Ôm một mối căm hờn không tên tôi sầm mặt quay về nơi làm việc của mình.

“Diệp Gia Thành, anh đừng có mà quá đáng, nể tình anh là nam chính nên tôi mới nhượng bộ anh đó! Tôi không sợ anh đâu, không sợ....tôi không sợ”. Tôi đang tự gạt chính tôi.

“Anh đẹp trai, anh tài giỏi....nhưng anh là nam chính....”

“Nói cho anh biết, anh mà tiếp tục làm phiền cuộc sống của tôi, tôi sẽ không tha cho anh!”

“Tôi sẽ mặc kệ anh có là nam chính hay ác quỷ, mặc kệ anh có bao nhiêu nữ phụ, anh yêu nữ chính như thế nào, tôi sẽ tóm lấy anh! Lúc đó anh đừng có mà khóc lóc van xin bà đây nhé!”

“Bà mà tham gia vào dàn nữ phụ của anh là anh chỉ có một chữ để diễn tả - THẢM, hai chữ là RẤT THẢM, ba chữ là VÔ CÙNG THẢM. Con đường đến với hạnh phúc của anh và nữ chính có tôi tham gia là nó dài đằng đẵng luôn. Tôi mà nhập vai phản diện là đỉnh của đỉnh.”

“Anh mà còn mang cái mặt xinh đẹp, cái bộ dạng vô tội, ti bỉ, vô sĩ đó đứng trước mặt tôi...anh mà còn nhìn tôi bằng ánh mắt đó....anh mà còn dùng giọng điệu đó nói chuyện với tôi....anh mà còn theo tôi nữa...Ô...ô...Diệp Gia Thành..tôi xinh anh hãy tránh xa tôi ra đi mà...tôi sắp chịu không nổi nữa rồi....anh có biết hay không “Nữ nhân cũng khó qua ải mỹ nhân anh hùng”.

“Nếu cứ cái đà này....được rồi, cho dù phải máu chảy, dù phải gặp trăm ngàn khó khăn gian khổ...tôi cũng quyết tâm tóm cho bằng được con công đực sặc sở này! Dù phải vặt lông hắn, bẻ cánh hắn tôi cũng phải giữ hắn bên mình” Nói thế thôi, tôi hiền lắm á!

Nữ chính, thật xin lỗi chị có lẽ chúng ta không làm bạn “tốt” được rồi!

Nữ phụ, tới đi. Tôi tiếp hết! *cắn răng, run cầm cập*

Đàn ông không xấu, con gái không yêu? Là đây sao? Chắc là vậy rồi! Nhưng tôi phải đóng vai quần chúng, phải tỏ vẻ “Tránh ra, người ta không yêu anh”...như thế mới có sức hấp dẫn lớn ah!

Thử hỏi một chút, tôi chỉ là một cô gái bình thường, một người đàn ông như thế, một con công đực như thế? Một con công đực sặc sỡ, lòe loẹt cứ suốt ngày đập cánh, lượn lờ, ve vãn bên tôi ca bài ca “vô sĩ”?????

“Nhìn anh đi, nhìn anh đi, anh có đẹp không, có quyến rũ không!!!” Cái này do tôi tưởng tượng ah...khụ... Ai kêu mắc gì hắn cứ lượn trước mặt tôi. Không muốn quyến rũ tôi thì là gì..???

Xin lỗi với mọi người, tôi không thịt con công ấy thì tôi quả thật là có vấn đề rồi! Hà tất gì mồi dâng tới miệng mà chỉ đứng nhìn! Con công ấy không biết sợ mà còn cố tình mang thân hắn dâng lên cho tôi, tôi sao nỡ từ chối, nó sẽ buồn đấy!”

Nó mà buồn sẽ sinh ra uất ức, phẫn hận làm hại chúng sinh thiên hạ. Xem như Diệp Gia Thành xui xẻo không biết bộ mặt thật của tôi.

Giờ đây chỉ việc diễn theo kịch bản “Thả con cá đuối, bắt con cá voi”

“Tránh ra, người ta không yêu anh” : chiến thuật tự ngược đối với con mồi.

Ahhh...tôi giật mình tỉnh lại!

Mình đang nghĩ gì thế này? Sao mình lại có ý nghĩ đê tiện, hạ lưu đến thế? Sao mình có thể cướp người yêu của nữ chính hiền lành, nhân hậu? “Nhưng họ đã yêu nhau đâu?”

Để cho công bằng, tôi phải giữ “lời hứa” ít ra tôi cũng phải giúp nữ chính và nam chính vài lần thì mới biết được nam chính hiện tại có yêu nữ chính không?

Nếu không....tôi sẽ....sẽ thế này....sẽ thế kia...... í hí hí tôi hưng phấn dậm chân.

Sau bốn lần tác hợp cho Diêu Khúc Lan với Diệp Gia Thành đều không có kết quả “như ý”.

Lần thứ nhất, tôi bảo Lan tỷ ở trong phòng 246 chờ cá cắn câu. Tôi nhắn tin cho Diệp Gia Thành Tôi: “Anh yêu! Người ta chờ anh ở phòng 246 : Khu XG”

DGT: “Ai đấy? Đông Anh à?”

Tôi: >.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play