Ông bác nghe lén giúp Mạnh Cửu Chiêu giải quyết một vấn đề khó khăn không nhỏ.
Bác phụ trách cõng Alice, Louis ôm George và hành lí nhà bọn họ, Mạnh Cửu Chiêu… Mạnh Cửu Chiêu tự chăm sóc tốt cho mình là được rồi, cả nhà bọn họ tiếp tục gia nhập đội ngũ Kantus.
Bọn họ bắt đầu tiến hành di chuyển giống như đã từng làm.
Nhiều năm trước, Mạnh Cửu Chiêu cũng từng tham gia di chuyển tập thể y như vậy với một đám Kantus. Đi theo một đoàn lớn, đi theo hai vị ba ba vừa mới trở thành người nhà của mình, cũng không biết bản thân đang đi đâu…
Lúc ấy Mạnh Cửu Chiêu có chút mê man. Lúc ấy cậu hoàn toàn không thể coi chính mình là một Kantus, không có thân thể cường tráng của Kantus, cậu không biết mình có thể tồn tại được bao lâu dưới hoàn cảnh ác liệt như vậy.
Mà lúc này, cậu đã hoàn toàn dung nhập vào đàn Kantus, bọn họ tiếp nhận cậu, mà cậu cũng vui vẻ trở thành một phần tử của bọn họ, không có bất cứ cái gì không hợp.
Trải qua toàn bộ sự rèn luyện ác độc của kỳ sinh sản, Mạnh Cửu Chiêu kinh ngạc phát hiện, hành trình đi tới cực kỳ gian khổ, vậy mà bây giờ lại trở nên nhẹ nhàng hơn. Thân thể trở nên khỏe mạnh hơn, hơn nữa có Solid Lunsar kinh nghiệm phong phú dẫn dắt bọn họ, lại còn đeo thêm cái túi của Mạnh Cửu Chiêu vào, tốc độ của đàn Kantus nhanh chưa từng thấy!
Đi với tốc độ như vậy, bọn họ rất mau chóng rời khỏi đồng bằng băng bị tuyết trắng bao phủ. Khi thấy trên mặt đất xuất hiện loại thực vật như rêu phong, tinh thần mọi người đều run lên vì nó.
Tuy rằng Kantus không có thích ăn rêu, nhưng mà việc xuất hiện loại thực vật này biểu thị chủng loại đồ ăn của bọn họ có thay đổi. Quả nhiên, buổi chiều, bọn họ gặp một đám Nham long đang nhàn nhã ăn cơm, đàn Nham long này dường như cũng vừa kết thúc kỳ sinh sản của bọn chúng xong, không ít Nham long đều mang theo con non sát bên người mình. Khác với Kantus một lần chỉ sinh được một trứng, Nham long một lần có thể sinh mười tới trứng, trong đó có một nửa có thể ấp được thành con, trong một nửa con non này, đại khái cũng chỉ có một phần năm có thể sống tới lúc trưởng thành, nguyên nhân gây ra xác suất sống của con non Nham long thấp chính là những kẻ săn mồi.
Khi đàn Kantus của Mạnh Cửu Chiêu nhìn thấy đàn Nham long, toàn bộ đều trở nên hưng phấn, lập tức có mấy con Kantus biến về nguyên hình bay ra.
Giằng co truy đuổi săn giết hơn mười phút.
Mấy con Kantus này cũng không nóng lòng giết chết đối phương, qua một thời gian dài bắt cá, bọn họ tương đối hoài niệm công cuộc đi săn trên mặt đất, đuổi lại dừng đuổi lại dừng hơn nửa ngày, mãi cho đến khi thấy chơi đủ rồi, bọn họ mới cắn đứt yết hầu con mồi, kéo con mồi về địa bàn của mình.
Louis cũng kéo một con nham long không to lắm về.
Sinh sống ở thế giới này nhiều năm như vậy, hiện tại Mạnh Cửu Chiêu đã không có bất cứ ý kiến gì với kiểu săn mồi này. Đưa cho Louis một miếng da thú để hắn lau tay, Mạnh Cửu Chiêu và Louis cùng nhau kéo con mồi đến địa phương nhỏ chỗ nhà mình đứng.
Louis săn được, hơn nữa Solid Lunsar cũng săn được Nham long, một nhà bọn họ tổng cộng năm người có hai con Nham long.
Giống hệt với con non Kantus nhà khác, đây là lần đầu tiên trong đời khủng long của George cùng Alice được ăn thử đồ ăn khác ngoài cá.
Lần đầu tiên nhìn thấy thi thể Nham long, Mạnh Cửu Chiêu nghĩ George nhiều ít cũng sẽ bị dọa nhảy dựng, ai ngờ khi nhìn thấy Nham long, thằng nhóc đã tự nhảy xuống khỏi túi!
Mông vểnh cao, miệng nhỏ gắt gao cắn vào con Nham long, tuy rằng vóc dáng George nhỏ, nhưng mà động tác của nó lại không có gì khác biệt với Kantus trưởng thành.
Tuy rằng nó chưa từng gặp qua Nham long, nhưng mà bản năng di truyền lại nói cho nó: đây là đồ ăn.
Được rồi —— dù có nhỏ nó cũng là một con Kantus.
Xách George đang hùng hổ lên, Mạnh Cửu Chiêu dùng vỏ sò làm dao khoét ra một cái miệng trên thân thể Nham long, lúc này mới thả George xuông.
Sau đó, George ngửi thấy mùi ngon liền liếm lên.
Không đợi bụng của thằng nhóc hoàn toàn tròn lên, Mạnh Cửu Chiêu đã bóc nó ra khỏi thi thể Nham long. George chiếp chiếp hai tiếng với ba ba nó, giống như là còn muốn ăn thêm một chút, có điều lại bị Mạnh Cửu Chiêu vô tình cự tuyệt.
Để thích ứng tốt nhất với thực phẩm mới cần phải có thời gian, muốn sửa thực đơn cho con non quen ăn cá cần phải thận trọng.
Mạnh Cửu Chiêu không chỉ lo cho chính nhà mình, cậu còn nhắc nhở các Kantus khác, vì thế hôm nay, toàn bộ đàn chỉ có một con non no bụng.
Vị ba ba của con non kia không thể chống cự được đôi mắt long lanh của nó, không nhịn được cho nó ăn nhiều hơn một chút, vì thế thằng nhóc bị tiêu chảy rồi.
Cũng may là nó chỉ tiêu chảy mà thôi, kéo dài một ngày một đêm, ngày hôm sau liền sống chết cũng không chịu ăn thịt Nham long nữa.
Alice cũng được phân cho một khối thịt lớn, đối với cái món mới lạ này, cô nhóc cũng không phát biểu ý kiến gì, chỉ có bộ dáng ăn ngấu nghiến kia đã chứng minh nó không có chút chán ghét nào với mùi vị này mà thôi.
Đối Alice, Mạnh Cửu Chiêu còn cẩn thận hơn so với George: chỉ để nó ăn xong khối thịt được phân cho kia, khi Alice còn muốn ăn nữa, Mạnh Cửu Chiêu liền không cho nó ăn thịt Nham long, lấy vài con cá lớn từ trong ba lô ra cho nó ăn, Mạnh Cửu Chiêu cẩn thận dặn dò Alice nếu có thấy đau bụng hoặc là các dấu hiệu bị bệnh khác, nó nhất định phải nói cho cậu.
Nếu quyết định đưa Alice đi cùng, chính bản thân mình phải có trách nhiệm với nó.
Đối với Alice từ nhỏ đã sống trong nước mà nói, đồ ăn trên mặt đất có khác biệt quá lớn so với trong biển, muốn sửa thực đơn của nó phải tiến hành theo từng bước.
Mạnh Cửu Chiêu quyết định, từ hôm nay trở đi, ngày nào cũng phải ghi chép lại tình huống thay đổi chủng loại đồ ăn của Alice, trừ cái đó ra, những người khác trong nhà phải cố gắng sửa sang ăn đồ ăn bình thường, phải cố gắng để lại thật nhiều cá trong ba lô cho Alice.
Mọi người trong nhà đều không có ý kiến gì đối với quyết định của Mạnh Cửu Chiêu.
Đàn Kantus này cùng đến từ vùng đất sinh sản, sau khi ở cùng nhau trên cao nguyên rêu được hai ngày, liền có Kantus lục tục cáo biệt.
Khác với năm ngoái, Kantus rời đi lúc này hơn phân nửa là tổ hợp hai Kantus trưởng thành và một con non. Tựa hồ Kantus cũng không thói quen chào tạm biệt, thường là qua một đêm, lại khi tỉnh lại liền phát hiện trong đội ngũ đã ít đi một số người.
Rốt cuộc, ngày hôm qua, bạn gei thân thiết của Solid Lunsar —— Plush cũng rời đi. Trước khi hắn đi còn chào tạm biệt Mạnh Cửu Chiêu.
“Ta phải rời đi rồi, các người thì sao? Ta biết một vùng đất, nơi đó có rất nhiều đồ ăn, bên cạnh cũng có rất nhiều lãnh địa không tồi, các người có muốn đi cùng không?” Kantus cũng không sinh hoạt cố định ở một chỗ nào đó, rời vùng đất sinh sản, rồi thường kéo theo con non tìm một vùng đất sung túc để định cư.
Đối với Kantus mà nói, có thể giới thiệu một vùng đất tốt đẹp mà mình biết cho Kantus khác, đó chính là chuyện cực kỳ đáng nể.
Có điều, Mạnh Cửu Chiêu cự tuyệt. “Tôi phải về nhà, ba ba và ông nội còn chờ chúng tôi đem theo con non trở về ở quê hương.” Khi ấy, Mạnh Cửu Chiêu nói như vậy, hoàn toàn không có cảm giác lời nói của mình có gì bất thường, cậu dùng ngữ khí bình thường nói.
“Đúng nha! Chúng tôi muốn về nhà cùng nhau! A Trọc nói chúng tôi phải cùng nhau tới đây, cùng nhau về nhà!” Cuối cùng đã tới thời khắc mấu chốt rồi, đám “con non” đi cùng Mạnh Cửu Chiêu đến vùng đất sinh sản đã làm tốt công tác chuẩn bị để trở về cùng cậu, mắt thấy có người qua đây bắt người, bọn họ lập tức như hổ rình mồi đi đến.
Sau đó, vẻ mặt đám người Plush liền trở nên cực kỳ cổ quái.
“Các người… phải về nhà? Phải về cái nhà trước khi các người tới đây sao?” Vì để xác nhận thêm, Plush không nhịn được hỏi lại một lần nữa.
“Ừ, đúng vậy.” Vẻ mặt của đám Plush rất cổ quái, thế cho nên Mạnh Cửu Chiêu có chút hoài nghi có phải mình đã nói gì không được nói hay không.
Cậu nhìn nhìn Louis, dùng ánh mắt dò hỏi hắn.
“Đúng, chúng tôi phải về nhà, về cái nhà có ba ba và ông nội, trước khi đi ba ba đã nói qua, có con non là có thể về nhà.” Nhắc tới ba ba, vẻ mặt của Louis cũng rất dịu dàng, mà khi nhắc tới con non, vẻ mặt lại có chút ngượng ngùng.
Mạnh Cửu Chiêu và Louis anh nhìn em, em nhìn anh, hai người không nhịn được đồng thời đỏ mặt.
Hưng phấn giống bọn họ còn có đám Alan, Tiểu Hoa và Kiều Kiều, ôm con non của mình, một đám ngốc vóc dáng không nhỏ bắt đầu suy nghĩ đến chuyện mình nên làm gì khi gặp ba ba. Rất nhiều người thậm chí còn nói ra là ba lô của mình có lễ vật mang về cho ba ba ——
“Alan, cậu xem như vậy được không? Trước tiên tôi cùng cậu về nhà, cho ba ba cậu nhìn con non của chúng ta, sau đó cậu lại về nhà cùng tôi, cho ba ba tôi gặp con non của chúng ta, chúng ta cùng nói với ba ba, về sau hai nhà chúng ta về ở cùng một chỗ được không?” Thậm chí, Tiểu Hoa đã lên xong kế hoạch công việc cụ thể sau khi về nhà!
Những lời này…
Bọn họ cư nhiên —— là thật sự tính về nhà!
Biết rõ điểm này, vẻ mặt Plush rối rắm liếc nhìn bọn họ một cái, một lúc lâu sau đó, hắn vẫn là chúc bọn họ may mắn…
“Chúc các người may mắn.”
Đối mặt với đàn “con non” đang đắm chìm trong hạnh phúc, giờ phút này Plush không muốn phá tan mộng đẹp của bọn họ.
Cho dù đã có con non, cho dù họ đã làm ba ba, nhưng ở trong mắt Plush, bọn họ vẫn cứ là con non, nguyên nhân không phải do hắn, mà là giờ phút này trong lòng bọn họ vẫn còn tồn tại từ “ba ba”.
Khi nhắc đến ba ba liền biến thành bộ dáng con non, bọn họ ở trước mặt ba ba vẫn đem chính mình trở thành con non, để có người mà dựa vào.
Kantus có bộ dáng này, chỉ có thể là con non mà thôi.
Tất cả con non đều được ba ba đưa lên một chuyến lữ trình không biết trước đường khi kỳ sinh sản bắt đầu, mọi người —— bao gồm cả ba ba bọn họ cũng không biết con non của mình năm nay sẽ bị dòng nước nào đưa đến vùng đất sinh sản nào.
Dưới loại tình huống này, con non phải làm thế nào mới trở về nhà được đây?
Đến giờ Plush vẫn còn nhớ rõ ba ba mình, đó là một Kantus rất cao lớn, trên miệng hắn có một miếng vảy màu vàng, khi còn bé, mỗi lần ba ba liếm mình, mình đều có thể liếc mắt một cái là thấy được nó. Vài thập niên trước, bản thân khi kết thúc kỳ sinh sản đầu tiên, cũng muốn về nhà.
Nhưng mà mang theo con non, đường xá lại gian nan, hắn nỗ lực tìm mãi vẫn bị lạc đường, cuối cùng chỉ có thể bắt buộc mang theo con non định cư ở vùng đất tốt nhất có thể tìm được lúc ấy.
Lại sau đó…
Lại sau đó hắn có chút không nhớ nổi bộ dáng ba ba.
Lúc tách khỏi ba ba, ba ba đã là một Kantus rất già, ba ba đã nói mình sẽ là con non cuối cùng của hắn, sau này… Chắc hắn cũng không thể gặp được ba ba ở vùng đất sinh sản nữa nhỉ?
Thời gian trôi qua lâu như vậy, ba ba có lẽ đã không còn nữa rồi.
Nghĩ tới chuyện trước kia, Kantus vốn luôn thoải mái này tinh thần bỗng trở nên sa sút.
“Hy vọng các người có thể gặp lại ba ba, nếu về sau… Các người nhìn thấy một Kantus ngoài miệng có miếng vảy màu vàng, hãy giúp tôi chuyển lời cho hắn, hiện tại Plush sống rất tốt, từng có sáu con non, đều đã trưởng thành, trong đó trên miệng con thứ ba cũng có một khối vảy màu vàng”
Nói ra lời nói chưa từng nói với người khác, Plush lộ ra một loại biểu tình như trút được gánh nặng, liếc mắt nhìn đàn con non này một cái cuối cùng, hắn gật gật đầu với Solid Lunsar, sau đó rời đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT