Khóe mắt quét ngang, Lưu Nguyệt đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên dừng cước bộ, quay đầu nhìn lại ánh lửa tươi đẹp.
Ánh lửa kia dung nhập vào ban ngày, hắc y nhân nằm dưới ngọn lửa, vạt áo bị thiêu cháy, gió thu thổi lên, lộ ra một cái lệnh bái (CV : biên sừng, ta đoán đại) dưới.
Màu đen của sắt, lại mang theo chút đỏ.
Oanh, Lưu Nguyệt liếc mắt nhìn qua nó, đầu óc bị oanh tạc.
Quân phục thiết y, đó là quân phục của Cấm vệ quân.
Nắm chặt tay, muốn giết nàng không chỉ có Hữu tướng, mà còn có….
“Chủ nhân.” Mày Đỗ Nhất nhíu lại.
Cấm quân phân hai thế lực, một do Hiên Viên Triệt chấp chưởng, chỉ có một bộ phận nhỏ là do Vương thượng Hiên Viên Dịch quản, đó là lực lượng bên người của Hiên Viên Dịch, ngay cả Hiên Viên Triệt cũng không điều lệnh được.
Mà hiện tại có lệnh bài của Cấm vệ quân, thế lực của Hiên Viên Dịch…
Khó trách huấn luyện có quy củ, khó trách một cái văn thần như Hữu tướng, lại có nhiều cao thủ như vậy, hóa ra có người chu cấp cho hắn, trợ giúp hắn.
Tay nắm chủy thủ kêu răng rắc. Hiên Viên Dịch, Hiên Viên Dịch.
Lửa bay đầy trời, không lớn lại làm cho mắt Lưu Nguyệt đỏ như máu.
Nàng không trách bọn họ, nàng không trách, con mẹ nó, nàng như thế nào có thể không trách, nàng đã làm gì có lỗi với Hiên Viên Dịch, với thiên Thần.
Nàng vẫn không lên tiếng, là sợ ảnh hưởng tới Hiên Viên Triệt, vậy mà bọn họ lại tưởng nàng là quả hồng mềm, ra sức nhéo.
Mạnh mẽ xoay người, Lưu Nguyệt cái gì cũng chưa nói, vọt về phía hoàng cung Thiên Thần, thật là không thể nhẫn nhục được nữa.
Hoàng cung thiên Thần, trong Thiên Thần cung.
“Hiên Viên Triệt, ngươi làm sao có thể nói như vậy?” Hiên Viên Dịch đứng lên, thần tình không dám tin và phẫn nộ.
Hiên viên triệt cũng đứng lên, trên mặt đều là hàn khí : “Ta nói lại một lần nữa, chuyện này ta sẽ giải quyết, Thiên thần là của ta, Lưu Nguyệt cũng là của ta, hai cái này, một cái ta cũng không bỏ, một cái cũng không buông, ta đều có tính toán của ta.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT