Edit: DLinh – Beta: Chi

*****

Vội vàng lại lo lắng ôm bé chim non mang đi trả, Mạnh Cửu Chiêu đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần Ames sẽ tuyệt giao với mình.

Nào ngờ ——

“Thực lòng vô cùng cảm ơn Louis!” Trong giây phút nhìn thấy bé chim non, Vũ mấy ngày qua luôn trầm lặng bỗng nhiên rơi nước mắt, Ames cũng ôm Louis mà khóc rống lên.

Ơ… Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Mạnh Cửu Chiêu: ( ⊙ o ⊙)?

Mãi cho đến khi nghe Ames giải thích qua một lần, cậu mới hiểu rõ nguồn cơn cớ sự.

Đối mặt với cặp chồng chồng ngay cả trứng cũng có thể đánh rơi xuống đất, Mạnh Cửu Chiêu lựa chọn im lặng.

Tảng đá của Louis quả nhiên không phải chỉ để nghịch, từ bé, nó đã yêu thích trò lăn, rồi lại ngậm đá, còn ham mê cả việc dùng móng vuốt đá qua đá lại, Louis đã sớm là tay chơi có nghề, chơi ra hình ra dạng, cho dù có đang chạy đi chăng nữa, nó vẫn có thể mang theo tảng đá mà không bị ai cướp mất! (← Ai! Đây là lúc nói chuyện về bóng đá sao?)

Tiếp sau ông nội, Louis cũng trở thành người mang ý xấu làm chuyện tốt.

Không xảy ra chuyện tuyệt giao, mọi người lại vui vẻ chung sống với nhau!

Ở thời kì gian nan này, không có gì quan trọng hơn sự sống, hai sinh mạng mới ra đời là nguồn cổ vũ cực lớn cho ý chí cầu sinh của thành viên bộ lạc Awash tại đại lục mới.

Trong đó, bé thỏ được gọi là Hill, còn bé trứng gọi Hausen.

Nửa tháng sau, trên người chúng rốt cuộc cũng nhú ra một lớp lông mao mỏng. Thời điểm nhìn thấy màu sắc lông mao của chúng, Ames lén lút khóc thầm mất một ngày một đêm.

Hill cũng tốt, Hausen cũng không sao, cả người bọn chúng đều là màu trắng tuyết, chỉ có phần bụng của hai đứa trẻ là có hai cái chấm đen.

“Giống ba y như đúc.”

Cũng bắt đầu từ ngày đó, Ames mới thực sự khá hơn.

***

Các con mỗi ngày một lớn một trưởng thành. Ames và Vũ rốt cuộc cũng cảm nhận được niềm hạnh phúc của việc làm cha mẹ, ngoài ra, còn có nỗi lo âu phiền muộn của bậc phụ huynh.

Người đầu tiên phát hiện ra chuyện này chính là Vũ.

Hôm nay, cũng như bao ngày, việc đầu tiên Vũ làm sau khi đi săn về chính là bay đến thăm con mình, tiếp đó lại lén lút mang sâu thu thập được đút cho con ăn (← Ây da —— kẻ tội đồ khiến bé thỏ nhỏ Hill bị tiêu chảy cuối cùng đã hiện thân!)

Bé Microraptor gui con Hausen dù trong quá trong ấp nở có xảy ra vài sự cố ngoài ý muốn, nhưng may nó vẫn rất khỏe mạnh, lúc nào cũng tích cực tranh đồ ăn, bé con khỏe mạnh như thế tất nhiên khiến Vũ rất vui, thế nhưng, giá mà Hausen không đạp anh trai Hill của nó ra để kiếm ăn thì càng đáng yêu hơn.

Không cần cướp, sâu của papa chắc chắn có đủ cho cả hai đứa mà ~

Thế rồi, Vũ ôm bé thỏ Hill đáng thương bị đạp ngã trong ổ ra, vừa đút cho Hausen đang kêu khóc đòi ăn, vừa chăm sóc bé thỏ nhỏ nhà mình, cho dù bé thỏ có trốn tránh ra sao, đến cuối cùng hắn vẫn có cách tìm racái đầu nhỏ của nó, sau đó dịu dàng đút một con sâu tràn đầy tình yêu thương vào mồm cho con (囧)

Dưới sự chăm sóc ân cần của Vũ, Hausen càng ngày càng lớn khỏe mập mạp, nhưng Hill vẫn gầy đến đáng thương.

Điều này thật là khó hiểu! Rõ ràng ăn rất nhiều! Trong ổ cũng rất sạch sẽ!

Rốt cuộc, đến một ngày, Vũ trở về sớm hơn thường lệ, sau đó hắn phát hiện ra nhân lúc mình không ở nhà, trong ổ nhỏ đã phát sinh một cảnh tượng cực kì tàn ác ——

Móng vuốt của Hausen dẫm lên người Hill, cái mỏ bé xinh há ra hết cỡ, gặm cắn đầu Hill.

Hill đáng thương bị em mình ngậm vào miệng, cơ thể bé nhỏ run rẩy, thoạt nhìn trông như ——

Mặt Vũ tái mét!

Sải một bước lên chạy vào mang Hill lôi từ trong miệng Hausen ra, Vũ ôm Hill vẫn đang bất động trong lòng mà sốt ruột muôn phần.

Đúng lúc này, bé thỏ con mở mắt, hơi há cái miệng nhỏ ra, sau đó… duỗi người.

Trong lòng rối bời, Vũ ngay lập tức ôm Hill chạy sang nhà hàng xóm Black, bé trọc nhà Black biết rất nhiều tri thức kì lạ, tuy rằng không rõ vì sao lại biết, nhưng trải qua sự kiện Ames bị bệnh lần trước, Vũ bây giờ cực kì tin tưởng khả năng này của bé trọc.

Mang Hill sang nhờ sự giúp đỡ, hắn cũng không quên Hausen, dù sao đi nữa Hausen vẫn chỉ là một bé con mới phá xác không bao lâu, một mình trong hang vẫn rất nguy hiểm.

“Thân thể không sao cả, chỉ có hơi buồn phiền một chút.” Bác sĩ không chính quy – Mạnh Cửu Chiêu nghiêm túc kiểm tra thân thể Hill một lúc, sau khi xác nhận bé chỉ ngất đi mới trao trả lại cho Vũ, “Chăm sóc bé nhiều hơn, cho bé cảm giác an toàn được bảo vệ là tốt thôi.”

Nghe Mạnh Cửu Chiêu nói Hill không sao, lúc này Vũ mới an lòng, nhưng chuyện gì xảy ra mà lại buồn phiền cơ chứ?

Cẩn thận ôm hai đứa con về ổ, hắn bắt đầu âm thầm quan sát cuộc sống sinh hoạt cùng nhau hàng ngày của hai đứa, sau khi xem xong, hắn cũng trở nên buồn phiền ——

Vấn đề đặt ra là: Tại sao con nhỏ cứ thích gặm ăn đứa con lớn vậy?

Cách thức sống chung hằng ngày của hai đứa nó quả thực có thể tập hợp viết lại thành bách khoa toàn thư đại bàng bắt thỏ mất thôi!

Mỗi ngày Hausen đều nghiên cứu ra phương pháp mới để hành hạ anh trai mình, tiếp đó, mỗi ngày Hill sẽ lại giả bộ đã chết.

Lúc này Vũ mới nhớ ra, trong thực đơn của Microraptor gui, quả thực có thỏ, chỉ là hắn không thích ăn thịt thỏ thôi, tuy nhiên, cũng từ phương diện đó đã cho thấy đứa con Hausen này của hắn là một con Microraptor gui bình thường.

Không nghĩ ra cách gì khác, ngày ngày Vũ đành phải nhờ cậy những người ở lại canh giữ bộ lạc tách hai đứa chúng nó ra, cố gắng hết sức không cho hai đứa nó lại gần nhau.

Nhìn Hausen bị cưỡng chế tách ra rồi vẫn kiên quyết ngậm cái chân của anh mình, trong lòng Vũ buồn phiền hết mức: Ames yêu quí từng nói, hai đứa con là ba đầu thai chuyển thế, nhưng hiện giờ quan hệ của hai đứa nó kém như vậy, đứa nọ muốn giết đứa kia, chuyện này là thế nào đây?

Nhạc phụ đại nhân à, ngài đang muốn tự sát sao?

 ̄▽ ̄

Hình như có nghe qua, cha vợ trước khi chết đầu óc cũng không hoạt động theo lẽ thường, chắc tin này là thật rồi ——

***

Sita và Wieser cùng nhau đi trên đường.

Tổ hợp này có chút kì lạ, theo nguyên tắc, một người chỉ quanh quẩn trong nhà bếp như Wieser và một người lúc nào cũng xung phong ở tuyến đầu của bộ lạc như Sita đáng lẽ ra không nên xuất hiện cùng một chỗ mới phải.

Ngay cả lúc ăn cơm, Sita cũng thích ăn đồ ăn Carat làm hơn (← tuy rằng rất khó ăn, nhưng không ai ăn Carat sẽ thất nghiệp, vì thế Sita luôn kiên cường ăn), hai người bình thường thật sự chẳng có dịp nói chuyện với nhau.

Wieser chán nản đi đằng sau Sita, ủ rũ cúi đầu.

Bây giờ bộ lạc đã chuyển tới địa bàn mới, việc quan trọng nhất hiện giờ là làm sao kiếm được càng nhiều đồ ăn về cho bộ lạc càng tốt, vì thế, nhà bếp đành tạm dừng một thời gian, hai vị đầu bếp của bộ lạc Carat và Wieser cũng gia nhập vào đội ngũ đi săn, bắt đầu kiếm ăn cùng mọi người.

Carat thì tốt rồi, dù sao hắn vốn là một thành viên của đội săn bắt, nhưng đến khi Wieser đi săn lại gặp không ít chuyện phiền phức.

Hắn không săn được bất kì một con mồi nào cả, nhắc tới cũng lạ, từ khi Wieser gia nhập đội ngũ săn bắt, con mồi vốn ban đầu còn có thể nhìn thấy giờ lặn mất tăm.

Cũng không thể trách được —— dù gì Wieser cũng là một con Utahraptor, đối với con mồi mà bộ lạc Awash hiện nay có thể săn bắt quả thực đây chính là kẻ địch nguy hiểm cần tránh xa, chỉ cần là nơi có Wieser, tự nhiên sẽ không thấy các loài khủng long loại nhỏ ~ (về phần Black và White, đối tượng đi săn của họ là các loại khủng long cỡ lớn, khủng long loại nhỏ ngược lại sẽ không quá sợ họ)

Lâu ngày, mọi người đều không muốn đi cùng Wieser, đồng lòng khuyên hắn ở lại chăm sóc đám nhỏ, nhưng mà Wieser không muốn thế.

Vô nghĩa! Ở lại bộ lạc chăm sóc trẻ con chẳng khác nào ở cùng một chỗ với con Kantus đã trưởng thành Mãnh cơ chứ, hắn làm sao mà dám cho được ~~~

Sự không vui của Wieser trong mắt Sita lại được qui đổi thành biểu hiện của tổn thương lòng tự trọng ở giống đực.

Vì thế, để an ủi hắn, Sita quyết định một mình cùng hắn đi săn.

Sita tương đối tự tin vào hình thể của mình, hơn nữa vùng này bọn họ cũng đã thăm dò một lượt, tương đối an toàn, chính vì thế, cô mới dám đưa ra quyết định này.

Tuy rằng Wieser không am hiểu chuyện đi săn, nhưng hắn lại thông thạo các loại đồ ăn, vì vậy Sita dẫn Wieser theo cũng đồng nghĩa với việc có thể cùng nhau thu lượm đồ ăn trên đường đi.

Là một con khủng long ăn thịt, Wieser lại sở hữu một khả năng trời phú đáng ghen tị: hắn biết rõ một trăm loại thực vật và rau có thể ăn được! Hắn biết rõ bộ phận nào của cây ăn ngon nhất, thậm chí còn biết rõ những cây nào nảy mầm từ bao giờ… Có thể nói, với khả năng lý giải và am hiểu về cây cối của mình, hắn đã vượt xa tất cả các thú nhân ăn cỏ trong bộ lạc, thậm chí còn vượt qua cả Sita.

Đứng trên phương diện một con Utahraptor mà nói, đây quả thực là một hướng đi vượt trội (囧)

Wieser, ngày hôm nay cậu đã trở thành bậc thầy trong lĩnh vực ăn chay thế này, ba cậu có biết hay không?

Khả năng của hắn nhận được sự khen ngợi của Sita suốt dọc đường đi, Wieser nghe thấy thế thì vô cùng hứng khởi, vì thế mà hắn càng tích cực hái nhiều rau cỏ ~

Tuy rằng sẽ có người chê, thế nhưng, trong lòng Vesel vẫn rất vui.

Về phần Sita, tình cảm của hắn dành cho cô rất phức tạp.

Khoảng thời gian đầu lúc hắn mới vào bộ lạc, Sita là người đầu tiên bày tỏ thái độ hữu hảo với hắn.

Cũng chính Sita là người nói cho hắn biết da thú không phải thức ăn chân chính, bày cho hắn thịt mới thực sự là thứ đáng ăn.

Ban đầu chỉ là biết ơn thôi, nhưng nhờ thế, Wieser càng vô thức để ý Sita nhiều hơn một chút, một chút này vừa hay đã được tám năm.

Hắn biết rõ Sita thích ăn loại thịt nào nhất, cũng biết rõ loại trái cây yêu thích của Sita, hắn biết cô ghét bị người khác nói là cường tráng, còn biết Sita rất thích trêu chọc Fendi, lại yêu quí Andy nhất.

Vốn chỉ để ý hơn một chút thôi, nhưng chẳng biết từ lúc nào, loại để ý này đã thay đổi.

Wieser thầm mến Sita ít nhất cũng đã bảy năm.

Chỉ bởi vì thịt hắn nướng có một lần được Sita khen, từ đó về sau hắn liền hăng say nghiên cứu các phương pháp nướng thịt; chỉ bởi vì hắn phát hiện ra loại quả ăn được mà Sita thích, từ đó về sau trông thấy loại quả nào hắn cũng ăn thử, có một lần ăn nhầm quả có kịch độc suýt chết, may mà cơ thể khỏe mạnh chống chọi lại được, nhưng tiếp đó, hắn vẫn cứ ăn thử.

Lúc rơi từ trên vách đá xuống, người đầu tiên hắn nghĩ đến cũng là Sita.

Một mặt vừa nghĩ đến việc chết rồi sẽ không được thấy Sita nữa, mặt kia lại hi vọng Sita sẽ không rơi xuống mà chết. Nghĩ nhiều mà đầu óc lộn xộn hết cả lên, vì thế lúc Mạnh Cửu Chiêu gặng hỏi hắn mới ngơ người ra không trả lời được.

Cũng may, Sita còn sống, hắn cũng còn sống, bọn họ lại tiếp tục được ở cùng một chỗ với nhau.

Hơn thế, lần này, hang ở mới của hắn còn gần hang Sita hơn một thước so với trước kia.

Chỉ một chút khoảng cách đó thôi cũng đủ khiến Wieser mất ăn mất ngủ mấy hôm.

Kỳ động dục của hắn đã đến, mà thực ra đã đến rất lâu rồi, giống đực động dục hầu hết đều do bị kích thích bởi hormone phân bổ của giống cái, lúc trước sinh hoạt tại phần đại lục cũ không có giống cái cùng tộc, cho nên còn có thể kiềm chế, nhưng mà hiện giờ đặt chân lên phần đại lục đâu đâu cũng là khủng long này, chuỗi ngày gian khổ lập tức bắt đầu.

Đây là một tình cảm thầm mến tuyệt vọng.

Bản thân là người yêu thầm, kì thực Wieser cũng không hiểu loại tình cảm này lắm.

Hắn chỉ biết rõ Sita không thích hắn, cũng sẽ không thích hắn, hắn biết bọn họ không cùng một chủng loại, mùi vị khi Sita động dục từ trước tới nay không thể khơi gợi phản ứng của hắn, mà kỳ động dục của hắn cũng chẳng khiến Sita mảy may rung động.

Bọn họ chẳng qua là hai đường thẳng song song.

Thế nhưng, hắn vẫn thích Sita, cực kì thích. Giống như hiện giờ, vì ngửi được hương vị hormone của giống cái Utahraptor lưu lại trên cây, cảm xúc dâng trào khiến hắn nảy sinh phản ứng, thế nhưng, trong mắt hắn vẫn chỉ có duy nhất Sita đi phía trước…

Mà thôi.

Chờ chút —— mùi của giống cái Utahraptor?

Wieser chợt dừng bước.

“Làm sao thế?” Hoàn toàn không hay biết có nguy hiểm, Sita quay đầu.

” Nguy hiểm ——” mang nét mặt lo lắng, Wieser kéo mạnh tay Sita, định kéo cô chạy về hướng bộ lạc, thế nhưng, đã muộn mất rồi.

Tiếng lá cây xột xoạt, chỗ trước mặt bọn họ bỗng xuất hiện một con khủng long cường tráng, sau đó là con thứ hai, con thứ ba…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play