Sau khi phía YC nghe Quý Sâm trình bày, nói với cậu ta phải xin chỉ thị từ cấp trên, trong một tiếng sẽ trả lời cho cậu.
Quý Sâm cảm thấy YC nhất định sẽ yêu cầu sau khi ký hợp đồng mới được nhận quảng cáo game này, dù sao cũng liên quan đến vấn đề lợi nhuận và sắp xếp công việc sau này.
Nửa tiếng sau, bên YC hồi đáp lại cho Quý Sâm, khiến Quý Sâm bất ngờ chính là YC lại đồng ý để Trang Duy dùng danh nghĩa cá nhân ký hợp đồng đại diện phát ngôn cho game kia, đồng thời cam kết sẽ xếp việc này vào lịch trình làm việc bình thường của Trang Duy, cũng sẽ không bố trí công việc xung đột thời gian.
Quý Sâm quả thật không dám tin vào tai mình, YC cũng quá mức rộng rãi rồi, không khỏi hỏi thêm đây là chủ ý của ai, nghe bên kia nói là ý của tổng giám đốc Kiều, lúc này Quý Sâm mới hoàn toàn yên tâm. Công ty nói là quyết định của tổng giám đốc Kiều, Quý Sâm cũng không nghi ngờ gì nữa. Có điều nghĩ đi nghĩ lại, Cố Diễm cũng là một trong hai ông chủ của YC, trong đây liệu có phải cũng có ý của Cố Diễm hay không?
Cho dù hơi nghi hoặc nhưng đối phương không nói thêm gì nữa, cậu cũng không tiện hỏi nhiều. Sau khi nói lời cảm ơn liền ngắt điện thoại, gọi cho Trang Duy kể lại mọi chuyện, cũng nói ra suy nghĩ không chừng Cố Diễm đã giúp đỡ của cậu ta. Trang Duy nghe xong không nói gì, chỉ nói cậu ta liên hệ với công ty game, tìm một ngày bọn họ cùng đi thảo luận.
Ngắt điện thoại của Quý Sâm, Trang Duy gửi cho Cố Diễm một tin nhắn hỏi anh có thời gian không, đến nhà cậu uống cà phê.
Cố Diễm chỉ trả lời một chữ “Được”, Trang Duy đoán rằng chắc anh đang bận nên cũng không nhắn nữa.
Sau khi tan sở, Cố Diễm trực tiếp đến chỗ của Trang Duy. Trang Duy đưa thẻ dự bị của cậu cho Cố Diễm, thuận tiện để anh đi thang máy, ngày hôm nay hiếm khi Cố Diễm không tăng ca cũng tiện tay mang theo bữa tối. Trang Duy ở một mình cũng gọi thức ăn ngoài, hai người cộng lại thức ăn hơi nhiều nhưng lại rất đa dạng.
Sau khi ăn cơm xong, Trang Duy nấu hai tách cà phê, sau đó đem ra phòng khách.
“Nếm thử xem” Trang Duy đưa một tách cho Cố Diễm, thực ra với thân phận của Cố Diễm, cà phê ngon nào mà chưa nếm qua? Chỉ có điều đây là cậu pha, cho nên mặc dù không ngon bằng người pha cà phê chuyên nghiệp nhưng cũng coi như độc nhất vô nhị.
Sau khi bỏ thêm đường và sữa, Cố Diễm nếm thử một hớp, gật đầu “Hương vị không tệ”
Trang Duy cười nói “Là nhờ hạt cà phê ngon”
“Sau này có thứ tốt lại đem cho cậu” Cố Diễm vẫn luôn hào phóng đưa này nọ cho Trang Duy.
“Được” Trang Duy cũng không khách sáo với anh, nhưng luôn tìm cơ hội trả lễ lại. Uống vào vài ngụm cà phê, Trang Duy mới hỏi “Anh có biết có một công ty game mời tôi làm đại diện phát ngôn không?”
Cố Diễm thoải mái gật đầu “Có nghe nói”
Cố Diễm là một trong hai ông chủ của YC, không nghe nói mới là bất thường.
“Là anh để tổng giám đốc Kiều đồng ý cho tôi dùng danh nghĩa cá nhân ký đại diện phát ngôn này sao?” Nếu Cố Diễm biết, Trang Duy càng thêm tin vào suy đoán của Quý Sâm.
Cố Diễm khẽ cười “Không phải”
“Hả?” Điều này khiến Trang Duy có chút bất ngờ.
“Trước khi tan tầm tôi mới nhận được tin này, trưa nay đều bận họp. Nếu Sở Khâm quyết định như vậy thì cứ theo ý của cậu ta đi” Cố Diễm hiển nhiên cũng không nghĩ là anh hay tin muộn, Kiều Sở Khâm cũng không thương lượng với anh chuyện này.
“Không ngờ YC lại rộng rãi như vậy” Trang Duy nở nụ cười. Nếu không phải là Cố Diễm, cậu cảm thấy YC là một công ty rất tốt, dù là phương diện nào thì cũng không uổng công cậu chọn lựa.
Cố Diễm đặt tách cà phê xuống “Chờ khi bắt đầu tuyên truyền quảng cáo, cậu đã ký hợp đồng với YC, người khác sẽ xem cậu là nghệ nhân của YC, chuyện này cũng có lợi đối với YC. YC cũng không cần phần lợi nhuận kia, càng không hy vọng nghệ nhân bởi vì chút chuyện mà có ngăn cách với công ty”
Trang Duy cảm thấy YC nhìn xa trông rộng, nếu cậu chụp quảng cáo này, đến khi đó không ai biết là cậu dùng danh nghĩa cá nhân để ký, cậu sẽ không lắm miệng, bên ngoài đều sẽ nghĩ là tài nguyên của YC, cũng là một cách tuyên truyền rất tốt cho YC.
“Cậu quyết định nhận quảng cáo game đó sao?” Cố Diễm hỏi.
“Vẫn chưa, phải đi thảo luận trước xem sao. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với phương diện game này, thực ra tôi cũng không đánh giá cao chất lượng tổng thể của quảng cáo lần này” Trang Duy cũng không che giấu suy nghĩ của mình với Cố Diễm, cậu cảm thấy nói với Cố Diễm một chút cũng không sao.
Cố Diễm gật đầu “Thử thảo luận xem, nếu cảm thấy không hợp thì thôi”
“Được” Trang Duy trả lời.
Uống xong cà phê, Cố Diễm đứng lên chuẩn bị về. Thang máy còn chưa lên tới, Trang Duy tựa vào cửa chính cùng chờ thang máy với Cố Diễm.
“Vào trong đi” Cố Diễm nói với Trang Duy.
“Không sao đâu” Tiễn khách phải đưa đối phương lên thang máy, chuyện này đối với Trang Duy cũng là phép lịch sự.
“Tuần này tôi không về nhà chính, có việc gì cứ điện thoại cho tôi” Cố Diễm thỉnh thoảng cũng sẽ về nhà chính ở.
“Ừ” Thực ra Vọng Tinh Uyển cũng rất an toàn, không cần lo lắng. Nhưng mỗi lần Cố Diễm định về nhà chính đều sẽ nói với cậu một tiếng, điều này làm Trang Duy cảm thấy ấm lòng, cho dù có thể đây chỉ là phép xã giao.
Thang máy đến, Cố Diễm nói với Trang Duy “Mau vào trong đi”
“Được” Trang Duy cười nhìn anh, không nhúc nhích.
Cậu không đi, Cố Diễm cũng không đi, hai người đều chờ người kia đi trước.
Nhìn nhau chừng nửa phút, Cố Diễm bất đắc dĩ đi tới, đẩy Trang Duy vào nhà, cũng tiện tay đóng cửa lại, xong rồi mới vào thang máy.
Trang Duy nhìn cửa nhà mình cảm thấy buồn cười, từ camera nhìn thấy Cố Diễm vào thang máy mới đổi giày vào phòng.
Sau khi Quý Sâm xác định giờ hẹn với phía công ty game, hai người sẽ đến đó vào lúc 9h30 sáng.
Đến công ty Thịnh Thần, cảnh tượng bận rộn đập vào mắt khiến Trang Duy không khỏi nghĩ tới Cố thị, nhưng nhân viên nơi này ăn mặc tùy ý rất nhiều, không phải ai cũng mặc tây trang.
Nói với nhân viên tiếp tân lý do đến đây, cô nàng tiếp tân rất nhiệt tình mời bọn họ ngồi sopha nghỉ ngơi một chút liền thông báo cho người phụ trách. Vừa nói chuyện vừa liếc nhìn Trang Duy thêm mấy lần, chỉ là ngại quy định của công ty nên mới không nhào lên trực tiếp xin chữ kí luôn mà thôi.
Trang Duy không biết có phải là do chế tác sản xuất game hay không mà nhân viên nơi này nhìn rất hoạt bát, hơn nữa tuổi tác cũng không lớn, gương mặt mỗi người đều tràn đầy phấn chấn, mặc dù có những người mắt thâm quầng như gấu trúc nhưng cũng không ngăn được sức sống ở độ tuổi này.
Không lâu sau, một nam thanh niên dáng vẻ rất dễ nhìn đi về phía này.
“Chào hai anh, tôi là người phụ trách quảng cáo lần này, La Tễ” La Tễ cười bắt tay với hai người “Hoan nghênh Trang tiên sinh, Quý tiên sinh”
“Phó giám đốc La” Quý Sâm bắt tay với La Tễ trước, trước đây cũng là phó giám đốc La liên hệ với cậu ta.
“Xin chào” Trang Duy cũng chào hỏi La Tễ.
Với diện mạo của La Tễ trong giới giải trí cũng được xem là xinh đẹp, nhưng La Tễ dù ưa nhìn cũng không hề có cảm giác cố tình giả vờ như trong giới giải trí, tây trang bình thường cùng với áo sơmi làm cậu vô cùng sạch sẽ, khiến người ta cảm thấy thoải mái.
“Mời hai anh theo tôi lên lầu” La Tễ nói xong liền đi về chỗ thang máy.
Chỉ một quãng ngắn mà có không ít nhân viên bắt chuyện với La Tễ, có khi là người mới vừa tan ca đêm chuẩn bị về nhà ngủ bù, cũng có người hỏi La Tễ trưa nay ăn gì… Bầu không khí nhẹ nhàng như vậy làm Trang Duy và Quý Sâm cảm thấy vị phó giám đốc La này rất được lòng người, hơn nữa trẻ tuổi như vậy mà đã lên được chức vị này khẳng định năng lực không hề tầm thường.
La Tễ cũng không đưa hai người đến phòng họp mà là trực tiếp vào văn phòng.
“Hai anh mời ngồi” La Tễ mỉm cười, dặn thư ký chuẩn bị cà phê.
Trang Duy và Quý Sâm khẽ gật đầu, ngồi lên ghế sopha trong văn phòng. Một lát sau, thư ký liền đem cà phê lên, lúc rời đi tiện tay đóng cửa lại.
La Tễ lấy một xấp tài liệu từ trong ngăn kéo ra, đưa tới trước mặt hai người “Tôi cảm thấy thảo luận ở văn phòng sẽ thoải mái hơn một chút, mong hai anh bỏ qua cho”
La Tễ mời hai người vừa uống cà phê vừa thảo luận “Đây là phương án công ty đề ra cho quảng cáo lần này, hai anh có thể xem qua một lần. Lần này sẽ dùng hình ảnh quảng cáo làm chủ đạo, Trang tiên sinh cần phải thay đổi thành nhiều chức nghiệp khác nhau để chụp ảnh. Bối cảnh sẽ thay đổi thành cảnh tượng trong game hoặc cảnh tượng giả lập. Phong cách cổ trang có thể hóa trang hơi phức tạp một chút, phải phiền Trang tiên sinh cực khổ một chút”
Trang Duy và Quý Sâm cùng nhìn phương án quảng cáo trên bàn, bên trên ghi rõ quảng cáo vẫn đi theo con đường duy mỹ, phong cách là môn phái mới ra mắt cùng với chủ đề cuộc thi đấu toàn quốc lần này.
Hiển nhiên quảng cáo lần này không có những điều Trang Duy lo lắng và bài xích, nhìn tổng quan rất thanh nhã. Đối với Trang Duy mà nói đây mới là phẩm chất mà mỗi người chế tác game cần có. Game muốn thu hút người chơi, quan trọng nhất là kỹ thuật và kỹ năng đặc sắc, mà không phải dựa vào phương thức quyến rũ tầm thường để thỏa mãn thị hiếu.
“Các cậu muốn tôi hóa trang thành chức nghiệp gì?” Trang Duy hỏi. Toàn thể quảng cáo này làm cậu rất yên tâm, nhưng cũng phải cân nhắc đến vấn đề hóa trang, nếu như không thích hợp, không chỉ hủy hình tượng của cậu mà Thịnh Thần cũng sẽ bị người ta chê cười.
La Tễ lấy năm bức ảnh từ xấp tài liệu ra để cậu xem.
Nho nhã, tiên phong, tà nịnh, anh khí, bá khí, năm phong cách khác nhau, phân biệt đại diện cho năm kiểu chức nghiệp. Trang Duy cũng không biết những chức nghiệp này nhưng cậu rất thích các phong cách này.
“Chúng tôi chọn năm ảnh này đều là vì cảm thấy phù hợp với hình tượng của Trang tiên sinh, hiệu quả chắc chắn sẽ rất kinh diễm. Chủ đề giải thi đấu còn cần Trang tiên sinh phải chụp thêm một đợt nữa, sau đó sẽ căn cứ vào đó để tiến hành chỉnh sửa hậu kỳ” La Tễ cầm tách cà phê, thái độ ung dung điềm tĩnh “Theo như tôi biết, trước đây Trang tiên sinh cũng không có liên quan đến lĩnh vực game này. Thực ra đại diện phát ngôn cho game online sẽ tiếp xúc được với một lượng lớn đối tượng người xem, chỉ cần hiệu quả quảng cáo tốt, cộng với độ hot của giải thi đấu, tin rằng Trang tiên sinh sẽ càng nâng cao danh tiếng”
Trong công ty đã trải qua thảo luận cẩn thận trước đó, đối với chất lượng quảng cáo, bọn họ càng thêm xem trọng Trang Duy.
Quý Sâm nhìn Trang Duy, Trang Duy hơi gật đầu biểu thị rất hài lòng.
Quý Sâm cũng cảm thấy rất ổn, liền hỏi thêm “Ngoài chụp ảnh còn cần cậu ấy làm thêm gì nữa hay không?”
“Có” La Tễ nói “Khai mạc và bế mạc giải thi đấu đều cần Trang tiên sinh tham gia. Lễ khai mạc cần Trang tiên sinh lên bục nói vài câu, phối hợp với hình ảnh tuyên truyền, lễ bế mạc cần Trang tiên sinh lên trao giải. Bộ phận lập kế hoạch còn đang tiến hành trao đổi lần cuối để hoàn tất quy trình, nếu Trang tiên sinh đồng ý nhận quảng cáo, chờ sau khi quy trình hoàn thành sẽ gửi vào mail của hai anh, nếu như không có vấn đề thì có thể lập hợp đồng”
Kiểu tuyên truyền theo sau trong thời gian đại diện phát ngôn là rất bình thường, chỉ cần sắp xếp thời gian ổn thỏa là được rồi.
“Những chuyện này không thành vấn đề” Quý Sâm cười nói.
“Được, về phần phí đại diện phát ngôn…” La Tễ viết lên giấy một con số “Hai anh có đồng ý?”
Giá cả này đương nhiên không thể so với đại diện phát ngôn cho Vọng Tinh Uyển nhưng so với trong nước cũng coi như là hạng nhất.
Quay sang hỏi ý kiến Trang Duy, Quý Sâm gật đầu “Có thể”
“Được, vậy nếu không còn vấn đề nào khác, chúng ta cứ tạm thời quyết định như vậy, chờ chúng tôi đưa ra quy trình tuyên truyền hoàn chỉnh, sau khi hai anh xác định không có vấn đề thì sẽ định ra thời gian ký hợp đồng” La Tễ nói.
“Được, phó giám đốc La vất vả rồi” Quý Sâm nói.
“Không cần khách sáo, đây là công việc của tôi” La Tễ cười cười, thực ra cậu chủ yếu phụ trách mảng nhân lực mà thôi, việc quảng cáo này vốn không phải của cậu nhưng BOSS đã lên tiếng thì cậu phải tự ra tay thôi.
Bên này vừa mới thảo luận xong, thư ký của La Tễ đã gõ cửa “Phó giám đốc La, tổng giám đốc Du của Thiên Ảnh đến, hỏi anh có thời gian hay không, muốn nói chuyện hợp tác với anh một chút”
La Tễ nghe vậy hơi cau mày, đối phương không mời mà tới, cậu có quyền không gặp, hơn nữa cậu và Du Tung cũng không quen biết gì nhau, chỉ gặp mặt vài lần trong mấy bữa tiệc mà thôi.
Suy nghĩ một chút, La Tễ trả lời thư ký “Mời tổng giám đốc Du đến phòng họp chờ tôi”
“Vâng” Thư ký trả lời xong liền đi ra ngoài.
La Tễ cười cười với Trang Duy và Quý Sâm, đứng lên nói “Tôi đi xem một chút, hai anh chờ một lát”
Trang Duy và Quý Sâm gật đầu, cũng không nhiều lời.
Chờ La Tễ đi ra ngoài, Quý Sâm mới nói “Đừng nhìn phó giám đốc La còn trẻ nhưng làm việc rất chu đáo, biết chúng ta bây giờ ra ngoài rất có thể sẽ gặp Du Tung nên mới thẳng thắn nói chúng ta chờ ở đây” Thực ra bọn họ đã thảo luận xong rồi, có thể rời đi bất cứ lúc nào.
“Ừ, chờ Du Tung đi rồi lại nói tiếp, gặp nhau càng phiền phức” Trải qua chuyện của Lâm Tân, Trang Duy càng không muốn nhìn thấy Du Tung dù chỉ là một chút.
“Cũng được” Ngược lại ở đây chỉ có hai người họ, không có gì mất tự nhiên.
Không lâu sau, thư ký lại đưa cà phê mới vào, còn mang theo vài món tráng miệng, Trang Duy đoán là La Tễ dặn dò, cũng có ý bảo hai người họ cứ an tâm ở lại văn phòng, không cần sốt ruột đi về.
Hết chương 20.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT