Lời cầu viện của Phù Yến truyền tới Kình Ngư Tinh, đồng thời còn còn có lời cầu viên của Huyền kình binh đoàn.
Tin tức chiến báo kia tức thời làm cho mọi thứ rộ lên, mọi người không nghĩ được là Đại Hùng Tinh lại không biết xấu hổ là gì lại dùng thủ đoạn hạ lưu đê tiên như thế. Mỗi trận chiến trước đó của Đường Thiên đều thực sự là 1 trận khổ chiến ác liệt, làm cho mọi người bội phục sự vũ dũng của hắn mà trận chiến này lại làm cho hướng gió đang thổi thay đổi đột ngột với các thế lực.
Sự việc này đã nói rằng Đại Hùng Tinh đã là kẻ cùng đường mạt lộ, thúc thủ vô sách. Bọn họ đã không có biện pháp nào để ngăn chúng ta nữa, các dũng sĩ của Kình Ngư Tinh, thắng lợi đã nằm trước mắt rồi, chỉ cần lúc này đây chúng ta dồn hết sức lực đánh thêm 1 trận nữa thì Đại Hùng Tinh đó sẽ là của chúng ta rồi. Bất luận là ai vì Kình Ngư Tinh khai hoang mở rộng lãnh thổ đều sẽ được tưởng thưởng xứng đáng. Bọn chúng đang cố gắng dùng bọn đạo phỉ để ngăn chặn chúng ta, nhưng mà chúng không biết rằng những tên Sài Lang đạo phỉ ti tiện sẽ chỉ là oan hồn dưới đao của võ giả Kình Ngư Tinh chúng ta. Minh hữu của chúng ta, Quang Minh võ hội đã phái ra đoàn chuyên gia huyết mạch cường đại tới đây trợ giúp chúng thu hoạch thắng lợi này.!. Ở nơi này đây ta bán bố huyền thưởng lệnh, bất kể là đầu là của 1 vị võ giả Sài Lang đều sẽ được thưởng 1 vạn tinh tệ. Các chiến sĩ Kình Ngư Tinh, các ngươi còn chờ gì nữa, tiền đồ đang ở trước mắt chờ các ngươi tới lấy đó, tiến lên giành lấy vinh quang của mình đi nào.!.”
Bài diễn thuyết của Cung Khánh thực sự là rung động lòng người, toàn bộ cặp mắt của các võ giả Kình Ngư Tinh lúc này sáng rực. Sài Lang đạo phỉ sao? Nghe nói chỉ là những võ giả xuất thân từ nơi thâm sơn cùng cốc nơi có độ dày tinh lực chỉ đạt 1%, hơn nữa 1 vạn tinh tệ thưởng cho 1 tên.
Lời của Cung Khánh lập tức làm cho trái tim của rất nhiều võ giả ít tiền đập thình thịch, không sai, thực lực của chúng rất bình thường, nhưng mà nói thế nào thì so với pháo hôi của Sài Lang Tinh cũng mạnh hơn.
Hơn nữa còn có đoàn chuyên gia huyết mạch của Quang Minh vỗ hội phái tới hỗ trợ càng làm cho lòng quân của binh sĩ Kình Ngư Tinh tin tưởng hơn.
Cả Kình Ngư Tinh lúc này đang sôi sùng sục. Cung Khánh sau khi diễn thuyết xong cũng kịp thời làm chai nước tăng lực để giữ sức.
Trương trưởng lão ở bên cạnh cảm thán không thôi :”Bài diễn thuyết vừa rồi của bệ hạ thật là cảm động lòng người.!. Thật là 1 áng văn chương tuyệt luân, 1 đầu địch là 1 vạn tinh tệ, chủ ý thần diệu như thế thật là tuyệt vời, chỉ có người hùng tài đảm lượng như bệ hạ mới nghĩ được mà thôi. Chính là 100 ức tinh tệ cũng đủ để đè chết 100 vạn võ giả Sài Lang Tinh rồi, tại hạ thực sự là bội phục bò sát đất rồi.”
Trong lòng Cung Khánh đang cười phớ lớ không thôi, trên mặt hắn lộ ra nụ cười dè dặt :”Chúng muốn chơi chiến thuật biển người với ta, chúng ta chỉ có thể phụng bồi đón tiếp chúng mà thôi. Cũng không biết, Sài Lang tộc lần này có bị diệt vong hay không nữa, điều này làm cho trong lòng ta cảm thấy có chút bất an.”
“Bệ hạ thật là nhân từ.!.” Trương trưởng lão bên cạnh trổ tài vỗ mông ngựa 1 cách triệt để.
“Sự tình của đoàn chuyên gia huyết mạch cần thỉnh trưởng lão hao tổn thêm chút tâm trí.!.” Cung Khánh nói.
Trương trưởng lão vội vàng xun xoe hùng hồn đừng trước Cung Khánh :”Bệ hạ yên tâm, đoàn chuyên gia huyết mạch của Quang Minh võ hội đã xuất phát, đây là đoàn chuyên gia có thâm niên cao nhất của võ hội, thực sự là những chuyên gia đẳng cấp tuyệt đối.”
Trên mặt Cung Khánh hiện lên vẻ tươi cười :”Như vậy là ta yên tâm rồi.!.”
Ở Tam Hồn Thành.
“Ta chỉ chọn từng này người thôi.” Đinh Đang có chút bất đắc dĩ chỉ vào vài người.
Đường Sửu quét ánh mắt qua những võ giả đứng sau Đinh Đang, ước chừng có 40 người, những người này tính khí lộ ra ngoài thực lực cũng không phải tầm thường. Bây giờ là thời điểm chiến loạn, thân phận võ giả theo thời chiến được tăng lên. Quan trọng là rất khó lựa chọn được người như vậy, thời điểm chiến loạn thế này nhiều kẻ lắm tiền nhiều của sẵn sang bỏ ra 1 cái giá thật đắt để thua người tài giỏi.
Phòng thủ căn cứ đây luôn là nan đề với nhiều người. Tuy rằng cơ quan đã bày ra tầng tầng lớp lớp phòng ngự, bên trong căn cứ còn có binh đoán trú đóng, nhưng mà để đối pho với cao thủ thì phi thường chật vật. Nếu như không phải Đường Thiên chạy tới kịp thời, không biết chừng lại có 1 trận khổ chiến nữa xảy ra.
Vì thế, đối với đệ trình đề án cải tổ lại sức phòng ngự của căn cứ của Đường Sửu nhanh chóng được thông qua. Bây giờ tầm quan trọng của Tam Hồn thành là điều không thể nghi ngờ, mà võ giả của Tam Hồn Thành tuy nhiều nhưng đa số đều là cơ quan võ giả. Thời kỳ này cơ quan võ giả có thực lực cá nhân tương đối thấp tuy hợp lại sẽ làm tăng lên sức chiến đấu nhưng nếu đối phó 1 với cao thủ di chuyển nhanh gọn thì tương đối là bị động.
Mọi người đều nhất trí cho rằng, cần phải tăng cường sự phòng hộ hơn nữa, công tác tuyển dụng nhân sự giao cho Đinh Đang. Đinh Đang vốn là người chủ quản công tác tình báo nên có sức giao du quan hệ rất lớn, hơn nữa bản thân là người nắm giữ 1 tổ chức tình báo, nhưng mà dù cho là như vậy nàng cũng chỉ chọn ra 40 người.
“Đều là những võ giả nổi danh trên Thiên Lộ bảng, nhưng mà không có nổi 1 vị hoàng kim võ giả. Hoàng kim võ giả hiện tại rất là ít người chịu phục vụ dưới trướng kẻ khác. Mà trong 40 người này, bài danh ở Thiên Lộ bảng từ 4000 tới 6000 có 13 người, còn lại 27 người kia đều bài danh sau 6000. Đây là tư liệu về bọn họ, bây giờ giao hết cho ngươi đó.”
Đinh Đang mang tư liệu và những vị võ giả giao cho Đường Sửu, Đường Sửu khách khí cảm ơn lại. Đinh Đang nhìn thoáng qua Đường Sửu 1 cách kỳ quái, bản thân là nhân viên tình báo, nàng cực kỳ nhạy cảm, nàng cảm giác được sự biến hóa trên người Đường Sửu, tuy rằng Đường Sửu trước sau như một, có chút gì đó khách khí.
Lẽ nào trên người tên gia hỏa này đã phát sinh cái gì đó…
Ý niệm này vừa lóe qua đầu nàng nhưng cũng không làm cho Đinh Đang suy nghĩ nhiều. Đường Sửu ở trong suy nghĩ của nàng đó là hình tượng của 1 con mọt sách không hơn không kém, hoàn toàn không có chút nào giống như 1 võ tướng, mỗi ngày đều đi giảng dạy cho các võ giả không phải là loại chuyện thường gặp ở các võ tướng.
Binh đại nhân từng nói Đường Sửu là loại võ tướng tham mưu chiến trận, lẽ nào tham mưu chiến tướng chính là kiểu như thế này ? Nhưng trái lại Tỳ Bà lại tán thưởng Đường Sửu nhiệt tình, bất quá 2 người này khắc khẩu nhau kịch liệt.
Nếu Đường Sửu thay đổi trở nên mạnh mẽ như vậy thì cũng là tốt thôi. Tuy rằng căn cứ từ trước tới này gặp phải chuyện nguy hiểm đều chỉ coi như là kinh vô hiểm, nhưng mà vẫn làm cho Đinh Đang đặc biệt lo lắn. Đặc biệt khi sự phát triển của Tam Hồn thành ngày càng cao thì sự hỗn độn trong dòng người du nhập vào Tam Hồn thành càng trở nên hỗn loạn.
Tam Hồn thành như một cái bánh ngon, rất nhiều người muốn dây máu chia phần nhưng mà nhìn khắp Thiên Lộ thì thực lực của thành Tam Hồn cũng không thực sự là mạnh mẽ.
Đinh Đang luôn quan tâm âm thầm tới sự phát triển của thành Tâm Hồn nên khi đề án của Đường Sửu được thông qua nàng đã lập tức hành động, chỉ trong 1 thời gian ngắn ngủi nàng đã chiêu nạp được 20 cường giả.
Vào lúc này có thể trong thời gian ngắn như vậy chiêu mộ đươc võ giả có tố chất cao như vậy có thể nói rằng năng lực của Đinh Đang rất xuất sắc. Đương nhiên tiền để thuê những cao thủ này cũng là 1 cái giá kinh người. Tiền thuê mỗi người đều ko dưới 10 ức, 20 người tức là 200 ức. Bất quá tốt xấu gì thì bây giờ Tam Hồn thành cũng là 1 tay chơi mới nổi nên cũng không thiếu tiền.
“Mời đi theo ta.”
Đường Sửu không nhìn tập tư liệu trong tay mà lại mà lại nhìn về phía trước. Đinh Đang đang rất hiếu kỳ nhìn về phía Đường Sửu sẽ dạy bảo những vị võ giả này như thế nào, sau đó đi về phía sau.
Đám võ giả không tỏ ra kiệt ngạo chút nào, công phu hàm dưỡng của bọn họ tương đối là tốt. Càng quan trọng hơn là trước lúc đó Đinh Đang đã cho bọn họ xem qua hình ảnh của Tam Hồn thành hạ gục Lưu Phong Đoàn như thế nào, đồng thời cũng nói cho bọn họ biết người chỉ huy binh đoàn đó chính là Đường Sửu.
Người có tên cây có bóng, hung danh của Lưu Phong đoàn ở bên ngoài đã làm ánh mắt xem trọng Đường Sửu của đám võ giả này tăng vượt bậc.
Đường Sửu đưa bọn họ tới tu luyện tràng, sau đó tiến hành những trắc thí đầy chặt chẽ và cũng cực kỳ rườm rà. Những bài trắc thí này có rất nhiều chủng loại, cũng có rất nhiều thứ chưa nghe bao giờ, chưa biết bao giờ làm cho đám võ giả vì hiếu kỳ và cảm thấy rất thú vị, mọi người đều cảm thấy rất hứng thú mà hoàn thành những bài trắc thí này.
Rất nhanh, Đường Sửu đã để bọn họ cảm thụ trực quan thực lực của hắn.
“Hứa Lỗi, công kích khu vực là điều ngươi am hiểu nhất, trong khu vực ở bên phải ngươi hai mét tới 10 thước, ngươi phản kích đầu tiên có tới 75% công kích, sẽ có 1 thói quen là tấn công vào khu vực này. Chiêu thức ngươi sẽ đạt uy lực mạnh, đạt được xác suất đạt 83% khi công kích khu vực này. Mà phía dưới sườn trái của ngươi chính là nhược điểm.”
“Vương Ba, côn pháp của ngươi phi thường sắc bén, nhưng mà vấn đề của người đơn giản chỉ là chỉ cần công kích của ngươi liên tục bị cản lại 6 lần, lúc đó tiết tấu của ngươi sẽ bắt đầu hỗn loạn. Hơn nữa trong lúc đó sự kết nối trong côn chiêu của ngươi sẽ dừng lại đôi chút, đây chính là kẽ hở của người, mà hạ bàn của ngươi quá thấp, tuy rằng có thể làm cho trọng tâm của ngươi đủ vững vàng, nhưng mà điều đó sẽ làm giảm khu vực công kích của ngươi.”
Bla … Bla….. Bla……..
Đinh Đang lúc này đã thấy được rằng, ở trên tu luyện tràng trên mặt của mỗi vị võ giả đều không được tự nhiên chút nào, trên mặt mỗi người mồ hôi lạnh mang theo tư vị sợ hãi đang chảy ra như mưa, 2 tay thi đang nắm chặt vũ khí lại như đang lâm trận gặp đại địch. Lẽ nào trải qua những trắc thí này của Đường Sửu đối với những võ giả này chỉ mang tính thăm dò thôi sao.?.
Nàng cảm thấy không thể tin tưởng được, ở trong mắt nàng những trắc thí vụn vặt ngổn ngang kia, nàng hoàn toàn không rõ tác dụng của chúng.
Những lời bình luận này của Đường Sửu hoàn toàn chấn nhiếp những vị võ giả đang có mặt đương trường. Võ giả có thể tu luyện đến mức này há có phải là kẻ ngu chứ.
Đầu tiên bọn họ vừa kinh vừa giận, kinh chính là Đường Sửu vậy mà hoàn toàn nhìn thấu bọn họ, giận chính là Đường Sửu lại đem những điểm yếu của họ công khai nói ra cho người khác biết, làm cho bọn họ cảm giác được nguy hiểm.
Đường Sửu dường như đã hoàn toàn hiểu thấu những suy nghĩ của bọn họ liền nói ngay 1 câu nói để trấn tĩnh bọn họ.
“Mỗi người các người đều đã ký kết võ hồn khế ước với chúng ta, từ hôm nay trở đi các ngươi đều sẽ là đồng đội. Ngươi hiểu được điểm yếu của đồng đối so với biết được điểm mạnh của mình càng tốt hơn nhiều. Bởi vì người ở phía trước có thể giúp ngươi tránh được tử vong, mà người ở phía sau cũng có thể hỗ trợ ngươi đạt được thắng lợi.”
Ký kết võ hồn khế ước, vậy sẽ tránh cho việc trốn tránh trách nhiệm, trong mắt của mọi người hiện lên sự hòa hoãn bình thường hơn.
“Vì có thể đạt được hiệu quả thực chiến tốt hơn, chúng ta phải thử những chiến thuật phối hợp bất đồng, đồng thời cũng phải định ra được chiến thuật tương ứng.”
Âm thanh của Đường Sửu rất bình tĩnh, nhưng mà lại làm cho người khác cảm thấy 1 sự tin phục nhất định. Những vị cường giả thiên bảng này ở trước mặt hắn đều thành thành thật thật chăm chú lắng nghe rồi gật gù như gà mổ thóc.
Tên gia hỏa này.. từ lúc nào mà trở thành lợi hại như vậy. Đinh Đang nhìn Đường Sửu đăm chiêu, chăm chú.
Ở phòng thí nghiệm huyết mạch. Binh đang ngả ngớn trêu chỗ này chọc chỗ kia, âm thanh cười đùa vang lên khắp nơi, bên trong phòng thí nghiệm huyết mạch thỉnh thoảng còn vang lên tiếng cười ầm ĩ.
“Khà, khà, đoàn chuyên gia huyết mạch à.!. Đoàn chuyên gia chuyên nghiệp nhất của Quang Minh võ hội, ta nghe tin dữ này chút nữa thì đã ngất vì sợ rồi. Sau đó ta vội vàng chạy tới đây, à hình như bọn chúng là Quang Minh võ hội… Ừ đúng rồi, Quang Minh võ hội có chuyên gia huyết mạch sao.?. Ừm, Quang Minh võ hội vậy mà lại muốn cùng so sánh với chuyên gia huyết mạch của chúng ta… Thật đáng sợ.!.”. Binh vừa tay chém chân đá miêu ta hùng hồn đồng thời thỉnh thoảng lại tỏ ra run sợ.
"Ha ha ha há há há!"
Ở phía dưới đám lão ông, lão bà đang đấm chân đập tay cười ầm ĩ. Bọn họ đa số có xuất thân từ hắc hồn, hiện tại nghe được Quang Minh võ hội muốn đem chuyên gia huyết mạch ra đọ sức với bọn họ, tự nhiên là cười phớ lớ vì có chuyện vui.
“Ta đây không hề có kỳ thị Quang Minh võ hội chút nào nào, ta thề là ta nói thật.!.” Một lão giả răng móm mém chân run run tay chống gậy vừa nói vừa cười khùng khục.
“Nhưng mà nếu để cho đoàn chuyên gia huyết mạch này của Quang Minh võ hội còn sống trở về thì thật là mất mặt à, này này, ta cũng không phaiir là người hay đi gây sự, bất quá, việc này ta phải cáng đáng, ta tuyệt đối nhẫn không được…hè hè hè.”
"Giết chết bọn chúng!" Không biết người nào hô một tiếng nói.
Trong lòng mọi người sát khi bốc lên ngùn ngụt như dã thú thấy máu tươi, tất cả đều chạy ra ngoài, thi nhau rướn cổ họng mà gào mà thét, khuôn mặt dữ tợn, đằng đằng sát khí.!.
"Giết chết bọn chúng!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT