Bãi đỗ xe dưới đất yên tĩnh không tiếng động, đến không khí đều đã giống như ngưng trệ rồi.
Bùi Dịch thân thể cứng lại rồi, ngơ ngẩn ngóng nhìn Tần Phong. Ánh mắt của
anh có chút trống rỗng, như là đang tự hỏi cái gì, hoặc như là cái gì
cũng chưa nghĩ.
Cái người anh cho rằng đã chết kia, hiện tại
người anh em tốt nhất của anh vậy mà nói cho anh biết người đó không
chết. Loại này trùng kích này đối với anh mà nói, quả thật có chút lớn.
"Bùi Dịch, cậu tính toán làm như thế nào?" Tần Phong sắc mặt có chút ngưng
trọng, thực tâm mà nói anh ta không hề nghĩ muốn nói cho Bùi Dịch chuyện này. Đúng là nếu Bùi Dịch biết Tần Phong anh giấu mình, đối với Bùi
Dịch không công bằng, đối với Tô Thi Thi càng không công bằng.
Bùi Dịch tròng mắt động một phát, giật mình cười: "Vì cái gì đuổi theo nói cho tôi biết?"
Tần Phong rõ ràng có thể đợi sau khi anh tìm được Tô Thi Thi, rồi mới nói
với anh. Nhưng anh ta lại ngay lúc anh muốn ra ngoài tìm Tô Thi Thi nói
cho anh biết, Trạm Dẫn Lan còn sống.
Tần Phong nhìn Bùi Dịch, môi hơi nhếch lên, không nói gì. Không sai, anh ta là cố ý đuổi theo nói
cho anh biết, tuy nhiên anh ta quả thật là ở vài phút trước mới biết
được tin tức này.
Anh ta là đang ép Bùi Dịch lựa chọn.
Bùi Dịch sửa sang lại tây trang áo khoác, nhưng mà xoay người hướng tới xe
đi đến: "Giúp tôi tra rõ ràng Thi Thi lúc đến Đoàn gia dã xảy ra chuyện
gì, tôi hiện tại đi tìm cô ấy.
Tần Phong nhìn chiếc Bentley màu
bạc rời di, khóe miệng chậm rãi cong lên, lẩm bẩm nói: "Thi Thi, ánh
mắt của em thật không tệ."
Anh ta từng chính mắt chứng kiến đoạn
tình cảm của Bùi Dịch cùng Trạm Dẫn Lan kia, sau khi Trạm Dẫn Lan mất
đi, Bùi Dịch đã từng suy sút một đoạn thời gian dài. Sau đó đối với tình cảm đã không còn để tâm đến nữa, mãi đến khi gặp được Tô Thi Thi.
Tuy Tần Phong mơ hồ cảm thấy được, Bùi Dịch đối với Tô Thi Thi có thể là
đặc biệt, nhưng mà anh ta lại vẫn có chút lo lắng. Dù sao anh ta biết
Bùi Dịch lúc đầu nhìn thấy Tô Thi Thi muốn giữ cô lại bên mình cũng
không phải bởi vì thật sự thích cô.
"Vật thay thế" ba chữ kia đối với Tô Thi Thi mà nói quá nghiêm trọng, Tần Phong vẫn lo lắng.
Nhưng mà hiện tại Bùi Dịch hiển nhiên đã lựa chọn. Mà lúc này, Bùi Dịch lái
xe lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi bãi đỗ xe, hơn nữa khởi động hệ thống
định vị bên trong xe.
Rất nhanh, hướng dẫn trên màn hình xuất
hiện một điểm nhỏ màu đỏ, đó là một thiết truy tìm tín hiệu. Điểm nhỏ
màu đỏ này đang thong thả di động, vị trí hướng về phía thành tây.
Bùi Dịch nhướng mày: "Thành Tây? Đại học Thành Phố?"
Bùi Dịch bấm điện thoại trên xe, bíp bíp hai tiếng liền rất nhanh có người
nhận điện thoại, đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói của thư ký
Vương.
"Tổng giám đốc, Tô tiểu thư đi đến trường đại học cũ của
cô ấy rồi. Xin hỏi có cần phái người đi qua đó không?" Thư ký Vương thật cẩn thận hỏi han.
Tuy không biết tới cùng xảy ra chuyện gì,
nhưng mà đã trễ thế này, Tô Thi Thi một người ở bên ngoài. Phỏng chừng
là cùng tổng giám đốc cãi nhau, anh không biết phái người đi qua đó có
thể khiến cho Tô tiểu thư tức giận hay không.
Bùi Dịch nghĩ nghĩ, trầm giọng nói: "Cho người âm thầm đi theo, không được để cho cô ấy
phát hiện." Anh nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại, chân nhấn ga, xe rất nhanh hướng phía trước phóng đi.
Cơ hồ là đồng thời, Xây
dựng Tiệp Khắc, biệt thự Thi Dịch cùng với Tần gia đều có một số lớn vệ
sĩ hướng tới đại học Thành Phố. Liền ngay cả Hỗ gia cũng thu được tin
tức.
Trong nhà lớn của Hỗ gia, Hỗ Sĩ Minh chính là mới đi xã giao trở về, liền nhận được điện thoại của trợ lý.
"Rời nhà trốn đi?" Hỗ Sĩ Minh khóe miệng nhếch lên. Xem ra chuyện ngày hôm
qua hắn nói với Nhậm Tiếu Vi những lời kia đã có tác dụng, Nhậm Tiếu Vi
khẳng định là tìm Tô Thi Thi.
"Thật thú vị." Hỗ Sĩ Minh hơi suy nghĩ một chút, đến nhà cũng chưa vào, xoay người liền đi ra cổng: "Chuẩn bị xe."
Ngay lúc đó, quản gia chạy ra tới đón hắn, vừa thấy đến thiếu gia nhà mình
lại muốn đi ra ngoài, vội vàng đuổi theo, sốt ruột hỏi han: "Thiếu gia,
đã trễ thế này người muốn đi đâu? Phu nhân nói người thời gian này quá
mệt mỏi, muốn người nghỉ ngơi thật tốt."
Hỗ Sĩ Minh có chút đau đầu, quay đầu nhìn quản gia liếc mắt một cái: "Tôi có việc đi xử lý một chút."
Quản gia ngẩn ngơ, bước chân rất nhanh chạy đến cạnh hắn, lập tức ngăn hắn
lại mở cửa xe ra, trừng mắt hỏi: "Người hẳn không phải là muốn đi tìm Tô tiểu thư đi? Người ta rời nhà trốn đi, mắc mớ gì đến người? Phu nhân
nói, trong khoảng thời gian này người tốt nhất đừng đi trêu chọc vị Tô
tiểu thư kia."
Hỗ Sĩ Minh đưa tay xoa xoa chân mày, có chút đau đầu nói: "Mẹ như thế nào đến việc này cũng quản?"
Bất quá hắn thật sự là kỳ quái, lỗ tai quản gia như thế nào lại thính như
vậy! Không phải anh gọi điện thoại, đều bị ông nghe được chứ.
Quản gia vẻ mặt nghiêm túc nói: "Người từ khi gặp được vị Tô tiểu thư kia
liền làm việc gì cũng không thuận lợi. Hiện tại người ta rời nhà trốn
đi, người đi xem náo nhiệt làm gì? Miễn cho đến lúc đó vợ chồng người ta đánh nhau bắt người trút giận..." (tự nhiên ta thích ông quản gia này quá thể
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT