Tư Đồ Phong nghe vậy, dừng lại một chút, vừa vặn bị Lam Lặc Dương đấm trúng, cũng không đấm trả, đứng lên chạy về phía giọng nói Trần Thanh Thanh vừa phát ra.
"Trần Thanh Thanh, cậu ở đâu?"
"Tôi ở dưới này, cậu nhìn xuống xem!"
Tư Đồ Phong theo giọng nói nhìn xuống, liền thấy gương mặt thảm không lỡ nhìn của Trần Thanh Thanh, cùng một đôi chân dài trắng nõn ——
Gương mặt cùng đôi chân, tựa như không phải của cùng một người, tương phản quá lớn.
"Tôi đi tìm dây thừng kéo cậu lên, cậu trước đừng lộn xộn."
"Tư Đồ Phong, cẩn thận phía sau ——"
Tư Đồ Phong đang định xoay người, lại bị người phía sau đẩy mạnh, tiếp theo cả người mất đi thăng bằng, ngã lăn xuống chỗ Trần Thanh Thanh.
Trần Thanh Thanh chạy nhanh đến đón được anh, bằng không lực rơi quá lớn anh sẽ trực tiếp lăn xuống tận dưới chân núi.
Tư Đồ Phong vững vàng rơi xuống đất, may mắn chỉ bị thương nhẹ.
"Lam Lặc Dương, cậu đúng là kẻ điên!" Anh hướng phía trên chửi ầm lên.
Lần đầu tiên cảm giác được, Lam Lặc Dương thật sự muốn giết chết anh!
"Tư Đồ Phong, chúng ta phải làm gì bây giờ?"
"Chờ."
"Bộ dạng này, chỉ sợ không tham gia hôn lễ được nữa, mà chắc cũng không còn kịp nữa rồi."
Sắc mặt Tư Đồ Phong trầm xuống, nói: "Hôn lễ nhất định phải tham gia!"
Chờ nửa tiếng ——
Tiếng xe cứu thương vang lên ở nơi xa, cách bọn họ càng ngày càng gần.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT