Toàn bộ mọi chuyện xay ra quá bất ngờ.

Đoàn Ngọc Lộ nhìn cái váy của mình bị kẹp cửa xe bảo mẫu kia càng ngày càng xa, trực tiếp lờ mờ rồi.

Chung quanh người qua đường đối với cô ta chỉ trỏ, cô mới giật mình tỉnh ra."A" một tiếng, cuống quít ôm thân thể ngồi chồm hổm ở trên mặt đất.

Sao lại như vậy chứ? Cô ta hiện tại cũng chỉ có áo ngực trên người, đúng là phía dưới...

Phơi bày ra hết rồi!

"A!" Đoàn Ngọc Lộ thét chói tai!

Đường đường là con nhà danh giá lại ở nơi đường phố đông người trần nửa người dưới, còn có chuyện nào so với việc này mất mặt hơn? Mà không những vậy, cô ta còn thấy đã có người vụng trộm chụp ảnh.

Giờ khắc này, Đoàn Ngọc Lộ chỉ muốn tìm một cái lỗ chui xuống.

"Chết tiệt Tô Thi Thi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô, sẽ không bỏ qua cho cô!" Đoàn Ngọc Lộ muốn điên rồi.

"Ha ha ha..." Bên trong xe bảo mẫu, Tô Thi Thi quay đầu lại nhìn cửa sau phía xa xa bóng ngườingồi chồm hổm trên mặt đất càng ngày càng nhỏ, cười đến thiếu chút nữa bị đau sốc hông.

"Bùi Dịch, tôi phát hiện anh thật sự quá độc ác, sau này đắc tội người nào cũng không có thể đắc tội anh." Tô Thi Thi một bên vừa cười vừa nói.

"Đúng rồi, Thi Thi à, cậu ta quá nguy hiểm, em vẫn lại là theo anh đi đi." Tần Phong ở bên cạnh phụ họa.

Chỉ là anh còn đang nói vừa dứt lời, ngay sau đó, nhanh nhơ chớp xe bảo mẫu màu đen liền thắng gấp mà dừng lại.

Chỉ nghe cửa xe mở ra lại đóng, sau đó xe một lần nữa khởi động, nhanh như bay mà đi mất.

"Fuck!" Tần Phong lẻ loi đứng ở ngã tư đường, tức giận đến muốn chửi bậy.

Lần thứ hai, anh ta lần thứ hai bị cái tên Bùi Dịch không lương tâm này bỏ lại giữa đường!

"Anh Tần Phong!" Nơi xa, Đoàn Ngọc Lộ nhìn đến Tần Phong cũng xuống xe, còn tưởng rằng là anh ta tới cứu mình, lập tức hướng tới anh vẫy tay.

Tần Phong khóe miệng rụt rụt, lập tức lấy điện thoại cầm tay ra gọi điện thoại cho lái xe, để cho người tới đón anh.

"Anh Tần Phong, em ở chỗ này!" Đoàn Ngọc Lộ nửa ngồi trên mặt đất, hai tay ôm ấp đầu gối, gian nan hướng phía trước di chuyển đi.

Ngàn vạn lần đừng để cho người quen biết cô ta nhìn thấy, thật sự xấu hổ chết đi được.

Cô ta nhìn phía xa xa nơi này Tần Phong đang đi tới, trong lòng dấy lên hi vọng.

Tần gia cùng Đoàn gia là giao hảo nhiều đời, hai người cũng coi như là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cô ta tin tưởng Tần Phong hẳn không thấy chết mà không cứu.

Anh đi đường sao lại chậm như thế?

Đoàn Ngọc Lộ gian nan di chuyển một hồi, thấy cô ta cùng Tần Phong trong lúc đó còn khoảng cách rất dài, trong lòng không khỏi càng thêm gấp gáp.

Cô ta đành phải gia tăng tốc độ, lại tận lực không phơi bày dưới hướng phía trước di chuyển đén. Mắt thấy khoảng cách với Tần Phong càng ngày càng gần, đột nhiên, một chiếc Bentley màu bạc đứng ở trước mặtTần Phong.

Đoàn Ngọc Lộ mi mắt sáng lên. Cô ta nhận ra đó là xe của Tần Phong, đúng là không biết sao vậy, trong lòng lại dâng lên một cảm giác không tốt.

Chỉ thấy Tần Phong mở cửa xe, ngồi vào bên trong xe. Chớp mắt thấy xe liền rời khỏi, một chút đều không có quay đầu lại nhìn đến cô ta, Đoàn Ngọc Lộ nóng nảy.

Cô ta không nghĩ được nhiều như vậy, đứng lên liền đuổi theo.

Bị người ta xem hết cảnh quang bên dưới một hồi, chung qui so với việc ngồi chồm hổm ở trong này bị người ta nhìn càng nhiều. Mà còn chết tiệt, túi xách của cô ta đâu rồi?

Nhất định là rơi vào trong xe Bùi Dịch rồi!

Nhưng là tốc độ của cô ta đâu nào đuổi kịp chiếc xe bốn bánh kia? Rất nhanh, chiếc Bentley màu bạc kia liền biến mất ở trên đường phố.

Nơi xa, một chiếc Cadillac màu đen đang định đi đến hướng Cao ốc Xây dựng Tiệp Khắc, người lái xe vừa lúc nhìn thấy Đoàn Ngọc Lộ trần truồng ở trên đường cái như đi biểu diễn.

"Kẻ tiện nhân!" Ngồi ngay ghế lái Hà Chí Tường khẽ nguyền rủa một tiếng, thần tốc xoay tay lái hướng tới Đoàn Ngọc Lộ mở ra.

"Két..." Một tiếng, xe dừng ở bên cạnhĐoàn Ngọc Lộ, dọa cô ta sợ đến nhảy dựng.

"Người nào lái xe, bị đuôi hay sao mà... Chí tường, anh tới đón tôi sao?" Đoàn Ngọc Lộ thấy rõ là Hà Chí Tường, lập tức hưng phấn mà thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

Cuối cùng được cứu rồi!

Hà Chí Tường lạnh lùng liếc cô ta một cái, mở cửa xe ra, túm chặt cổ tay cô ta, không nói hai lời liền kéo cô ta hướng một bên khác của chiếc xe, mở cửa ghế bên cạnh vị trí lái, đẩy cô ta đi vào.

"Anh sao lại dùng lực? Làm đau tôi rồi." Đoàn Ngọc Lộ ôm lấy cổ tay nhíu mày nói.

"Ầm!" Trả lời của cô ta là một tiếng đóng cửavang dội.

Hà Chí Tường mặt lạnh như tiền, xoay người trở lại ghế lái, cửa mới vừa đóng lại, hắn xoay người, "Bốp" một cái tát liền hướng đến.

"Tiện nhân, cô thật sự là càng ngày càng làm tôi mất mặt rồi!"

"Bốp" một tiếng giòn vang, tại không gian nhỏ hẹp bên trong xe có vẻ vang dội.

Đoàn Ngọc Lộ trực tiếp bị đánh lờ mờ đến, phẫn nộ nhìn Hà Chí Tường: "Anh cũng dám đánh tôi?"

"Đánh cô vẫn lại là quá nhẹ tay rồi!" Hà Chí Tường suy nghĩ đến việc vợ của mình thân thể trần truồng chạy nhong nhong trên đường lớn thật là mất mặt, xấu hổ đến chết đi, trong lòng còn có ý định bóp chết cô ta luôn rồi.

Nơi xa, từ trong cao ốc của Xây dựng Tiệp Khắc Đoàn Ngọc Tườngvội vã đuổi theo ra tới, liền thấy được cảnh Hà Chí Tường đánh em gái mình.

Đôi mi thanh tú của cô ta vừa nhíu, trong mắt hiện lên quét xuống chán ghét, nâng bước đã nghĩ muốn qua đó.

Người của Đoàn gia có thể để người khác đối xử như vậy sao?

Đúng là đi tới chưa được hai bước, cô ta đã dừng chân lại.

Như vậy đi qua phỏng chừng cô ta sẽ bị người em rể kia cuốn lấy. Thời gian này, người của Hà gia vẫn sáng tối đến tìm cô ta, nhưng cô ta không phản ứng.

"Ngu xuẩn." Đoàn Ngọc Tường nhìn em gái mình liếc mắt một cái, trong lòng phiền toái bỗng nhiên lên.

"Hi vọng em không cần tiếp tục gây chuyện phiền phức cho chị." Đoàn Ngọc Tường lại nhìn thoáng qua, xoay người hướng tới bãi đỗ xe đi đến.

Vừa rồi cô ta là nghe nói Ngọc Lộ cùng Tô Thi Thi đi tới, sợ cô ta ở bên ngoài làm ra cái chuyện gì không hay bị Bùi Dịch biết, cho nên mới chạy theo.

Nếu để cho cô ta biết, vừa rồi Đoàn Ngọc Lộ trên đường làm ra cái chuyện gì, phỏng chừng có thể tức giận đến thổ huyết.

Mà lúc này bên trong chiếc Cadillac, Đoàn Ngọc Lộ chính là đang dùng vẻ mặt tức giận trừng mắt nhìn Hà Chí Tường: "Anh phải nói xin lỗi tôi, chẳng thế thì tôi là sẽ không bỏ qua cho anh!"

"Vậy cô trước tiên là nói về cô, cô vừa rồi không mặc quần áo ở trên đường cái làm cái gì? Mất mặt còn không đủ sao?"

Hà Chí Tường lại nghĩ tới chuyện tối hôm qua tại rạp chiếu phim, trong lòng liền từng đợt ghê tởm, càng nhìn Đoàn Ngọc Lộ càng cảm thấy chán ghét.

Hắn thật không biết chính mình trước kia sao lại coi trọng người phụ nữ này!

Nếu là Tô Thi Thi, tuyệt đối sẽ không giống như cô ta bây giờ, làm chuyện gì cũng bị coi thường...

Hà Chí Tường không khỏi so sánh người vợ hiện tại với người vợ trước đây của mình.

"Tôi đang nói chuyện, anh tới cùng có nghe thấyhay không?" Đoàn Ngọc Lộ giải thích xong, bắt gặp Hà Chí Tường nhìn chằm chằm phía trước đến ngẩn người, trực tiếp một cái tát đánh đến.

Hà Chí Tường nhất thời không chú ý, mặt vừa vặn bị cô ta đánh, tức giận đến lúc này dương tay liền muốn đánh cô ta thêm một cái.

Đoàn Ngọc Lộ mặt trầm xuống, lạnh giọng nói: "Anh dám đánh tôi? Đừng quên ta họ Đòan."

"Cô.." Hà Chí Tường tức giận đến nghiến răng nghiện lợi, nhưng là không có biện pháp.

Đoàn Ngọc Lộ nói đúng, Hà giabọn hắn từ đầu đấu không lại Đoàn gia. Nhất là trong khoảng thời gian này, không biết chuyện gì xảy ra, sự nghiệp Hà gia luôn bị người ta phá hoại.

Hắn hỏi thămchung quanh, mới nghe nói có thể là Đoàn gia ra lệnh như vậy rồi.

Nghĩ tới đây, hắn nhíu mày nói: "Cô trong khoảng thời gian này không cần ra người ăn chơi trác tán, khẩn trương sinh đứa bé."

Hắn nghĩ muốn có con, Đoàn gia tổng không thể không thừa nhận đi? Đến lúc đó có lẽ tình huống lại có chuyển biến tốt đẹp.

"Sinh con?" Đoàn Ngọc Lộ trên mặt kinh hoảng chớp lóe rồi biến mất, khẩn trương ngồi thẳng thân thể, coi như không có nghe thấy, cũng không có tiếp tục tra hỏi.

Hà Chí Tường biết cô ta đã nghe rõ, liền khởi động máy xe. Cho dù đối với cô ta đã sinh lòng chán ghét, nhưng là hắn lại vẫn trông cậy vào cô ta sinh cho Hà gia một đứa bé, đành phải nhẫn nhịn.

Bên kia, xe bảo mẫu màu đen chạy tiến vàotrang viên Đoàn gia, vững vàng đứng ở cửa biệt thự.

Xe vừa mới dừng lại ổn định, Tô Thi Thi liền mở cửa xe nhảy xuống, mang theo túi xách hướngthẳng vào trong biệt thự.

"Uông uông uông!" Hai con chó chính là đang ở trong sân phơi nắng đồng loạt đứng lên, hướng về phía Tô Thi Thi hưng phấn mà kêu.

Nhưng Tô Thi Thi hình không có nghe đến, một hơi chạy vào biệt thự, thẳng đến lầu hai.

Nghe tin chủ nhân trở về quản gia liền đi ra nghênh đón, khó hiểu nhìn bóng lưngTô Thi Thi, lại nhìn xem từ trong xe Bùi Dịch đang bước xuống mặt mày hầm hầm đi vào trong, trong lòng rung sợ.

Cái này lại là xảy ra chuyện gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play