_Mấy đứa đang làm anh khó sử đấy_Nhất
Phong nói, ánh mắt anh nhìn Băng Nữ k có vẻ gì gọi là ghê rợn hay cay
nghiệt như những bọn điệp viên khác đã chạm mặt nó mà ánh mắt đó chàn
đầy thiện ý tình cảm….dường như họ k chỉ đơn thuần là quen nhau k thì
phải…..
_Cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi anh ạ, tụi em cũng k muốn đâu_Sandy cười
_Tụi này k biết các em có lý do gì nhưng như vậy là đủ rồi,h các em k bước tiếp được nữa đâu_ĐỘc Tam ánh mắt
kiên định nhìn Băng Nữ
_Tam ca, vậy anh ép em phải đắc tội
rồi_Băng Nữ thở dài (Tam ca là Độc Tam nhé,đây là cách gọi than mật của
Băng Nữ nhà ta đối với 3 người này…..)
_nhóc, em giám ngang nhiên đối đầu với ta sao?_Nhị Hỏa bắt đầu mất bĩnh tĩnh, nhìn Băng Nữ đầy tức giận
_Nhị ca em xin lỗi, nhưng thù này k trả
thì k được và cũng đã tới lúc “W” nên đặt dấu chấm hết tại đây rồi ạ…Xin lỗi….._Băng Nữ cúi đầu nói
_Em….._Nhị Hỏa đanh mắt lại nhìn Băng
Nữ. 1 Băng Nữ chưa bao h phải cúi đầu trước ai, cao ngạo h lại đang đứng trước mình cúi đầu “xin lỗi” …thật đúng là k thể tưởng tượng được…..
_Nhất Phong, Nhị Hỏa, ĐỘc Tam đây vốn k
chỉ đơn giản là 1 trò chơi thôi đâu.Sau này các cậu sẽ hiểu, mau lui ra
đi_Hắc Vương lên tiếng sau 1 hồi im lặng
_Hắc Vương, cả cậu cũng muốn đối đầu với chúng tôi sao?_Nhất Phong nhíu mày nhìn Hắc Vương, đôi mắt xoáy sâu vào ánh nhìn lạnh lùng của Hắc Vương
_Biết làm sao được, động vào người phụ nữ quan trọng nhất cuộc đời của Hắc Vương thì “W” phải trả giá thôi _Hắc Vương cười nhạt
_Ý cậu là Băng Nữ sao? _NHất Phong hỏi
_Anh nghĩ sao? _Hăc Vương cười cười
_Này, đừng có nói mấy cái đâu dễ gây hiểu lầm cho người khác vậy chứ_Bạch Cốt huých tay lườm Hắc Vương
_THì chị Windy là người phụ nữ quan
trọng nhất trong cuộc đời tui đâu có sai à. Là tại họ hiểu lầm thui nhé
chứ tui k nói vậy _Hắc Vương nhún vai bất cần, cười cười nói thầm với
Bạch Cốt
_Hừ, dù gì thì hôm nay mấy đứa cũng k thể qua tiếp được. Nên dừng chân ở đây thôi _Nhị Hỏa hừ mạnh 1 tiếng
_Thắng mất anh thì qua được phải k? _Hắc Vương hất mặt hỏi
_Mấy đứa thắng được đi đã rồi hẵng tính_Nhị Hỏa nhếch môi tại ra 1 nụ cười nửa miệng
_Vậy xin đắc tội rồi_Sandy nhìn 3 người anh trước mặt bằng ánh mắt kiến quyết khiến 3 người đó hơi sững lại
_Hừm lại đây….._Nhị Hỏa nói rồi quay bước đi
Tụi nó bước theo Nhất Phong, Nhị Hỏa,
Độc Tam tới 1 khu đất khá rộng, bao quanh k có gì ngoài màu trắng của
men gạch cả;1 màu trắng khiến người ta ớn lạnh…..
_Nào h mấy đứa, ai đấu với tụi này đây?_Nhị Hỏa quay lại hỏi
Băng Nữ, Hắc Vương, Bạch Cốt k nói gì chỉ nhìn nhau rồi bước lên phía trước….
_GÌ? Cậu h k đủ sức đấu với họ đâu, nghỉ ngơi đi. Mà hiện tại 3 người k đủ sức đâu mà có đủ sức thì cũng k thể
đánh được đâu,3 người này khác với những người mà cậu chạm chán ban
đầu_Sandy nhăn mặt chỉ tụi kia, đứa nào cũng gần đến giới hạn rồi, nếu
còn tiếp tục đánh với 3 người kia nữa thì đảm bảo chỉ được vài phút là
gục ngay…
_Nhưng…… _Huyền Vũ đang tính nói gì đó thì Băng Nữ chen vào
_Tui hiểu mấy người đang nghĩ gì. Bạch
Hổ, Huyền Vũ, Thiên Nữ, Hoa Nữ, tất cả đều muốn đấu thay cho tụi này
nhưng đây là trận chiến của tụi này, hiểu chứ? Mọi người đều xuất sắc
vượt qua được khóa huấn luyện vừa rồi nhưng đấy chỉ là 1 trong 10 khóa
huyến luyện thôi. Hiểu tui nói gì chứ?_Băng Nữ thở dài
Mấy đứa kia sững người,k biết nói gì hơn nữa. 1 khóa huyến luyện đã kinh khủng lắm rồi vậy mà họ phải tập tới 10 khóa huyến luyện liền….. Vậy rốt cục 3 ngươi bạn thân trước mặt họ kia
rốt cục đã mang 1 lòng hận thù như thế nào mà có thể vượt qua được những khóa huấn luyện đó chỉ trong vòng ít thời gian như vậy…….
_Nào, bắt đầu thôi _Băng Nữ quay người lại, tiến về phía sân đấu nở nụ cười cực kì tự tin
_Nhị Hỏa đấu với Hắc Vương, Độc Tam cậu đấu với Băng Nữ còn để Bạch Cốt cho Nhất Phong này cho _Nhất Phong ra lệnh
_OK_Nhị Hỏa, ĐỘc Tam gật đầu
Trận đấu bắt đầu, và trận đầu tiên chính là của Độc Tam và Băng Nữ….
Băng Nữ khuỵu người trống chân xuống đất chỉnh buộc lại đôi giầy cao gót bằng da cao tới 10 phân của mình, dài
tới đầu gối nói với Độc Tam:
_Tam ca, chắc anh k định dung độc với em chứ?
_Thế em nghĩ sao? _Độc Tam cười
_Xong rồi. Em thì em nghĩ cho dù đối đầu với Tam ca thì Tam ca cũng chẳng nỡ hạ độc thủ với em đâu_Băng Nữ nở nụ cười tinh nghịch
_Trong mắt an hem chưa bao h là Băng Nữ
cả. Em chẳng hợp với cái tên đó chút nào đâu, em gái à_Độc Tam bắt đầu
tấn công. Rút những con dao nhỏ, nhọn từ ống tay áo ra ĐỘc Tam phi thẳng về phía Băng Nữ
_Hì, Vậy nên em mới bảo là nhất định
phải thắng bằng được anh_Băng Nữ nói rồi bật nhảy lên cao tránh những
mũi dao đang lao vun vút về phía mình
_VÌ sao? _Độc Tam lôi từ cổ tay ra 1 thanh gươm mảnh và dài hơn thanh gươm bình thường 1 chút tấn công trực diện Băng Nữ nhà ta…
_Vì nếu em thua Tam ca phải giết chết em chắc chắn sẽ đau khổ lắm. Nhưng nếu em thắng thì Tam ca sẽ là của em,
hihi _Băng Nữ cười đắc trí
Độc Tam k khỏi ngạc nhiên trước câu nói
của Băng Nữ nhưng nhiệm vụ trước mắt k cho phép anh tỏ rõ sự ngạc nhiên
đó.Khẽ mỉm cười, anh tiếp tục tấn công Băng Nữ bằng những đường kiếm
loang loáng,k thể nhìn rõ được đường chuyển động của thanh kiếm, anh
nói:
_Này, sao lại muốn anh là của em chứ?
_Vì muốn anh về làm osin cho em, Tam ca
nấu ăn ngon hết biết_Băng Nữ cười khoái trí, đồng thời lùi lại về sau
tránh đường kiếm của ĐỘc Tam
_Này, giám về bảo anh làm osin hả? Em đúng là gan cùng mình mà_ĐỘc Tam giận run người
_Đâu, thật mà….k phải là osin bình thường đâu nhé,là osin cao cấp hắn hoi nhớ_Băng Nữ cười tinh nghịch
_Em chết chắc rồi….
Sau câu nói đấy ĐỘc Tam tấn công lien tiếp vào Băng Nữ khiến cho nó k thể phản công lại được mà chỉ có thể phòng thủ thôi….
_Kinh…..kinh khủng quá….kiếm pháp lợi hại quá_Huyền Vũ nhìn khung cảnh trước mặt mình lắp bắp
_Băng Nữ hoàn toàn chẳng phản kháng được gì cả_Hoa Nữ (Kyu Min) nhìn đó mà k khỏi lo lắng
_2 người này, vừa đánh nhau vừa nói chuyện _Thiên Nữ (Mika) khẽ nhíu mày
_ha, theo cách nói chuyện vừa đánh vừa
dỡn kia chắc 2 người này cũng than nhau đấy nhưng là do tình cảnh bắt
buộc mà họ phải đối đấu với nhau như thế này thôi _Huyền Vũ giải thích
_Băng Nữ sao k dùng đến cái đó nhỉ? _Bạch Hổ (Koon Ham) nhìn chăm chăm vào cuộc chiến
_Ừ ha, rõ rằng là k dùng hết sức… sao vậy nhỉ? _ Hoa Nữ trầm tư
Phải, trong trận chiến này, hiện h Băng Nữ nhà ta hoàn toàn bị Độc Tam lấn lướt, lép vế hoàn toàn trước mũi kiếm của Độc Tam….
_Sơ hở…em thua rồi Băng Nữ à_Độc Tam
cười đắc thắng,thanh kiếm trong tay anh xuyên qua khoảng không trống
trong phòng thủ của Băng Nữ tấn công thẳng vào điểm yếu đó
Mọi người ai cũng giật thót tim khi thấy mũi kiếm đó sẽ toạc k trung và nhắm thẳng vào Băng Nữ chẳng mấy khó
khắn gì để chém cho Băng Nữ nhà ta 1 vết thương trí mạng nhưng lúc ấy k
hiểu sao Băng Nữ nhà ta lại nhìn thẳng vào ĐỘc Tam và khẽ mỉm cười……
_Dễ vậy sao?
“KENG”
Và cái tiếng phát ra đấy chính là tiếng kiếm của Độc Tam chạm vào chân của Băng Nữ đã dơ lên để đỡ mũi kiếm đó
_Bắt đầu rồi_Nhìn thấy cảnh tượng đó Thiên Nữ nhà ta bất giác mỉm cười
_Em….._Độc Tam hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Băng Nữ giám dơ chân ra đỡ kiếm của mình
_Chậc, rách mất lớp da ngoài của em rồi nè_Băng Nữ nhìn vết rách ở giầy của mình nhăn nhó
_A, sao anh lại quyên mất nhỉ. Điểm mạnh nhất của Băng Nữ là ở chân mà_Độc Tam lắc đâu vì mình đã quyên 1 điều
cực kì quan trọng đó
_Hì, nào h bắt đầu nhé anh _Băng Nữ khẽ nhếch môi nở nụ cười nửa miệng
Lùi về phía sau 1 chút rồi bật lên lấy
đà Băng Nữ để tay phía sau lưng còn chân thì lien tục tấn công Độc Tam
khiến anh k kịp trở tay….Đôi chân Băng Nữ nhà tay như thay cho kiếm vậy, những đường đi chân nhanh nhẹ như 1 mũi kiếm mảnh nhưng thanh chém vào
đôi phương ; mỗi chuyển động tấn công đều khiến đối phương phải giật
mình lép vế trước những đòn “lien hoàn cước” của mình . Dù k thể giống
như kiếm gây cho người đổ máu nhưng bất cứ ai chỉ cần dính 1 đòn thì bên tron sương vỡ, thịt nát cả còn với những người có võ lực cao thì cũng
khiến nội công họ bị thâm hụt vè vết thương để lại trên người ngay lập
tức bầm tím, nhói đau trong sương tủy….
Cùng lúc đó, trận đấu giữ Hắc Vương với
Nhị Hỏa . 1 con người lạnh lùng và băng giá trong chiến trường, 1 con
người nóng tính và tàn bạo y như cái tên của mình …..Vậy ai sẽ là người
chiến thắng đây?..........
_Cậu là gì của Băng Nữ vậy? _Nhị Hỏa hỏi
_Thế theo anh thì là gì? _Hắc Vương ung dung đúc tay túi quần hỏi ngược lại Nhị Hỏa
_Cậu và Băng Nữ yêu nhau sao? _Nhị Hỏa hỏi huỵch toẹt luôn
_Chậc….yêu con nhỏ đó hả?Hahaa,tùy anh
nghĩ thôi à_Hắc Vương suy nghĩ 1 hồi rồi nhún vui cười cười nhìn Nhị Hỏa đầu đang bốc khói
_Này, yêu thì nói là yêu.k yêu thì thôi. Cậu đừng có cợt nhả với em gái tôi, tôi sẽ k để cậu yên đâu_Nhị Hỏa gắt gỏng
_Chậc, k thích_Hắc Vương trả lời 1 cách k thể nào thờ ơ hơn
_Hừm tôi sẽ dạy cho cậu 1 bài học _Nói dứt câu nhị Hỏa lao thẳng về phía Hắc Vương
2 con người 1 nóng 1 lạnh như con thiêu
than lao vào nhau. Nhị Hỏa người thì bừng bừng lửa giận vì cái thái độ
thờ ơ của cái tên Hắc Vương kia đôi với cô em gái yêu quý của mình mà
đâu biết đã bị hắn đưa vào tròng 1 cách ngoạn ngục.Còn Hắc Vương nhà ta
lúc đấy cứ nhởn nhơ như k ý; mỗi đòn Nhị Hỏa tấn công mình chẳng có gì
là khó khăn cả, chỉ cần 1 bước chân nhẹ là Hắc Vương nhà ta đã có thể
tránh đòn của Nhị Hỏa dễ dàng rồi……
Cứ thế, 2 con người này cứ chơi mãi cái
trò mèo vờn chuột 1 cách bất đắc dĩ mà cả 2 đều chẳng hay….Nhị Hỏa vốn
rất mạnh nhưng mà…..
Chiếc roi của Nhị Hỏa vung lên cao rồi
quất xuống thẳng vào người Hắc Vương . Hắc Vương nhà ta từ này tới h chỉ thấy cứ toàn phòng thủ, né tránh đòn là tài thôi chứ chưa 1 lần phản
công như vậy h bị tấn công bất ngờ thế thì…..
_Xong rồi,chuẩn bị tinh thần đi Nhị Hỏa_Hắc Vương cười, dơ tay lên ngang đầu đỡ đường roi của Nhị Hỏa
_Mi….._NHị Hỏa rất nhạc nhiên khi thấy
Hắc Vương đỡ đòn của mình chỉ bằng tay k mà chẳng hề hấn gì cả, bởi vì
những người khác mà dơ tay hay gì đỡ roi của hắn thì cũng mất tay or tán phế, vũ khí thì gãy đôi hoắc vỡ tan nát….
_Hì,k cần phải ngạc nhiên đâu,tui đâu
phải thần thánh mà đỡ roi của anh k sao chứ. Sau lớp băng tay này là 3
tấm thép được dát mỏng đấy_Hắc vương giải thích
(tác giả giải thích thêm nhé: găng tay
của Hắc Vương cũng như giầy của Băng Nữ đều được dán thêm tầm 2,3 tấm
thép nguyên chất dát mỏng của Kevin thì từ cổ tay đến bắp tay còn của
Sandy là từ cổ chân đến đầu gối nến 2 người này mới giám dùng chân và
tay để đỡ chứ…thép này cực tốt nên nó gián tiếp tạo cho cả 2 khả năng
chi chuyển tốt nhất)
_Nào, đùa thế đủ rồi…. h ta bắt đầu chính thức nhé_Hắc Vương nói, đâu tay thần của mình cũng bắt đầu di chuyển
Cánh tay của Hắc Vương như mọc thêm cả
nghìn tay nữa vậy….k thể nhìn rõ đâu là ảnh ảo và đâu là ảnh thật nữa…cứ như phật quan âm nghìn mắt nghìn tay vậy…..Và những điểm tấn công của
Hắc Vương rất nhanh và chuẩn luôn nhắm thẳng tới những yếu điểm chết
người của Nhị Hỏa mà tấn công khiến cho Nhị Hỏa rất khó khăn trong việc
tránh đòn chứ đừng nói gì là tới phòng thủ
Và trận đấu cuối cùng, trận đấu được coi là kinh khủng nhất trong cả 3 trận đấu và có sức tàn khá kinh nhất
chính là trận của Bạch Cốt và Nhất Phong….2 con người vốn được coi là
cực kì điễm tĩnh, thông minh nhất lại đều chọn cách tấn công dồn dập về
phía đối phương…..
Mỗi nhát kiếm như sẽ toác trông khí tạo
ra luồng gió lạnh tới thấu xương của Nhất Phong chạm tới đâu là cắt nát
tất cả tới đó. Những đường kiếm sắc lạnh cứ loang loang tung lên như 1
điệu mua của gió, cảm giác cho ta nhìn thấy là nhẹ bẫng nhưng khi chạm
vào thì có thể sẽ nát con người ta thành nhiều mảnh nhỏ chẳng khó khăn
gì….hàn khí trong kiếm tỏa ra quả thực rất lớn, nếu k phải là Bạch Cốt
thì có lẽ người khác chưa kịp đấu đã bị hàn khí này nuốt chửng rồi….
Mỗi lần bước chần, tay bàn tay của Bạch
Cốt nhà ta chạm tới đâu hay chạm tới vật gì đều để lại 1 vết lõm sâu
cũng như độ sát thương lớn như là thiên thach rơi xuống vậy khi thì cũng khiến mọi thứ anh chạm vào đều vỡ tan….Mỗi đường di chuyển nhẹ tựa lông hồng như khi chạm vào rồi mới biết nó như thế nào…..
Đây là 1 cuộc chiến ngang sức ngang tài, bất phân thắng bại giữa cả 2 con người này…..
Có lẽ cũng đã lâu lắm rồi Bạch Cốt k sử
dụng những chiêu thức này từ cái ngày duy nhất anh viết tin người con
gái anh yêu thương hết mức đã chết để rồi anh đầm mình trong máu,như
phát điên lên đó thì anh k bao h sử dụng sự tàn khốc của đòn đánh này
nữa do nó có sức công phá quá lớn khi dùng cả chân và tay…..NHưng Bạch
Cốt biết Nhất Phong k phải loại tầm thường, cà tang như những bọn đã
từng chạm chán với anh trước đây nên muốn thằng phải dùng tới nó…..Rốt
cục liệu có khống chế được mình trong kí ức lúc điên loạn và nỗi đau k
thể thấu đấy được k????.......
………………………
1 TIẾNG SAU:
_Tam ca, anh mà k dùng độc thì thua chắc rồi, hehee_Băng Nữ vừa nói vừa thở,tay lau đi những giọt mồ hôi vương
trên trán mình sau 1 trận chiến dài nhìn Độc Tam nằm bẹp dí dưới đất
ngoẻn miệng cười đắc thắng
_Hì, anh thua rồi....Giết anh đi...._ĐỘc Tam nở nụ cười mãn nguyện nhắm mắt chời cái chết từ tay người con gái này đến với mình
_Tên thật của em là Trương Nguyệt Mỹ
Hương....em đợi enh tới Trương gia làm osin cho em nghen_Băng Nữ khẽ cúi người xuống nói thầm vào tai người con trai này rồi đứng dậy bước đi đi bỏ lại người con trai với khuôn mặt sững sờ ở đó
(Lưu ý: vì thông tin các nhân viên trong "W" đều được bảo mật nên ngoài biệt danh người ta gọi họ or họ tự đặt
cho mình thì chẳng ai biết gì về nhau cả do "W" phải giữ bí mật tất cả
thông tin cá nhân của điệp viên để đảm bảo an toàn cho gia đình của các
điệp viên đó. Băng Nữ nhà ta rất coi trọng Độc Tam cũng như 2 người anh
kia nên mới nói cho họ biết tên thật của mình )
_Nóng giận thì k thể thắng được Hắc
Vương này đâu, anh bị lừa rồi Nhị Hỏa...._Hắc Vương đắc trí nói bước qua con người đang nằm bẹp dí, tả tơi dưới đất đó. Mặc dù vậy Hắc Vương
cũng đã rất khó khăn để thắng được con ng này, vì lưng áo hắn đã ướt đẫm mồ hôi rồi
_Nhất Phong, hẹn ngày tái đấu nhé..._Bạch Cốt khẽ cười rồi bước qua người con trai vừa bị anh đánh gục kia
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT