"Đậu má, đậu má, thì ra mi chính là cái tên Thượng Hạ Tả Hữu kia à, mẹ nó ông vừa sửa xe cho mi, vừa cứu mạng của mi, con mẹ nó vậy mà mi lại đối xử với ông như vậy! Vô liêm sỉ chó đẻ!!"
Vương Minh bị cắm đến oa oa kêu loạn, miệng đầy thô tục.
Tả Hữu mỉm cười, chặn lấy miệng của cậu, sau đó lại cắm sâu vào.
"Ô ô —— hmm."
Theo sự chuyển động không ngừng của Tả Hữu, Vương Minh cảm thấy phía sau của mình dần trơn hơn, thật giống như rốt cục tiểu cúc huyệt cũng khuất phục dưới dâm uy của đối phương, phân bố ra này nọ để lấy lòng đối phương vậy.
"Ha ha, em ướt rồi! Minh Minh, em còn tao hơn cả nữ nhân nữa!"
Mấy lời thầm thì tục tĩu của Tả Hữu khiến cho Vương Minh càng cảm thấy khô nóng hơn, cậu cũng dần cảm nhận được khoái cảm khó diễn tả, cảm giác hoàn toàn khác với dùng tay hay là gậy mát xa, đó là một loại mỹ vị cực hạn khi đã thoát ra khỏi cảm giác đau đớn sau khi bị xé rách, khiến kẻ khác nghiện không khác gì hít thuốc phiện vậy.
Trong lúc hoảng hốt Vương Minh nhìn thấy trên gương mặt tuấn mỹ của Tả Hữu không ngừng có mồ hôi trượt xuống dọc theo thái dương, mà mình thì như một dâm phụ giang rộng chân để cho dương cụ hữu lực của đối phương hung hăng xỏ xuyên qua. Miệng không còn là của mình, hoa cúc không còn là của mình, đến cả thân thể này cũng không còn là của mình nữa, có phải là linh hồn trong thân thể này đã hoàn toàn bị đối phương khống chế rồi không?
Thế nhưng, tại sao, cậu lại thoải mái như vầy chứ? Đột nhiên Vương Minh cảm nhận được thì ra bị giống đực cường đại hơn mình rất nhiều chinh phục là một chuyện thoải mái như vậy. Cậu không khỏi kẹp chặt hậu môn lại, trong miệng cũng phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.
Tả Hữu kinh hỉ với sự biến hóa của cậu, quả đúng là người mà anh nhìn trúng, nhanh như vậy liền cảm nhận được khoái cảm rồi, thế là anh càng ra sức chuyển động phần háng hơn.
"A a a —— a a a ——" Vương Minh đè thấp tiếng kêu.
Chỗ hai người kết hợp ngày càng ướt, cũng càng ngày càng trơn hơn, Tả Hữu chuyển động phát ra tiếng bành bạch rất rõ.
"Minh Minh, có phải là sướng lắm không, em nghe thử xem âm thanh này thật dễ nghe, biết tại sao lại có tiếng không?... Bởi vì bên dưới của em chảy rất nhiều nước đấy..."
Vương Minh liều mạng lắc đầu, cứ như không muốn nghe ô ngôn uế ngữ trong miệng Tả Hữu vậy, thế nhưng cái mông lại thành thực hơn rất nhiều, nó đã bắt đầu tự đuổi theo tiết tấu của Tả Hữu để nghênh đón anh rồi.
Tả Hữu cười xấu xa, rút hơn phân nửa dương vật ra khỏi sào huyệt ấm áp, chỉ chừa lại một phần nhỏ ở lối vào, xoay tròn ngay chỗ đó.
"Anh... Làm gì?" Vương Minh mở to cặp mắt lóng lánh nước nhìn anh một cách hung tợn, đang bị đối phương làm cho thoải mái không gì sánh được, tên khốn này lại đột nhiên muốn rút ra. Bên trong cậu sinh ra một loại cảm giác trống rỗng cực kỳ khó chịu, cậu nghĩ nếu như đối phương không hung hăng cắm trở vào, nhất định cậu sẽ điên mất. Mông muốn nâng cao lên đuổi theo cái cây kia, nhưng hai chân lại bị cọng dây chết tiệt hạn chế, không có cách nào di chuyển được.
"Ô ô, anh... anh là đồ vô liêm sỉ......... Tiến, tiến vào!" Lúc nói lời này mặt Vương Minh đã đỏ rần lên.
Trong lòng Tả Hữu cực kỳ thoải mái, ngoài mặt lại bất động thanh sắc: "Tiểu Minh Minh đang nói gì đấy? Không phải anh đang ở trong phòng rồi sao?"
"Khốn kiếp, tôi muốn dương vật của anh hung hăng tiến... Tiến vào." Vương Minh đều sắp bị khi dễ đến phát khóc rồi.
Tả Hữu cảm giác hô hấp của mình cũng bắt đầu trở nên không ổn, thành quả dưới sự điều giáo của mình đang từ từ biểu diễn ra một mặt tươi ngon của bản thân, thế nhưng vẫn chưa đủ, anh còn muốn nhìn bộ dáng càng đáng xấu hổ của đối phương hơn nữa.
Đẩy một phần côn thịt vào trong: "Minh Minh, muốn anh dùng thịt heo bổng cắm vào chỗ nào của em?"
Vương Minh thật muốn nhảy dựng lên hung hăng cắn tên khốn kiếp này một cái, thế nhưng cơ thể càng ngày càng khó chịu đến trống rỗng chỉ khiến cậu càng khát vọng người đàn ông này hơn mà thôi.
"Cắm vào trong... lỗ, lỗ đít của tôi."
"Nè, Minh Minh, lần sau không thể thô tục như vậy nha, anh càng hy vọng em nói đó là tiểu cúc động của em hơn đó.... Một vấn đề cuối cùng, anh đảm bảo sẽ không dằn vặt em nữa, nói cho anh biết, là ai đang thao hoa cúc của em vậy hả?"
Ánh mắt của Tả Hữu thâm trầm như vậy, nghiêm túc như vậy, thoáng cái khiến cho Vương Minh giật mình, qua một lúc lâu, cậu mới khóc nói: "Là Tả Hữu, là Tả Hữu đang dùng thịt heo bổng cắm vào hoa cúc của tôi!"
"Ừm ——" Tả Hữu lập tức cho cậu thù lao, cắm cả cây vào trong "Bảo bối, ngoan lắm, hiện tại thưởng cho em đây."
Vừa dứt lời, Tả Hữu liền bắt đầu chuyển động không biết mệt mỏi cứ như chiếc xe yêu kia của anh vậy, mỗi một lần đều hung hăng cắm vào một điểm tao nhất ngứa nhất sâu trong thân thể của Vương Minh, cắm đến Vương Minh chảy dâm thủy giàn giụa, hồ ngôn loạn ngữ.
Tả Hữu liếm miệng một cái, đột nhiên gập thân thể Vương Minh xuống dưới một chút.
"A a —— khốn kiếp, anh lại muốn làm gì? Thắt lưng của tôi muốn gãy rồi ——!"
"Ha ha, chỉ muốn cho bảo bối xem cái miệng nhỏ nhắn bên dưới của em có bao nhiêu tham ăn thôi mà."
Tả Hữu gập hông của cậu đến cực hạn, sau đó dùng côn thịt hung hăng làm vận động pít-tông, mỗi một lần đều rút ra đến tận cùng, sau đó sẽ hung hăng cắm xuống.
Vương Minh ngơ ngác nhìn cảnh tượng kỳ dị trước mắt. Hậu huyệt của mình thế mà lại có thể bị căng ra lớn như vậy, đã sắp không thấy nếp uốn luôn rồi, đại dương vật to dài nóng hổi của Tả Hữu ra ra vào vào trong tiểu huyệt dâm đãng, tiểu cúc động cũng hé ra hợp lại theo động tác của anh, không ngừng mang ra chất lỏng trong suốt. Đến cả thịt heo bổng của Tả Hữu đều sáng lấp lánh cứ như được bôi một lớp dầu vậy.
"Nhìn nè, Minh Minh, có phải là em cũng cảm thấy cái miệng nhỏ nhắn này rất tham ăn không hả, em xem nó vừa ăn còn vừa chảy nước miếng nữa kìa!"
"A... Phía sau anh mới... Chảy nước miếng đó!" Vương Minh vẫn còn mạnh miệng.
Tả Hữu nhếch môi đầy tà ác, sau đó dưới mí mắt của Vương Minh, thấm chút chất lỏng chỗ hai người giao hợp, sau đó bỏ vào trong miệng.
"Ừm... Mùi vị chỗ này của Minh Minh ngon lắm nha!"
Đầu óc Vương Minh nổ cái bùm, sau đó, miệng đã bị Tả Hữu chặn lấy, trong miệng bị đưa vào chút gì đó có mùi vị kì quái.
"Bảo bối, cũng nếm thử xem."
Chia sẻ hạ lưu như vậy khiến cơ thể Vương Minh càng mẫn cảm hơn.
"A a a a —— Tả Hữu, tôi không được, dùng sức cắm tôi, để tôi cao trào!"
"Được thôi, bảo bối!" Tả Hữu chuyển tư thế của hai người trở lại bình thường, thoả thích hưởng dụng thân thể mỹ vị.
"Ô ô ô —— a a ————" Vương Minh phát sinh ra một tiếng gầm nhẹ, bắn mạnh ra, thậm chí tinh dịch còn văng cả lên mặt mình. Cao trào mang tới sự run rẩy cũng khiến cho Tả Hữu nhịn không được, cắm sâu vào một cái, đều bắn vào chỗ sâu trong mông của Vương Minh.
Hai người trải một trận tình ái hoàn mỹ còn hơn cả hôm qua đều có một loại cảm giác như đang trôi nổi ở trên mây.
Nghỉ ngơi một lúc lâu, Vương Minh mới lười biếng nói: "Cởi trói cho ông."
Tả Hữu cười hì hì tuân mệnh, vừa mới cởi ra, Vương Minh liền nhấc chân đạp vào bụng anh một phát, Tả Hữu cũng không né, cố gắng chịu đựng, ôm bụng ngồi chồm hổm dưới đất.
"Bảo bối, hết giận chưa?"
"Mới vậy mà đã muốn ông hết giận rồi à, không có cửa đâu, có bản lĩnh mi cũng để cho ông trói lại rồi cắm vào một lần đi!" Vương Minh ngồi ở trên giường chỉ vào mũi đầu sỏ lên án mạnh mẽ, mẹ nó ban nãy thoải mái như vậy, hiện tại cái mông lại bắt đầu đau rát nữa rồi.
"Được!" Ánh mắt Tả Hữu sáng lên, anh đứng dậy, "Để anh dạy em trói người thế nào nha!"
"Này này —— "
Ba phút sau, Vương Minh bị trói thành kiểu phía sau lưng, mãnh thú bên dưới của Tả Hữu cũng dần thức tỉnh.
"Minh Minh, chúng ta làm thêm một lần nữa đi."
"..."
"Minh Minh, tại sao lại không nói chuyện?"
"Mợ nó mi trói ông thành như vậy rồi ông nói thì có ích lợi gì nữa chứ!" Vương Minh nói xong, cam chịu dúi đầu vào gối nằm, vểnh mông lên.
Tả Hữu lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Nội tâm của đồng chí Vương Minh giả làm đà điểu: Hừ hừ, kỳ thực đúng là rất thoải mái!
Giường chiếu lại rung động suốt cả đêm, vào một giây trước khi Vương Minh bất tỉnh, Tả Hữu ghé vào tai cậu khẽ nói: "Bảo bối, chuyện trong nhà anh vẫn chưa giải quyết xong, đợi đến khi anh hoàn toàn có năng lực bảo vệ cho em, mới quang minh chính đại tới tìm em!"
Tiểu kịch trường (năm)
Cực kỳ lâu trước đây...
Tả Hữu: Minh Minh, anh sẽ quay về tìm em!
Ngày hôm sau Minh Minh tỉnh dậy, (?? Д??) phát hiện tên khốn Tả Hữu kia lại ăn sạch rồi phủi mông đi mất! Không khỏi tức sùi bọt mép ngửa mặt lên trời rống giận: "Khốn kiếp, ông nguyền rủa mi đẻ con không có lỗ đít!!!!" Về phần ngày hôm qua mơ mơ màng màng hình như có nghe tên khốn kia nói cái gì đó, bị Minh Minh lựa chọn bỏ qua một bên.
Cho nên lời tiên đoán này nói cho chúng ta biết nếu tiểu công muốn thổ lộ thâm tình nghìn vạn lần đừng chọn lúc OOXX, nhất là lúc tiểu thụ sắp ngất đi tới nơi.
Tả Hữu:......... (???????) ha ha, Minh Minh muốn đẻ con cho anh à???
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT