Phùng Thiên Cương liên tiếp tiết lộ thiên cơ, tuổi thọ cũng giảm đi hơn phân nửa, công lực cũng biến mất không ít, lần này đến Tuyệt Tình cung do Nam Cung Phong vừa trốn về Tây Lương hộ tống.

Nam Cung Quyết, Phùng Thiên Cương mang theo đội thị vệ cùng nhiều lễ vật quý giá đi Tuyệt Tình cung, mọi người đều có nhược điểm, vị sư huynh này của Phùng Thiên Cương cũng chính là trưởng lão Tuyệt Tình cung rất yêu tiền.

Trong nhà hắn vàng bạc chất thành núi, mà hắn còn không thấy đủ, có cơ hội liền gom vàng bạc vào trong nhà, mỗi đêm đều ôm vàng bạc mà ngủ.

Có nhược điêmr rất tốt, biết hắn tham tiền, đương nhiên Phùng Thiên Cương sẽ đưa tiền.

Ngay lúc Nam Cung Quyết, Phùng Thiên Cương mang theo lễ vật đến Tuyệt Tình cung xin Thánh Thạch thì đại quân của Nam Cung Quyết, Bắc Đường Dực thế như chẻ tre thắng tiến đến Kinh Thành Tây Lương.

Ha gấp đến cực độ, Phùng Thiên Cương đi không biết đến khi nào mới có thể trở về, Bản cung không thể ngồi yên chờ chết, phải nghĩ cách khác mới được.

“Người đâu, đi điều tra xem nhược điểm của đám người Nam Cung Quyết, Bắc Đường Dực, Lăng Khinh Trần là cái gì.” Sau đó nắm lấy nhược điểm đó, đem đi áp chế bọn hắn thì không sợ bọn hắn dám làm cái gì nữa.

Cung quy Tuyệt Tình cung vô cùng nghiêm cẩn, cho dù thân phận ngươi cao quý hay thấp kém, chỉ cần phạm sai lầm thì sẽ bị trừng phạt, Mai Vũ Đình, Giản trưởng lão xúc phạm cung quy, đều bị trừng phạt thật mạnh.

Khi hai người ở Tuyệt Tình trong HÀn Bích điệncực kỳ lạnh ăn đói mặc rách, Lạc Mộng Khê vừaở Tuyệt Tình cung an thai, vừa đi dạo chung quanh, âm thầm tìm cửa ra Tuyệt Tình cung.

Hàn Bích điện không phải nơi người có thể ở được, giản trưởng lão tốt hơnchút, người già đi rồi, không chú trọng hình tượng nữa, chịu ít phong hàn, đauđớn một ít cũng không sao cả.

màmai vũ đìnhkhông giống vậy, nàng là đích trưởng nữ của bộ tộc Mai thị, đại tiểu thư chưa hôn phối, dung mạo trẻ trung xinh đẹp rất quan trọng với nàng.

Mà khi Mai Vũ Đình từ Hàn Bích điện trở về, cả người suýt nữa là bị đông cứng, xinh đẹp khuôn mặt nhỏ nhắn bị lạnh đến đỏ bừng, tay nhỏ bé, chân nhỏ cũng suýt nữa bị tổn thương do giá rét, vẫn là do nàng có nội công hộ thân bảo hộ mới được.

Nếu là một nữ tử khác bị đem đến đi Hàn Bích điện, sợ là không còn mạng mà trở về. Ngâm mình ở trong bể nước, tùy ý để dòng nước ấm áp bao quanh mình, làm ấm lại thân thể sắp bị đông cứng.

Lạc Mộng Khê, ngươi thật lợi hại, để ngươi tránh được một kiếp, bất quá, chỉ cần Mai Vũ Đình ta còn sốngmột ngày, ngươi đừng mơ tưởng có thể thuận lợi trở thành Cung chủ Phu nhân. Lãnh Tuyệt Tình là của ta, Cung chủ Phu nhân cũng chỉ có ta có thể làm:“Người đâu, đi mời giản trưởng lão, mai trưởng lão đến.”

Ta cũng không tin, ta đường đường Đại tiểu thư Mai thị bộ tộc, có toàn bộ Mai thị bộ tộc làm hậu thuẫn, còn đánh không lại ngươi ngoại nhân không quyền không thế sao.

Đông đi xuân đến, xuân về hoa nở, Thanh Tiêu quốc, Kì Thiên quốc, Giang Nam Lăng phủ đánh vớiTây Lương quốc từ mùa đông đánh tới mùa xuân, thậm chí đêm giao thừa, ăn cơm tất niên, bọn họ đều ở lều trại thương nghị kế hoạch tác chiến.

Tam thế lực cùng xuất động, Tây Lương quốc như thế nào là lại là đối thủ, các tướng sĩ bị đánh từng bước lui về sau, chật vật chạy trốn.

Mắt thấy khoảng cách Kinh Thành Tây Lương ngày càng gần, khoảng cách đến lúc báo thù cũng ngày càng gần, y phục trên người Nam Cung Quyết từ mùa đông đổi thành mùa xuân, y phục Lạc Mộng Khê làm choNam Cung Quyết là áo khoác, xuânthu đều mặc rất thích hợp.

Bất quá, bởi vì đây là Lạc Mộng Khê tự mình làm, lưu lại choNam Cung Quyết lễ vật duy nhất, Nam Cung Quyết không nỡmặc, xem nó như bảo bối trân quý: Mộng Khê, đợi đến ngày đại quân Thanh Tiêu tiến côngKinh Thành Tây Lương, ta sẽ mặc cái này bộ y phục này, tự mình báo thù cho ngươi cùng cục cưng.

Tuyệt Tình cung ở nơi hiểm yếu, vị trí bí mật, người ở bên trong không tìm thấy cửa ra thì không thể đi ra, người bên ngoài tìm không thấy cơ quan, cũng vào không được.

Phùng Thiên Cương chỉ nghe sư huynh hắn nói qua Tuyệt Tình cung vị trí đại khái, không có tới qua, lần này đến Tuyệt Tình cung, đúng là lần đầu tiên, bất tri bất giác lạc vào trận.

Khi hắn vàđám người Nam Cung Phong đi dạo, khi đi vào mê trận, không ngờ thời gian đã đi qua ba tháng, may mắn phía Tây truyền đến tin tức, đại quân Thanh Tiêu, Kì Thiên còn chưa công vào kinh thành, bọn họ còn có chút thời gian lấy thánh thạch.

Tuy bên ngoài Tuyệt Tình cungcó cơ quan, cũng có người trông coi, khiThiên Cương tới gần Tuyệt Tình cung, thị vệ đã xuất hiện, ngăn lại mấy người:“Người nào, dám can đảm xông vào địa giới Tuyệt Tình cung?”

“Vị tiểu huynh đệ, tại hạ Phùng Thiên Cương, Quốc sư Thanh Tiêu, là sư đệ Giản trưởng lão, phiền tiểu huynh đệ thông báo một tiếng, nói tại hạ đến bái phỏng Giản trưởng lão.”

Thị vệ lạnh lùng liếc mắt Phùng Thiên Cương một cái: đầu đầy sợi bạc giốngGiản trưởng lão, khuôn mặt già nua, nhìntuổi cũng thực không nhỏ:“Ở đây chờ!”

Vừa nói cong, trướcmặt đám ngườiNam Cung Phong, Phùng Thiên Cương chỉ còn lại có một tên thị vệ.

Không lâu sau, tên thị vệ biến mất kiavàGiản trưởng lão cùng đi ra:“Sư đệ, đến thăm sư huynh, sư huynh thật cao hứng, còn mang lễ vật gì a.” Tuy nói như vậy, ánh mắt Giản trưởng lão cũng cố ý vô tình lễ vật trên xe ngựa.

“Sư huynh khách khí, sư đệ đến vấn an sư huynh, lễ vật nho nhỏ cũng coi như là thành ý, mong sư huynh huynh vui lòng nhận.” Phùng Thiên Cương khiêm tốn trong miệng, trong lòng lại tính toán.

“Sư đệ đường xa đến đây, ta làm sư huynh nhất định phải chiêu đãi thật tốt, mời vào!”

“Sư huynh mời!” Lão gia hỏa này để cho ta tiến Tuyệt Tình cung, sự tình đã muốn thành công một nửa.

Chính là, một chút phải như thế nào cùng hắn nói chuyệnThánh Thạch, dù sao, Thánh Thạch là trấn cung chi bảo củaTuyệt Tình cung, chỉ bằng một mìnhsư huynh cho phép, thì không thể mượn được.

“Sư đệ, đang suy nghĩ cái gì màkhông yên lòng như vậy?” Ánh mắt lợi hại Giản trưởng lão không chỉ nhìn tiền tài, cũng nhân tiện nhìn người.

“Không có gì, kinh ngạcvớicảnh sắc Tuyệt Tình cung mê người như vậy, sư huynh phúc khí thật tốt, thân là người Tuyệt Tình cung, màphong cảnh ở đây lại tuyệt đẹp, nơi dưỡng thọ thật tốt......” Phùng Thiên Cương nói có lệ, ánh mắt không chút để ý đánh giá cảnh đẹp bốn phía.

“Sư đệ quá khen, nếu sư đệ thích, thìđến đây, cùng sư huynh nghiên cứu cách trường sinh......”

Nam Cung Phong lần này đến đây là vì Thánh Thạch, đối với chuyện của Giản trưởng lão vớiPhùng Thiên Cương không quan hệ, hắn không có hứng thú gì, đi bên cạnh Phùng Thiên Cương, không chút để ý nhìn ngắm mọi nơi.

Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trên khóe mắt, trong lòng cả kinh Nam Cung Phong: Nàng làm sao có thể ở đây? Thám tử đãhồi báo với Hạ Hầu Thần, Lạc Mộng Khê đã chết.

Vì phòng chính mình nhìn lầm, Nam Cung Phong trừng mắt nhìn lại, thấy núi giả cách đó không xa trống rỗng, cái gì cũng đều không có.

Chẳng lẽ vừa rồi chính là ảo giác của ta sao?

“Cảnh vương gia, Phùng Quốc sư đã đi xa, đã cách chúng ta một khoảng cách lớn, mau cùng thượng đi!” Thị vệ nhắc nhở, Nam Cung Phong hoàn hồn trong phút chốc, nhìn Phùng Thiên Cương vàGiản trưởng lão ngày càng xa, không nói thêm gì, bước nhanh đuổi theo.

Sau khi bóng dáng đám người Phùng Thiên Cương, Nam Cung Phong biến mất không thấy nữa, Lạc Mộng Khê từsau núi giả đi ra, cái thai của nàng đã bảy tháng, động tác rõ ràng có chút chậm chạp.

Vừa rồi nàng ở đây đi dạo, nhìn thấy đám người Phùng Thiên Cương lập tức né đi, lại vẫn bị Nam Cung Phong thấy được bóng dáng, nếu là bình thường, Nam Cung Phong tuyệt đối không phát hiện được nàng:

Tiểu bảo bảo, còn ba tháng con liền ra đời, đến lúc đó con nhất định phải ngoan ngoãn, mẫu thân sẽ dưỡng thân thể thật tốt, mang con đi tìm cha Nam Cung Quyết.

Nhưng là, đám người Nam Cung Phong, Phùng Thiên Cương đến Tuyệt Tình cung làm gì? Bọn họ còn rất thân thiếtvớiGiản trưởng lão.

Mang theo nghi hoặc, Lạc Mộng Khê chậm rãi đidạo, vốn là Tiểu Vũ đi theo nàng, vừa rồi Lạc Mộng Khê nói có chút đói muốn ăn điểm tâm, Tiểu Vũ trở về lấy, nhìn thấy đám người Nam Cung Phong, Lạc Mộng Khê lại không thấy đói bụng nữa.

Cùng lúc đó, Mai Vũ Đình cũng đi từ một hướng khác chậm rãi bước: Thật là đáng giận, lần trước Thiếu chủ vì Lạc Mộng Khê nói tốt, không thể đá đổ nàng, màGiản trưởng lão, Mai trưởng lão lại bởi vì vậy mà không dám lại tin tưởng lời nói của ta.

Càng tức giận chính là, luôn luôn lạnh tâm lạnh tình, bảo thủ không chịu thay đổi Thiếu chủ, nhưng lại làm cho Lạc Mộng Khê chưa cưới đã có thai, trước kia, Thiếu chủđối với bất luận kẻ nào, chuyện gì đều lạnh như băng, không chút để ý, lại càng không chủ động tiếp cận nữ tử nào.

Lúc trước Tả Hữu hộ pháp dùng bồ câu đưa tin cho thiếu chủ, bảo hắn đến Thanh Tiêu đón Lạc Mộng Khê, hắn cực kỳ không tình nguyện, cũng có thể nói, Thiếu chủ chán ghét Thánh nữ, nhưng là vì sao mới nửa năm, Thiếu chủ đã khiến nàng ta chưa cướimà có thai......

Nhưng là, cho dù Lạc Mộng Khê là nữ nhi của Mai Nhược Vân thì thế nào, mặc dù đứa bétrong bụng nàngta là của Thiếu chủ thì thế nào, nàng ta ở đây không có quyền không thế, chỉ dựa vào một mình Thiếu chủ, cũng không bảo hộ nàng ta được chu toàn.

Còn có ba tháng, đứa bé trong bụng nàng tara đời, đến lúc đó, nàng ta chính là Cung chủ Phu nhân, lấy sự thông minh của Lạc Mộng Khê, chậm rãi xây dựng thế lực lớn mạnh ở Tuyệt Tình cung, không phải là việc khó.

Không được, cho dù nghĩ biện pháp gì, ta cũng tuyệt không thể đểđứa bé trong bụng Lạc Mộng Khê được sinh ra, Cung chủ Phu nhân Tuyệt Tình cung, chỉ có thể là ta Mai Vũ Đình.

“Người nào, dám xông vào vùng cấm?” Lạc Mộng Khê đang đi tới, hai gã thị vệ gầm lên một tiếng xuất hiện trước mặt Lạc Mộng Khê, trong tay hai trường kiếm giao nhau, ngăn trở đường đi của Lạc Mộng Khê.

Lạc Mộng Khê hoàn hồn trong nháy mắt, nhìn lạimới phát hiện mình chút bất tri bất giác đi tới chỗ này, Tiểu Vũ chưa từng mang nàng đến.

“Ngượng ngùng, hai vị đại ca, ta đi nhầm đường, nơi này cấm địa sao?” Lạc Mộng Khê lặng lẽ quan sát: Trước mặt là một rừng cây, trong rừng sương khói lượn lờ, cây cối xanh ngắt, thập phần mê người......

Này cấm địa, chỉ sợ không đơn giản 

“Đi nhầm đường, thì còn không mau trở về, nếu đảo lộn Càn Khôn bàn, khiến cửa ra vào bị phong ấn, tội danh này ngươi ta đều gánh không nổi!”

Càn Khôn bàn, cửa ra, cửa vào Lạc Mộng Khê nắmbắtmấytừ mẫn cảm này: Chẳng lẽ cửa ra vào Tuyệt Tình cung đều ở đây......

Thản nhiên nhìn lướt qua rừng cây đầy sương mù, Lạc Mộng Khê xoay người, chầm chậmquay trở về, nhẹ vỗ về bụng bầu bảy tháng của mình, không tiếng động thở dài:

Bây giờ tanhư vậy, động tác không đủ nhanh nhẹn, ban đêm không thể đến thám thính tin tức, trong khoảng thời gian gần đây, vẫn là nói bóng nói gió ở chỗ Tiểu Vũ một chút, chờ sau khi cục cưng sinh, thân thể ta hồi phục, lại đến tìm hiểu của ra.

Đến khúc cua, gặp phải Mai Vũ Đình đứng bên ngoài tường, đáy mắt đắc ý, giống như nói cho Lạc Mộng Khê: Ta ở đây chờ ngươi thật lâu!

“Mai đại tiểu thư, có việc gì sao?” Đối với Mai Vũ Đình người này, Lạc Mộng Khê không có gì tình cảm: Lần đầu tiên gặp mặt, đếntrước mặt các trưởng lão tố giác nàng chưa thành thân đã có thai, đồi phong bại tục.

Dựa vào trực giác nữ nhân, Lạc Mộng Khê biết Mai Vũ Đình thích Lãnh Tuyệt Tình, cho nên, mới có thể đối với nàng Cung chủ Phu nhân tương lai tràn ngập địch ý.

“Lạc Mộng Khê, chuyện tới bây giờ, chúng ta người ngay thẳngđều không nói vòng vo, lúc trước, là ta ở trước mặt các trưởng lão tố giác ngươi, chưa thành thân đã có thai, là chuyện đồi phong bại tục, ở Tuyệt Tình cung chưa bao giờ có, cho dù ngươi hoài con của Thiếu chủ, cũng sẽ không được chấp nhận các trưởng lão, bị người khác khiển trách cũng thực bình thường.”

Mai Vũ Đình thản nhiên tảo liếc Lạc Mộng Khê một cái:“Sở dĩ để cho trưởng lão đem ngươi bắtđếnDiêm điện, là vì lúc ấy ta nghĩ, ngươi giống ta thích Thiếu chủ, không phật ngươi thật nặng, bức ngươi rời đi, thì Thiếu chủ sẽ không thuộc về ta.”

“Vậy hiện tại, vì sao ngươi lại nóithẳng thắn về việ này với ta?” Chẳng lẽ Mai Vũ Đình nhìn ra manh mối gì.

“Mỗi triều đại chỉ có một Thánh nữ, Thánh Thạch tuyển Thánh nữ là ta, cho dù ta phạm vào tội lớn thế nào, các trưởng lão cũng sẽ không xử tử ta.” Nếu không, Tuyệt Tình cung sẽ tuyệt hậu.”

“Ngươi nói, chỉ nói đúng phân nửa.” Quả nhiên là không phải người của Tuyệt Tình cung, hiểu biết đối vớiTuyệt Tình cung không nhiều.

“Thánh Thạch phụ trách tuyển thánh nữ, nhưng là, nếu Thánh nữ cùng Thiếu chủ trước khi thành thân mà mất, hoặc là sau khi thành thân chưa có con liềnmất, Lục Đại trưởng lão là có thể hợp lực mởThánh thạch, làm cho nótuyển Thánh nữ.”

“Lạc Mộng Khê, ngươi đang ở Tuyệt Tình cung, nhất cử nhất động đều ở trong mắt người khác, ta phát hiện, ngươi không thích Thiếu chủ, một lòng một dạ muốn rời đi nơi này!”

Ánh mắt Mai Vũ Đình chuyển qua bụng Lạc Mộng Khê: “Đứa bé này, không phải củaThiếu chủ đi!” Nếu không, làm sao mỗi ngày ngươi đều nghĩ muốn rời đi.

Thánh nữ có thaiảnh hưởng đối với Tuyệt Tình cung trừ Cung chủ, tả hữu hộ pháp, với Lục Đại trường lão ra, những người khác cũng không biết, cho nên, Mai Vũ Đình cũng không biết.

“Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?” Tâm cơ Mai Vũ Đình sâu nặng, Lạc Mộng Khê đương nhiên sẽ không ăn ngay nói thật với nàng, nếu không, bị nàng phản lại, Lạc Mộng Khê sẽ chết không toàn thây.

“Ta có thể giúp ngươi rời đi Tuyệt Tình cung, rời xa Lãnh Tuyệt Tình, tìm được phụ thân của đứa bé, đếncuộc sống mà ngươi nghĩ tới!” Mai Vũ Đình nói từng chữ một,“Không cần nghi ngòe, ta là đích trưởng nữ Mai thị, có năng lực giúp ngươi.”

“Ngươi giúp ta, là vì địa vị Thánh nữ?” Trước đó chúng ta vẫn là cừu địch, nháy mắt liền thành đồng minh, trong nhất thời, thực không quen sự thay đổi này.

“Đúng vậy, ngươi mang theo đứa bé tìm phụ thân nó, một nhà ba người sốngvui vẻ hoà thuận, mà ta, sẽ trở thành Thánh nữ, gả cho thiếu chủ làm vợ, ngươi và ta đều có cuộc sống tốt, như vậy chẳng phải tốt sao.”

“Lục Đại trưởng lão sẽ đồng ý ý kiến của ngươi sao?” Vạn nhất bọn họ không đồng ý, lại bắt ta trở về, ta chẳng phải là tự tìm đường chết, người Tuyệt Tình cung lợi hại như vậy, mà ta còn mang thai, động tác chậm chạp, căn bản trốn không được bọn họ đuổi bắt.”

“Yên tâm, ta Mai thị bộ tộc là đứng đầu sáu tộc, chỉ cần phụ thân ta lên tiếng, các trưởng lão sẽ không nói gì.” Mai Vũ Đình tràn đầy tự tin.

“Trước kia, ta một lòng cầu nguyện, cho thiếu chủ không tìm thấy ngươi, đến lúc đó, Lục Đại trưởng lão cũng có thể hợp lực làm Thánh Thạch tuyển thánh nữ.” Lại không ngờ rằng ngươi trở về Tuyệt Tình cung, kế hoạch của ta bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

“Thế nào? Lạc Mộng Khê, ngươi đã suy nghĩ tốt chưa?” Ngươi, ta đều sống như ý, thực công bằng, hơn nữa, ngươi cái gì cũng không cần làm, nghe ta an bài là được.”

“Có thể để ta suy nghĩ một chút không?” Tâm cơ Mai Vũ Đình rất sâu, ai biết đề nghị này của nàng, là ý tốt, hay là còn có nguyên nhân khác.

“Có thể, bất quá, ngươi phải trả lời nhanh một chút, dù sao, đứa bé trong bụng ngươi đã được bảy tháng, thời gian càng dài, ngươi hành động lại càng không tiện.” Khi rời đi, phiền toái cũng càng lớn.

“Ta biết, trong vòng 3 ngày, ta sẽ cho ngươi câu trả lời thuyết phục.” Luôn mồm cho ta suy nghĩ, kỳ thật là chính ngươi vội vàng muốn làm Thánh nữ, muốn cho ta rời đi sớm một chút.

“Thánh nữ, Thánh nữ......” Tiếng kêu lo lắng của Tiểu Vũ truyền đến, sắc mặt Mai Vũ Đình khẽ biến:“Ta đi trước, không cần nói với người khác đã gặp ta, nếu không, kế hoạch chúng ta, sẽ bị tiết lộ.”

“Ta không phải đứa ngốc, tự biết làm thế nào.” Lạc Mộng Khê ôn hoà trả lời: Ta làm việc, không cần phải ngươi dạy.

Mai Vũ Đình không nói thêm gì nữa, rất nhanh lắc mình rời đi, Mai vừa biến mất, trong nháy mắt, Tiểu Vũ đã chạy đến trước mặt Lạc Mộng Khê, đỡ cánh tay của nàng:“Thánh nữ, sao người lại chạy đến đây.” Hại ta tìm thật lâu.

“Nhất thời nhàm chán, đi chung quanh một chút, không nghĩ tới đi đến nơi này!” Lạc Mộng Khê không chút để ý trả lời.

“Thánh nữ điểm tâm Tiểu Vũ đã chuẩn bị tốt rồi......”

“Chúng ta đây đi dùng chút điểm tâm, tay nghề của Tiểu Vũ rất hợp khẩu vị của ta......”

“Thánh nữ quá khen......” Tiểu Vũ có chút ngượng ngùng, làm điểm tâm hơn mười năm, chỉ có Lạc Mộng Khê khen nàng, Tiểu Vũ có chút vui sướng.

Lạc Mộng Khê nói chuyện với Tiểu Vũ, càng lúc đi càng xa, sau khi hai người bóng dáng biến mất không thấy, nguyên Mai Vũ Đình lại xuất hiện tại chỗ vừa nãy.

Hoàn hảo là, Lạc Mộng Khê không có nói với Tiểu Vũ là nàng gặp qua ta, chỉ cần Lạc Mộng Khê đồng ý đề nghị của ta, thì kế hoạch liền thực thi thuận lợi.

Ban ngày Nam Cung Quyết chỉ huy đánh trận, ban đêm nghiên cứu bản đồ chiến lược, định phương pháp tác chiến cho hôm sau, thật có thể nói là là không làm việc không ngừng.

Mấy tháng nay mỗi ngày đều như thế, thân thể làm bằng sắt cũng không chịu nổi, sau khi đánh sập một tòa thành, rốt cục Nam Cung Quyết cũng không chống đỡ nổi, té xỉu trên tường thành, khi Nam Cung Quyết té xỉu, ngực Lạc Mộng Khê rõ ràng đau một chút.

“Thánh nữ, ngươi làm sao vậy?” Tay Lạc Mộng Khê ôm ngực, dừng lại bước chân, Tiểu Vũ nghĩ nàng không thoải mái, vội vàng hỏi:

Lãnh Tuyệt Tình để nàng phụ trách thức ăn cùng với thân thể Lạc Mộng Khê, vạn nhất Lạc Mộng Khê có gì không ổn, đến lúc đó chịu tội là nàng Tiểu Vũ.

“Không có việc gì, có thể là đi đường nhiều nên mệt mỏi, đỡ ta về nghỉ ngơi là được “Ngực đau đớn trong nháy mắt, lập tức khôi phục lại bình thường, Lạc Mộng Khê nghĩ chính mình mệt mỏi, liền không chút nào để ý.

Có thể là thật sự đi đường nhiều, sau khi Lạc Mộng Khê trở về phòng, không có khẩu vị gì, ăn đơn giản mấy miếng, liền tắm rửa nghỉ ngơi.

Đêm này, đám người Bắc Đường Diệp cũng đem Nam Cung Quyết nâng vào doanh trướng, sau khi đại phu bắt mạch xác nhận không có chuyện gì, mọi người mới yên lòng, mọi người thương nghị thay phiên nhau chăm sóc Nam Cung Quyết, những người khác thìvề phòng nghỉ ngơi.

Người thứ nhất lưu lại là Bắc Đường Diệp, bâu giờ đã là mùa xuân, trong phòng thực ấm áp, Nam Cung Quyết ngủ say, không có chuyện gì cần hắn giúp đỡ, Bắc Đường Diệp liền nằm trên một giường nhỏ khác, đắp chănmuốn đi ngủ:

“Mộng Khê...... Mộng Khê......” Trong mê man Nam Cung Quyết nhíu mày, không ngừng gọi tên Lạc Mộng Khê.

Bắc Đường Diệp bất đắc dĩ thở dài: Lạc Mộng Khê đã mất mấy tháng, ngươi vẫn là quên không được nàng......

Bất quá, tỉ mỉ ngẫm lại cũng đúng, khi Nam Cung Quyết cùng Lạc Mộng Khê cùng một chỗ, hạnh phúc như vậy, ngọt ngào như vậy, Lạc Mộng Khê lại có thai, Nam Cung Quyết sắp làm phụ thân.

Nhưng là một ngày đó, Lạc Mộng Khê chết đi, mộtxác hai mạng, cuộc sống tốt đẹp ngày xưa biến mất toàn bộ, đổi lại là bất luận kẻ nào, cũng sẽ thương tâm khổ sở, trong một thời gian, không thể thoát khỏi đau đớn khắc cốt ghi tâm này.

Bóng đêm đã đen, trong Tuyệt Tình cung Lạc Mộng Khê cũng đã ngủ, Lãnh Tuyệt Tình đứng trước cửa sổ, nhìn phía ngoài tối đen, suy nghĩ phiêu du.

Còn có ba tháng, tiểu bảo bảo sẽ ra đời, đến lúc đó, Mộng Khê sẽ gả cho ta làm vợ, còn tiểu bảo bảo, tạm thời không thể để cho Nam Cung Quyết biết sựtồn tại của đứa bé, nếu không, hắn sẽ làm Tuyệt Tình cung vĩnh thà bằng ngày.

Dù sao tiểu tử kia cũng là con của Nam Cung Quyết cùng Mộng Khê, chờ hắn lớn lên một chút nữa đem đi cho Nam Cung Quyết, làm Nam Cung Quyết có cái để quan tâm suy nghĩ, về phần Mộng Khê, nàng phải ở lại Tuyệt Tình cung.

“Quyết......” Lạc Mộng Khê say ngủ thốt ra một cái tên.

Thân hình Lãnh Tuyệt Tình cùng Nam Cung Quyết tương tự, khí chất cũng có chút giống nhau, liền ngay cả vận mệnh cũng gắn liền hai người với nhau, hơn nữa khinh công của Lãnh Tuyệt Tình cực cao, đi lại ở trong phòng căn bản không có tiếng động.

Lạc Mộng Khê có thai, vừa nằm xuống liền ngủ, cho nên, nửa đêm Lãnh Tuyệt Tình đến đây nhìn nàng, Lạc Mộng Khê cũng không biết.

Lạc Mộng Khê nói mớ đánh gãy suy nghĩ của Lãnh Tuyệt Tình, quay đầu nhìn Lạc Mộng Khêđang ngủ say trên giường lớn: vừa rồi Mộng Khê kêu tên một người, không biết nàng kêu là Quyết, hay là Tuyệt...

Quyết, là chỉ Nam Cung Quyết, Tuyệt, hẳn là hắn Lãnh Tuyệt Tình đi, trong số người mà Lạc Mộng Khê quen biết, trừ bỏ hai người bọn họ, những người khác tên giống nhau, không có như chữ Quyết [ tuyệt ], hai chữ này đồng âm, chữ lại bất đồng, người cũng không giống. (ý là hai chữ này phát âm giống nhau nhưng chữ lại không giống ý -.-)

“Quyết...... Quyết......” Không biết Lạc Mộng Khê mơ thấy cái gì, lại liên tục hô tên này, mày cũng hơi nhíu.

Lãnh Tuyệt Tình ngồi vào bên giường, khẽ vuốt lên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ của Lạc Mộng Khê: Mộng Khê, ngươi gọi Quyết [ tuyệt ], là chỉ ta Lãnh Tuyệt Tình, hay vẫn là......

“Quyết...... Nam Cung Quyết......” Không cần Lãnh Tuyệt Tình suy đoán, Lạc Mộng Khê tự công bố đáp án, tay Lãnh Tuyệt Tình dừng lại giữa không trung, nắm chặt lại thành quyền, đáy mắt nồng đậm đau xót: Nàng vẫn là quên không được sự tồn tại của Nam Cung Quyết......

“Nam Cung Quyết...... Nam Cung...... Ngô......” Từ Quyết còn chưa thốt ra khỏi miệng, Lãnh Tuyệt Tình đã cúi đầu hôn lên đôi môi anh đào của Lạc Mộng Khê, thực thơm, thực nhuyễn, Lãnh Tuyệt Tình không cólòng nhấm nháp nó, trong lòng chỉ có một ý nghĩ: Không đượcở trước mặt ta gọi tên của nam nhânkhác.

Cùng lúc đó, Giản trưởng lão đang ở trong nhà mình thiết yến chiêu đãi Phùng Thiên Cương và Nam Cung Phong.

Phùng Thiên Cương, Nam Cung Phong mang đến rất nhiều lễ vật quý giá, Giản trưởng lão khách sáo một phen,lại nhận lấy toàn bộ.

Phùng Thiên Cương vớiGiản trưởng lão tuy là sư huynh đệ, nhưng hai người cũng chỉ ở trong sư môn gặp qua một hai lần, không có giao tình sâu, chính cái gọi là không có chuyện thì không đăng tam bảo điện, lấy sự thông minh của Giản trưởng lão, đương nhiên đoán được lần này Phùng Thiên Cương đến là có việc muốn nhờ.

Tuyệt Tình cung Cung quy nghiêm cẩn, nhưng cũng không thể không có ca múa, nam nhân mà, đương nhiên là thưởng thức nữ nhân, mặc dù Giản trưởng lão không thể chạm vào nữ nhân, nhưng vẫn biết lấy mỹ nhân ca múa đi chiêu đãi Phùng Thiên Cương và Nam Cung Phong, nhất là Nam Cung Phong, huyết khí đang cương, rất cần mỹ nhân hầu hạ.

Nhưng Phùng Thiên Cương và Nam Cung Phong nhìn mỹ nhân ca múa, đề không có hứng thú quá lớn, một ngụm lại một ngụm uống rượu, thỉnh thoảng tán gẫu với Giản trưởng lão vài câu, nhìn cũng không nhìnmỹ nhân ca vũ một cái.

Nhìn ra được Nam Cung Phong, Phùng Thiên Cương đối với mỹ nhân không có hứng thú, Giản trưởng lão liền vẫy tay cho đám mỹ nhânlui ra, đám nha hoàn cũng đi ra ngoài, toàn bộ đại sảnh chỉ còn lại ba người Phùng Thiên Cương, Nam Cung Phong, Giản trưởng lão.

“Sư đệ, hiện tại nơi này không có người ngoài, có cái gì muốn nói, cứ việc nói, có thể giúp được, sư huynh sẽ tận lực giúp đỡ.” Đương nhiên, hết thảy đều là nhìnở số vàng bạc châu báucùng lễ vật quý giá này của ngươi.

Nơi này không có người ngoài, Phùng Thiên Cương tính giải thích mục đích:“Là như vậy, sư huynh, lần này sư đệ đến là vì trấn cung chi bảo của quý cung, Thánh thạch......”

“Sư đệ, ngươi biết Thánh thạch là trấn cung chi bảo của Tuyệt Tình cung, hẳn là sẽ không đánh chủ ý lên nó đi.” Không có Thánh thạch, thì không thể nào tuyển chọn Thánh nữ cho Tuyệt Tình cung, đến lúc đó, Tuyệt Tình cung không thể sinh được đời sau, cách hủy diệt không xa.

Hơn nữa, Thánh thạch xuất thế, sẽ khiến thiên hạ đại loạn.

Tuy rằng Giản trưởng lão tham tiền, lại càng tham sống, nếu mạng cũng không còn, vậy còn muốn nhiều châu báu như vậy để làm gì.

“Sư huynh đừng hiểu lầm, sư đệ không phải là muốn lấyThánh thạch làm của riêng, chỉ là muốn mượn Thánh thạch dùng một chút, dùng xong, lập tức vật hoàn nguyên chủ.”

Nói đến Thánh thạch, thái độ Giản trưởng lão lập tức thay đổi, Phùng Thiên Cương vội vàng giải thích, để tránh Giản trưởng lão thẹn quá hóa giận, đuổi bọn họ ra khỏi Tuyệt Tình cung:

Phùng Thiên Cương cũng là thật sự không nghĩ tới chiếm lấy thánh thạch, vì nghe nói Thánh thạch có linh tính, người tốt lấy được nó, trong một đêm phất lên rất nhanh, người ích kỷ lấy được nó, sẽ chết thực thảm.

Quan trọng hơn là, Thánh thạch vốnlà Ma thạch, người vận mệnh cao quý mới ngăn chặnđược ma tính, nếu người xấu lấy được nó, không áp chế được ma tính của nó, sẽ bị nó phản trở lại thành ma.

Sở dĩ Thánh thạch đểở Tuyệt Tình cung, là vì Tuyệt Tình cung Cung chủ đảm nhiệm có thể khắc chế ma tính này, bất quá, Phùng Thiên Cương trước kia từng sửa đổi vận mệnhđám người Lãnh Tuyệt Tình, Nam Cung Quyết.

Hơn nữa, Lãnh Tuyệt Tình cùng Nam Cung Quyết mệnh cách thập phần gần nhau, khi sửa mệnh, lại bị Lạc Tử Hàm làm đảo loạn các tinh tú, cho nên, người trên đời, có thể khắc chếma tính Thánh thạch, trừ Lãnh Tuyệt Tình, thì chỉ có Nam Cung Quyết.

Phùng Thiên Cương từng tính qua, sau Thánh thạch rời khỏi Tuyệt Tình cung, trong vòng bảy bảy bốn mươi chín ngàysẽ không gặp chuyện không may gì, chỉ cần qua bốn mươi chín ngày, hậu quả liền không thể tưởng tượng được.

“Này......” Giản trưởng lão do dự: Chỉ cần Thánh thạch rời khỏi Tuyệt Tình cung không vượt quá bốn mươi chín ngày, Tuyệt Tình cung sẽ không xảy rachuyện gì.

Nhìnbộ dáng sư đệ, không giống nói dối, hắn cũng không phải là muốn chiếm lấy Thánh thạch, dù sao cũng là sư huynh đệ đồng môn, nay sư đệ có việc cầuta, không giúp đỡcũng không thể......

Giản trưởng lão do dự, đại biểu sự tình có chuyển biến, Phùng Thiên Cương nháy mắt với Nam Cung Phong, Nam Cung Phong hiểu được, lấy từ trong ống tay áo ra một viên dạ minh châu thật to.

Nhất thời, toàn bộ phòng được chiếu sáng như ban ngày, ánh nến trong phòng ảm đạm thất sắc: Thật lớn, dạ minh châu thật tốt. Giản trưởng lão nhịn không được âm thầm tán thưởng.

“Giản trưởng lão, đây là chút chút lòng thành của Bổn vương, nếu trưởng lão cho mượn Thánh thạch dùng một chút, khi hoàn trảThánh thạch, nhất định sẽtạ ơn thật hậu hĩnh.” Giản trưởng lão tham tiền, quả nhiên không phải giả.

“Này......” Giản trưởng lão do dự: ta tân tân khổ khổ vì Tuyệt Tình cung lao lực hơn mười năm, không có công lao, cũng có khổ lao, kết quả là, bởi vì lầm tin người gièm pha một lần, liền bị thiếu chủ trị tội thật nặng.

Hàn Bích điện nơi đó cũng không phải là mỗi người đều có thể ở, giống ta ở cái tuổi này, có thể sống trở về, đã là kỳ tích.

NghĩGiản mỗ ta cả đời vì Tuyệt Tình cung, không có cưới vợ sinh con, từ hàn Bích điện nơi đó bị đông cứng trở về, ngay cả hỏi han cũng không có, thật sự là đáng buồn.

Thánh thạch đối với Tuyệt Tình cung rất trọng yếu, nhưng sư đệ cũng là thân nhân, cũng rất trọng yếu, cho nên, ta không thể cô phụ tín nhiệm cùng kỳ vọng của hắn.

“Mượn Thánh thạch, cũng không phải là không thể, chính là, muốn lấy Thánh thạch ở Thánh hồ, phải đượcThiếu chủ đồng ý, Lục Đại trưởng lão hợp lực phát công mới được, chỉ có một mình Giản mỗ đồng ý cũng vô dụng.”

Nghe vậy, Phùng Thiên Cương cùng Nam Cung Phong liếc mắt lẫn nhau một cái, mừng đến không còn lời để nói: Sự tình thành công được một nửa.

“Giản trưởng lão cùng các trưởng lão là bạn tốt, lại là trưởng bối của Thiếu chủ, chuyện nhờ bọn họ cho mượn Thánh thạch, còn thỉnh giản trưởng lão lo lắng!” Nam Cung Phong đội cho Giản trưởng lão cái mũ thật cao:“Giản trưởng lão làm người hòa ái, thân thiết, nói vậy các trưởng lão nhất định sẽ không cự tuyệt thỉnh cầu của Giản trưởng lão.”

“Giản mỗ sẽ làm hết sức.” Giản trưởng lão được Nam Cung Phong khích lệ, tất nhiên là đắc ý dào dạt, thái độ đối với hai người, cũng tốt hơn:“ chuyện đáng ghét đó quăng qua một bên trước, chúng ta uống rượu.”

Nam Cung Phong, Phùng Thiên Cương, Giản trưởng lão cùng nhau uống cạn ly rượu, buông ly rượu, Nam Cung Phong không chút để ý hỏi:“Giản trưởng lão, gần đâyTuyệt Tình cung có người bên ngoài nào đến hay không?”

“Lời này của Cảnh vương gia là ý gì?”

“Lúc vừa tiến Tuyệt Tình cung, bổn vương nhìn đến bóng dáng nữ tử quen thuộc, cũng không dám khẳng định có phải là người bổn vương nhận thức không......”

“Thánh nữ Tuyệt Tình cung trở về từ ba tháng trước, trừ là người bên ngoài ra, những người khác đều ở Tuyệt Tình cung, chưa từng ra ngoài.”

Về phần hữu hộ pháp, Giản trưởng lão cũng không đem nàng là nữ tử, tuổi hơi lớncũngkhông nói, lại tùy tiện, nào có nửa điểm nữ nhân gia bộ dáng.

Ba tháng trước, Nam Cung Phong trong lòng cả kinh: Nàng cũng là ba tháng trước mất.

“Không biết phương danh củaThánh nữ là gì?”là nàng sao? đạo bóng dáng kia, thật rất giống nàng.

“Lạc Mộng Khê!” Này mặc dù thánh nữ là Thánh nữ lạ nhất được Thánh thạch tuyển, nàng cũng là có dòng máu của bộ tộc Mai thị......

Nam Cung Phong chỉ cảm thấy oanh một tiếng, đầu óc nhất thời trống rỗng, về phần Giản trưởng lão còn nói chút gì, hắn hoàn toàn không nghe được, một thanh âm thật to nói không ngừng ở bên tai: Thánh nữ Tuyệt Tình cung là Lạc Mộng Khê, nàng còn chưa chết......

Tàn tiệc, Nam Cung Phong đem thật nhiều tâm sự cùngPhùng Thiên Cương trở lại chỗ Giản trưởng lão an bài cho họ:“Quốc sư, Lạc Mộng Khê còn chưa chết.” Tâm tình nói không nên lời này là vui hay buồn.

Phùng Thiên Cương tính đượctừng bước đi của Nam Cung Quyết, đã thiết kế toàn bộ kế hoạch thật tốt, Nam Cung Phong dụ đi Nam Cung Quyết, chuyện Vân Bích Lạc nhân cơ hội đó lẻn vào Lạc vương phủ, giếtLạc Mộng Khê, Nam Cung Phong biết rõ.

Khi biết được Lạc Mộng Khê rơi xuống vách núi đen, Nam Cung Phong cũngcực kỳ đau lòng, nhưng thời gian có thể xóa tan tất cả, cách đây ba tháng, Nam Cung Phong đã thừa nhận sự thật Lạc Mộng Khê đã chết, người cũng khôi phục lại bình thường.

lúc này, hắn thế nhưng thấy được Lạc Mộng Khê hoàn hảo không tổn hao gì, hơn nữa, từtrong miệng Giản trưởng lão biết được, Lạc Mộng Khê mang thai được bảy tháng, trước bảy tháng, Lạc Mộng Khê là Lạc vương phi, một tấc cũng không rời Nam Cung Quyết, đứa nhỏ là Nam Cung Quyết không thể nghi ngờ.

“Cảnh vương gia, lần này ta và ngươi là vì thánh thạch mà đến, lấy Thánh thạch mới là chính sự, chuyện khác, tạm thời không để ý tới.” Cho dù Lạc Mộng Khê trở thành Cung chủ Phu nhân Tuyệt Tình cung thì như thế nào, phu nhân trên danh nghĩa mà thôi, không quyền không thế, không thể tìm chúng ta báo thù.

“Cảnh vương gia, trước khi lấy được Thánh thạch, ngươi, ta cũng không được gặp Lạc Mộng Khê.” Để tránh nàng nói gì đó với Lãnh Tuyệt Tình, kế hoạch của chúng ta chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

“Lãnh Tuyệt Tình hẳn là biết đứa bé trong bụng Lạc Mộng Khê không phải của hắn, nhưng chúng ta tạm thời giữ bí mật chuyện này......”

“Vì sao? Quốc sư, ngươi không biết đây là thời cơ tốt nhất đem Lạc Mộng Khê diệt cỏ tận gốc hoàn toàn sao?” Không biết vì sao, biết Lạc Mộng Khê rời khỏi Nam Cung Quyết lao vào vòng tay củaLãnh Tuyệt Tình, Nam Cung Phong liền tức giận:

Là tình cảmLạc Mộng Khê cùng Nam Cung Quyết không bền vững, hay làLãnh Tuyệt Tình đã làm gì đối với Lạc Mộng Khê......

“Hiện tại Lạc Mộng Khê là Cung chủ Phu nhân tương lai của Tuyệt Tình cung, Lãnh Tuyệt Tình biết đứa nhỏ trong bụng nàng không phải của mình, lại cho phép nàng sinh hạ, có thể thấy được hắn là thật sự thích Lạc Mộng Khê.”

“Nếu chúng ta công khai việc này, Lạc Mộng Khê sẽ bị gánh chịu cực hình, nhưng là, Lãnh Tuyệt Tình nhất định sẽ hận chúng ta, không cho mượn Thánh thạch là việc nhỏ, chỉ sợ đến lúc đó, ngươi, ta đều phải chôn cùng Lạc Mộng Khê.” Mất mạng, làm sao có thểđoạt lại Thanh Tiêu trong tay Nam Cung Quyết.

“Bổn vương hiểu được!” Là ta rất nóng vội, không lo lắng được toàn diện, có chút thời điểm, ngươiphảigiả vờ hồ đồ, thanh tỉnh ngược lại không tốt.

Chính là, Giản trưởng lão thuyết phục Lãnh Tuyệt Tình cùng với khác trưởng lão cho mượn thánh thạch, nhất định cần một thời gian, Bổn vương chờ ở Tuyệt Tình cung, vì tránh cho Lạc Mộng Khê thấy mặt, chỉ có thể ở trong này, đóng cửa không ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play