Trong quán cà phê, Tô Thi Thi ngồi ở bên cạnh Tống Trọng Hạo, cúi đầu cẩn thận nghiên cứu bản thiết kế kia của anh.
Tống Trọng Hạo ăn qua loa miếng bò bít tếch, rồi cùng cô bàn bạc thảo luận.
Hai người hoàn toàn quên bên cạnh lại vẫn còn một người đang ngồi.
Vị Hỗ phó tổng phong tao kia ngồi ở trên vị trí, có vẻ đăm chiêu đánh giá Tô Thi Thi.
Lần đầu tiên nhìn thấy cô gái này, cô giống như là một con cọp cái, chẳng những phá hủy chuyện tốt của anh ta, lại còn dám lấy chổi đánh anh ta.
Anh ta sờ sờ cằm. Lớn lên đến thế này rồi, đó là lần đầu tiên anh ta bị phụ nữ đánh.
Mà giờ phút này nhìn đến dáng vẻ Tô Thi Thi chăm chỉ làm việc, anh ta đột nhiên cảm thấy được cô gái này không hề giống như anh ta đã nghĩ nông cạn như vậy.
“Người phụ nữ bị Bùi Dịch nhìn trúng, quả nhiên thú vị.”
Trong mắt anh ta ý cười chớp lóe rồi biến mất.
Tô Thi Thi càng là cự tuyệt anh ta, anh liền đối với cô càng cảm thấy hứng thú!
“Cô gái, cô đã triệt để thu hút được sự chú ý của tôi rồi!”
“Hỗ tổng?”
Lúc này, nơi xa bỗng nhiên truyền đến một giọng nói yểu điệu.
Tô Thi Thi nhịn không được sờ soạng cánh tay một chút, lời nói ỏng ẻo đã làm cô nỗi cả da gà rồi, mà hình như còn như phóng băng lạnh đến đây làm cô run cầm cập.
Giọng nói này thật đáng sợ!
“Hỗ tổng, người ta rất nhớ người nha.” Một cô gái mặc bộ váy bó sát màu đỏ hướng tới chỗ Tô Thi Thi bọn họ bên này một bàn đi tới.
“Sư huynh, Hỗ phó tổng có khách, chúng ta đi bên kia đi.”
Tô Thi Thi đẩy đẩy Tống Trọng Hạo, muốn nhân cơ hội rời khỏi nơi này.
Nhưng cô còn chưa kịp đứng lên, tay đã bị người đàn ông ngồi ở đối diện bắt được.
“Tô tiểu thư không cần để ý.”
“Vị này chính là...” Vị mỹ nữ mặt một thân màu đỏ kia ánh mắt xẹt qua Hỗ phó tổng lôi kéo tay Tô Thi Thi, rồi rơi vào trên mặt Tô Thi Thi cô.
Đang nhìn đến dáng vẻ của Tô Thi Thi khi đó, cô ta mâu sắc hơi trầm xuống, nhưng chỉ một cái chớp mắt liền lộ ra tươi cười: “Thì ra là Tô tiểu thư, ngưỡng mộ đã lâu.”
Tô Thi Thi mày nhíu lại, dùng lực rút tay về, thần tốc đánh giá cô gái trước mặt một chút, phát hiện cô không quen biết cô gái này.
Cô lễ phép hướng về phía cô ta gật đầu một cái, lại ngồi xuống, cùng Tống Trọng Hạo tiếp tục thảo luận.
Vị sư huynh này của cô vừa thấy đến bản thiết kế liền hai mắt sững sờ, hoàn toàn mắt điếc tai ngơ đối với moị chuyện xung quanh. Liền tính nơi này sét đánh trời mưa, anh cũng sẽ không chú ý.
Thấy Tô Thi Thi không lôi kéo anh đi tới, anh lập tức liền cùng dính ở trên chiếc ghế một dạng, cúi đầu, tiếp tục trao đổi thảo luận chuyện vừa rồi đến một nửa công thức.“Hỗ tổng, anh sao lại cùng với Tô tiểu thư nha? Anh chàng đẹp trai bên cạnh này là...”
Mỹ nữ áo đỏ dán sát đến bên người Hỗ phó tổng ngồi xuống, ánh mắt đánh giá Tô Thi Thi cùng Tống Trọng Hạo.
Đang nhìn đến Tống Trọng Hạo khi đó, mi mắt tỏa sáng.
Bộ dáng ngây thơ đáng yêu của anh chàng kia thật không tệ!
Lại nhìn đến người bên cạnh Tô Thi Thi kia đang cúi đầu hoàn toàn không để ý tới Hỗ phó tổng, khóe miệng ngoéo... một cái.
Cô gái này làm lơ anh ta ở đây hồi lâu, thật cao hứng đúng không?
Anh ta nghiêng người, vuốt mũi mỹ nữ áo đỏ kia, ôn nhu nói: “Lena, tôi đang theo đuổi Tô tiểu thư, hôm nay rất không dễ dàng mới có cơ hội gặp mặt cùng cô ấy, đương nhiên phải vội đến đây.”
“A?” Lena trừng mắt, nhất thời không phản ứng kịp.
Cô có nghe lầm hay không? Vị công tử đào hoa này vậy mà lại chủ động theo đuổi người khác? Từ trước đến nay đều là bọn con gái các cô hướng trên người anh bổ nhào đến.
Cô ta lại quay đầu nhìn thoáng qua Tô Thi Thi, trong lòng sát khí đằng đằng tỏa ra ngoài.
“Lại là cô gái này! Bộ dáng lại khó coi, thật không biết có chỗ nào hấp dẫn người! Quả nhiên còn dám cướp đoạt người đàn ông mà Ngọc Tường thích!”
Cô cùng Đoàn Ngọc Tường là bạn thân, lúc trước nghe nói một chút chuyện về Tô Thi Thi, đối với Tô Thi Thi ấn tượng xấu tới cực điểm.
Giờ phút này lại nhìn thấy người đàn ông mà cô ta thích lại chính mồm nói đang theo đuổi Tô Thi Thi, tức giận đến cái mũi của cô ta đều phải méo lệch.
“Tô tiểu thư, người ta đang cùng cô nói chuyện, cô không phản ứng lại có phải hay không quá không lễ phép rồi hả?” Lena lạnh giọng nói.
Tô Thi Thi nhướng mày, cio gái này thật khiến cho người ta không thể nào hiểu nỗi.
Cô nhàn nhạt liếc cô ta một cái: “Xin hỏi tôi quen biết cô sao?”
“Nghe nói mẹ cô chết sớm, khó trách không ai dạy, quả nhiên không có gia giáo.” Cô ta trong mắt đều là khinh thường.
Về việc vị tiểu thư này bị Đoàn gia đuổi ra khỏi, cô ta đúng là nghe qua không ít lời đồn đại.
Cho dù lúc trước Tô Thi Thi ở trong TV nói những lời này, cô ta vẫn lại là cho rằng đó là Tô Thi Thi cố ý vặn vẹo sự thật.
Ở trong mắt cô ta, Đoàn Ngọc Tường mới đúng là tiểu thư khuê các, cô ta không có khả năng sẽ lừa gạt cô! (Mấy kẻ xấu xa thì giống nhau mà, lời xạo thì tin, thật lại ko tin. Quả là ngu ngốc
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT