Sợ hãi. Đúng vậy, sợ hãi. Hắn không có khả năng không sợ hãi. Bọn họ đã tìm tới tận đây.
Bọn họ. Càng sợ hãi, đầu óc càng thanh tỉnh, hoạt động càng mau lẹ.
Bọn họ, Hiên Viên Triệt đến đay. Lưu Nguyệt kia, cùng Mộ Dung Lưu Nguyệt của ba năm trước đây rất giống nhau. Lưu Nguyệt là ai?
Lưu Nguyệt, Mộ Dung Lưu Nguyệt.
Tim nhảy lên tận cổ họng, Phỉ Thành Liệt trong nháy mắt như vào hầm băng, toàn thân run rẩy vì lạnh, lạnh đến không thể hô hấp.
Là nàng, là một thân sát phật kia, là Mộ Dung Lưu Nguyệt từ địa ngục tới.
Không phải Lưu Nguyệt từ hải ngoại, là Mộ Dung Lưu Nguyệt, đó là Mộ Dung Lưu Nguyệt.
Không phải hắn (ý là Lưu Nguyệt từ hải ngoại ý). Sai lầm rồi, sai lầm rồi. bọn họ Hậu Kim quốc sai lầm rồi. Bọn họ phong thưởng không phải là Lưu Nguyệt sẽ vì Hậu Kim chảy máu đầu rơi, mà là sát thần, là Tu La – Mộ Dung Lưu Nguyệt.
Mộ Dung Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt, bọn họ đến đây, bọn họ cùng nhau đến đây.
Tìm hắn tính sổ, đến Hậu Kim của bọn họ báo thù.
Đã biết sự lợi hại của Lưu Nguyệt, Phỉ Thành Liệt không thể khống chế tim đập liên hồi. Người khác không biết sự lợi hại của Lưu Nguyệt, hắn biết. Hắn đã nhìn thấy Lưu Nguyệt một thân sát phạt, hắn đã nhìn thấy một Mộ Dung Lưu Nguyệt một thân xơ xác tiêu điều, phật chắn sát phật, thần trở thị thần (nói đơn giản là ai cản đường thì giết).
Hắn cũng biết, khi hắn chạy trốn, Thiên Thần truyền đến tin tức.
Tả tướng phủ, Lại bộ thị lang phủ, Lễ bộ thượng thư phủ, Liễu hoàng hậu, thái tử, tất cả những ai than dự tru sát Hiên Viên Triệt, không ai còn sống.
Huyết tẩy, cả nhà huyết tẩy.
“Không… không thể… không thể để cho hắn… nhóm…” Run rẩy, Phỉ Thành Liệt nói cũng không nên lời, cắn chặt răng.
“Cha, cha nói cái gì?”
“Không thể để bọn họ làm loạn bầu trời Hậu Kim, không thể để bọn họ đắc thủ.”
Không thể để cho Mộ Dung Lưu Nguyệt cùng Hiên Viên Triệt liên thủ làm loạn bầu trời Hậu Kim, không thể để bọn họ thực hiện được, bằng không, Hậu Kim bọn họ, Hậu Kim bọn họ….
Phỉ Thành Liệt sợ hãi Lưu Nguyệt, ở trước mặt Hiên Viên Triệt phản bội đi đến Hậu Kim quốc. Nhưng là hắn yêu nước, tài cán của hắn hy sinh nhiều vì Hậu Kim như vậy, hắn vẫn hướng về tổ quốc.
“Người đâu, phóng Ngọc lưu ly đạn ra, mau.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT