"Công việc này của ngươi là vấn đề mấu chốt quyết định thắng bại của chúng ta trong trận chiến tranh này!"

Lời nói làm bộ làm tịch của Binh thỉnh thoảng hiện lên tại trong đầu Tiểu Nhị. Hắn cảm thấy Binh chỉ là muốn nghiền ép sức lao động của mình, lời này tám chín phần mười là lừa mình, nhưng ... chẳng may là thật thì sao?

Tiểu Nhị không ít lần do dự, nhưng vẫn kiên trì tăng ca thêm giờ, giục ngựa ra roi.

Được rồi, chính là kinh sợ như thế.

Tiểu Nhị vô số lần rơi lệ đầy mặt, sự thực chứng minh so với sự gian trá của Binh, mình thực sự quá non.

Sinh hồn cần có thời gian, bí bảo cũng tiêu hao không khác biệt lắm, Tiểu Nhị cân nhắc rất lâu, cuối cùng đem sức lực ở trên phương diện hắc kim. Hắc kim tính năng ưu tú, rất thích hợp chế tác vũ khí, nhưng thích hợp nhất vẫn là chiến hạm vũ khí.

Tiểu Nhị liền chú ý vào chiến hạm vũ khí.

So với sự phức tạp của hồn bảo, chiến hạm vũ khí kết cấu đơn giản hơn nhiều. Đối với người khác mà nói, việc luyện chế rất khó khăn, đối với Tiểu Nhị cũng không phải vấn đề gì lớn. Hắn thân có Phệ Hồn diễm, luyện chế hắc kim cực kỳ thoải mái.

Tham khảo lượng lớn kỹ xảo bên trong Đoạt Xá châu, chiến hạm vũ khí do Tiểu Nhị luyện chế ra so với chiến hạm vũ khí bình thường giống nhau.

Nhưng thời gian cùng tinh lực (tinh thần và sức lực)cá nhân của hắn cũng có hạn, thời gian lại gấp gáp, hắn chỉ có thể luyện chế linh kiện quan trọng, những bộ linh kiện khác giao người khác hoàn thành. Ngay cả như vậy,con số khổng lồ như thế hắn vẫn mệt hết sức.

Cũng may, cuối cùng đã hoàn thành.

Hắn bỗng nhiên có chút mong đợi, lúc Tạ Vũ An nhận được loạt này vũ khí thì sẽ có biểu tình gì.

Vệ Hải cứ điểm.

"Nơi đây tiếp tục gia cố một chút."

"Chú ý góc độ công kích."

"Tiến độ huấn luyện tân binh quá chậm, phải nắm chặt thời gian. Đặt trọng điểm tại việc điều khiển chiến hạm vũ khí!"

Tạ Vũ An tới phòng tuyến kiểm tra, không có dừng lại chút nào. Đánh một trận thành danh có rất nhiều chỗ tốt, như việc binh sĩ sĩ khí tràn đầy, như binh sĩ mới bổ sung cũng cùng có vinh quang.

Nhưng trên người Tạ Vũ An lại không có lưu lại bất cứ vết tích gì. Hắn trải qua thời gian vô ích cũng nhiều, đã quen thói đời nên rất quý trọng những thứ trước mắt này.

Vệ Hải cứ điểm, trấn giữ tuyến đường Nam Giáp, ý nghĩa chiến lược không cần nói cũng biết. Tuyến đường Nam Giáp là một trong những tuyến đường trọng yếu nhất Nam vực, Vệ Hải trước đây là một điểm tiếp tế, tiếp viện trên tuyến đường Nam Giáp. Sau lại theo tuyến đường Nam Giáp ngày càng phồn vinh, địa vị Vệ Hải cũng tăng lên, không ngừng được phát triển, gia cố, mới hình thành cứ điểm bây giờ.

Vệ Hải cứ điểm là một trong những cứ điểm nổi danh nhất Nam vực, trải qua mấy đời phát triển, diện tích của nó đang không ngừng tăng lên.

Nó do một khối nham thạch nguyên khối đường kính ước bảy dặm tạo thành, chủ thể là Hải bối nham thạch. Hải bối nham thạch là một loại nham thạch tương đối thông thường trong năng lượng hải, nó có thể chống lại năng lượng hải ăn mòn rất hiệu quả. Nhưng, độ cứng của nó cũng không cao, phẩm chất cũng không quá cứng rắn.

Khối Hải bối nham thạch lớn này được đào rỗng bên trong, lượng lớn tài liệu hiếm không ngừng được sử dụng tu bổ vào trong đó làm cho nó càng thêm kiên cố. Thương nghiệp phồn vinh, Nam vực không thiếu nhất chính là tiền, giá trị chế tạo Vệ Hải cứ điểm, thậm chí vượt quá kim tiền cùng thể tích.

Đã từng có võ tướng của Quang Minh châu xưng Vệ Hải cứ điểm là một khỏa minh châu tại Nam vực năng lượng hải, ngầm nhận xét Vệ Hải cứ điểm chỉ đẹp chứ không có sức mạnh gì. Châm chọc như vậy thường xuất hiện, lời nói thông thường nhất là Vệ Hải cứ điểm tốn hao đủ để thành lập ba tòa cứ điểm cùng quy mô.

Ngay từ đầu, Vệ Hải cứ điểm đã như một tòa cung điện xa hoa, mà không phải một tòa cứ điểm kiên cố không gì phá nổi.

Sau khi Nam minh thành lập, Vệ Hải cứ điểm cũng rơi vào trong tay Nam minh, Tạ Vũ An phụng mệnh đi tới thăm dò.

Xác thực như thế.

Lần đầu tiên Tạ Vũ An nhìn thấy Vệ Hải cứ điểm, cũng là có ý nghĩ như vậy. Hỗn tạp lượng lớn Kim vân mẫu, sau khi lại đúc thành, Vệ Hải cứ điểm nhìn qua càng là xa hoa chói mắt, điểm điểm kim tinh, giống như ngôi sao, từ rất xa đã có thể nhìn thấy.

Làm một tòa cứ điểm, không có gì tệ hơn chuyện này.

Trái với vẻ xa hoa chói mắt đến mức có thể trở thành bia ngắm ở ngoài một trăm dặm, bên trong Vệ Hải cứ điểm, vô cùng hỗn loạn. Hầu hết đều sử dụng tài liệu quý hiếm để xây dựng nên nhìn giống như một kho tài phú chứ không phải một tòa cứ điểm.

Đã quen với cuộc sống khốn khổ, Tạ Vũ An lập tức tròn xoe con mắt, gần nửa nguyên liệu hắn biết không thể có để dùng thì giờ này lại chất cả đống trước mắt.

Hắn không chút do dự, yêu cầu Binh cho quyền được cải tạo, bắt đầu cảo tạo lại hẳn hoi.

Kim vân mẫu có thể đề cao tính phòng ngự nhưng quá bắt mắt dễ phát hiện, chỉ cần phủ lên một lớp vữa che đi. Bên trong đào rỗng sẽ tạo ra không gian rộng lớn nhưng kết cấu quá giòn nên hắn chuyển tới lượng lớn hắc kim thạch đúc thành mười hai cột để chống đỡ, đảm bảo dù gặp phải công kích mạnh mẽ ra sao thì cứ điểm sẽ không thể sụp được vào trong. Phân chia lại khu sinh hoạt, khu chiến đấu, tăng thông đạo (đướng để đi) tiếp viện khi khẩn cấp , ...

Thay đổi lớn như vậy khiến sức chiến đấu của Vệ Hải cứ điểm tăng lên rất lớn, từ một viên minh châu đẹp đẽ chói mắt đã trở thành một con nhím ảm đạm, rất nguy hiểm nếu đụng chạm vào.

Cũng vì Tạ Vũ An cải tạo nên Binh giao luôn nhiệm vụ đóng giữ Vụ Hải cứ điểm cho hắn.

Tạ Vũ An không nghĩ tới Quang Minh châu sẽ xâm lấn, cũng không nghĩ Vệ Hải cứ điểm nhanh chóng trở thành lá chắn bảo hộ Thương Châu. Hăn vốn phí sức lực để cải tạo Vệ Hải cứ điểm chỉ là bản tính hắn không chịu nổi khi nhìn đống tài liệu bị hoang phí.

Hiện tại hắn lại thấy rất may mắn, may mắn có thể theo kịp trận chiến này.

Một chiếc vận tải chiến hạm khổng lồ dừng lại, Lỹ Nhiên từ trên chiến hạm nhảy xuống,hắn bước chân cà nhắc tới trước mặt Tạ Vũ An, quỳ xuống hành lễ: "Tạ đội trưởng, thứ ngài cần đã đến."

Tạ Vũ An mặt lộ ra vẻ vui mừng, hướng Lý Nhiên đáp lễ: "Khổ cực rồi!"

Lý Nhiên là thủ lĩnh hộ vệ của Tần Ngữ Nhiên, tại trong trận chiến ở Nguyệt Chi trang viên biểu hiện nổi bật. Tần Ngữ Nhiên cảm thấy hắn đi theo bên cạnh mình vô cùng lãng phí nhân tài, liền đề cử với Đường Thiên, Lý Nhiên nhanh chóng trở thành một thành viên dưới trướng Đường Thiên.

Bởi đùi phải thụ thương, Lý Nhiên cũng không thích hợp chém giết tại tiền tuyến, Binh giao hậu cần cho hắn. Lý Nhiên quen thuộc chiến sự, trình độ xuất sắc, tính cách lại cực kỳ chặt chẽ nghiêm túc, rất nhanh liền được Binh tín nhiệm.

Từng cái rương lớn vượt lên trước năm trượng cao, chỉnh chỉnh tề tề mà sắp đặt ở bên trong vận tải chiến hạm.

"Không khổ cực, là chức trách." Lý Nhiên đưa cho Tạ Vũ An một phần danh sách: "MỜi nghiệm thu."

Tạ Vũ An sớm đã có chút nghi hoặc, số lượng những vật tư này, rất không thích hợp, tựa hồ.. có phần quá nhiều.

Hắn tiếp nhận danh sách, nhìn lướt qua, tức thì sững sốt.

Hai trăm kiện chiến hạm vũ khí, con số này xa xa vượt quá số lượng hắn đề xuất.

Tạ Vũ An rất nhanh phục hồi lại tinh thần, mở ra một cái rương, một kiện vũ khí hắc kim cổ quái hiện ra ở trước mặt mọi người.

Nó có hình con thoi, hình dạng giống như một chiếc thuyền nhỏ, đầu thuyền nhỏ vểnh lên, ở đầu thuyền một vầng trăng khuyết chỉa ra phía trước, thân thuyền có hai hàng chỗ ngồi, có thể dung nạp mười hai người.

Nguyệt ba luân!

Binh sĩ bên cạnh Tạ Vũ An mỗi người hai mắt tỏa ánh sáng, cái này là chiến hạm vũ khí bọn họ bình thường luyện tập, 【 Nguyệt ba luân 】, tên hiệu là 【 thuyền nhỏ 】. Nguyệt ba luân cần mười hai người điều khiển, uy lực thật lớn, yêu cầu độ thuần thục đối với các loại ba nhận(sóng mũi nhọn) tương đối cao.

Lập tức vang lên tiếng hoan hô, tốp【 Nguyệt ba luân 】này hiển nhiên là cấp trên chuẩn bị cho bọn họ, Vũ Yến binh đoàn am hiểu nhất đó là ba nhận. Nếu như lần trước có nhiều Nguyệt ba luân như vậy, bọn họ tuyệt đối sẽ không bị thương vong lớn như thế.

Uy lực chiến hạm vũ khí rất lớn, nhưng giá cả đắt đỏ. Một chiếc chiến hạm, gần một nửa thành phẩm đều tại trên chiến hạm khí. Một tốp Nguyệt ba luân đưa tới này, đến hơn hai trăm. Số lượng này thậm chí vượt qua tổng lượng một chi hạm đội trang bị, cũng khó trách binh lính vui vẻ một cách khó giải thích như vậy.

Tạ Vũ An không có ngăn cản binh sĩ hoan hô, ánh mắt hắn, nhìn chằm chằm vầng trăng khuyết kia, nửa ngày cũng không dời được ánh mắt, trăng khuyết hiện ra kim sắc nhàn nhạt.

Tốp Nguyệt ba luân này toàn thân do hắc kim đúc thành, đen kịt như mực, trăng khuyết màu vàng nhạt dị thường dễ thấy. Hắn quay mặt, nhìn về phía một cái mộc rương khác vừa mới mở ra, trăng khuyết của Nguyệt ba luân bên trong, đồng dạng hiện ra kim sắc nhàn nhạt.

Lẽ nào...

Trái tim Tạ Vũ An đột nhiên co gựt, hắn cơ hồ nhanh như hổ đói vồ mồi nhào tới kiểm tra.

Cũng may cũng may... Không phải hoàng kim cấp 【 Nguyệt ba luân 】.

Xác thực mà nói, là chuẩn hoàng kim cấp, tất cả bộ kiện của Nguyệt ba luân, chỉ có vầng trăng khuyết kia đạt được hoàng kim cấp, cái bộ kiện khác đều là bạch ngân cấp.

Hắn không biết vì sao, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, hai trăm cái Nguyệt ba luân hoàng kim cấp, vậy thật là đáng sợ. Hắn đến bây giờ còn không có gặp qua, Nguyệt ba luân hoàng kim cấp chân chính, nhưng hiểu biết cơ bản vẫn phải có, hoàng kim cấp chiến hạm vũ khí, là tuyệt đối không thể sản xuất hàng loạt.

Chuẩn hoàng kim cấp chiến hạm vũ khí, đã tương đương hiếm thấy. Tạ Vũ An rất rõ ràng, trên thị trường, Nguyệt ba luân chuẩn hoàng kim cấp giá cả đắt đỏ vô cùng, nhìn xem trước mặt sắp đặt chỉnh tề hai trăm cái Nguyệt ba luân, hắn chỉ có thể cảm khái cấp trên đúng là rất có tiền.

Hắn tiếp tục kiểm tra, bỗng nhiên, thân thể hắn đột nhiên sững lại.

Khoan đã!

Nguyệt ba luân trước mặt... hoàn toàn không giống với thứ bình thường mình dùng!

Loại cảm giác này, rất quen thuộc... Giống như ở đâu cảm thụ qua...

Hắn mở choàng mắt, Nguyệt tương yến tương tiên!

Không sai, chính là khí tức của Nguyệt tương yến tương tiên.

Cái kia là Tiểu Nhị đại nhân luyện chế, chẳng lẽ những Nguyệt ba luân này cũng là Tiểu Nhị đại nhân luyện chế?

Kinh ngạc quá nhiều,trong lòng hắn càng chấn động, một cái ý nghĩ cực kỳ lớn mật đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn. Lẽ nào, những Nguyệt ba luân này có thể phối hợp cùng Nguyệt tương yến tương tiên? Tạ Vũ An càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, hận không thể lập tức thử một lần.

Nhưng Lý Nhiên còn tại một bên chờ đợi hắn nghiệm thu, hắn liềm chế lại phần xung động này.

Thương châu sản vật hắc kim, hắc kim rất thích hợp dùng cho chế tác chiến hạm vũ khí, cho nên Tạ Vũ An mới đề nghị mặt trên đưa tới một nhóm chiến hạm vũ khí để gia tăng sức chiến đấu cho cứ điểm. Tuy rằng Vệ Hải cứ điểm đã cải tạo qua, khá kiên cố và mạnh mẽ, nhưng Tạ Vũ An biết rõ trách nhiệm của mình lớn ra sao, không dám sơ ý, còn là hướng về cấp trên trình lên phần thỉnh cầu này.

Hắn bị hai trăm cái Nguyệt ba luân chuẩn hoàng kim cấp đưa tới làm chấn kinh.

Trong lòng Tạ Vũ An cảm thán khó giải thích. Không nghĩ tới, Thương châu lại đã có thể sản xuất Nguyệt ba luân chuẩn hoàng kim cấp, tốc độ tiến bộ này thực sự là khiến người ta cứng họng không nói được gì.

Hơn nữa, quá có tiền rồi!

"Binh đại nhân còn có một thứ đưa cho Tạ đội trưởng." Lý Nhiên nói.

Còn có thứ khác?

Tạ Vũ An hơi có chút kinh ngạc.

Nhưng khi hắn nhìn thấy cái rương thì ánh mắt liền không khỏi ngưng tụ, cái rương cao như một người là do hắc kim chế tạo thành.

Bên trong là cái gì?

Tạ Vũ An kiềm chế nghi hoặc trong lòng, mở cái rương ra.

Kim quang chói mắt tức thì sáng lên bên trong vận tải chiến hạm, mọi người dừng động tác lại, dồn dập quay mặt nhìn về phía kim quang.

Một bộ kim sắc cụ trang uy nghiêm( áo giáp ), lặng lẽ đứng trang nghiêm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play