Đường Thiên chống đầu gối, mồ hôi uốn lượn như suối,
chảy dọc gò má của gã, nhỏ xuống sàn nhà. Gã như vớt từ trong nước ra,
quần áo ướt đẫm mồ hôi, sắc mặt trắng bệch, hít thở nặng nề như kéo bế,
gã cảm giác mình muốn cử động một ngón tay cũng không được.
Hai chữ vừa rồi gã hầu như dốc hết sức lực mới nói ra được, giọng nói khàn khàn khô khốc.
Binh nhìn số liệu trước mặt, miệng ngâm điếu thuốc: "Tạm được. Phương diện
năng lượng không cần lo lắng, cao thủ bản địa hoàn toàn có thể đảm
nhiệm. Thế nhưng muốn thật sự phát huy được uy lực của nó, trừ phi là
thân thể không năng lượng, nếu không cần có thân thể rất mạnh, ta hoài
nghi võ giả nơi này liệu có chịu đợc không, Thánh Vực dường như không có huyết mạch. Đến lúc đó để xem có thể cấy ghép hệ thống huyết mạch lại
đây không? Hay là mang một số huyết mạch tới đây thử nghiệm xong. À, cần bàn bạc với lão Phí một chút."
Trên đỉnh đầu hai người là bảy bộ giáp màu bạc tạo hình khác nhau.
Binh gảy gảy tàn thuốc, tiếp tục nói: "Lại nói về mấy bộ giáp này nhé. Tin
tức tốt là năng lượng nơi này rất nồng đậm, được tẩm bổ không ngừng, bộ
giáp rất có thể thăng cấp. Từ tình hình trước mắt, cái có thể thăng cấp
nhất chính là Đại Hùng Tán Y của chòm Đại Hùng."
Binh vẫy tay,
một bộ giáp tạo hình đặc biệt bay tới trước mặt hắn, bộ giáp màu bạc như mọt con gấu màu bạc, lặng lẽ uy vũ mà hùng tráng kiêu hãnh, khiến người ta chú ý nhất là cây dù màu bạc dày nặng sau lưng nó.
Đại Hùng Tán Y cực kỳ bắt mắt giữa bảy bộ giáp, vì nó đã hiện lên mù vàng kim nhàn nhạt.
"Một tin tức khác không tốt không xấu là theo thời gian, tính chất những bộ
giáp này sẽ dần biến đổi. Tính chất năng lượng ở đây khác với ở Thiên
Lộ, sau này chúng sẽ biến hóa ra sao, không ai biết."
"Vậy phương án này rốt cuộc có khả thi không?" Đường Thiên cảm giác thể lực khôi phục một chút, bèn ngẩng đầu hỏi.
"Khả thi!" Binh nhả một ngụm khói: "Giờ chúng ta đang thiêu sbd, phương án
này đại khái thích hợp nhất, chỉ cần chút ít nhân viên chiến đấu là có
thể bảo vệ pháo đài đen. Đương nhiên phải dạy cho bọn họ cách dùng bộ
giáp này mới được."
"Vậy thì tốt!" Đường Thiên lầm bầm, những ngày qua gã chẳng khác nào chuột bạch, bị dày vò chết đi sống lại.
Sáu bộ giáp phân biệt hóa thành sáu luồng sáng bạc, đi vào sáu tòa tháp
nhọn, còn Đại Hùng Tán Y lại được đặt vào vị trí chính giữa của pháo đài đen, hình thành liên kết với sáu bộ giáp còn lại.
Đừng nhìn bảy
bộ giáp cấp bậc không cao, đều chỉ là cấp bạc, chòm Đại Hùng đã phải
tiêu tốn không ít khí lực mới sưu tập được. Bí bảo bộ giáp đều rất đặc
biệt.
Bảo Thành là loại thành thị đặc hữu của Thiên Lộ, dùng bí
bảo cấp cao làm hạt nhân, sắp xếp tinh lực xung quanh thành thị, từ đó
hình thành một lưới tinh lực khổng lồ, bất kể phòng thủ công kích hay tu luyện hàng ngày đều cực kỳ có lợi.
Nồng độ năng lượng tại thôn
Hồng Thảo rất cao, còn hơn Mười Hai Cung Hoàng Đạo nhiều, nơi này hoàn
toàn đáp ứng điều kiện xây dựng Bảo Thành.
Thế nhưng Sylar rõ
ràng không phải người thích theo khuôn phép cũ, mà Binh cũng cảm thấy
Bảo Thành bình thường không mấy ý nghĩa.
Thân là danh tướng, sức
quan sát của Binh hơn xa người thường, những ngày qua âm thầm quan sát
khiến hắn cũng hiểu được tương đối về Thánh Vực.
Năng lượng dồi dào tới kinh người, Thánh giả không có hồn vực, khống chế năng lượng tuy thành thạo nhưng không tinh tế.
Khi thu thập xong những đặc điểm này, phán đoán của Binh cũng từ từ hìnht
hành. Khác với Thiên Lộ tôn trọng thực lực cá nhân, Thánh giả xưng bá,
Thánh Vực hiển nhiên là binh đoàn xưng bá.
Thánh Vực là vùng đất
phát triển binh đoàn tốt nhất, thôn dân bình thường nhất tại đây đều có
thực lực không tệ, chỉ cần huấn luyện thêm đôi chút là có thể hình thành sức chiến đấu không tệ. Mà vì năng lượng quá dồi dào, là Thánh giả trời sinh, phương thức chiến đấu của người nơi này mạnh mẽ phóng khoáng,
khuyết thiếu biến hóa tinh tế. Ngược lại Thiên Lộ vì năng lượng càn cối
lại khiến cho hệ thống võ kỹ trở nên sâu sắc.
Binh còn hỏi riêng
Thạch DŨng về vấn đề này, đáp án Thạch Dũng đưa ra giống với phán đoán
của hắn. Thánh Vực có vạn châu, lưu hành nhất chính là binh đoàn, không
có nhiều không gian sinh tồn cho cuòng giả cá nhân.
Binh đoàn xưng bá, đây rõ ràng không phải tin tốt.
Giờ có thể tiến vào Thánh Vực chỉ có mấy người bọn họ, mà trong đó chỉ có
Binh có khả năng dẫn binh chiến tranh. Trong thời gian ngắn, bọn họ
không cách nào mở ra thông đạo về chòm Đại Hùng, điều này cũng mang ý
nghĩa binh đoàn chòm Đại Hùng căn bản không cách nào tới Thánh Vực.
Bọn Đường Thiên không có viện binh.
Barbara trở về Lam Giới, nói sẽ mang một võ tướng người lùn xanh rất lợi hị về đây cho Đường Thiên.
Làm sao phòng thủ pháo đài đen trở thành vấn đề khó khăn nhất trước mắt,
Bảo Thành bình thường tuyệt đối không thủ được binh đoàn Thánh giả, chỉ
có cách thay đổi phương án.
Tại Thiên Lộ, mọi người đều tôn trọng vu dũng cá nhân, đánh giá thấp binh đoàn. Ngược lại ở Thánh Vực, binh
đoàn xưng bá, ngươi có vũ lực cũng vẫn bị coi thường.
Binh rất am hiểu tìm cơ hội đối phó với kẻ địch lợi hại như vậy.
Binh đoàn có thể điều động năng lượng phạm vi lớn, Bảo Thành cũng có thể.
Bảy bộ giáp tham lam hấp dẫn năng lượng xung quanh, như bảy vòng xoáy
năng lượng. Theo thời gian trôi qua, sáu bộ giáp sẽ không ngừng tiến
hóa, uy lực càng cường đại.
Một điểm càng mạnh mẽ hơn là bảy bộ
giáp hình thành một mạng lưới năng lượng ổn định, năng lượng trong phạm
vi trăm dặm đều dưới sự khống chê của chúng.
Mỗi bộ giáp đều có năng lực điều động năng lượng kinh người.
Thế nhưng những bộ giáp này cũng yêu cầu cực cao đối với người sử dụng.
Năng lượng kinh người như vậy, gánh nặng và ăn mòn sảnh sinh cực kỳ mãnh liệt. Không có thân thể cường đại căn bản không cách nào chịu đựng.
Ba người Tỉnh Hào đề bị Đường Thiên ép tu luyện thân thể, bọn họ là thân
thể không năng lượng, thế nhưng thân thể không coi là mạnh mẽ, điều này
hạn chế khả năng phát huy của họ.
Mấy ngày qua Đường Thiên tự thí nghiệm, những bộ giáp này cần thân thể rất mạnh mới gánh chịu được.
Ngoài ra, Binh còn phải tìm hiểu tác dụng mỗi bộ giáp tại Thánh Vực.
Sáu bộ giáp đi vào sáu tòa tháp nhọn, chỉ còn lại Đại Hùng Tán Y lơ lửng trước mặt Đường Thiên.
"Theo tình hình hiện tại, những bộ giáp này tại Thánh Vực có thể phát huy uy
lực gấp mười hai lần tại Thiên Lộ, có thể điều động năng lượng cao gấp
hai mươi lăm lần. Chỉ có điều không biết binh đoàn chân chính ở nơi này
thực lực ra sao, đáng tiếc, giá mà có một nhánh binh đoàn tới thử một
trận xem. . ."
Binh bất mãn lẩm bẩm, đột nhiên sáu tòa tháp nhọn cùng sáng lên ánh ság chói mắt, Binh lập tức sửng sốt.
Có người tấn công!
Không đợi hắn phản ứng lại, một tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ pháo đài rung động kịch liệt.
Binh giật mình, công kích cường độ này, là binh đoàn!
Đường Thiên phản ứng nhanh hơn Binh, ánh mắt gã sáng lên, chỉ trong chớp mắt
đã tiến vào trạng thái chiến đấu, cố nén nhịn đau đớn trong cơ thể, gã
đột nhiên nhảy lên, lao về phía Đại Hùng Tán Y lơ lửng trên đầu.
Đùng đùng đùng!
Đại Hùng Tán Y như vô số vảy bạc nuốt lấy Đường Thiên, vô só giáp bạc lay
động dọc thân thể Đường Thiên. Lúc hạ xuống đất, Đường Thiên đã mặc xong giáp.
Cái đầu gấu hai mắt khép hờ lạnh lùng khó tả, lưng cõng dù lớn, uy nghiêm đáng sợ. Giáp bạc khắp người như cơ bắp gồ ghề, ẩn chứa
sức mạnh kinh người.
Mệt mỏi rút đi như thủy triều, Đường Thiên
cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng, bên ngoài than thể là năng lượng mãnh liệt đang chậm rãi chảy xuôi.
Đường Thiên trong trạng thái
cực kỳ kỳ dị, Tiểu Nhị trong cơ thể ẩn chứa năng lượng kinh người, bên
ngoài cơ thẻ cũng là năng lượng mãnh liệt, thân thể không năng lượng của gã kẹp ở chính giữa. Mà càng khiến Đường Thiên bất ngờ là lớp vách ngăn trống không này ngược lại khiến năng lực khống chế của Tiểu Nhị gia tăg cực lớn, hiệu ứng kỳ lạ này chưa từng có trong bất cứ điển tịch nào.
"Đường thần kinh, đánh cho bọn chúng một trận!"
Sau lưng vang lên tiếng hô phấn khởi của Binh.
Đường Thiên không buồn để ý tới, từ trạng thái hết sức mệt mỏi trực tiếp tiến vào trạng thái chiến đấu, không phải thân thể gã đã khôi phục mà gã đã
đặt tất cả sự chú ý lên chiến đấu, gã cần nhanh chóng chiến thắng.
Không cần mượn lực, thả người nhảy lên.
Trong tầm mắt Binh chỉ còn lại một vệt sáng bạc như ánh đao lạnh lẽo, lóe lên giữa không trung rồi biến mất.
Nhanh quá!
Cho dù không phải lần đầu tien chứng kiến, thế nhưng mỗi lần thấy cảnh
tượng chiến đấu đầy xung kích, sức bén như ánh đao của Đường Thiên, Binh đều bất giác cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Đường Thiên lại xuất hiện trên tường thành.
Gã có thể cảm nhận được liên kết giữa sáu bộ giáp trong sáu tòa tháp nhọn, gã có thể điều động tất cả năng lượng trong pháo đài để tấn công kẻ
địch. Nhưng gã không làm vậy, ánh mắt gã khóa chặt kẻ địch.
Thạch Sâm bị ánh sáng bùng lên trên pháo đài làm cho giật mình, thế nhưng sát theo đó, hắn chứng kiến tiểu đội toàn lực vung đao, đánh thẳng lên
tường thành màu đen.
Không đợi gã mừng rỡ, ánh sáng càng thêm
chói mắt lóe lên trên tường thành, lồng ánh sáng ngưng tụ lại, che trước ánh đao. Ánh đao không gì xuyên thủng nổi chỉ đâm được vào tường thành
ba tấc rồi không cách nào tiến thêm!
Ầm!
Ánh đao do năng lượng áp súc mật độ cao dưới sức mạnh cường đại đó bị ép hỏng kết cấu, lập tức nổ tung!
Một quầng sáng chói mắt bao phủ đoạn tường thành đó!
Ánh sáng tan đi, tường thành màu đen để lại một vết đao lớn cỡ sáu bảy
trượng. Thạch Sâm vừa nhìn vết đao nhợt nhạt đó lập tức hiể ánh đao hầu
như không thể sinh ra chút uy hiếp nào với tường thành rắn chắc này.
Hắn không những không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, hắn dám khẳng định quy
cách của pháo đài đen này hơn xa cứ điểm bình thường! Điều này nghĩa là
gì? Nghĩa là đối phương rất coi trọng nơi này, cũng nghĩa là nơi này ẩn
giấu của cải kinh người.
Quan sát tỉ mỉ ánh đao nhợt nhạt trên
tường thành, khóe mắt lại liếc nhìn đá đen rải rác trên vùng đất hoang,
con ngươi Thạch Sâm đột nhiên sáng rực lên!
Đá đen!
Đúng rồi, chính là đống đá đen này, đối phương là vì đống đá đen này!
Nghĩ tới toàn bộ đội ngũ của mình vung đao lại chỉ lưu lại một vết đao nông
trên tường thành, trong lòng Thạch Sâm càng thêm thèm muốn!
Một loại vật liệu mới, tính năng cường đại, số lượng kinh người…
Thạch Sâm kiến thức rộng rãi, lập tức ý thức được tài phú kinh người trong
chuyện này. Trong mắt hắn, bãi đá đen hoang vắng như một biển tiền tài.
Phát tài rồi!
Lần này thật sự phát tài rồi!
Đột nhiên, con ngươi Thạch Sâm co rụt lại.
Trên tường thành, một võ giả mặc giáp bạc lạnh lùng đứng đó. Thạch Sâm không chú ý thấy đối phương xuất hiện lúc nào.
Bộ giáp tạo hình kỳ lạ, phong cách không giống bất cứ thế lực nào hắn biết, tỏa ra khí tức kinh người, lạnh lùng nhìn hắn.
Đầu gối đối phương hơi cong, thân hình nghiêng về phía trước.
Chờ đã. . . Động tác này là. . .
Con ngươi Thạch Sâm đột nhiên mở rộng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT