Cuộc chiến cuối cùng. Đóng lại quá khứ, mở tới tương lai

_ Này, tại sao con nhỏ đó không chịu mặc váy?_Kêvin mân mê ly rượu vang trong tay.

_Ồ! Kêvin cậu cũng quan tâm hả?_ Ryan mỉm cười

_Chậc, tò mò thôi!_ Kêvin tặc lưỡi.

_Haha, tò mò hay quan tâm, bấy nhiêu thời gian chắc đủ để cậu xác định tình cảm rồi chứ!_ Ryan nhấp 1 chút rượi

_Hừ, đừng hỏi. Thế có nói không?_Kêvin “hừ” 1 tiếng, nhíu mày khó chịu.

_Chậc, thì đấy. Sandy có điểm mạnh là ở chân, nó sử dụng chân là chủ yếu nên trong lần nó tập bị thươg khá nặng, để lại cả vết sẹo dài ở chân nên nó chẳng bao giờ mặc váy cả. Mà cũng do dùng chân nên Sandy hay bị thương lắm_ Ryan giải thích.

_Ừm_ Kêvin trầm ngâm

“Cạch”

Cánh cửa cấm mở ra, người bước vào chút nữa làm Ryan sặc rượu còn Kêvin nhìn thấy chỉ biết thở dài ngao ngán.

_Ô! Hai_Sandy nhìn thấy anh mình cười toét chạy lại ôm cổ Ryan

Vâng, người sở hữu tấm thẻ vô tình mà cố ý đây, người bước vào đấy là Sandy nhà ta ạ…

_ Sandy em có thẻ sao?_Ryan nhìn Sandy

_Dạ_Sandy gật đầu chắc nịch

_Cô ta làm gì có, nhỏ này lấy của tui đó_Kêvin nhăn mặt lườm Sandy

_Là sao? Ryan không hiểu lắm lời Kêvin nói

_Lần nhỏ này uống rượu say nên tui phải đưa vào đây nắm, không thì mất em với mấy “con sói” ngoài Bar kia rồi. Ta có việc phải đi nên đưa chìa khóa cho nhỏ cầm để đóng cửa, ai dè nhỏ này cầm xong đòi không dả luôn!_Kêvin giải thích.

_Hô, có ngu mới dả, trong này cái gì cũng có tội gì mà không ở!_Sandy cười đắc trí

_Cô, đồ con cáo già!_Kêvin lườm Sandy muốn cháy cả người.

_Đâu, nhầm nhớ, anh tui dạy tui thế nên nói như mi thì anh Hai phải là “cáo già” à, còn tui chỉ là “cáo con” thui sói ạ_Sandy chỉ Hai nó, chỉ mình, rồi chỉ hắn

_Này, ta thịt mi giờ đấy, ai là sói hả? Kêvin nhíu mày nhìn nó

_Ặc, Hai ơi có con sói định ăn thịt em nè, help me_Sandy giả nai

_Ha, Kêvin cứ thịt thoải mái đi, ta kông có ý kiến_Ryan nhìn Sandy cười rõ tươi

_HAI………_Sandy hét lên.

_Hahahaha

Căn phòng “ cầm” này hôm nay rộn vang tiếng cười…. cũng đã từ lâu lắm rồi nó mới vang lên tiếng cười tuyệt diệu này…. Lâu lắm rôì……..

_Đại ca_1 màn hình hiện lên trước mặt hắn, là Shin.

_A! Shin_Sandy vẫy tay với Shin trong màn hình

_Hì, chị Sandy_Shin cười, cúi chào Sandy.

_Shin, truyện gì?_Kêvin lạnh lùng hỏi, tay nâng ly rượu lên uống

_Bọn Sindo bang đang kéo tới đây rồi ạ. Chúng tuyên bố sẽ đối đầu với chúng ta_ Shin e dè nói.

_lại bọn Sindo nữa ak? Gọi Koon Ham đi, Ren nữa_Kêvin khẽ nhíu mày đứng dậy

_À… ừm….. Nãy em nhìn thấy Anh Koon Ham đi với chị Kyu Min rồi ạ. Anh Ren… um…thì không liên lạc được ạ_ Shin ấp úng nói

_Hừ, 2 thằng này….._Kêvin nhăn mặt khó chịu vì 2 thằng có người yêu nên quên hết cả công việc

_Sao vậy Kêvin?_Ryan hỏi

_Bọn bang nhỏ dạo này khôgn hiểu sao liên tục làm phiền. Tui đi đã, chút nói chuyện sau_ Kêvin thở dài

_Tui đi với_ Sandy đứng dậy hào hứng

_Đi làm gì, chỗ đàn ông con trai đàn bà đến đấy làm gì? Cô ở yên đó đi_Kêvin quay lại nói

_Này, muốn ăn đập à! Đừng coi thường tui nhé!_Sandy nhăn mặt , dơ nắm đấm trc mặt Kêvin

_Ha, phải đó. Đi coi chút chắc không sao đâu_Ryan đứng dậy khoác vai Sandy cười

_Hừ, tuỳ 2 người, nói rồi_Kêvin bưới đi

PHÍA SAU QUÁN BAR, BÃI ĐẤT BỎ HOANG

_Oa, đông vui thật đấy Hai nhỉ?_Sandy nhìn đám người đứng đợi đằng kia nói

_Ừm_ Ryan cười, khẽ gật đầu

_Ây chà, ghê ha? Dạo này vụ nào cũng do chính đích thân “ông chùm Kêvin” ra tay sử lý, thật là vinh hạnh cho tụi này quá_ 1 thằng đầu trọc lốc. mặt đầy sẹo, mặc quần hoa, áo hoa nhìn Kêvin cợt nhả nói

_Lắm mồm quá mày, đi vào vấn đề chính đi_Kêvin lạnh lùng nói, giọng nói ko có 1 chút cảm súc nào

_Chà chà, cũng chẳng có gì đâu, tụi này chỉ qua chào hỏi mấy chút thôi_Tên đó chỉ thẳng vào mặt Kêvin

_Hừ, vậy mày biết cái giá phải trả cho sự chào hỏi này chứ?_Kêvin nhếch môi nở nụ cười lạnh

_Chậc, cũng chưa biết được đâu nha, không mang theo mình cánh tay phải và cánh tay trái đắc lực thì mày chả là cái đếch gì cả!_Tên đó nhìn Kêvin khinh khỉnh

_Bớt nhảm đi!_Kêvin bẻ tay xông thẳng vào bọn chúng

Trận hỗn chiếc bắt đầu, bọn chúng đứa nào cũng cầm côn, cầm gậy…… lao tới Kêvin, trong khi Kêvin tay không đơn phương độc mã vào chiến đấu

_Chậc, muốn đánh nhau với Hắc Vương của “W” thì đúng là quá ngu ngốc_Sandy khoanh tay đứng nhìn lũ làu nhàu đó bị sừ đẹp nói

_Ha, um. Nhưng 1 mình đánh với 100 thằng thì mất sức quá nhỉ?_Ryan trầm ngâm

_A! Zậy để em vào giúp tên đó cho_Sandy hào hứng

_Em muốn chọc cho Kêvin điên lên hả? Thằng nhóc này không chịu nhờ sự giúp đỡ của ai đâu, nhất là em đấy_Ryan nghiêng đầu nhìn cô em gái ngốc.

_Hả, tại sao ạ!_Sandy không hiểu ý của anh mình

_Ngốc, vì con trai có lòng tự trọng cao lắm_Ryan xoa đầu Sandy mặt đang đần cả ra.

_Mấy người khó hiểu quá_Sandy nhíu mày, lắc đầu (chậc, =’’= đầu óc nhỏ này đơn giản đến ngờ nghệch luôn ak)

_Thôi được rồi, em đứng dậy đi, anh qua giúp Kêvin 1 chút_Ryan cười rồi chạy vào đám hỗn chiến

Nhưng thực chất đây chỉ là 1 trò đùa của kẻ bầy ra, và người bị nhắm tới không phải là Kêvin mà là 1 người khác….

_Sandy…._Ryan cảm thấy có gì đó khôg ổn nên liếc nhìn về phía Sandy đang đứng đó và y như rằng Sandy bị tụi đấy tóm……

“Bốp”

Mãi chú ý tới Sandy mà Ryan ko để ý mà bị bọn đấy phang ngay cả cây gậy vào đầu

_Ryan, không sao chứ_Kêvin chạy lại bóp nát cổ thằng vừa đánh Ryan

_Không, Sandy_Ryan hơi choáng 1 chút

_Haha, Lee Sandy, Qualy Kêvin muộn mất rồi!_thằng đó kề con dao vào cổ Sandy, và thằng đó không ai khác chính là ten cầm đầu băng phản loạn

_Thằng khốn, bỏ em gái tao ra_Ryan chừng mắt nhìn tên đó đầy chết chóc

_Ha, muốn em gái mày thì 2 đứa mày đứng yên chịu đánh đi_Thằng đó ra lệnh.

_Quên đi Hai, Kêvin kệ em_Sandy hét lên

_Ồ, cô em to mồm lắm. Nhìn ngon ghê ha, cô em mà khônh chịu im lặng thì anh sẽ thịt cưng đó_Tên đó nhìn Sandy bằng ánh mắt thèm thuồng

_Hừ, đủ rồi đấy_Kêvin thở dài, quyệt những vệt máu dình trên mặt đẩy Ryan đang mất bình tĩnh xuống bước lên nói.

_Ha, thế mày nghĩ làm gì được tụi tao? Chẳng phải con nhóc này rất quan trọng với 2 đứa tụi mày mà_Tên đó đắc trí nói

_Hừ, mày tự đắc quá đấy. Sandy , nghe này, cái thẻ cô cầm ý đủ khả năng đẻ giết người đấy. Nó làm bằng kim cương đen_Kêvin nhếch môi vẻ nụ cười nửa miệng.

_Hả_Tên kia vẫn nghệt mặt không hiểu thì đã thấy lưỡi dao kè ở cổ Sandy bị đẩy ra và chẳng biết lý do tại sao mà hắn đã nằm sõng soài dưới đất

_Chậc, cái thẻ này đúng là tiện thật_Sandy cầm thẻ đen nhìn tên đó nằm đo ván dười đất.

_Sandy_Ryan ôm chầm lấy cô em gái mình suýt nữa thì kích hoạt khả năng giết người của mình

_Hì, em ổn mà_Sandy trấn an mình

Cũng phải thôi với Ryan thì Sandy là người con gái duy nhất quan trọng với anh, người mà suốt từ bé tới h anh luôn nâng niu, bảo vệ, chăm sóc từng chút 1. Anh đã từng mất đi 1 nửa mạng sống, 1 trái tim, 1 tình cảm, đã từng đau tới phát điên lên rồi nêm chắc chắn 1 điểu rằng, anh sẽ không để tên đấy chết toàn thây

_Ha, chú em. Tụi này có truyện muốn hỏi nên đi về bang uống nước chè với tao chút nhé_Kêvin dẵm chân lên người tên đấy cười khinh khỉnh

_Mày…….._Tên đó tức giận nhưng chẳng làm gì được Kêvin

“KLÍCH”

Kêvin bỗng nghe thấy tiếng súng lên nòng, quay lại nhìn thì……..

_SANDY_Kêvin chạy tới chỗ Sandy

“PẰNG”

Hồng tâm của tia laze được nhằm thẳng vào đầu Sandy, Kêvin chạy tới chỗ Sandy cũng là lúc tiếng súng vang lên. Cả Kêvin và Sandy đều ngã xuống đất……

_Kêvin, Sandy…._Ryan hiện rõ 2 chữ “lo lắng” chạy tới

_Chết tiệt, bọn khốn này._Kêvin nhíu mày đứng dậy.

_Này, Sandy cô không sao chứ? Bị thương chỗ nào không?_Kêvin lay lay Sandy

_Ùm, không sao? Ê ẩm người thôi. Anh Ryan bắt được thằng bắn không?_Sany chông tay đứng dậy.

_Không! Nó chạy rồi, bọn chúng dùng kế dương đông kích tây_Ryan măk thì vẫn bình thản nói nhưng trong giọng rõ ràng có 1 sự tức giận tột cùng

_Thôi, lùi vào trong đã, nhanh lên_Kêvin kéo tay Sandy với Ryan vao trong.

TẠI PHÒNG CẤM

_ “RẦM”.. “SANDY_ Mika, Kyu Min đẩy cánh cửa “Rầm” lao vào.

_Hì, không sao đâu, hai người đừng lo_Sandy cười, trấn an 2 nhỏ bạn đang phát hoảng.

_Thật không sao không? Đã kiểm tra chưa? Có xước sát chỗ nào không???_Kyu Min sờ tay chân Sandy kiểm tra

_Haha, không sao mà!_Sandy cười toét vì bị Kyu Min kiểm tra vào trúng mấy chỗ có máu buồn.

_Bọn này nhắm vào Sandy sao? Có ý gì vậy? Anh Ryan, anh biết tụi này là ai chưa?_Mika trầm ngâm 1 lúc rồi quay lại hỏi Ryan.

_Không? Bọn này không nhằm vào Sandy đâu_Kêvin tựa người ở bức tường cạnh đó nói.

_Hử? Là sao?_Sandy nghệt mặt quay lại nhìn Kêvin khó hiểu.

_Ừm, người bọn đấy nhắm vào là Băng Nữ_Ryan nhìn Sandy, ánh mắt tĩnh lặng nhưng kiên quyết

_Băng Nữ_Cả lũ đồng thanh quay lại nhìn Ryan.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play