Đường Thiên mờ mịt mở cặp mắt đang lơ mơ của mình nhìn dáo dác xung quanh
mình, sau đó thở hắt ra một tiếng mang theo vẻ mặt ngây thơ như trẻ con
đòi kẹo: “Kết thúc rồi à?”.
Lúc này Hạc đang nhắm mắt dưỡng thần cũng phải thẩm chửi trong lòng:
“Đường Thần Kinh đúng là một tên gia hỏa không có chút nguyên tắc nào
hết.” Sau đó nói: “Nếu như ngươi nói kết thúc rồi thì đó chính là kết
thúc rồi.”
“Ta?” Đường Thiên bị câu nói của Hạc làm cho sửng sốt trong giây lát sau đó mới chậm chạp phản ứng lại, nhưng đúng vào lúc này khối xương kim
sắc bay tới trước mặt hắn, Đường Thiên vô thức vung tay lên bắt lấy khối xương vào trong tay.
Thủy Hùng Hoang Cốt.
Một loại ba động khó diễn tả bằng lời truyền ra từ trong Thủy Hùng Hoang Cốt tới tay hắn, Đường Thiên cảm thấy một cảm giác quen thuộc không thể nói ra từ đó truyền tới. Khối xương này không phải đã bị vỡ rồi hay
sao?
Đường Thiên không thể nhớ chính xác được chuyện gì vào lúc này, lúc đó
đã phát sinh chuyện gì? Hắn vì muốn đồng hóa với tinh lực được thiêu
đốt, mà cả người hắn như nung trong lò lửa luôn ở trong trạng thái đờ
đẫn. Tinh lực trong cơ thể hắn vẫn dâng trào như trước nhưng mà không có thô bạo như trước đây mà dường như đã tinh thuần hơn trước rất nhiều.
Đường Thiên yên tâm, hắn nhìn lại thấy mình cũng không có bị thương gì.
Mọi người đều không ai bị tổn thương, mà cột sáng thì cũng đã tan biến
mất rồi, Đại Hùng Tinh cũng khôi phục như cũ, nhìn thoáng qua thì hình
như là mình là người chiến thắng thì phải.
Thắng là tốt rồi.
Đường Thiên đưa ra kết luận đơn giản này, sau đó vẻ mặt lại trở nên hí
hửng tưng tửng như hàng ngày. Bỗng nhiên ánh mắt hắn đảo về phía Lăng
Húc đang ở cạnh đó, hắn không kìm được mà than nhẹ: “Tiểu Húc Húc lúc
này lại đang giác ngộ?”
“Ừm, xem chừng cũng sắp tỉnh lại rồi.” Âm thanh đáp lại của Hạc vang
lên, hắn ngẩn đầu nhìn về bầu trời cao vợi của Đại Hùng Tinh đang từ từ
biến mất. Bắc Đầu Thất Tinh của Đại Hùng Tinh vẫn so với các tinh cầu
khác còn sáng ngời hơn rất nhiều tựa như hạc giữa bầy gà.
Bắc Đẩu Thất Tinh đã ngủ say rất lâu rồi, bây giờ đã tỉnh lại thật làm
cho người khác phải mong chờ mà. Nhưng mà tinh thần Hạc cũng trầm tĩnh
lại. Lấy thực lực hiện tại của Đường Thần Kinh cùng với thánh bảo trong
tay hắn Thánh giai bình thường muốn có chủ ý với hắn cũng không dễ dàng. Tinh thần bình tĩnh trở lại sự mệt mỏi rã rời giống như là thủy trào ào ạt dâng trào trong cơ thể gầy của hắn. Hạc dựa vào vách tường chìm vào
giấc mộng đẹp với đống sổ sách của mình.
Cước bộ Đường Thiên phóng nhẹ tới, nhìn thấy bộ dáng của Hạc như vậy
trong lòng bất giác cảm thấy ấm áp, trận chiến này đối với mỗi người mà
nói đều là cực kỳ gian nan cực khổ.
***
Ở chòm sao Thiên Long.
Lương Phong nhìn thấy hai chi binh đoàn ở trước mặt mà trong lòng không
khỏi than thở. Hám Sơn binh đoàn bại vong thì đã được lệnh quay trở lại
Thiên Long Tọa, bây giờ từ trên xuống dưới chòm sao Thiên Long đêu rơi
vào tình trạng hỗn loạn khủng hoảng chưa từng có. Hám Sơn binh đoàn là
binh đoàn cường đại nhất của chòm Thiên Long, các binh đoàn khác trình
độ cũng không tốt căn bản là không đủ khả năng để gánh vác trọng trách.
Đường Thiên không có ý muốn dừng lại mang theo dư uy thắng lợi tiếp tục tấn công giết tới cửa.
Lương Phong vốn là không muốn quản chuyện này, nếu như chỉ có 1 chi binh đoàn thì có lẽ hắn còn có cơ hôi nhưng hiện tại.....
Ánh mắt hắn không biết đã đảo qua hai binh đoàn trước mặt bao nhiêu lần
rồi, sĩ binh của cơ quan binh đoàn kia thật kinh người cũng không làm
cho ánh mắt hắn dừng lại. Mà Sài Lang binh đoàn với nhân số ít hơn nhiều lại làm cho hắn không tự chủ được mà nhăn mặt lại mang theo dư vị kinh
hãi.
Sài Lang binh đoàn, binh đoàn này đột nhiên quật khởi, lúc đầu vô số
người xem binh đoàn gà mờ này là binh đoàn pháo hôi. Nhưng mà chiến
thắng nối liền chiến thắng làm cho người khác không thể tiếp tục khinh
thường họ được nữa. Lương Phong đương nhiên cũng không dám khinh thường, tuy rằng hắn không hẳn là võ tướng nhưng cũng có trình độ nhất định khi cảm nhận khí tức, trình độ cảm nhận còn mạnh mẽ hơn so với nhiều võ
tướng cường đại khác. Chi binh đoàn chỉ có vài trăm người này khí tức
hòa thành một khối cực ít kẽ hở. Trái lại binh đoàn cơ quan khổng lồ sĩ
binh kia tuy rằng quân số đông đảo nhưng khí tức thì miễn cưỡng mới có
thể duy trì đồng nhất, vẫn còn rất nhiều kẽ hở trong đó.
Nếu như chỉ có cơ quan binh đoàn không thôi thì hắn cũng có đủ lòng tin
nhưng thêm Sài Lang binh đoàn làm cho mức độ nguy hiểm của trận chiến
này tăng lên rất nhiều.
Mà bản thân hắn không có ý muốn chiến đấu chút nào. Thân là Thánh giai
duy nhất của Thiên Long Tọa, địa vị của hắn rất cao, dù cho là Thiên
Long Vương cũng vô pháp cưỡng chế ra lệnh cho hắn. Nếu không phải Thiên
Long Vương có quan hệ với hắn không tệ lắm thì căn bản hắn sẽ không nhận khúc xương cứng này.
“Long Trúc tự mình xuất binh, trên dưới chòm sao Thiên Long đều kinh sợ
vạn phần. Xin quý phương hãy tin tưởng, chòm sao Thiên Long đối với chòm sao Đại Hùng tuyệt đối không có chút dã tâm nào cả, Hám Sơn binh đoàn
xuất kích hoàn toàn là do hành động cá nhân của Long Trúc mà thôi.”
Lương Phong bình tĩnh nói, trong lòng có chút hối hận vì trót dại tiếp
nhận chuyện này. Thân là Thánh giai hắn chưa từng phải ăn nói khép nép
như con dâu lần đầu ra mắt bố mẹ chồng thế này cả?
Một sĩ binh mặc cơ quan giáp tinh xảo làm sắc vọt qua mọi người đi ra, dừng lại cách Lương Phong 70 trượng.
Trong lòng Lương Phong rùng mình. Trình độ mẫn cảm với chiến đấu của
Thánh giai hoàn toàn không phải là võ giả phổ thông có khả năng tưởng
tượng được. Khi cơ quan hồn giáp lam sắc này vọt qua mọi người tiến về
phía hắn, tại vị trí mà kẻ kia dừng lại đã để lộ ra nhiều tin tức đối
với Lương Phong.
Tầm xa 70 trượng vừa đúng vượt ra khỏi phạm vi tấn công của hắn. Trong
lòng hắn lờ mờ hiện ra ảo giác, chỉ cần hắn vận lực là có thể nhất kích
tất sát đem vị chủ tướng của đối phương mà diệt sát. Ý tưởng này vô cùng có mãnh liệt nhưng trong nháy mắt Lương Phong vội đè nén nó lại.
Nhưng mà khi hắn đang kiểm soát cảm xúc của mình tỉnh táo lại thì đã
phát hiện ra đối phương tuy rằng đã rời khỏi bản trận, nhưng mà cũng
không có rời khỏi phạm vi khí tức của quân đoàn ở phía sau, cứ như là
rất xa mà rất gần vậy.
Cạm bẫy! Tuyệt đối là cạm bẫy!
Trong đầu Lương Phong lập tức hiện lên hai chữ này, chủ tướng đối phương đem bản thân mình ra làm mồi nhử, đây là thủ đoạn thường được binh đoàn dùng để đối phó với cao giai võ giả. Nhưng mà thân là Thánh giai cũng
có tự tin của mình nên Lương Phong cũng không lùi lại, trong đầu hắn lúc này đang phân tích tính toán hơn cả những siêu máy tính.
Cạm bẫy cũng không phải là tuyệt đối, cao thủ xơi mồi rồi vứt đi lưỡi
câu đó cũng là chuyện tình bình thường. Mà loại sự tình như thế này đối
với cao thủ Thánh giai thì càng lại việc như ăn cơm đi ngủ. Bởi vì võ
tướng phổ thông căn bản không thể hiểu được thực lực của Thánh giai.
Trong thời gian bố trí cạm bẫy rất dễ xuất hiện sơ hở. Những kẽ hở nhỏ
này đối với Thánh giai cao thủ mà nói như vậy là đủ rồi.
Nếu như chình mình động thủ thì cơ hội thủ thắng là bao nhiêu %? Lúc này đây Lương Phong đang phân tích trăm phương ngàn kế giết Binh mà chạy
thoát an toàn. Nhưng càng tính toán, Lương Phòng càng cảm thấy sự cảnh
giác của mình càng mãnh liệt bộc phát hơn. Hắn kinh hãi phát hiện ra
rằng hắn hoàn toàn không có nắm chặt cơ hội của mình. Kết quả tính toán
của hắn rất mơ hồ, thắng bại trong lúc đó chỉ là trong khoảnh khắc.
Đối phương có những hiểu biết vô cùng rõ ràng đối với đối thủ có thực
lực Thánh giai. Cái suy đoán này tưởng như bình thường nhưng làm cho
Lương Phong càng thêm cảnh giác. Trước khi Sư Tử Tọa cùng với Quang Minh Võ Hội phát sinh chiến tranh, toàn bộ Thiên Lộ đã hòa bình quá lâu rồi, sự tình binh đoàn cùng Thánh giai đối đầu với nhau đã rất lâu rồi chưa
từng được biết tới. Thánh giai cường đại ở hồn vực cường đại ở cảnh
giới, bản thân không lĩnh hội điều này thì rất khó có thể nắm rõ được.
Chỉ có những thế lực lớn kia mới cấp cho võ tướng có những cơ hội cọ sát đắt đỏ như vậy, để tránh cho họ khi gặp phải Thánh giai mà thất bại
thảm hại. Đương nhiên là có loại võ tướng có được thiên phú tuyệt cường
thiên tài như vậy, nhưng mà đối với Lương Phong mà nói thì chuyện này
không phải là chuyện tốt
Kinh ngạc cùng lẫm liệt làm cho thái đội của Lương Phong từ từ nảy sinh biến hóa.
“Chuyện như thế này đừng có tìm lí do lí trấu để nói là không có gì.” Âm thanh mang theo sự bực tức cùng chế nhạo từ cơ quan hồn giáp lam sắc
truyền tới.
Lương Phong cũng cười cười nói: “Nói ra cũng phải. Các hạ có yêu cầu gì
cứ việc nói ra mọi người từ từ cùng nhau thương lượng.” Lương Phong nghe giọng nói của đối phương tựa như đối phương cũng không có ý muốn xơi
tái chòm sao Thiên Long. Chỉ cần đối phương đồng ý đàm phán như vậy là
thành công rồi.
Thái đội của Lương Phong cũng không làm cho Binh cảm thấy kỳ quái. Chỉ
cần Lương Phong không phải kẻ ngu tất nhiên sẽ không chịu chết vì chòm
sao Thiên Long.
“Xem ra không nể mặt Lương huynh không được rồi. Vậy đi 3000 ức tinh tệ
coi như là bồi thường đi vậy, Hám Sơn thú bát giai 10 con, bí bảo Hoàng
Kim 2 kiện thôi, 10thẻ hồn tướng vô song, quặng mỏ Hồn Tâm Long tinh 400 tấn. Ừm vậy là đủ rồi, mà chúng ta cự tuyệt mọi sự mặc cả.” Âm thanh
của Binh hùng hồn vang lên.
Lương Phong biết rõ là đối phương đã tung chiêu sư tử ngoạm mồi nhưng mà hắn cũng hiểu được rằng điều này là hoàn toàn bình thường. Hiện tại
chòm sao Thiên Long đã mất đi sự bảo hộ của Hám Sơn binh đoàn, lúc này
đây như cá nằm trên thớt chỉ có thể mặc người ta chém giết xẻ thịt mà
thôi.
“10 ngày, chúng ta chỉ cho bọn hắn thời gian 10 ngày, nếu như không đáp
ứng vậy thì chúng ta đành phải động chân động tay đi lấy thôi.” Âm thanh của Binh thảnh nhiên nhẹ nhàng như đang nói chuyện với lão bằng hữu
vậy.:”Cái này hoàn toàn là chúng ta nể mặt Lương huynh, 15 ngày, chỉ cần 15 ngày chúng ta hoàn toàn có thể chiếm lĩnh chòm sao Thiên Long. Những tài phú này chúng ta có thể tự mình cướp lấy. Nhưng mà chúng ta vốn
không tinh thông khoản cướp đoạt. Về phần tác dụng của chòm sao Thiên
Long đối với chúng ta cũng không lớn, ta có thể bán qua tay kẻ khác kiếm chút tiền. Dù sao chòm sao Thiên Long cũng là một trong Địa Vực Ngũ
Cực, ta nghĩ giá bán được cũng không phải là nhỏ. Tiên Võ này, chòm sao
Sư Tử này.... hầu hết đều có hứng thú. Cứ như vậy mà rút ra thì cũng
được một khoản kha khá.” Binh vừa nói vừa tung tay vung chân minh họa ra các viễn cảnh tươi đẹp sắp tới với chòm sao Thiên Long.
Lương Phong bị Binh chém gió cho ù tai chóng mặt ngây ngẩn cả người.. cái gì mà đánh chiếm chòm sao, sau đó thì bán qua tay.....
Thiên tài như thế, à không ý nghĩ tham lam như thế làm sao lại hiện ra
trong đầu tên gia hỏa này chứ.. Lương Phong vốn là võ giả làm sao có thể tưởng tượng được điều mà Binh đang nghĩ tới tài phú mang lại cho binh
đoàn cơ quan sư của hắn.
Tên gia hỏa âm hiểm này là võ tướng thật sao? Từ lúc nào mà võ tướng lại trở thành những tên thương nhân vô sỉ như thế này chứ...Lương Phong sau một lúc dồn hơi bế khí cũng đã bình tĩnh trở lại, mỉm cười suy nghĩ,
lợi ích của chòm sao Thiên Long đối với hắn có chút quan hệ nào chứ? Hắn chỉ tranh thủ chút thời gian để chòm sao Thiên Long có cơ hội điều đình thôi mà, về những cái khác hắn không muốn nhúng tay vào.
Làm cho binh đoàn dừng lại, thanh danh như vậy rất tốt đủ để làm cho đối phương kiêng kỵ thực lực Thánh giai của hắn. Thế nhưng hiệp nghị thất
bại cũng không phải là danh tiếng gì tốt, hắn tất nhiên sẽ không chọn
con đường đó.
Lương Phong mỉm cười nói: “Ta được các hạ nể mặt thực sự đã làm Lương
Phong ta hết sức vinh hạnh, nhưng mà ta chỉ là người phát ngôn mà thôi,
điều kiện của quý phương đợi ta quay lại vương cung truyện đạt lại đã.
Vậy các hạ chờ chút để bọn họ đưa ra câu trả lời thuyết phục.”
Lương Phong đối với cao tầng của chòm sao Thiên Long cũng có chút quan
biết, hắn rất rõ điều kiện này nhìn thì có vẻ là khắc nghiệt nhưng Thiên Long Tọa làm gì còn cách khác? Những tên gia hỏa kia mỗi người đều là
kẻ nhát gan vô cùng, chút mạnh mẽ cương liệt đáng nói nào. Kéo dài chút
hơi tàn đối với chúng mới là lựa chọn bình thường nhất.
Lương Phong quyết định, xong việc này sẽ rời khỏi chòm sao Thiên Long.
Một chiêu này của đối phương cực kỳ ngoan độc sẽ làm cho chòm sao Thiên
Long đại thương nguyên khí. Mất đi sự bảo hộ của Hám Sơn binh đoàn giờ
lại mất đi đại lượng tài phú như vậy chòm sao Thiên Long sẽ lập tức trở
thành miếng mồi ngon trong mắt của nhiều người.
Mà bên Đường Thiên lúc này đã đưa ra kỳ hạn là 10 ngày chính là trước lúc rời đi mang theo một miếng thịt lớn.
Tinh tế xảo trá!
Lương Phong đối diện với vị võ tướng trước mặt này, đối với Đường Thiên
rất là hiếu kỳ. Đường Thiên có danh xưng “Thiếu Niên Như Thần” nghe nói
mới qua 17 18 tuổi mà thôi, bên người hắn hắn tụ tập một nhóm thiếu niên thiên tài, mỗi người đều còn rất trẻ mà lại có tài kinh người.
Quả nhiên không tới một tiếng sau, chòm sao Thiên Long đã cho họ câu trả lời thuyết phục, bọn họ đáp ứng điều kiện mà Binh đưa ra nhưng mà bọn
họ cũng đưa thêm 1 điều kiện mới. Đó là bọn họ hi vọng được Đường Thiên
bảo hộ.
Lương Phong có chút ngạc nhiên vì điều kiện này, hóa ra cao tầng của
chòm sao Thiên Long cũng không phải là những kẻ giá áo túi cơm, có thể
nghĩ được điều kiện như vậy. Cùng với việc bị người ta xẻ thịt không
bằng tình nguyện gia nhập với đối phương cống nạp cho đối phương còn
nhận được sự bảo hộ.
Bỗng nhiên hắn cảm nhận được sự tình đáng sợ, nếu như minh ước này được thông qua....
Đại hùng tinh - Thiên Long tọa - Tiên Nữ tọa - Sài Lang tọa, Đại hùng
tinh - Bắc đẩu thức tỉnh, căn cơ vững chắc của chòm sao Thiên Long,
thương nghiệp phồn vinh của chòm sao Tiên Nữ, nhân khẩu đông đảo của
chòm sao Sài Lang.
Khi mà 4 chòm sao này kết hợp thành một thế lực sẽ sinh ra hiệu ứng cực kỳ đáng sợ! Một cường hào mới đang sắp sửa sinh ra sao.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT