"Tần Phong!" Trong lòng Tây Sơn yên tĩnh, đột nhiên truyền đến một trận tiếng gầm thét của Hồng Tinh Huy.

Phải có nhiều phẫn nộ, mới có thể hô lên kinh tâm động phách như vậy.

Lý Hinh Nhi chính đang đi trên đường núi mệt đến mức thiếu chút nữa nằm sấp xuống nghe thấy âm thanh kia, thiếu chút nữa bị dọa nhảy dựng lên, nhưng lập tức, trong lòng vui vẻ.

"Là Hồng nhị thiếu, hắn quả nhiên ở trong này. Tần Phong phỏng chừng cũng ở đó, hi vọng mình có thể đến kịp." Lý Hinh Nhi không dám chậm trễ thời gian, hít một hơi thật sâu, hướng tới phía trước mơ hồ có thể thấy được khu biệt thự đi đến.

Cô ta muốn trước khi Hồng Tinh Huy biết nói cho hắn Ôn Ngọc ở đâu, như vậy Hồng Tinh Huy như thế nào cũng sẽ cho cô ta một mặt mũi.

Mà bên kia, Ôn Ngọc chính đang leo đến đỉnh núi, đột nhiên nghe được âm thanh như quỷ kêu của Hồng Tinh Huy, cũng là người bị dọa nhảy dựng.

"Hẳn không đã đánh nhau đi?" Ôn Ngọc ước lượng trọng lượng balo phía sau lưng, điều chỉnh một phen hô hấp, bày ra máy phá khóa Bùi Tĩnh kí gửi cho cô, đặt vào một ổ khóa mật mã chỗ bức tường trước mặt.

Nơi này bởi vì đều là người giàu có, có bảo vệ nghiêm mật. Khu tường này cần mật mã mới có thể đi qua, biệt thự trong lòng núi trong mỗi một nhà cũng có bảo vệ riêng.

"Tích - -" đèn xanh trên máy phá mật mã chớp lóe, cửa liền mở ra rồi.

Ôn Ngọc vui sướng cất lại máy phá mật mã, vừa đi một bên nói thầm: "Mấy món đồ này của Đồng Đồng thực hữu hiệu. Cái này phải giữ kỹ mới được."

Mà lúc này, biệt thự đông khu trong lòng núi lại là giương cung bạt kiếm.

Hồng Tinh Huy gắt gao nhìn chằm chằm cái cô gái đứng ở cửa biệt thự kia, giống như nhìn đến kẻ thù một dạng. Nếu không phải Hồng Kỳ Ngôn lôi kéo, hắn lúc này sợ là đã tiến lên đem người phụ nữ này xé xác!

Người phụ nữ này không phải Ôn Ngọc!

Cô cùng Ôn Ngọc chỉ là ngoại hình giống nhau, dung mạo cùng khí chất hoàn toàn là hai người.

Hắn bị đùa giỡn rồi! Mà còn bị đùa giỡn năm năm!

"Hồng tổng..." Cô gái kia dường như cực kỳ sợ hãi Hồng Tinh Huy, nhìn đến vẻ mặt hắn phẫn nộ, sợ tới mức đến đầu cũng không dám ngẩng lên, chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt, toàn thân thần kinh đều đã đang co rút đau đớn.

Tần Phong âm thầm nhìn cô ta một, rồi sau đó mặt không chút thay đổi nhìn Hồng Tinh Huy: "Cô gái này Hồng tổng hẳn là rất quen thuộc mới đúng. Nếu không phải anh, cô ấy hẳn không được thần kinh suy nhược nghiêm trọng như vậy. Tôi lúc trước thấy cô ấy quá đáng thương, liền để cho cô ấy trong này dưỡng bệnh."

Anh nói xong, hướng về phía Hồng Tinh Huy lộ ra một tươi cười đáng đánh đòn vô cùng: "Anh không phải muốn gặp cô gái sống trong căn biệt thự này sao? Hiện tại đã gặp được, có vừa lòng hay không?"

Vừ lòng mẹ anh!

Hồng Tinh Huy thiếu chút nữa buộc miệng chửi bậy, tức giận đến đỉnh đầu đều nhanh hơi nước rồi.

Cô gái này là hắn khi đó theo đuổi Ôn Ngọc không có kết quả tìm một người phụ nữ thay vào. Nếu chỉ nhìn bóng dáng, kia quả thực cùng Ôn Ngọc giống nhau như đúc!

Hắn đã sớm quên chính mình lúc trước là như thế nào giày vò người ta, chỉ biết là cô gái kia lúc bị đưa đi đã nửa chết nửa sống. Lại thật không ngờ, cô gái này lại bị Tần Phong an bài ở trong này dụ dỗ chính mình!

Không sai, Tần Phong chính là cố ý! Anh ở trong này an bài một người cùng Ôn Ngọc tương tự nhau, để cho hắn cho rằng Ôn Ngọc liền ở nơi này!

Năm năm qua, Ôn Ngọc tới cùng ở nơi nào?

"Trở về đi." Tần Phong hướng tới cô gái kia gật gật đầu, hướng vệ sĩ liếc mắt ra hiệu.

"Cảm ơn Tần tổng." Người con gái nhu nhược kia hướng tới Tần Phong bài trừ một nụ cười tươi tắn, xoay người liền hướng trong biệt thự đi, cũng không dám nhìn Hồng Tinh Huy.

"Người tôi chơi đùa, là anh có thể cứu?" Hồng Tinh Huy lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Phong, trong mắt như là có hỏa diễm phẫn nộ đang hừng hực thiêu đốt.

Tần Phong trả lời lại một cách mỉa mai nói: "Người phụ nữ của tôi, lại há là người anh có thể động?"

"Tần Phong, anh rất có lá gan. Có thể lừa tôi năm năm, anh giỏi lắm. Được, anh đã có tư cách theo tôi ngoạn chơi trò chơi này, hiện tại trước hết nhận lấy trừng phạt vòng thứ nhất đi." Hồng Tinh Huy nói xong, ghé mắt đối với Hồng Kỳ Ngôn nói, "Làm cho người ta thu gặt."

"Thu gặt?" Hồng Kỳ Ngôn ngẩn ra, mồ hôi lạnh trên trán đều đã xuống đến nơi.

Thu gặt là tiếng lóng của hắn cùng Hồng Tinh Huy, chính là ý muốn đem người xử lý. Nhưng hôm nay cũng không phải là bình thường, có nhiều ánh mắt đang nhìn như vậy, làm không tốt đúng là muốn gặp chuyện không may!

Ngay khi Hồng Kỳ Ngôn đang nghĩ khuyên Hồng Tinh Huy như thế nào, trên đường nhỏ bên cạnh bỗng nhiên lao tới một người phụ nữ, hướng về phía bọn họ liền kêu hô.

"Hồng tổng, tôi biết Ôn Ngọc ở nơi nào! Cô ấy đang ở ngay trong nhà của Tần Phong, cùng Tần Phong ở cùng một chỗ! Bọn họ lừa gạt anh, cô ấy từ đầu không ở trong trong biệt thự này!" Lý Hinh Nhi một bên lau trán đầy mồ hôi, một bên đỡ một thân cây hướng tới Hồng Tinh Huy kêu hô.Tần Phong nhướng mày, quay đầu lạnh lùng trông đi qua.

Hồng Tinh Huy cũng hướng tới Lý Hinh Nhi nhìn qua, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cô ta.

Lý Hinh Nhi lúc này mới nhìn đến không chỉ có Hồng Tinh Huy ở đây, Tần Phong cũng có mặt, trong lòng một trận khẩn trương.

Việc đã đến nước này, cô ta còn có đường lui sao?

Cô ta hít sâu một hơi, đứng thẳng thân thể, hướng tới Hồng Tinh Huy đi tới vài bước, nuốt một ngụm nước bọt: "Hồng... Hồng tổng, tôi nói đều là... Thật sự. Ôn Ngọc cô ấy không có ở trong căn biệt thự này."

"Không có ở trong căn biệt thự này." Hồng Tinh Huy lặp lại một câu, trên mặt lộ ra quét xuống tươi cười thật lại như giả.

"Hay lắm, người phụ nữ này xem ra sớm liền biết, vậy mà đến bây giờ mới nói cho tôi biết!" Hồng Tinh Huy rõ ràng đang cười, ánh mắt lại lạnh đến đáng sợ.

Nếu không phải người phụ nữ ngu xuẩn này biết mà lại không báo, hắn làm sao có thể lại gây ra truyện cười như hôm nay vậy!

"Tự tác nghiệt, không thể sống a!" Hà Hạo Lâm âm thầm lắc lắc đầu, thật cẩn thận nhìn Tần Phong liếc mắt một.

Tần Phong lãnh nghiêm mặt, đã không lại nhìn Lý Hinh Nhi.

Lý Hinh Nhi bỗng nhiên cảm thấy được có chút không quá đúng lắm.

"Chẳng lẽ đã tới muộn?" Lý Hinh Nhi cắn răng một, bất chấp tất cả nói, "Hồng tổng, tôi nói chính là sự thật. Ôn Ngọc không ở trong này, anh bị Tần tổng lừa. Trước tôi đã từng gặp qua cô ấy, cô ấy cùng Tần Phong liền ở bên cạnh nhà Bùi tổng bọn họ."

"CLGT, cô ta làm sao có thể như vậy!" Ôn Ngọc chính đang vụng trộm leo đến một toà núi nhỏ trong khu biệt thự, vừa đến liền nghe đến Lý Hinh Nhi nói này, tức giận đến mặt đều đã đỏ lên rồi.

Uổng công cô lại vẫn cầu xin Tần Phong giúp cô ta, người phụ nữ này vậy mà thật sự bán đứng cô!

"Sớm biết như vậy đã để cho Tần Phong hảo hảo giáo huấn cô rồi!" Ôn Ngọc thật sự rất tức giận. Cô cảm thấy được Lý Hinh Nhi ở nhà cô tìm đường chết thời điểm, cô biết rõ người phụ nữ này muốn câu dẫn người đàn ông của chính mình, cũng khoan hồng độ lượng không có gây khó dễ cô ta.

Nhưng người phụ nữ này bây giờ lại bán đứng cô!

Bên kia, Lý Hinh Nhi nói xong, thấy Hồng Tinh Huy trên mặt biểu tình càng ngày càng khủng bố, trong lòng càng ngày càng hoảng.

"Hồng tổng, tôi thật sự không có lừa anh. Tần tổng cũng ở trong này, tôi có thể giáp mặt cùng anh ta đối chất!" Lý Hinh Nhi đã triệt để hoang mang lo sợ, nghĩ gì liền nói đó.

"Thư ký Hà." Tần Phong bỗng nhiên lên tiếng, lạnh lùng nói, "Để cho cô ta biết chính mình đang làm cái gì."

"Vâng!" Hà Hạo Lâm vẻ mặt rùng mình, quay đầu nhìn về vệ sĩ ở cửa biệt thự.

Vệ sĩ hiểu ý, đi nhanh hướng tới Lý Hinh Nhi đi tới.

"Anh... Anh muốn làm gì?" Lý Hinh Nhi sợ tới mức liền lui về phía sau, "Hồng tổng, cứu tôi..."

"Kỳ Ngôn." Hồng Tinh Huy nhìn chằm chằm Lý Hinh Nhi.

Hồng Kỳ Ngôn hiểu ý, hướng tới vệ sĩ phía sau hướng Lý Hinh Nhi ra lệnh.

Ngay sau đó, hai vệ sĩ rất nhanh liền xông tới.

"May mắn." Lý Hinh Nhi nhìn đến hai vệ sĩ kia, không hiểu nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng cô ta còn không có vui mừng vài giây, đã bị vệ sĩ của Tần Phong kéo cánh tay lại. Một giây sau, vệ sĩ Hồng Tinh Huy đuổi tới, một người kéo cánh tay, một người kéo tóc.

"A!" Lý Hinh Nhi chỉ cảm thấy thân thể đều phải nhanh xé rách, chỗ nào cũng đều đã đau.

Hồng Tinh Huy không phải tới cứu cô ta!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play