Cô xoay người đi về phía thang máy dành cho nhân viên, khi cửa thang máy khép lại, Tần Trác Luân nhìn ba mươi sáu nghìn đồng trong tay, cô gái đưa đồ ăn này rất kì quái, anh đã nói không cần trả lại tiền nhưng cô ta nhất định đưa lại cho anh, mà đợi chút, anh cảm giác giọng nói của cô ta có chút quen thuộc, hình như anh đã nghe qua ở đâu đó?

Tô Thiển Hạ trở lại nhà hàng, cởi xuống đồng phục bên ngoài của nhân viên, lập tức đưa một trăm nghìn đồng cho chủ nhà hàng. Trên mặt vẫn luôn mỉm cười, nhà hàng này là của Tần Y Đồng.

"Hạ Hạ, sao cậu luôn cười thế? có phải nhìn thấy Tần Trác Luân hay không, anh ta có hoài nghi cậu không? Này, cậu lại làm gì thế, mình còn chưa nói xong đâu? Cậu có ăn đậu hũ của anh ta hay không vậy?"

Tần Y Đồng nhìn Tô Thiển Hạ cười híp mắt, tâm tình thoạt nhìn rất không tệ, nhân cơ hội này cô muốn thăm dò tin tức, ai ngờ Tô Thiển Hạ lại mặc kệ cô, mở cửa xe nhanh chóng đi mất.

Tô Thiển Hạ trực tiếp lái xe về nhà, cô về đến nhà lập tức tìm được chìa khoá nhà Tần Trác Luân, sau đó lại tiếp tục vào nhà của anh.

Cô muốn chân chính hiểu rõ toàn bộ sở thích của anh, ví dụ như anh thích mặc quần lót kiểu gì, thích dùng nhãn hiệu dao cạo râu nào, thích xem sách gì, trong nhà có thích đọc loại tạp chí và báo điện ảnh nào hay không ..., phải hiểu rõ ràng mới hấp dẫn được anh chứ, còn có chính là phải làm một bữa ăn tối thật ngon và ấm áp chờ anh trở về ăn, muốn nắm chắc lòng của đàn ông thì trước tiên cần phải bắt được dạ dày của anh ta, đây chính là diệu kế theo đuổi đàn ông nha. . . . . .

Thiển Hạ lập tức bắt tay chuẩn bị một bàn bữa ăn tối phong phú chờ Tần Trác Luân trở về ăn, đợi hơn ba tiếng, đến hơn mười giờ tối mà anh vẫn chưa về.

Buồn cười, bản cô nương chuẩn bị bữa ăn tối lại dám không đến ăn, được, nhìn bản cô nương không tìm anh tính sổ mới là lạ.

Tô Thiển Hạ thở phì phò từ trong nhà Tần Trác Luân đi ra ngoài tới đối diện nhà mình, mấy phút sau, lúc trở ra cô đã biến mình trở thành một 'giai nhân rất gợi cảm và hấp dẫn'.

"Y Đồng, là mình, giúp mình tra bây giờ cái tên Tần Trác Luân đang ở nơi nào, tối nay mình quyết định cưỡng hiếp anh ta."

Cô vừa lái xe vừa gọi điện thoại cho bạn tốt Y Đồng, chính mình tự kiểm tra thì sẽ mất thời gian, nhờ Y Đồng giúp một tay kiểm tra sẽ nhanh chóng hơn nhiều.

Y Đồng nhận được điện thoại của Tô Thiển Hạ thì có chút cảm giác giật mình, đây là Thiển Hạ sao?

Cô nói muốn cưỡng hiếp Tần Trác Luân, tối ngày hôm qua ở quầy rượu không phải vẫn cùng mình uống rượu giải tỏa bi thương sao?

Được rồi, Thiển Hạ đã nhờ mình tra, mình nên giúp một tay mới đúng.

Tại sao Tần Y Đồng có thể mau chóng tra được vị trí của Tần Trác Luân? Ha ha, câu trả lời cũng chỉ có Tần Y Đồng biết.

Mười mấy phút sau, Tần Y Đồng nói cho Tô Thiển Hạ địa chỉ một quán bar, quán bar kia Thiển Hạ cũng chưa bao giờ đến.

"Y Đồng, cảm ơn cậu, chờ mình thành công sẽ mời cậu ăn một bữa tiệc thật lớn."

Tô Thiển Hạ lập tức lái xe đến quán bar kia, lúc xuống xe ngẩng đầu nhìn lên tên quán bar : "Quán bar thâu đêm".

Chẳng lẽ Tần Trác Luân đến "Thâu Đêm" tìm "bạn gái một đêm"?

Cô vừa đi vào thì có rất nhiều đàn ông tần phóng điện với cô, càng đi vào bên trong thì lại càng nhiều nhưng cô chỉ nhắm mắt làm ngơ.

Cô hỏi nhân viên tạp vụ, nhân viên tạp vụ không biết Tần Trác Luân là ai, cô không ngồi một chỗ tìm mà lần lượt đi tìm từng gian phòng trong quán.

Rốt cuộc, lúc cô sắp buông tha việc đi tìm anh, lập tức nhìn thấy anh và một cô gái nóng bỏng đang ngồi chung một chỗ uống rượu, không khí rất mập mờ.

Lúc này cô lại không hề nổi giận, chỉ là đi tới trước mặt anh, cô đặt mông ngồi ở trên đùi của anh, dùng đôi mắt đẹp long lanh tràn đầy quyến rũ phóng điện với Tần Trác Luân, còn đẩy cô gái nóng bỏng đang liếc mắt đưa tình với anh chen đến một bên đi.

"Cô từ đâu ra, anh ta là của tôi đấy."

Cô gái nóng bỏng như lửa kia bị Tô Thiển Hạ chen ngang lập tức ngồi trên mặt đất, cô rất không phục, hôm nay cô rất vất vả mới câu được một trai đẹp thượng hạng như vậy, tại sao có thể dễ dàng để cho người phụ nữ này xông tới cướp đi được, cô giơ tay muốn cho Tô Thiển Hạ một cái tát.

Tô Thiển Hạ một tay giữ chặt bàn tay đang giơ lên của cô ta, ánh mắt đẹp đẽ toát ra sự lạnh lùng khiến cho cô gái kia bị giật mình.

Coi như cô không nguyện ý thì cũng biết cô gái trước mặt này rất không dễ chọc, không thể làm gì khác hơn là lộ vẻ tức giận rồi rời khỏi phòng.

Tô Thiển Hạ ngoái đầu nhìn về phía Tần Trác Luân cười một tiếng, tay trái vòng lên cổ của anh, tay phải nắm cằm của anh giống như đang nhìn chằm chằm con mồi, cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp thở dài nói: "Loại gen không tệ, sẽ để cho anh làm cha đứa bé của tôi."

Vừa nói xong, tay phải đánh một cú sau đầu khiến anh bất tỉnh, sau đó cũng không để ý hình tượng trói anh lại, kéo dọc theo đường đi từ phòng bar lên phòng khách sạn ở tầng trên.

Tối nay, cô - Tô Thiển Hạ muốn đem trai đẹp Tần Trác Luân này ăn sạch sẽ, tuyệt đối không nương tay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play