Lăng Húc không suy nghĩ chút nào, ngón tay xoay cán thương làm cho ngân thương kịch
liệt xoay tròn như độc long xuất động, thân thể hắn đồng thời phát lực
hướng tới bức tường mạnh mẽ đánh tới.
Oành, vách tường trước mặt Lăng Húc như là tờ giấy mỏng bị đâm toạc ra,
vô số gạch đá vụn bay tung tóe. Lăng Húc giống như mãnh hổ thoát khốn
lăng không đánh tới trước.
Đối phương không có nghĩ tới 1 điều là Lăng Húc mạnh mẽ đánh tới như thế mà hốt hoảng thoái lui.
Nhưng mà điểm hàn quang từ ngân thương tỏa ra như giòi bám trong xương
đuổi theo gắt gao phía sau hắn không thôi. Sát ý phảng phất lúc như có
như không tựa như 1 con độc xà phiêu hốt bất định làm cho hắn không thể
nào xác định được vị trí chính xác của thương ảnh đang đánh tới.
Trong mắt của vị võ giả hiện lên 1 tia quỷ dị, hai tay vốn đang giấy trong thân tung ra vạch trên không trung.
1 đạo hôi mang không có chút nào thu hút hướng tới Lăng Húc mà xuất kỳ bất ý hiện ra trước mặt Lăng Húc.
Đạo hôi mang này xuất hiện 1 cách dị thường, không có chút nào báo
trước, tựa như là 1 đám mây xám tràn đầy nguy hiểm trong giây lát đã che khuất hoàn toàn tầm mắt của Lăng Húc.
Con ngươi Lăng Húc co rụt lại, bàn tay đang nắm chuôi thương đột nhiên
xoáy mạnh đánh ra, mũi thương như độc xà xuất động đánh lên trên, nhằm
chính xác về đám hôi mang hôi sắc mà đánh tới.
Một cỗ lực lượng hôi sắc quỷ dị theo đồn tấn công của đối phương tràn vào trong cánh tay của Lăng Húc.
Chân lực thật là cổ quái!
Thân thể hắn đột nhiên dừng lại làm cho đối phương đang vọt tới trước
được vài bước thì dừng lại và xoay người lại tính kế chuồn.
“Tiểu gia hỏa ngươi rất mạnh, người có thể tránh được 1 chiêu [Lan Nhãn
Tác] không có nhiều, nhưng ngươi là 1 tên trong số đó.” Đối phương khẽ
cười 1 tiếng.
Lúc này Lăng Húc đã nhìn rõ được đối phương, đối thủ của hắn là 1 gã mặc áo xám, sắc mặt nhợt nhạt, nhãn thần trống rỗng, ngũ quan của hắn nhìn
như là 1 con rối, vừa dài vừa dẹp vừa hẹp vừa thon, làm cho người khác
lưu lại ấn tượng rất lâu về điều này. Ở trên mặt hắn luôn có 1 nụ cười
bí hiểm hầu như chiếm cứ 1/3 khuôn mặt của hắn, vừa băng lãnh vừa tà mị, vừa kinh dị mà lại vừa hãi nhân.
“Ngươi là ai?.”
Lăng Húc trầm giọng hỏi, cánh tay hắn vẫn còn đang run run, vừa rồi hắn
đã huy động chân lực hóa giải cỗ hôi khí quỷ dị vừa lan vào cơ thể hắn
qua đòn tấn công vừa rồi.
Đối phương không thèm để ý tới Lăng Húc mà quay mặt ngưng trọng nhìn về 1 hướng khác nhìn Hạc đang đứng cách đó không xa mà lầm bầm :”Rất là cảnh giác à.!.”
Bỗng nhiên hắn quay mặt lại Lăng Húc rồi nhếch miệng cười với điệu bộ rất đáng sợ khó có thể miêu tả.
“Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau sau.!.”
Dưới ánh nắng mà thân thể của ý cứ như chợt tiêu tán mất như là dần bốc
hơi trong không khí vậy, trong nháy mắt đã biến mất không còn thấy bóng
dáng hay tăm hơi đâu nữa.
Thân hình Hạc nhoáng lên vài lên đã tới bên cạnh Lăng Húc, Hạc có chút hiếu kỳ hỏi :”Hắn là ai thế?”
Lăng Húc lắc đầu:”Ta không biết, nhưng mà một chiêu vừa rồi hắn đánh ra
tên là [Lan Nhãn Tác], ngươi đã nghe qua 1 chiêu nào mang cái tên tương
tự như thế chưa.?.” Lăng Húc vừa hỏi vừa hằm hằm nhìn về Hạc như thế
chính Hạc vừa đánh ra [Lan Nhãn Tác] vậy.
Hạc cẩn thận lục tìm trí nhớ của mình, lịch duyệt và kiến thức của bản
thân trong một lúc sau đó lắc đầu chán nản :”Không, ta chưa từng nghe
qua chiêu thức nào tương tự như thế hết.!.”
Lăng Húc nhìn thoáng về lỗ thủng lớn ở trên tường mà hắn vừa chui ra từ đó, 1 thương vừa rồi của hắn đánh ra tuy rằng chưa dùng chiêu thức lợi
hại để thi triển nhưng mà uy lực cũng không hề nhỏ chút nào. Đối phương
lại thoải mái đón đỡ như vậy sau đó lại không chút hoảng hốt mà phản
kích lại, thực lực hắn rất mạnh thì hắn mới có thể làm vậy, điều này có
thể thấy rõ ràng qua lần giao thủ vừa rồi.
Đáng ghét .!. Tên khốn đó chạy cũng nhanh thật…
Lăng Húc có chút không cam lòng nhìn quanh 1 lượt, thật vất vả mới tìm
được 1 đối thủ mạnh mẽ như vậy hắn vẫn đang mang tư tưởng có thể đánh 1
trận lâm li bi đát, buông tay đánh sảng khoái nhưng mà không ngờ rằng
đối phương vừa mới giao thủ 1 chiêu đã chạy mất. Chiến ý Lăng Húc vừa
mới bốc lên vậy mà lúc này đây lại như như là bị treo lại lơ lửng không
tiến lên được mà cũng không biết lùi xuống đâu.
Ánh mắt của Lăng Húc không có chút thiện ý nào nhìn về phía Hạc, mũi
thương chợt động chỉ về phía Hạc gào lớn :”Tiểu Hạc tử, tại ngươi tới mà đối thủ của ta chuồn mất rồi, nếu hắn đã đi rồi, vậy ngươi thay hắn
đánh với ta 1 trận thống khoái đi thôi, đền bù cho việc ngươi dọa hắn
chạy mất.”
Hạc ngẩn người không thể tin vào những gì tai mình vừa nghe được thầm
nghĩ :- Tên hâm này sao lại không có chút lý lẽ nào như thế chứ. Hạc chỉ vào mặt mình run run nói :”Ta, ta..sao? Này đồ hâm kia, sao lại chơi
trò lấy mận thay đào thế hả, ta có quan hệ gì cùng hắn đâu chứ …., Này
này này mau dừng tay…” Hạc vừa nói vừa triển thân né tránh đòn tấn công
của Lăng Húc.
Lăng Húc làm ngơ không thèm nghe. Thương ảnh như mưa đánh tới, vừa đánh
vừa tỉnh bơ :”Tiểu Hạc tử à, hiện tại chỉ trách ngươi xui xẻo quá thôi, ở lại đánh với ta 1 chút để ta xả cơn giận này đi thôi.”
“Ỳ á hú.!.” Đường Thiên vừa trở về thấy cảnh này kinh hỉ hú lên :” Ui
các tình yêu của ta, chiến ý lúc nào cũng sung mãn tràn đầy vậy sao, ta
tới đây.!. Các chú tới đây nếm thử tân chiêu mà Thiếu niên như thần ta
mới luyện thành nào 【 thiên sách phá ma thủ 】! Xem chiêu đây!". Đường
Thiên vừa hưng phấn vừa triển thủ tung thân đánh tới.
Lăng Húc cười gằn :” Đường thần kinh đó à, ngươi tới đúng lúc lắm, thù
cũ hận mới, hiện tại cũng nên giải quyết đi thôi, xem thương đây.!.”
Hai tên đầu đất gào thét xông vào nhau, quần chiến lẫn nhau thành 1 đám, kẻ tung chiêu đoạn phát, đứa tung chiêu đâm tới hậu đồn.
Hạc nhân cơ hội này mà tránh khỏi 2 con trâu này, đi tới bên cạnh An Đức Lệ Na (Andrew Lina) đang há mồm trố mắt không ngừng thở dốc vì tràng
diện trước mặt, nhẹ nhàng chào hỏi :”Đã để bệ hạ chê cười rồi.!.”
“2 người đó ..bình thường đều như thế sao? An Đức Lệ Na (Andrew Lina) chỉ chỉ về phía 2 tên đang quẩn ầu đó ngơ ngác hỏi.
“Đúng vậy à, 2 tên đó mỗi khi gặp nhau đều như những kẻ lỗ mãng không có chút tu dưỡng, có chỗ nào đáng để bệ hạ phải lãng phí thời gian của
mình chứ? Hiện tại trời đang nắng đẹp trong hoa viên hoa tường vi đang
nở rộ, thật trùng hợp là Hạc ta vừa mới pha 1 ấm trà mộc theo style của
chòm sao Thiên Hạc vô cùng thích hợp dùng để bình trà tại đây, không
biết Hạc có hân hạnh được đón tiếp bệ hạ tại đây không ?”. Thân hình
tuấn tú, khuôn mặt ưu nhã đang hành lễ của Hạc trong xuân phong làm
người khác không khỏi có hảo cảm.
An Đức Lệ Na (Andrew Lina) ngây người ngẩn ngơ, Hạc đại nhân thực sự quá sức đẹp trai mà. Trong lúc vô ý nàng đưa tay lên bộ ngực xử nữ đang
thổn thức của mình mà e lệ phớt hồng đôi má, nhưng nàng cũng rất nhanh
bình tĩnh trở lại mặc dù có chút ngượng ngập nhưng cũng rất nhanh tận
dụng lời của Hạc :”Thật là quá tốt rồi, Tiểu An mong còn không được.”
“Mời bệ hạ đi lối này.!.” Hạc hơi khom người đưa tay hướng An Đức Lệ Na (Andrew Lina) mời đi ra ngoài.
Nhân lúc 2 tên điên kia không có phản ứng với nơi này, 2 người Hạc và An Đức Lệ Na (Andrew Lina) nhanh chóng tìm nơi tâm sự thích hợp.
An Đức Lệ Na (Andrew Lina) nhanh chóng đi theo Hạc về hướng hoa viên,
Hạc đang đứng thẳng nhìn về hướng mà vị võ giả thần bí vừa biến mất như
có chút đắm chìm trong suy nghĩ.
Ở tinh môn giữa chòm sao Tiên Nữ và chòm sao Orion.
Lô Địch đang yên lặng mà nhìn về phía thủ hạ đang thu dọn chiến trường, nhìn xung quanh phế tích mà trong lòng hắn có chút cảm khái không thôi. Thân hình gầy yếu của Lô Địch nhìn qua có chút ốm yếu không chịu được
sương gió, sắc mặt cũng tái nhợt như là 1 văn sinh yếu nhược. Nhưng mà
đừng bởi vậy mà xem thường hắn, nếu coi thường hắn sẽ rất nhanh được
biết chữ “CHẾT” được đánh vần ra sao.
Ở tuổi 27 mà có thể trở thành thống soái 1 chi binh đoàn, lí lịch như
vậy ở trên Thiên Lộ rất ít xuất hiện. Tuy rằng hắn chỉ huy Liệp Võng
binh đoàn, chỉ là đứng cuối trong tam đại binh đoàn của chòm sao Orion,
nhưng mà mọi người đều biết rằng cái này chỉ bởi vì lí lịch của hắn chứ
không phải là thực lực của hắn.
Chòm sao Orion cũng không phải là đi lên từ việc phát triển thương
nghiệp, vì vậy tinh môn Tiên Nữ - Orion đối với chòm sao Orion mà nói có vị trí tương đối quan trọng. Lô Địch cũng không ít lần đi qua tinh môn
chòm sao, nhưng mà tinh môn bây giờ hoàn toàn thay đổi, hoàn toàn trở
thành 1 đống hỗn loạn.
Những ngày này xung quanh tinh môn phát sinh rất nhiều tranh đoạt chiến, tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt. Hoàng Kim võ giả của Quang Minh
võ hội đã có 3 người nằm lại nơi đây, nhưng mà chòm sao Orion thì tổn
thất càng nhiều hơn, đã vượt qua con số 5 vị Hoàng Kim võ giả an nghỉ
nơi này.
Lực phá hoại kinh người của Hoàng Kim võ giả đã được thể hiện hết sức
mạnh mẽn ở nơi này, thành thị phồn hoa ngày trước nhưng giờ đã trở thành 1 đống phế tích tràn đầy gạch vụn.
Khi Lô Địch thống lĩnh Liệp Võng chiến bộ đến nơi này thì đã bị tràng
diện trước mặt dọa cho kinh hãi mà ngây người. Mà binh đoàn đến nơi này
cũng làm cho võ giả của đối phương nhanh chóng rút lui.
Lô Địch không dám sơ ý, nhanh chóng bố trí các vị trí phòng ngự bảo vệ nơi này.
Điều cần thiết của hắn lúc này là thu dọn đống phế tích này, sau đó bố
trí lại các vị trí phòng vệ để có thể chiếm đóng nơi này trong 1 thời
gian dài. Hơn nữa hắn còn có 1 nhiệm vụ càng quan trọng hơn nữa.
Tại 1 các ngóc ngách lắt léo ở trong Tiên Nữ thành, trong 1 căn nhà
tranh vách đất không chút thu hút sự chú ý của mọi người ở bên trong đó
có 3 người đàn ông đang chụm đầu vào nhau mà bình loạn.
Nếu như Vu Hạ nhìn thấy 3 người này nhất định hắn sẽ giật nảy mình vì 3
người này chính là 3 người đã rời khỏi Tiên Nữ thành A Đức Lý An
(Adrian), A Tú cùng Lưu Trung Quang. A Đức Lý An (Adrian), họ phát hiện ở phụ cận 1 tinh một đột nhiên xuất hiện 1 lượng lớn võ giả có lai lịch
không rõ ràng, dường như có cảm giác gì đó không đúng nên họ đã tạo ra
các tình huống giả tinh môn. Sau khi đi được nửa được lại lặng lẽ quay
trở lại Tiên Nữ thành, sau đó lặng lẽ ẩn nấp ở đó.
“Đó là Yến Đồ, Yến Đồ cũng tới rồi.!.” Giọng nói của Lưu Quang Trung lộ
ra sự hưng phấn.”Không riêng gì Yến Đồ, bên cạnh hắn còn có 2 gã Đại
Hùng võ giả. 2 tên gia hỏa này thực là lợi hại, chỉ chút xíu nữa là bị
chúng phát hiện ra chúng ta rồi.”
A Đức Lý An (Adrian) cùng A Tú đồng thời tỏ ra khiếp sợ vì sự cảnh giác
vừa qua. Yến Đồ là người thừa kế số 1 của chòm sao Đại Hùng , địa vị
của hắn tại chòm sao Đại Hùng hết sức quan trọng, vì nhiệm vụ gì mà tự
bản thân Yến Đồ phải đích thân đến đây chứ ?
2 người lập tức cảm nhận được sự nguy hiểm đang tới gần.
Chòm sao Đại Hùng cùng chòm sao Orion đều ở rất gần chòm sao Tiên Nữ.
Nếu như chòm sao Tiên Nữ sát nhập vào chòm sao Đại Hùng, điều này đối
với chòm sao Orion mà nói chính là 1 cái cục diện rất không tốt, khi
điều này xảy ra chính là ở phía sau lưng của chòm sao Orion bọn họ đang
bị 1 mối nguy lớn.
A Tú trầm giọng nói :”Sẽ không thể kết minh được. Nếu như 2 bên kết
minh, Yến Đồ sẽ nghênh ngang mà tiến vào Tiên Nữ thành. Nhưng mà nhìn
tình hình hiện tại Yến Đồ lại lẳng lặng xâm nhập vào Tiên Nữ thành,
không dám chính thức lộ diện ra.”
Trong mắt A Đức Lý An(Adrian) hiện lên quang mang nhàn nhạt, đột nhiên
hỏi Lưu Trung Quang :”Lúc trước bọn chúng cũng không có động tĩnh gì chứ ?”
“Uhm, đúng thế, lúc trước chúng cũng không có động tĩnh gì cả, mãi tới
khi Đường Thiên xuất hiện.” Lưu Trung Quang nhíu cặp lông mày xoăn tít
lại :”Hừ, không lẽ mục tiêu của bọn chúng lại là Đường Thiên? Nhưng mà
hình như giữa Đường Thiên và bọn chúng cũng chưa từng có phát sinh thù
hận gì mà.”
“Không, mục tiêu của bọn chúng là chòm sao Tiên Nữ.” A Đức Lý An
(Adrian) lắc đầu phản bác:” Bọn chúng là muốn vô thanh vô tức mà khống
chế hoàn toàn chòm sao Tiên Nữ. Mà muốn khống chế được chòm sao Tiên Nữ
thì đồng thời phải khống chế được 2 người, 1 người là Đường Thiên, 1
người khác chính là An Đức Lệ Na (Andrew Lina). An Đức Lệ Na (Andrew
Lina) thì dễ làm rồi, nhưng mà Đường Thiên thì lại không phải quả hồng
mềm cho bọn họ muốn làm gì thì làm.”
“Bọn chúng vì cái gì mà muốn không chế chòm sao Tiên Nữ chứ .?” A Tú vừa gãi cằm vừa thắc mắc.
Trên khóe miệng của A Đức Lý An (Adrian) hiện lên nụ cười khinh thường
:”Năm đó ta đi du lịch tham quan mỗi chòm sao ở trên Thiên Lộ, đã có
dừng lại ở chòm sao Đại Hùng nửa năm. Chòm sao Đại Hùng đã bừng bừng dã
tâm xâm lược, Yến Vĩnh Liệt chăm lo công việc trong nước mà bây giờ chòm sao Đại Hùng đã phát triển tới đỉnh cao rồi dường nhỉ chỉ cần tiến thêm 1 bước nữa là có thể mở rộng thêm ra bên ngoài sánh vai cùng với 12
cung Hoàng Đạo hoặc tối thiểu đứng đầu Xích Đạo thập điện. Nếu như bọn
họ muốn tiếp tục mở rộng bành trướng thế lực ra ngoài thì chỉ có 1 lựa
chọn duy nhất mà thôi.”
A Tú cùng Lưu Trung Quang hít vào 1 hơi thật sâu, 2 người nghe A Đức Lý
An (Adrian) nói xong đã hoàn toàn hiểu được ý tứ của lão sư.
Trong mắt A Đức Lý An (Adrian) lấp lánh hàn quang :”Hơn nữa, việc tiến
hành chiến tranh tranh đoạt tinh môn thảm liệt cũng làm cho ta thấy kỳ
quái về điều này. Tại sao lại xuất hiện nhiều cường giả như vậy chứ?
Thời gian cũng rất trùng hợp nữa, rất có khả năng là Quang Minh võ hội
đã cùng chòm sao Đại Hùng bắt tay cùng làm đồng minh.”
“Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?” Lưu Trung Quang hỏi 1 cách dứt khoát.
“Chờ! Chúng ta chỉ có thể chờ mà thôi!” A Đức Lý An (Adrian) cẩn thận phân tích :”Chúng ta chờ sự trợ giúp, chờ thời cơ tới.”
“Ý của lão sư là ..?” 2 mắt A Tú ánh lên vẻ tò mò.
“Lô tướng quân đã khống chế được tinh môn, hiện tại đang trên đường tới
đây giúp chúng ta.” A Đức Lý An (Adrian) giải thích thêm :”Nhiệm vụ của
chúng ta rất đơn giản, chính là cầm chân Yến Đồ ở lại đây.”
“Cầm chân Yến Đồ ở lại đây.?.” A Tú cùng Lưu Trung Quang giật mình hỏi lại.
“Không sai.!.” Trên mặt A Đức Lý An (Adrian) lộ ra vẻ tươi cười :” Hùng
Vương Yến Vĩnh Liệt là 1 người tính tình nóng như lửa, nếu như hắn biết
được Yến Đồ chết ở Tiên Nữ thành, nhất định hắn sẽ nổi điển lên mà chỉ
huy quân đội tấn công chòm sao Tiên Nữ.”
A Tú thì có chút lo lắng hỏi lại :”Làm như thế không phải là cho hắn 1 lí do để tấn công sao ?”
Trên mặt Lưu Trung Quang cũng lộ ra vẻ lo lắng:”Nếu binh đoàn Bạo Hùng
của chòm sao Đại Hùng tấn công chiếm đóng chòm sao Tiên như vậy quan
tiên phong của chúng có thể trực tiếp tấn công chòm sao Orion của chúng
ta sao .”
“Đúng thế.” A Đức Lý An (Adrian) gật đầu dứt khoát:”Nếu như là chòm sao
Tiên Nữ chỉ có chỉ có An Đức Lệ Na (Andrew Lina) cùng Cao Nguyên binh
đoàn thì làm như vậy không nghi ngờ gì là chúng tự đi tìm được chết,
nhưng mà bây giờ lại có thêm 1 cái biến số mới.”
“Lão sư đang nói biến số đó chính là Đường Thiên sao?” A Tú ngạc nhiên
:”Lẽ nào lão sư cho rằng bọn họ có thể chống lại được Bạo Hùng binh đoàn sao?”
“Các người không nên coi thường Đường Thiên.” A Đức Lý An (Adrian) lắc
đầu ngán ngẩm :”Nếu như nói Yến Vĩnh Liệt là 1 con gấu thì những người
trong nhóm Đường Thiên kia chính là 1 bầy sói. Yến Vĩnh Liệt nếu muốn
làm thịt đám Đường Thiên nhất định sẽ phải chịu tổn thất không nhỏ, lúc
đó chính là cơ hội của chúng ta.”
“Chúng ta có Lô Địch tướng quân.:” Tinh quang trong mắt A Đức Lý An
(Adrian) sáng bừng lên, 2 tay A Đức Lý An (Adrian) nắm chặt lại :”Sau
chiến thắng này của chúng ta, chòm sao Orion của chúng ta cũng không có
hậu hoạn nào lưu lại nữa.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT