Nữa đêm Thanh Nghị vâng lịnh Mã Siêu dẫn quân vào tới Trung quân, thấy trại bỏ trống, vụi vã rút lui bỗng một tieng pháo nổ vang, quân Tào ùa ra
vây bọc, Thanh Nghị bị Hạ Hầu Huyên chém một đao
chết tốt. Mã Siêu đem binh tới cứu ứng, hai bên đánh vùi tới sáng mới thâu quân.
Ngày ngày Mã Siêu bố trí đánh liên tiếp, không để binh Tào nghỉ ngơi.
Tuân Du bàn với Tào Tháo phải lấy cát dưới sông đắp lũy cố thủ.
Bên Tây Lương hay tin lại tìm cách làm cho nước sông sao động, quân Tào đắp cát tới đâu bị nước trôi kéo xuống.
Tào Tháo tức bực, nhân một đêm trời tối như mực, huy động hết quân sĩ ra
đắp cát, chỉ nội đêm đó đã đắp xong lũy cát. Mã Siêu thay vậy cả kinh,
bèn tới trại Tào khiêu chiến .
Hứa Chữ xin ra đánh Tào Tháo chấp thuận .
Mã Siêu đang khiêu chiến , thấy một tướng địch xông ra, mặt như ánh lửa, dáng điệu hung dữ, hét vang như sấm :
- Ta là Hứa Chữ đây, thằng con nít kia mau đầu hàng cho khỏi chết .
Mã Siêu cũng hô lớn :
- Ta quyết bắt con hùm này về làm thịt khao quân . Hai bên đánh cả trăm
hiệp không phân hơn thua. Hứa Chữ liền chạy về, cởi bỏ giáp, trần trùng
trục ra đánh tiếp , đánh trăm hiệp nữa Hứa Chữ vứt đao rồi giựt cây đao
Mã Siêu. Cây đao gảy đôi, mỗi người cầm một nữa đánh nữa.
Bên này Tào Hồng, Hạ Hầu Huyên ra đánh trợ lực, bên kia Bàng Ðức , Mã Ðại cũng
ùa ra. Hai bên đánh loạn, Hứa Chữ bị trúng hai mũi tên phải chạy , quân
Tây Lương rượt theo, quân Tào đại bại.
Hàng ngày hai bên tiếp tục đánh nhau, khi thắng khi bại ,chưa dứt khoát.
Một hôm có quân vào báo Tào Tháo :
- Hàng Toại tới khiêu chiến .
Tào Tháo liền đích thân ra trận.
Gặp Hàng Toại, Tào Tháo hỏi thăm :
- Tôi với thân phụ ông ngày xưa cùng đỗ khoa Hiếu Liêm, tôi lúc nào cũng
coi người như cha chú, ông với tôi lại cùng làm quan với nhau. Chẳng hay ông bao nhiêu tuổi .
Rồi Tào Tháo hỏi liên tiếp chuyện nọ chuyện kia, Hàng Toại mắc trả lời hoài, Tào Tháo hỏi han mãi, chẳng đánh gì
hết thâu quân về trại.
Thấy Hàng Toại về, Mã Siêu hỏi :
- Tại sao chú chẳng đánh gì , mà lại nói chuyẽn với Tào Tháo hoài vậy ?
Hàng Toại nói :
- Ta muốn đánh mà nó cứ nhắc lại chuyện cũ, làm ta cũng bực quá !
Từ đó Mã Siêu nghi kỵ, Hàng Toại biết thế, song chưa thể giải nổi ngờ vực được.
Tào Tháo về bảo Giả Hủ :
- Tôi không đánh mà cứ gợi chuyện ra thì có ý cho Mã Siêu nghi ngờ chú nó.
Giả Hủ bày thêm kế :
- Nên viết một lá thư, chỗ thì đề chữ, chỗ thì bôi đen, gởi cho Hàng
Toại. Rồi cho Mã Siêu biết, thế nào hắn cũng đòi xem. Thấy vậy hắn càng
nghi ngờ Hàng Toại thêm .
Tào Tháo y kế làm .
Hôm đó, Hàng Toại nhận được thư Tào Tháo gởi tới, bèn mở ra xem, thấy loang lổ bôi
đen chỗ này chỗ nọ. Mã Siêu nghe báo vội chạy tới đòi xem thư, Hàng Toại biết là kế của Tào Tháo dùng dằng mãi mới chịu đưa ra. Mã Siêu thấy bôi bỏ nhiều chỗ, nghi ngờ lắm, nói rằng :
- Chú mưu mô gì với Tào Tháo đây, thôi thì giết ngay cháu còn hơn !
Ðoạn Hàng Toại bảo :
- Ðể mai chú ra trận, quyết một phen sống chết với nó cho cháu biết lòng ngay dạ thẳng của chú .
Hôm sau, Hàng Toại ra trận, Tào 'I'háo lánh mặt, lại sai Tào Nhơn chạy ra trước trận nói lớn :
- Thừa Tướng dặn tướng quân những lời bữa qua đó, xin chớ có sai hẹn . Nói xong thì lui binh lập tức.
Hàng Toại đành trở về, Mã Siêu giận lắm.
Dương Thu khuyên Hàng Toại :
- Việc cấp bách lắm , không có cách nào hơn là phải đầu Tào .
Hàng Toại nói :
- Ta đã kết nghĩa với Mă Ðằng , lẽ đâu lại làm chuyện đó được .
Dương Thu lại nói :
- Nước đã tới chân, e không khỏi tai họa .
Hàng Toại sợ Mã Siêu giết, đành nghe lời viết thư hàng Tào Tháo.
Tào Tháo mừng rỡ phong Hàng Toại làm Tây Lương Thái Thú.
Mã Siêu hay tin lập tức dẫn Bàng Ðức, Mã Ðại tới dinh Hàng Toại.
Các tướng Hàng Toại xông vào đánh, chừng Mã Siêu dẹp xong thì Hàng Toại đã được thủ hạ mang đi.
Lúc đó, quân Tào kéo tới đánh, hàng ngũ bên Mã Siêu hỗn loạn, Mã Siêu nhờ Bàng Ðức và Mã Ðại hộ vệ , chạy thoát khỏi vòng vây.
Tào Tháo thâu được ải, phong Hàng Toại chức Thái Thú như cũ.
Sau đó Tào Tháo cho Hạ Hầu Ðôn giử Trường An, rồi kéo binh về Hứa đô.
Vua Hiến Ðế ra khỏi thành nghinh tiếp , từ đó oai danh Tào Tháo vang lừng bốn phương.
Nói về Trương Lỗ, Thái Thú Hớn Trung, cũng hùng cứ một phương mà lo dựng
nghiệp. Ngày nọ nghe tin Tào Tháo cả thắng Tây Lương, bèn họp chư tướng
lại thương nghị.
Trương Lỗ nói :
- Phá được Mã Siêu rồi, chắc nay mai Tào Tháo sẽ dòm ngó Hớn Trung, vậy phải làm sao ?
Ðiên Bộ thưa :
- Bây giờ một là đánh Hứa đô, hai là đánh Ích Châu. Lưu Chương thế yếu,
nếu được Ích Châu, thế lực ta mạnh thì Tào Tháo không dám dòm ngó nữa.
Trương Lỗ suy nghĩ rồi đồng ý là nên đánh Ích Châu.
Ở Ích Châu, có quan Châu Mục là Lưu Chương tánh tình trọng nghĩa nhưng
biếng nhác, là con Lưu Yên, có cựu thù giết mẹ và em của Trương Lỗ. Nghe tin Trương Lỗ qua đánh liền nhóm chư tướng lại thương nghị.
Ðang bàn luận bỗng có một người đứng lên , hăm hở nói :
-Tôi tuy bất tài, nhưng chỉ dùng ba tấc lưỡi cũng đủ làm Trương Lỗ không dám dòm ngó bờ cỏi của ta nữa .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT