Minh Tinh thất thiểu trở về phòng nghỉ, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Trưởng Fandom.

Minh Tinh: Đừng nói ngũ hành của chú toàn là hố không nhé?

Minh Tinh: Dù anh đi chạy xa đến mấy, bất kể là Nam Cực hay Bắc Cực cũng đều lọt hố của chú!

Minh Tinh: Chỉ cần chú không đào hố chôn anh, anh liền sống tốt.

Vua Đào Hố: …Lần này em không lấy tiền của anh đâu.

Minh Tinh: Loại phục vụ chó má này mà chú còn muốn nhận tiền sao?! Nếu anh đây không niệm tình chú bên anh nhiều năm thì chú đã bị biếm vào lãnh cung rồi nhá!

Vua Đào Hố: Vậy em cảm ơn anh nhiều…

Minh Tinh: Hừ, chú biết là tốt! Mà này, người kia cho chú bao nhiêu phí dịch vụ, có phải rất mắc không?

Bên kia im lặng chốc lát.

Vua Đào Hố: Ừm, của người đó hơi đắt một chút.

Ở phòng bên cạnh, Ảnh Đế ôm vai người trẻ tuổi đi ăn cơm, nhìn hắn mãi ngó điện thoại gõ chữ vèo vèo, Ảnh Đế hiếu kỳ nói: “Ê em họ, nói chuyện với anh mà vui quá vậy?”

Người trẻ tuổi cất điện thoại, lắc đầu.

Ảnh Đế lại hỏi: “Nãy anh thấy em với Tiểu Minh Tinh nói chuyện phải không, coi bộ em thân với cậu ta quá nhỉ?”

Người trẻ tuổi gật nhẹ đầu.

Ảnh Đế sờ cằm: “Được, nếu đã là người của em, anh đây nhất định sẽ giúp em bảo kê.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play