Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng

Chương 41: Chương 19.2


...

trướctiếp



"Có phải em rất thông minh không = v =."

"(¬_¬)"

"Anh nhìn em như vậy là có ý gì hả ( ̄^ ̄)ゞ?"

"Em cho rằng não của anh dùng để nhớ mấy cái số điện thoại của người ta à?"

"..."

[Đúng rồi.]

[Mình ngốc quá đi!]

[Ngay đến một người cuồng điện thoại như mình mà còn chẳng nhớ nổi số của chính mình nữa là.] "Vậy phải làm sao bây giờ QAQ?"

"Cứ đến phim trường đã, đến đó rồi thì chuyện gì cũng có thể giải quyết dễ dàng thôi." "Có lý."

"Cho nên không có di động thì cũng vẫn sống được thôi." "..." Có chết cũng không bao giờ đồng ý quan điểm này. ---

Khoảng cách từ nhà đến phim trường không phải là ngắn, nhưng hai vợ chồng Hoắc Sâm hoàn toàn không lo lắng chút nào, vì bọn họ đã có cái xe nhỏ = v =.

[Chủ quán ăn vỉa hè cũng rất lợi hại đấy!]

[Trong cái thời đại cần phải có nhà có xe này.]

[Thì bọn họ đã có một chiếc xe vừa để kiếm tiền vừa để đi đường dài rồi.]

[Có xe trong tay là có cả thiên hạ (●°u°●)​".]

Mặc dù cái xe này quá là thấp, nhưng khi Hoắc Sâm ngồi vào thì lại tạo nên một cảm giác cao lớn khó nói thành lời.

[Chậc, đó chình là tầm quan trọng của nhan sắc đó.]

Hai người ngồi trên xe rong ruổi hai ba vòng trước khi đến phim trường, cảnh tượng cực kỳ cool ngầu.

Cảnh này phải nên lồng một bài nhạc...

[Ở trong tâm hồn anh, em tự do bay lượn.]

[Cùng vô tư rong chơi dưới bầu trời sao lấp lánh.]

[Chiếu sáng tâm hồn em suốt cả chặng đường dài.]

[Anh cùng em chung bước, đi tới những miền xa.]

(Những câu hát trong bài "Tự do bay lượn" của Phụng Hoàng Truyền Kì, các bạn nên nghe rồi liên tưởng đến đoạn này, max hài:v)

---

Phim trường là một nơi phải nói là quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn của hai vợ chồng ngốc, nhưng có một bất đồng giữa hai người, đó là một người thì hoàn toàn có thể ở đây "ngang ngược hoành hành", còn một người thì chỉ có thể ở đây "mặc cho số phận" (╥﹏╥).

Không sai, Bao Tử người "mặc cho số phận" nói dễ nghe thì là diễn viên phụ thứ 18, còn nói khó nghe thì chính là vai quần chúng, cũng là bởi cô không muốn dựa vào đại gia để tiến thân, cho nên muôn đời chỉ có thể ở nơi này đóng vai xác chết mà thôi.

"A Sâm, em đã từng nhiều lần ở nơi này đóng cùng một vai rồi."

"Vai gì?"

"Người chết bị đắp vải trắng lên á."

"..."

Anh quay phim: "..."

"Em chỉ cần nằm yên không nhúc nhích khoảng một tiếng là nhận được 50 đồng rồi (●°u°●)"."

Hoắc Sâm: "...Sặc, nhìn nét mặt của em kìa, có vẻ như em rất thích đóng vai người chết nhỉ."

"Tất nhiên rồi, những công việc chỉ cần ngủ là kiếm được tiền hiếm lắm đó = v =."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp