu có hai loại khả năng, đầu tiên là để tiêu khiển, còn lại chính
là âm thầm thăm dò sự tình, việc bổn vương không gần nữ sắc sớm đã truyền khắp
các quốc gia, người thông minh như Thừa tướng phu nhân, đương nhiên sẽ hoài
nghi bổn vương xuất hiện ở thanh lâu là vì thăm dò sự tình.”
“Nhưng mà, tối
hôm qua bọn thị vệ ở Hồng Xuân lâu nhìn thấy Nam Cung Quyết đang ôm ấp mỹ nhân,
cho nên, Thừa tướng phu nhân sẽ sinh ra hoài nghi đối với thân phận của
tên Lạc vương gia kia……”
“Vì thế, Thừa tướng
phu nhân liền sai người truyền ra tin đồn ngươi ở Hồng Xuân lâu suốt đêm sủng hạnh
mười yên hoa nữ tử!” Nam Cung Quyết nói tới đây, Bắc Đường Diệp cũng đại khái
hiểu được đầu đuôi câu chuyện:“Thừa tướng phu nhân cho rằng, nếu tối hôm qua
Nam Cung Quyết là thật thì chính Nam Cung Quyết sẽ ra mặt để cải chính tin đồn,
bởi vì ngươi không có sủng hạnh mười yên hoa nữ tử, nhưng như vậy, nàng liền bắt
được nhược điểm của ngươi, bước kế tiếp sẽ lợi dụng điểm này uy hiếp ngươi làm
bất cứ chuyện gì cho nàng.”
“Nếu Lạc vương
kia là giả, hắn đã hủy hoại danh dự của Nam Cung Quyết ngươi, ngươi sẽ sai người
điều tra mọi chuyện, như vậy, Đại phu nhân không cần tốn nhiều sức liền có thể
bắt được thích khách Tướng phủ đêm đó!”
“Thông minh, Thừa
tướng phu nhân thật sự là một nữ nhân có đầu óc lợi hại!” Bắc Đường Diệp nhịn
không được mà liên tục tán thưởng, nhưng lập tức khe khẽ thở dài:“Chỉ tiếc đối
thủ của nàng là Nam Cung Quyết ngươi, chỉ sợ nàng còn chưa ra chiêu, đã bị
ngươi chỉnh vô cùng thê thảm!”
Lợi hại của Nam
Cung Quyết, Bắc Đường Diệp từng mở mang kiến thức qua, tuy rằng việc đã qua lâu
rồi, nhưng mỗi khi nghĩ đến, trong lòng Bắc Đường Diệp vẫn còn sợ hãi: Cùng ai
là địch cũng không thể cùng Nam Cung Quyết là địch, nếu không, bản thân mình chết
thế nào cũng không biết……
“Đối phó với Thừa
tướng phu nhân không cần bổn vương tự mình động thủ!” Nam Cung Quyết mâu quang
hơi trầm xuống:“Sẽ có người làm thay.”
“Ai làm thay?” Bắc
Đường Diệp đầu đầy sương mù: Chẳng lẽ ngươi nuôi dưỡng một con rối để lâu lâu
sai khiến……
“Lạc Mộng Khê,
cũng chính là người đã tung ra tin đồn thứ hai!” Nam Cung Quyết mâu quang thâm
thúy càng ngưng càng sâu, giống như muốn hút người ta vào trong:“Thừa tướng phu
nhân truyền ra tin đồn đơn giản là muốn cuốn bổn vương vào trong đó, làm đảo loạn
toàn bộ thế cục, nhưng Lạc Mộng Khê tung ra tin đồn thứ hai, sẽ khiến toàn bộ
mũi nhọn nhắm vào phủ Thừa tướng, đem bổn vương từ trong vòng xoáy mà Đại phu
nhân gây nên kéo ra, chắc hẳn, nàng không muốn để bổn vương nhúng tay vào chuyện
này.” Nam Cung Quyết mâu quang thâm thúy hiện lên một tia mất mát nhàn nhạt.
Bắc Đường Diệp
nhíu mày, trong lòng sinh khó hiểu:“Nếu Thừa tướng phu nhân hoài nghi tin đồn
thứ hai là do Nam Cung Quyết ngươi sai người tung ra, như vậy, chẳng phải là chữa
lợn lành thành lợn què sao, công khai nói cho Đại phu nhân biết Lạc vương tối
hôm qua xuất hiện ở thanh lâu, chính là Nam Cung Quyết ngươi.”
“Thừa tướng phu
nhân sẽ không có loại hoài nghi này!” Nam Cung Quyết nhẹ nhàng lắc đầu, mâu
quang tối đen lóe tia nồng đậm tán thưởng chưa bao giờ có:“Lúc Lạc Mộng Khê
tung ra tin đồn thứ hai, khẳng định đã để lại manh mối làm Thừa tướng phu nhân
hài lòng, để cho nàng biết, tung ra tin đồn thứ hai không phải là người trong
phủ Lạc vương, đây là chỗ cao minh của Lạc Mộng Khê!”
Quả nhiên không
ngoài dự đoán của Nam Cung Quyết, lúc Ngô Phi mang tin tức từ bên ngoài trở về
nói cho Đại phu nhân, dung nhan xinh đẹp của Đại phu nhân lập tức bị mây đen
che kín:“Ngươi xác định người tung ra tin đồn thứ hai không phải người trong phủ
Lạc vương?”
Đáng ghét, đáng
ghét……Ta sai người truyền ra tin đồn thứ nhất là muốn Nam Cung Quyết đứng ở đầu
ngọn gió hứng chịu tất cả mũi nhọn, ta sẽ luôn nằm ở thế chủ động, nhưng tin đồn
thứ hai vừa được tung ra lại khiến tất cả mũi nhọn chuyển hướng vào Tướng phủ,
phản ta một quân.
Như vậy, ta
không thể dò xét, lợi dụng Nam Cung Quyết, càng không thể ngồi một chỗ mà ngư
ông đắc lợi, Nam Cung Quyết thân là người hoàng thất, tâm cao khí ngạo, đối mặt
với tin đồn thứ nhất gây bất lợi cho hắn, hắn nhất định sẽ không chịu ngồi yên,
hắn đem binh đến Tướng phủ vấn tội……
“Thuộc hạ khẳng
định một trăm phần trăm!” Ngô Phi giọng điệu khẳng định:“Người tung ra tin đồn
thứ hai là một nữ tử, khinh công, võ công đều cực cao, hơn nữa, nàng còn có đồng
bọn, lúc thuộc hạ âm thầm theo dõi, bị nàng phát hiện, cùng đã giao thủ qua
nhưng suýt nữa thì không địch lại……”
Đại phu nhân
trong lòng cả kinh, mâu quang âm lãnh hơi trầm xuống: Chẳng lẽ thật sự người
kia đã biết Lạc Mộng Khê thức tỉnh, tới đón nàng ……
Không được, về
công về tư, ta cũng không thể để cho nàng sống sót mà rời Tướng phủ……
Nhớ lại điểm
này, khuôn mặt xinh đẹp của Đại phu nhân vặn vẹo nghiêm trọng, mâu quang âm
lãnh thoáng hiện hàn quang: Tất cả kể hoạch của ta đều bị nàng làm cho xáo trộn,
Lạc Mộng Khê chết tiệt, các ngươi so với nàng càng chết tiệt hơn…… Tức chết ta,
thật sự là tức chết ta ……
Thích khách đáng
chết, tốt nhất đừng để ta bắt được ngươi, nếu không, ta sẽ đem ngươi ngũ mã xé
xác, lột da hủy cốt, băm thành nghìn mảnh……
Đại phu nhân sắc
mặt âm lãnh, hai bàn tay mềm nắm chặt kêu “Răng Rắc”, trên mu bàn tay gân xanh
nổi lên rõ rệt, tên thích khách phá hư chuyện tốt của nàng, giống như con kiến ở
trong tay nàng, nàng muốn dùng lực thì dùng lực, bóp cho tan xương nát thịt,
tan thành tro bụi……
Đại phu nhân đột
nhiên nâng mí mắt lên, mâu quang âm lãnh thoáng hiện lệ quang, khóe miệng khẽ
nhếch lên một tia ý cười lạnh lẽo:“Phái người ám sát Lạc Mộng Khê, phải làm sạch
sẽ gọn gàng, không lưu lại dấu vết!” Các ngươi tới đón Lạc Mộng Khê phải không,
vậy mang theo thi thể của nàng trở về đi, các ngươi phá hư chuyện tốt của ta,
ta sao lại để cho các ngươi tiêu dao khoái hoạt!
“Việc này……” Ngô
Phi mặt lộ ra vẻ khó xử, do dự mãi, vẫn là quyết định nói thật:“Phu nhân, Lạc
Thừa tướng an bài Lôi Viễn, Lôi Thanh bảo hộ ở Khê viên, người chúng ta căn bản
không tới gần Lạc Mộng Khê được……”
Cái gì? Lạc Hoài
Văn! Ngay cả ngươi cũng muốn chống đối ta, tức chết ta, thực sự là tức chết
ta…..
Đại phu nhân tức
giận tận trời, đột nhiên đứng lên, tung chưởng về phía bàn tròn trong phòng
khách:”Bành” một tiếng nổ qua đi, bàn tròn trong phút chốc nổ tung, mảnh vụn
bay loạn……
Đặt mình trong mảnh
vụn, bụi mù. Khuôn mặt xinh đẹp của Đại phu nhân vặn vẹo nghiêm trọng, mâu
quang sắc bén thoáng hiện lệ quang, nghiến răng nghiến lợi rống ra một câu:“Lạc
Mộng Khê, ta nhất định sẽ đem ngươi băm thành nghìn mảnh!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT