Rất có khả năng…… Suy nghĩ một giây sau, Diệp An Thần cảm thấy khả năng như vậy vẫn là rất cao.

Nhưng ở giây tiếp theo, Tổng Tài đại nhân mở miệng, vẫn là như vậy: “Cút ngay!”

Đm. Nghe thấy Tổng Tài đại nhân lạnh nhạt phun ra hai chữ kia, Diệp An Thần vẫn nhịn không được muốn chửi đổng, nghĩ đến thân phận hiện tại, sau đó nắm vai Tổng Tài đại nhân mà lắc, Tổng Tài đại nhân a…… Anh rốt cuộc là bị làm sao? Trước mặt anh chính là nữ chính a! Là nữ chính a! Đối mặt nữ chính anh thái độ như vậy a! Anh còn muốn cưới người ta không! A…… A!

"Anh…… Tôi biết ở trong mắt anh, năm trăm kia không xem là tiền, nhưng là…… Tôi có nguyên tắc của tôi, nếu vay tiền thì tôi nhâts định sẽ trật lại anh, vì vậy tiền này là tôi trả anh.” Đối mặt với lời nói lạnh lùng của Tổng Tài đại nhân, nữ chính càng kiên định cùng cao ngạo, mang theo một chút lạnh lùng mà nói.

Trong nháy mắt biến thành mỹ nữ băng sơn a! Đây là tiếng lòng của Diệp An Thần.

“Cút ngay.” Này…… Là tiếng của Đông Phương Tuyệt.

“Anh……” Cuối cùng là tiếng tức giận của nữ chính.

Sau đó…… Tổng Tài đại nhân nắm tay Diệp An Thần, vòng qua nữ chính…… Đi. Chỉ để lại nữ chính vẫn như cũ đứng tại chỗ…… Đã có điểm ngốc là Diệp An Thần.

Bọn họ đi sảng khoái như vậy……Tốt sao? Tuy rằng muốn quay đầu lại nhìn nữ chính, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống. Tuy rằng rất muốn đối Tổng Tài đại nhân hỏi như suy nghịch vừa rồi của cậu, nhưng vẫn nhịn xuống.

Nha…… Tổng Tài đại nhân cùng nữ chính không phải là diễn đi! Nếu là cái dạng này mà nói…… Chính mình xuyên qua quyển tiểu thuyết kia? Ngay từ đầu liền vỡ a, ngạch…… Giống như không đúng a…… Hiện tại…… Rõ ràng tiểu thuyết mới bắt đầu a!

Nhưng…… Hiện tại Tổng Tài đại nhân hình như là coi trọng cậu, nữ chính xuất hiện quá sớm, hơn nữa bị Tổng Tài đại nhân chán ghét làm xao đây?

Nghe nói, nữ chính là một loại sinh vật không dễ dàng từ bỏ. Chỉ thấy nữ chính chắn ở trước mặt Đông Phương Tuyệt, là chắn, đôi tay mở ra che trước mặt Đông Phương Tuyệt.

Trong tay cầm mấy tờ Mao gia (1) màu đỏ, một ném lên người Tổng Tài đại nhân. Diệp An Thần đứng sau Tổng Tài đại nhân, trơ mắt nhìn mấy tờ Mao gia quét qua ngực Tổng Tài đại nhân, có mấy tờ thậm chí còn duyên dáng quét qua mặt Tổng Tài đại nhân, sau lại duyên dáng như là cánh hoa nhỏ bay xuống, an tĩnh nằm trên mặt đất. Mắt gắt gao nhìn chằm chằm mấy tờ tiềntrên mặt đất. Đương nhiên, hiện tại Diệp An Thần không phải là muốn nhặt.

(1) Tờ Mao gia: Đồng tiền mệnh giá 100 NDT của Tung Của, bên trên là mặt bác Mao Trạch Đông.

Mà là…… Nữ chính tìm đường chết như vậy, Diệp An Thần đã vô pháp nhìn thẳng. Tuy rằng, nói là làm như vậy sẽ khiến cho Tổng Tài đại nhân chú ý, nhưng là, nữ chính a! Cô có nhầm hay không a, nếu là muốn biểu hiện kiêu ngạo của cô, biểu hiện cô không sợ cường quyền. Nhưng là thời điểm này không nên xoát độ thiện cảm của Tổng Tài đại nhân sao? Ngài làm như vậy để xoát giá trị phản cảm thật sự không có vấn đề sao?

Không nói đến hiện tại Tổng Tài đại nhân đối với cô là có ý gì, liền nói đến hành vi hiện tại của cô…… Thiệt tình là đi tìm đường chết a. Tuy rằng cùng Tổng Tài đại nhân ở chung không phải lâu, nhưng là…… Diệp An Thần vẫn là cảm thấy…… Nữ chính…… Hẳn là không diễn đi! Thật sự đi! Hiện tại nữ chính này…… Tổng Tài đại nhân có thể để nàng tồn tại chính là chân ái đi!

Quả nhiên, ở nữ chính tiêu sái ném xong tiền giấy, độ ấm bên người tổng tài đã giảm xuống dưới 0 độ, nguyên bản không thể nhìn thẳng nữ chính rốt cuộc cũng rơi vào nữ chính, nhưng là……

"Được.” Lại nói ra một chữ, Đông Phương Tuyệt liền kéo Diệp An Thần rời đi. Hắn không đánh nữ nhân, nhưng là, nếu nữ nhân này muốn khiến hắn chú ý, như vậy, hắn sẽ “Chú ý”. Chỉ là “Chú ý” này không biết nàng thừa nhận được không.

Mà nữ chính thời điểm Đông Phương Tuyệt nhìn về phía nàng một chút, ngón tay có điểm hơi run, nhưng thực nhan liền nắm tay lại. Tiến lên, đuổi theo Đông Phương Tuyệt. Giống như khó có được cơ hội, hôm nay bỏ lỡ, không biết còn phải chờ tới khi nào, lúc này đây…… Nhất định phải…… Nhất định phải ở trước mặt Đông Phương Tuyệt nắm lấy cơ hội, làm hắn nhớ kỹ chính mình, ít nhất, phải nhớ kỹ tên mình.

“Đứng lại!” Lại một lần nưac chắn trước mặt Đông Phương Tuyệt, chỉ vào tiền trên mặt đất, tức giận nói, "Anh đây là có ý gì.”

Dừng một chút, thấy Đông Phương Tuyệt cau mày, nhưng vẫn như cũ không trả lời, nữ chính lại nói tiếp: "Tôi biết anh không để bụng từng này tiền, nhưng cũng không bảo anh có thể đạp lên tiền của tôi rời đi.”

Nữ chính chắn trước mặt Tổng Tài đại nhân nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, Diệp An Thần nhìn theo ánh mắt nữ chính nhìn xuống, khi thấy trên đất là mấy tờ Mao gia màu đỏ, chính xác là bị dẫm ở dưới chân Tổng Tài đại nhân, hơn nữa……

Diệp An Thần chậm rãi di chân, đang nhìn nữ chính cùng Tổng Tài đại nhân liếc mắt về sau, ở chậm rãi di một chút, dưới chân cậu cũng có một tờ a! TUT

Chỉ là…… Nữ chính a! Ngài yêu cầu như vậy có phải quá cao hay không, lúc trước……Chính cô nói phải trả tiền, là cô đem tiền tiêu sái ném đầy đất, hiện tại lại yêu cầu bọn họ không thể dẫm……

Tuy rằng trên mặt đất chỉ có năm tờ, nhưng…… Nơi này tiền rơi đầy đất, nếu không đi đường vòng, thì chính là phải dẫm lên tiền mà đi, mà hai cái này, hiển nhiên Tổng Tài đại nhân sẽ không làm, cho nên…… Nữ chính a! Cô hiện tại là không tìm lời mà nói sao? Chỉ là, cô ở trước mặt Tổng Tài đại nhân vô cớ gây rối thật sự tốt sao?

Cô có biết hay không, cô hiện tại…… Vẫn đang xoát giá trị phản cảm a!

Đông Phương Tuyệt lại một lần nữa nhìn nữ nhân trước mắt một cái, kiên nhẫn của hắn kiên nhẫn sâp hết rồi, vừa định giơ tay gọi bảo tiêu lại, ở phía sau hắn, Diệp An Thần lại mở miệng, “Cái kia…… Tiền……Tôi sẽ giúp anh ấy nhặt, nếu không cô liền……” Đi trước đi!

Tuy rằng mười phần không muốn nói, nhưng, cuối cùng vẫn nhịn không được a! Khi thấy nữ chính tiếp tục ở trước mắt ngươi tìm đường chết, ngươi phải làm sao bây giờ? Nếu là trước đây mà nói, Diệp An Thần nhất định sẽ trả lời, cậu trước tiên sẽ rời đi, nếu không được, cậu sẽ vẫn luôn bảo trì trầm mặc.

Nhưng là, khi thật sự đối mặt với chuyện như vậy, thật sự không thể nhẫn a! Liền tính nói xong những lời này, Tổng Tài đại nhân cùng nữ chính ánh mắt đều dừng trên người cậu, cậu liền hối hận, nhưng là nói, cũng đã không thể thu về.

Tự động xem nhẹ ánh mắt hai người, Diệp An Thần tức khắc cảm thấy, chính mình giống như cũng bị nữ chính lây bệnh, bắt đầu tìm đường chết làm sao bây giờ!

Hơi rụt vai, lại cảm thấy ánh mắt Tổng Tài đại nhân thật sự là khủng khiếp a, ô ô……Cậu sắp bị đông chết. Hơn nữa, nữ chính a, ánh mắt đó của cô là cái gì, trong đó có cảm kích, thật sự không phải cậu nhìn nhầm sao? Thật sự không phải đâu!! Cậu thật sự không có ý khác a, cậu chỉ là không nghĩ tại sao lại đứng ở chỗ này, chỉ là không nghĩ nữ chính lại muốn chết, chỉ là không nghĩ…… Ô ô……

Cậu có thể nói cậu vô tội sao?

Tuy rằng Diệp An Thần vừa nói tiền trên đất cậu sẽ nhặt, chỉ nghĩ là nữ chính cùng Tổng Tài đại nhân đều không để ý lời kia.

Tổng Tài đại nhân một phen đem Diệp An Thần kéo đến bên người chính mình, mà nữ chính cũng chỉ vào Đông Phương Tuyệt nói: “Thần mình biết cậu muốn giúp mình, nhưng là…… Mình chỉ nghĩ muốn để người này biết, mình Bạch Mộng Tuyết nói ra sẽ nhất định làm, mượn tiền sẽ nhất định trả. Liền tính anh ta không hiếm lạ, lấy về lập tức đốt cũng được, tiền mình còn, nhưng là anh ta ở trước sự mặt mình dẫm lên tiền của mình là ý gì?”

Nữ chính nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, làm Diệp An Thần lại một lần nữa cảm nhận đượ mạch não của nữ chính. Chỉ là, hơi ngẩng đầu, Tổng Tài đại nhân ngươi có thể hay không đừng nắm chặt như vậy, rất đau a!

Nhìn bàn tay mình, lại ngẩng đầu nhìn sắc mặt Tổng Tài đại nhân…… Ngạch…… Một màu đen a!

Nữ chính ở một bên còn phát biểu thao thao bất tuyệt, mà Tổng Tài đại nhân sắc mặt càng ngày càng đen, Diệp An Thần hiện tại nghĩ đến chính là, nữ chính quả nhiên muốn chết a!

Sau đó, khi Diệp An Thần cho rằng Tổng Tài đại nhân sẽ nghe hết, Tổng Tài đại nhân nâng tay, sau đó, có hai bảo tiêu mặc vest đen, mang kính râm màu đen? Xuất hiện ở trước mặt ba người.

Tổng Tài đại nhân không nói gì, chỉ là chán ghét nhìn nữ chính một cái, thời điểm Diệp An Thần còn đang suy nghĩ Tổng Tài đại nhân đây là có ý tứ gì, kia hai bảo tiêu đã hiểu ý Tổng Tài đại nhân, đi tới trước mặt nữ chính, trong đó có một bảo tiêu còn thực lịch sự đối nữ chính cúi chào, nói: “Tiểu thư, thỉnh cô lập tức rời đi.”

Sau đó…… Vừa mới nói xong, nữ chính lại một lần nữa nổi bão.

“Ngươi……” Thời điểm nữ chính vừa định nói, vừa mới nói một chữ, bảo tiêu liền mở miệng đánh gãy lời nàng: “Nếu tiểu thư không phối hợp…… Chúng ta chỉ có thể áp dụng cách của chính chúng ta.”

Nhìn tuy là rất lễ phép, chỉ là……

Diệp An Thần yên lặng mà đem thân mình hướng bên người Đông Phương Tuyệt nhích lại gần, trong lòng yên lặng mà cho bảo tiêu đại ca ba mươi hai like a!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play