Ảnh Đế vì bị thương ở eo nên không thể không tạm dừng tất cả công việc, tạm thời ở nhà nghỉ ngơi.
Tiểu Thịt Tươi vì áy náy nên mỗi khi có thời gian đều đến thăm hắn.
“Cậu về đi, anh không cần cậu chăm…” Ảnh Đế đeo nịt bảo vệ eo nằm trên giường, sắc mặt hơi xanh.
Trong miệng Tiểu Thịt Tươi đang gặm một trái táo, cũng không ngẩng đầu lên mà lo chơi máy tính bảng trong tay, nghe Ảnh Đế nói vậy hắn mới hàm hồ đáp lại: “Em không phiền, anh đừng khách sáo với em, bao giờ muốn đi vệ
sinh cứ nói em đỡ anh.”
Tôi phục ông rồi đấy! Ai thèm khách khí với ông bao giờ!
Có một thằng anti to tổ bố suốt ngày lăm le bên cạnh sao có thể ngủ yên?
Lỡ đâu thằng cha này thừa dịp hắn ngủ chảy nước miếng rồi chụp lại đăng
Weibo thì sao?
Ảnh Đế xoa mi tâm, vực dậy tinh thần: “Mà này… Mèo nhà cậu mấy tuổi rồi?”
“Hình như nó không quá quấn người.” Lúc Coco ở nhà hắn, người và mèo hầu như không tiếp xúc với nhau.
“Không phải là không quá, là vô cùng không.” Giọng Tiểu Thịt Tươi còn mang
theo chút vui vẻ: “Coco sẽ không bao giờ đùa với anh, anh có gọi nó nó
cũng làm như không nghe thấy, anh muốn ôm nó nó sẽ cào anh. Nó hoàn toàn không cần người ở bên, nếu có thể nó còn muốn một mình đi bụi hơn.”
Ảnh Đế thân là team thích chó cảm thấy rất khó hiểu: “…Sao lại vậy?”
Tiểu Thịt Tươi rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên: “Anh có nhiều Fan nữ đến vậy,
thậm chí ai cũng muốn ngủ với anh, chẳng lẽ anh thật sự ngủ cùng các cô
ấy sao? Còn khi chỉ nhìn được chứ không ăn được, các cô ấy sẽ nói gì?”
Hắn ném hạt táo vào thùng rác, “Có đôi khi chỉ cần nhìn là đủ, chỉ cần
nhìn nó em sẽ thấy vui vẻ.”
Ảnh Đế bị logic của hắn làm lay động.
Bây giờ hắn rất muốn đánh trống cổ vũ cho Team thích mèo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT