CHƯƠNG 12

Vân Lạc hì hì cười, ghé sát vào bên tai y nhẹ giọng nói: “Không quan hệ. Cùng lắm ngươi sinh không được, liền để ta đi.” Liên Ngu Sơn hoảng sợ, lập tức nói:“Không được!” “Sao lại không được? Thân thể ngươi không tốt, nghịch thiên sinh con vốn chính là cửu tử nhất sinh, ta có thể nào để cho ngươi mạo hiểm như vậy.” (by Cloudia)Liên Ngu Sơn nhìn hắn thẳng tắp một lúc lâu, đột nhiên xoay người bỏ đi. Vân Lạc không hiểu tại sao, vội vàng đặt tiền cúng lên, theo phía sau y. Hắn dọc một đường đều tìm cách cùng Liên Ngu Sơn nói chuyện, Liên Ngu Sơn chính là không đáp, bỏ đi vội vàng, liền một đường buồn rầu.

Vân Lạc mơ hồ theo sát y trở lại Liên phủ, vào phòng, thấy y đứng ở trước cửa sổ cúi thấp đầu, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì, cuối cùng nhịn không được, nói:“Ngươi rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ta làm gì mà chọc ngươi sinh khí?” Liên Ngu Sơn cúi đầu nói:“Không có.” (by Cloudia) “Còn nói không có!” Vân Lạc cũng không phải kẻ ngốc, hắn đi qua xoay người nắm trụ Liên Ngu Sơn, nói: “Ta mới vừa nói những lời kia có chỗ nào không đúng? Ngươi tại sao lại mất hứng? Chẳng lẽ ta thương yêu

ngươi là sai lầm sao?”Liên Ngu Sơn đột nhiên ngẩng đầu, nghiêm nghị nói: “Ngươi chính là sai lầm rồi!” (by Cloudia) Vân Lạc sửng sốt.Liên Ngu Sơn nói: “Ngươi đường đường là Thái tử, tương lai sẽ là vua của một nước, quốc gia xã tắc, phúc lợi của vạn dân là gắn bó lên một mình ngươi. Ngươi yêu thương ta, tâm ta vô cùng cảm kích, khả nam nhân nghịch thiên sinh con là loại nguy hiểm nào, chính là Ngu Sơn, có thể nào khiến cho Hoàng đế tương lai của một nước vì mình mà mà phải mạo hiểm đến nhường này? Ngươi nếu là làm chuyện này, không chỉ có khinh thị thân phận của chính mình, bỏ qua trách nhiệm của chính mình, lại khiến Ngu Sơn phải gánh tội bất trung, bất hiếu, bất nghĩa sao!”

Vân Lạc trợn mắt há mồm. Hắn khả không nghĩ tới mình chỉ nói một câu như thế, thế nhưng lại dẫn đến hắn bị người tốt nhất thiên hạ này giáo huấn. (by Cloudia)Liên Ngu Sơn nhìn hắn một lát, trong lòng mềm nhũn, ôn nhu nói: “Lạc nhi, sau này không được nói những lời như vậy. Nghịch thiên sinh con, ngươi là tuyệt đối không thể làm được.”Vân Lạc cau mày nói:“Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn sinh sao? Việc này ngươi cũng tuyệt đối không thể làm!” (by Cloudia) Liên Ngu Sơn miễn cưỡng giật nhẹ khóe miệng, câu ra một mạt tươi cười, nói: “Ngươi phải thực yêu thương ta, tương lai liền nạp lấy vài phi tử, để các nàng chịu ơn mưa móc, vì Vân quốc khai chi tán diệp nhiều hơn.”“Tiểu thư ngốc!?”Vân Lạc chấn động, cơ hồ là hoài nghi lỗ tai của mình mắc lỗi. (by Cloudia) Hắn vẫn cho là tâm ý của mình đã muốn biểu hiện thật rõ ràng, lại không biết từ chỗ nào tiểu thư ngốc lại có mấy cái ý nghĩ này, lúc này trong lòng liền cảm thấy khiếp sợ đến mức không có lời nào có thể diễn tả được.

Kỳ thật tâm ý của Vân Lạc Liên Ngu Sơn làm sao có thể không rõ. Chính là Liên Ngu Sơn đã sớm không còn là đứa trẻ ngây thơ nữa. Chuyện này ở trong lòng hắn trăm chuyển ngàn hồi, không biết đã trước sau suy nghĩ bao nhiều lần. Y tâm tư tinh tế, suy nghĩ thông tuệ, ở nội hải vài năm, đã muốn ẩn ẩn đoán được là ai muốn đưa y đi đến nơi đó. Nói vậy là vị cao quý ở tôn vị cũng biết thân thể của y suy nhược, sợ rằng tương lai ko chịu nổi gánh nặng, mới để cho y đi đến Thủy thần điện cẩn thận điều dưỡng thân thể. Chính là thân thể này của y, gỗ mục không thể điêu khắc (ý là: thân thể đã hư nhược không có cách nào vãn hồi) , cho dù có điều dưỡng được khỏe mạnh đến thế nào, y vẫn là không thể tự tin vì Vân Lạc mà sinh hạ một nhi tử nối dõi khỏe mạnh. (by Cloudia) Khi Liên Ngu Sơn cùng cha mẹ rời khỏi kinh thành, cũng nghĩ tới nhiều năm như vậy cách biệt, có lẽ Thái tử điện hạ đã đem y quên đi. Nếu thật sự là như vậy, cho dù chính mình sẽ thương tâm muốn chết, những tưởng như thế là có thể giải quyết được ưu sầu về Hoàng thất, nỗi lo về tương lai.Chính là ngày ấy bên bờ hồ gặp lại, Vân Lạc giống như thiên thần thần thái sáng láng hạ xuống bên cạnh y,ôn nhu cẩn thận đưa y từ trên mặt đất nâng dậy, Liên Ngu Sơn liền biết nhất thế nhất kiếp này, y không bao giờ……có thể thể rời người này đi nữa. (by Cloudia) Liên Ngu Sơn nhẹ nhàng ôm lấy Vân Lạc, một đầu tóc dài tựa vào trên vai hắn, ôn nhu nói: “Lạc nhi, tâm ý của ngươi ta hiểu được. Nghe xong những lời này, ngươi không biết trong lòng ta có bao

nhiêu cao hứng đâu. Chính là ngươi nếu làm đến như vậy với ta, ta chính là đối quốc gia bất trung, đối cha mẹ bất hiếu, đối dân chúng bất nghĩa…..Lạc nhi, ta tình nguyện cùng người khác chia sẻ ngươi, cũng không nguyện ngươi hy sinh đến như vậy cho ta.”“Ngươi….ngươi thế nhưng nguyện ý cùng người khác chia sẻ ta? Ngươi, ngươi………” Vân Lạc bắt đầu sinh khí, tức đến mức không nói rõ ràng được. (by Cloudia) Liên Ngu Sơn tựa vào ngực hắn, có thể cảm giác được tình tự kịch liệt của hắn.Y vươn hai tay, vòng quanh cổ Vân Lạc, kiễng chân, đem trán của mình và hắn dựa sát vào nhau, nói nhỏ: “Lạc nhi, ngươi đừng nổi giận. Ngươi nếu là thật sự không nghĩ sẽ lấy nữ nhân, liền sẽ không lấy nữa. Đứa nhỏ ta sẽ cùng với ngươi sinh. Thủy thần không phải là đã muốn nói cho chúng ta biết sao, chúng ta tương lai nhất định sẽ có một nam hài.” (by Cloudia) Vân Lạc vốn tức giận đến phát run, nhưng lúc này nghe y nói như thế, lại cũng không có cảm giác thoải mái, ngược lại toàn thân run lên, cảm thấy cực độ bất an. Vân Lạc ôm lấy y, trong nháy mắt đã cùng y giao triền, nhè nhẹ vuốt lên cổ y. Sau một lúc lâu mới thở dài một tiếng, nói: “Tiểu thư ngốc, ta thật là một kẻ ngốc, vì sao nhất định phải cùng ngươi có con thừa tự thân sinh? Ta Vân thị Hoàng tộc tuy rằng huyết mạch quý gia, cũng không phải không có người có thể đảm đương trọng trách này. Tương lai trăm năm sau, có thể từ trong Hoàng thất chọn ra một đứa nhỏ kiệt xuất làm con thừa tự kế ngôi vị Hoàng đế.”Liên Ngu Sơn nghẹn ngào một tiếng, ôm chặt lấy hắn. (by Cloudia) Vân Lạc an ủi: “Ngươi không cần bất an, cũng không cần tự trách. Nghe nói năm đó ta ở trong bụng phụ thân, mấy lần thiếu chút nữa làm người không chống đỡ nổi, phụ hoàng lúc ấy liền đã có ý định như vậy. Phụ hoàng nói khi đó người đã có quyết định một đời chỉ cùng phụ thân làm bạn, nếu ta bình an ra đời là tốt nhất, nếu là không thể, người nhất định sẽ bỏ đứa nhỏ đi để bảo trụ phụ thân. Bất quá cũng may ta cùng phụ thân đều bình an…….Trước kia nghe phụ hoàng nói như thế, trong lòng còn từng trộm nén giận phụ hoàng đối ta vô tình. Hiện tại ta đã hoàn toàn lý giải. Tiểu thư ngốc, nếu để cho ta đây lựa chọn, ta cũng sẽ giống như phụ hoàng a.” (by Cloudia)Liên Ngu Sơn lẳng lặng lắng nghe, nước mắt chậm rãi thấm ướt vai Vân Lạc. Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play