Hóa trang cho Hứa Ngôn Tâm xong, Hàn Trình Quang liền kéo Hứa Ngôn Tâm đi ra ngoài.

Khoan không đi mua thức ăn vội, Hàn Trình Quang dắt Hứa Ngôn Tâm đến cửa hàng nội thất.

“Tiểu Ngôn, em xem em thích tấm drap nệm nào?” Chỉ vào mấy cái vỏ nệm màu xanh sắc độ khác nhau, Hàn Trình Quang hỏi người đang bị hắn ôm vào trong ngực.

Qua hồi lâu, Hàn Trình Quang đợi Hứa Ngôn Tâm đánh giá xong mấy tấm, sau đó Hứa Ngôn Tâm chỉ ra một cái trong đó. Hàn Trình Quang thấy thế trực tiếp bảo nhân viên cửa hàng gói lại.

Sau đó Hàn Trình Quang lại kéo Hứa Ngôn Tâm chọn chăn cùng bao gối màu xanh, vốn dĩ Hàn Trình Quang còn muốn mua thêm gối màu xanh, nhưng bởi vì ánh mắt của mấy nhân viên cửa hàng nhìn bọn họ càng ngày càng quỷ dị, làm cho Hứa Ngôn Tâm cũng có chút khẩn trương và khó chịu, Hàn Trình Quang thấy vậy vội vàng đóng gói này nọ rời đi.

“Wow, lần đầu tiên tớ nhìn thấy một đôi công thụ thân mật tự nhiên như thế.”

“Đúng nha, anh công thật cưng chiều bé thụ nha, mua cái gì cũng đều hỏi bé thụ, thật sự là rất ngọt ngào.”

“Đáng tiếc nhìn không thấy mặt bé thụ, bất quá nhìn thân hình kia tuyệt đối là vưu vật, hú hú hú!!!”

Hàn Trình Quang cùng Hứa Ngôn Tâm vừa rời khỏi cửa hàng nội thất, mấy nhân viên mới vừa rồi rất chuyên nghiệp ổn trọng của cửa hàng lập tức tụ lại thành một nhóm thảo luận sôi nổi.

Bớt đi vài ánh nhìn, sau khi đi khỏi cửa hàng nội thất Hứa Ngôn Tâm hơi trấn tĩnh lại, nhưng bàn tay nắm Hàn Trình Quang cũng tăng lên lực.

Hai người lại cùng đi siêu thị, ở nơi đó mua quýt với xương thịt, sau đó Hàn Trình Quang liền kéo Hứa Ngôn Tâm về nhà.

“Tiểu Ngôn, em mở cửa đi.” Nghiêng người đi để lộ ra chùm chìa khóa trong túi, Hàn Trình Quang vì trên tay xách đồ nên bảo Hứa Ngôn Tâm mở khóa.

Gật gật đầu, Hứa Ngôn Tâm liền lấy chìa khóa trong túi Hàn Trình Quang ra bắt đầu mở cửa, mà thông qua khe hở, Hàn Trình Quang quay đầu nhìn chiếc xe hơi màu đen đậu gần nhà, nếu hắn nhớ không lầm, hắn đã nhìn thấy chiếc xe này mấy lần rồi.

Hai người vào nhà, Hứa Ngôn Tâm ngay lập tức đóng cửa, khóa lại, đối với hành động này Hàn Trình Quang đã quen, trực tiếp đặt mấy thứ trong tay xuống, sau đó đem mấy tấm chăn, drap mới mua bỏ vào máy giặt.

“Em muốn ngủ một chút không, chờ tôi nấu cơm xong sẽ gọi em.” Giúp Hứa Ngôn Tâm gỡ mũ và kính đen xuống, Hàn Trình Quang lau lau mồ hôi trên trán Hứa Ngôn Tâm, hỏi.

“Anh không ngủ?”

“Tôi phải nấu cơm chiều, không phải còn hầm canh xương à? Còn phải phơi chăn nệm.” Hàn Trình Quang nói xong thì thấy Hứa Ngôn Tâm chuẩn bị mở miệng, liền biết Hứa Ngôn Tâm nhất định cũng không ngủ, vì thế cười cười kéo Hứa Ngôn Tâm vào phòng ngủ.

Ấn Hứa Ngôn Tâm nằm xuống giường, Hàn Trình Quang cũng nằm nghiêng ở một bên ôm Hứa Ngôn Tâm.

“Em ngủ đi, chờ em ngủ tôi mới đi nấu, em yên tâm, tôi sẽ ở trong nhà không đi ra ngoài, chờ tới giờ cơm tôi sẽ gọi em dậy.” Kề sát vào Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang cười nói, lấy tay vỗ vỗ lưng Hứa Ngôn Tâm, thấy Hứa Ngôn Tâm do dự một hồi ngoan ngoãn nằm trên giường, liền vui vẻ hôn hôn mặt Hứa Ngôn Tâm. Dù sao Hứa Ngôn Tâm cũng không phản đối, hôn lên mặt cũng không tính là chiếm tiện nghi.

Nhìn Hứa Ngôn Tâm ngủ khiến trái tim Hàn Trình Quang ngứa ngáy, lại hôn hôn Hứa Ngôn Tâm một chút mới nhẹ nhàng cởi áo khoác, biết Hứa Ngôn Tâm sẽ nắm áo mình, Hàn Trình Quang không cởi áo khoác nằm ở trên giường, lúc này chỉ cần cởi áo khoác sẽ không đánh thức Hứa Ngôn Tâm.

Cởi áo khoác ra rồi đắp kín chăn cho Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng, sau đó đi vào phòng tắm lôi drab chăn ra khỏi máy giặt đem đi phơi, rồi chuẩn bị nguyên liệu làm cơm chiều,đồng thời rửa xương hầm canh xương.

Ngân nga vài câu hát, Hàn Trình Quang thả xương vào nồi đun, vặn nhỏ lửa, đặt nồi cơm lên bếp, đợi cơm chín sẽ gọi Hứa Ngôn Tâm dậy, sau đó lại xào đồ ăn.

Làm xong này nọ, Hàn Trình Quang rửa tay, nhưng vừa rửa tay xong thủ đi đến phòng khách thì di động vang lên, đi qua nhìn là một số máy lạ, do dự bấm nút nghe.

“Anh Hàn, chào anh.”

Đối phương có chất giọng trầm thấp ổn trọng khiến Hàn Trình Quang sửng sốt một chút, sau đó thấy hoảng khi đối phương biết tên mình.

“Chào anh ……”

“Tôi là anh hai của Hứa Ngôn Tâm, tôi tên là Hứa Minh Tâm.”

“……” Không nghĩ tới anh trai Hứa Ngôn Tâm gọi điện thoại tới, còn có sao anh ta lại biết số điện thoại của hắn, nếu đối phương đã biết số điện thoại của hắn, như vậy việc Hứa Ngôn Tâm ở trong này hẳn cũng đã biết.

“Anh Hàn không cần khẩn trương, lần này gọi điện thoại tới là hy vọng có thể trò chuyện đôi chút với anh Hàn đây …. Tôi nghĩ Tiểu Ngôn nhất định nói với anh Hàn rằng tôi muốn hại nó.”

“…… Anh nói không sai, Tiểu Ngôn nói anh muốn hại em ấy, còn sai người giam em ấy lại.”

Cái cách Hàn Trình Quang xưng hô với Hứa Ngôn Tâm khiến Hứa Minh Tâm sửng sốt một chút, anh không nghĩ tới quan hệ giữa Hàn Trình Quang và Hứa Ngôn Tâm lại thân mật hơn so với suy nghĩ của anh nhiều.

“Quả thế, anh Hàn, Tiểu Ngôn hiện tại đang ở bên cạnh anh sao? Tôi muốn cùng anh giáp mặt nói chuyện, tôi nghĩ anh nhất định rất ngạc nhiên về chuyện giữa tôi và Tiểu Ngôn, mà mấy ngày nay anh Hàn chắc cũng có điều hoài nghi đúng chứ ……”

Hàn Trình Quang nghe được đối phương tựa hồ cười khổ một tiếng, mà cuối cùng đối phương nói đến hoài nghi, lại không có nói hắn hoài nghi cái gì, bất quá ngữ khí bình tĩnh như vậy lại khiến chân mày Hàn Trình Quang cau lại, hắn thật sự là có hoài nghi, nhưng đột nhiên hắn lại không muốn biết chân tướng câu chuyện, bản năng nói cho hắn biết hắn sẽ kinh hoảng khi biết chân tướng.

“Anh Hàn?”

Nắm tay siết chặt, Hàn Trình Quang đi đến ban công, liếc mắt nhìn liền thấy được chiếc xe hơi màu đen phía dưới.

“Anh …… anh hiện tại đi vào đi! Tiểu Ngôn đang ngủ, nếu em ấy tỉnh tôu căn bản không cơ hội gặp anh, anh có thời gian nửa tiếng, chúng ta có thể giáp mặt nói chuyện.”

Cúp điện thoại, Hàn Trình Quang thấy cửa xe hơi mở ra, từ bên trong một người đàn ông áo vest, giày da bước xuống, anh ta ngẩng đầu nhìn thoáng qua hắn rồi đi tới.

Mở cửa ra, Hàn Trình Quang ngồi trên sô pha chờ, rất nhanh nghe được tiếng bước chân cùng tiếng cửa mở.

“Anh nhỏ giọng một chút, coi chừng đánh thức cậu ấy.” Mở miệng dặn dò một tiếng, Hàn Trình Quang nhìn thấy Hứa Minh Tâm bước nhẹ nhàng hơn.

“Anh Hàn, chào anh.” Ngồi vào một ghế sô pha khác, Hứa Minh Tâm vươn tay với Hàn Trình Quang.

Hơi mím môi, Hàn Trình Quang nhanh chóng bắt tay Hứa Minh Tâm một chút, Hàn Trình Quang cũng mượn cơ hội này đánh giá Hứa Minh Tâm, quả thật có điểm giống Hứa Ngôn Tâm, nhất là đôi chân mày rất giống, bất quá Hứa Minh Tâm so với Hứa Ngôn Tâm có vẻ tuấn lãng hơn, sẽ không giống Hứa Ngôn Tâm để cho người ta có cảm giác rất xinh đẹp, hơn nữa Hứa Minh Tâm còn có sự trầm ổn uy nghiêm khó tả, làm người đối diện theo bản năng trở nên rất nghiêm túc.

“Nói đi! Chuyện này đến cùng là sao, Tiểu…… Hứa Ngôn Tâm sao lại biến thành cái dạng này.” Đối mặt với Hứa Minh Tâm, Hàn Trình Quang có chút không gọi ra cái xưng hô thân mật kia.

Hơi dựa lưng vào sô pha, hai tay Hứa Minh Tâm đan lại để trước người, giống như bộ dạng một nhân vật cấp cao đang đi đàm phán, Hàn Trình Quang nhìn mà sửng sốt.

“Trước khi nói, tôi rất ngạc nhiên trước thái độ của anh Hàn với Tiểu ngôn, đối với một người lần đầu tiên gặp mặt, dường như anh Hàn làm hơi nhiều.”

“Không phải lần đầu tiên, là lần thứ hai.”

“Ồ?”

“Tôi đối với Hứa Ngôn Tâm như thế nào anh không cần phải xen vào, dù sao tôi cũng sẽ không hại cậu ấy, ngược lại tôi sẽ bảo vệ cậu ấy, còn anh, Hứa Ngôn Tâm nói những lời đó, tuy rằng tôi có hoài nghi, thế nhưng tôi không cho rằng chuyện cậu ấy nói anh sai người bắt cậu ấy là giả.”

Hai ngón trỏ của hai bàn tay đan vào nhau khẽ gõ gõ vài cái, Hứa Minh Tâm trong lúc nhất thời có chút trầm mặc, tựa hồ đang suy xét gì đoa. Bất quá trước khi Hàn Trình Quang chờ đến mất kiên nhẫn rốt cuộc cũng mở miệng, nhưng lại nói ra một câu khiến Hàn Trình Quang chết lặng.

“Tiểu Ngôn có…… bệnh về tinh thần.”

Bệnh tinh thần? Đó không phải là bệnh tâm thần sao? Sao lại …… Thần sắc có chút khó coi, Hàn Trình Quang nửa ngày nói không ra lời, tuy rằng cái miệng của hắn có ý tưởng muốn phản bác lại Hứa Minh Tâm, thế nhưng trong lòng lại cả kinh bắt đầu nhớ lại hành động lời nói mấy hôm nay của Hứa Ngôn Tâm, càng nghĩ càng thêm kinh hãi.

“Xem ra anh Hàn quả thật đã hoài nghi.”

“Tôi, tôi không nghĩ …… như vậy.” Trực tiếp phản bác, bất quá khi nói đến từ cuối cùng Hàn Trình Quang yếu thế hẳn.

“Tiểu Ngôn vẫn luôn mang tật bệnh, thế nhưng trước kia không nghiêm trọng lắm, cho đến ba năm trước đây mới dần dần có chút nặng lên, hai năm trước lại càng …… Cho nên tôi mới nhốt nó ở nhà, mời rất nhiều chuyên gia thần kinh tới nhà trị liệu cho nó, nhưng thật thất vọng bệnh tình Tiểu Ngôn không có chuyển biến tốt đẹp, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, cho đến vài ngày trước cũng không biết nó làm cách nào, chạy trốn ra ngoài còn gặp gỡ anh Hàn đây.”

“Sao lại thế, Hứa Ngôn Tâm…… cậu ấy, cậu ấy.” Trong lòng khiếp sợ, Hàn Trình Quang lúc này không biết phải nói những gì, tuy rằng sớm đã có chút hoài nghi, nhưng chính tai nghe được sự thật này, Hàn Trình Quang lại có chút không thể tiếp nhận.

Dáng vẻ của Hàn Trình Quang khiến Hứa Minh Tâm cau mày, sắc mặt vốn ôn hòa cũng trở nên lạnh lùng, vì thế bàn tay luồn vào trong túi áo ấn xuống một cái nút ở bên trong.

Rút ra tay một lần nữa đan tay lại, Hứa Minh Tâm lại mở miệng ngữ khí có chút lạnh lùng.“Trong khoảng thời gian này cảm ơn anh Hàn đã chăm sóc Tiểu Ngôn, tôi sẽ báo đáp anh.”

“Anh nói câu này là là có ý gì?” Chân mày cau lại, Hàn Trình Quang có chút khó hiểu trước ngữ khí cùng lời nói của Hứa Minh Tâm.

“Anh Hàn bởi vì Tiểu Ngôn đã chậm trễ rất nhiều chuyện, theo tôi được biết công ty của anh ngày hôm qua lại gọi điện thoại tới, phỏng chừng đây là hai ngày nghỉ cuối cùng của anh, anh không có khả năng luôn ở cạnh Tiểu Ngôn nhà tôi, hơn nữa tình trạng của nó như vậy…… Tuy rằng tôi rất biết ơn những chuyện anh Hàn đã làm, nhưng tôi nhất định phải dẫn Tiểu Ngôn về, nó phải nhận trị liệu mới có thể khỏe được.”

“Anh muốn dẫn cậu ấy đi……” vẻ mặt kinh ngạc, trong lòng Hàn Trình Quang nhất thời có chút bối rối. Bất quá Hàn Trình Quang còn chưa kinh ngạc xong, liền nhìn thấy từ bên ngoài đi vào ba người mặc tây trang, người đi sau cuối có vẻ là người nước ngoài.

“Cậu Ngôn ở bên trong phòng ngủ, các anh mang nó đi. Cẩn thận một chút……” Dặn dò ba người kia một chút, Hứa Minh Tâm một lần nữa nhìn về phía Hàn Trình Quang.

“Các người là ai? Không thể mang đi……”

“Anh Hàn!!” Ngữ điệu tăng mạnh khiến Hàn Trình Quang sửng sốt một chút.

“Chẳng lẽ anh định cứ như vậy tiếp tục chăm sóc Tiểu Ngôn, đừng quên nó là …… nó có tinh thần bất ổn, trước kia anh không biết thì còn có thể chịu đựng, có lẽ anh là bạn của Tiểu Ngôn, hai người từng gặp mặt, nhưng hiện tại anh biết rõ bệnh tình của Tiểu Ngôn, thật sự còn muốn giữ nó lại chăm sóc nó sao?” Ánh mắt sáng quắc, Hứa Minh Tâm nhìn Hàn Trình Quang bình tĩnh nói, nói xong chỉ thấy Hàn Trình Quang ngay lập tức sững người.

Ngay khi Hàn Trình Quang cùng Hứa Minh Tâm hai người trầm mặc ngồi ở phòng khách, đột nhiên bên trong phòng ngủ truyền đến một tiếng nổ, tiếp theo chính là tiếng kêu hoảng loạn, sợ hãi của Hứa Ngôn Tâm. Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play