Tâm tình Tề Sơn thật tốt, đại sự ở Tiên Nữ Tọa đã định. Tuy rằng hắn cũng
muốn có Tiên Nữ Hoàn, nhưng so với Tiên Nữ Tọa thì đương nhiên nó không
bằng. Không có Lan Đế cùng An Đức Lệ Na thì Khải Lâm sẽ danh chính ngôn
thuận làm tân chủ. Khải Lâm, Đại trưởng lão, Ba Phu, đây là tổ hợp hoàn
mỹ do hắn tạo, trong Tiên Nữ Tọa chưa có lực lượng nào bằng họ.
Nói thẳng thì chỉ cần không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ba người này
hoàn toàn có thể nắm giữ cục diện chính trị ở Tiên Nữ Tọa hơn 10 năm.
Tổ ba người là thứ hắn dựa vào để khống chế Tiên Nữ Tọa. Ba Phu tham tài háo sắc, Đại trưởng lão mưu cầu danh lợi quyền thế, Khải Lâm đã là vật
trong túi của hắn, trở thành một trong những nữ nhân của hắn. Ba người
kia đều có nhược điểm, nhưng nếu hợp tác lại có thể hỗ tương lẫn nhau.
Sở dĩ hắn bỏ sức nhiều như thế chính là vì giá trị Tiên Nữ Tọa. Giá trị
Tiên Nữ Tọa bị người đánh giá thấp, nhưng nó có thể giúp Tề Sơn trên
nhiều mặt, tiền tài là một mặt trong ấy. Tiên Nữ Tọa giàu có phồn vinh
sẽ thành túi tiền của hắn, bất cứ lúc nào tiền cũng là một trong những
lực lượng mạnh nhất.
Hơn nữa, hắn vừa nhận được tin, Sư Tử Tọa và Quang Minh Võ Hội đã khai chiến!
Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn vội vã rời đi, lòng hắn tràn đầy kích
động, trận chiến này một khi bắt đầu, giá trị chiến lược của Tiên Nữ Tọa cũng tăng vọt, địa vị của hắn ở võ hội cũng như thuyền lên theo nước.
“Không cần để lộ việc này.” Chợt hắn phân phó với đám người Trâu Ninh.
Tề Sơn đa mưu túc trí, tầm quan trọng của Tiên Nữ Tọa là không thể nghi ngờ, nhưng bây giờ không phải thời cơ tốt nhất để lộ ra. Đại chiến vừa
mới bắt đầu, trong võ hội rất nhiều trưởng lão hết sức khinh thị Sư Tử
Tọa, họ không chuẩn bị đầy đủ cho trận chiến gian nan này. Nếu bây giờ
đưa ra không chỉ không được cấp cao coi trọng mà còn dễ bị lộ tin tức.
Chỉ khi chiến cuộc lâm vào giằng co, quân cờ bí mật trên tay hắn lộ ra mới thể hiện tầm quan trọng.
Tề Sơn tin ngày ấy sẽ đến rất nhanh.
Quang Minh Võ Hội xưng bá ở Thiên Lộ quá lâu, cao tầng đa phần đều khinh địch. Trong mắt họ, Sư Tử Tọa vừa mới thành lập, căn cơ nông cạn, không có chiến tích nào. Trình độ phát triển ở Sư Tử Tọa còn rất thấp, không
chịu nổi tổn phí trong chiến tranh lâu dài, mà Quang Minh Võ Hội của cải nhiều đứng đầu cả Thiên Lộ. Chỉ cần chiến cuộc lâm vào giằng co, Sư Tử
Tọa sẽ bị hết gạo sạch đạn.
Đây là chuyện không ai phản bác được. Tề Sơn cũng vậy, nhưng hắn không
tin sẽ dễ dàng thế. Bởi vì đối phương là Sư Tử Vương Lôi Ngang.
Sư Tử Vương Lôi Ngang là vị vua hoàn toàn xứng đáng là vị vua có tài trí mưu lược nhất trong thời đại này, bất kỳ ai có hơi hiểu biết về Lôi
Ngang sẽ biết người đứng đầu chòm Sư Tử này đáng sợ tới mức nào.
Khá với chòm Bạch Dương đang xuống dốc, vị nam tử này tính tình cương
liệt mạnh mẽ, lấy lực một người làm binh đoàn Sư Tử Vương chấn kinh. Tuy hắn nhận Sư Tử Tọa truyền thừa nhưng không đi Sư Tử Tọa liền mà lại
bước chân trên con đường gian nan hơn. Hắn xuất lãnh Sư Tử Vương Binh
Đoàn dưới tình trạng không tiếp tế, ngang nhiên tiến vào chòm sao sao vô danh có năng lượng loạn lưu vô cùng nguy hiểm, cứng rắn tạo ra Sư Tử
Tọa hôm nay.
Chiến tích như vậy, ngàn năm nay chưa ai làm được.
Khi ở hoàng cung Sư Tâm không phát triển được nữa hắn lại đi chinh chiến bên ngoài. Qua 14 năm, chinh chiến ở một tinh cầu, rồi lại một tinh cầu mới dần thành Sư Tử Tọa hôm nay. Sau 14 thành lập hoàng cung Sư Tâm,
mới đón chủ nhân nó đến.
12 cung hoàng đạo, có vẫn lạc có hưng thịnh, nhưng không có nơi nào
không phải dựa trên căn cơ do đời trước để lại, chỉ có Sư Tử Tọa là hoàn toàn vứt bỏ truyền thống, lấy ý nguyện Lôi Ngang một lần nữa trở thành
chòm sao mới tinh.
Anh hùng như thế, được võ giả khắp thiên hạ ngưỡng mộ, vô số võ giả ở nơi hẻo lánh ùa tới đầu quân cho vị này.
Binh đoàn Sư Tử Vương không ngừng lớn mạnh, hôm nay trở thành 6 binh
đoàn của Sư Tử Tọa. Mỗi binh đoàn có một vị đoàn trưởng đều là cấp Thánh Vực. Nổi tiếng nhất Sư Tử Tọa có học viện võ tướng, đào tạo võ tướng
không ngừng cho họ.
Tuy Sư Tử Tọa mới thành lập, căn cơ còn kém, nhưng chính vì mới thành
lập nên từ trên xuống dưới có được dã tâm bừng bừng, luôn muốn khuếch
trương.
Quang Minh Võ Hội thì trái lại, xưng bá Thiên Lộ đã lâu, họ được gọi là
đã trãi qua thực chiến, nhưng so với một đám chui ra từ núi thây biển
lửa ở Sư Tử Tọa kia có chênh lệch rất lớn.
Chuyện đại sự như vậy, Tề Sơn cũng không có quyền phát ngôn, hắn chỉ còn cách câm miệng. Chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến, nghĩ đến Sư Tử
Tọa, tâm Tề Sơn nặng trịch; cũng may Tiên Nữ Tọa đã rơi và tay mình, rốt cuộc cũng có được một lá bài tốt.
Còn có Minh Nguyệt, đây là niềm vui ngoài ý muốn. Hắn cũng không che
giấu Minh Nguyệt, nàng là một người phụ nữ có dã tâm, cũng hơn xa những
người đàn bà khác về mặt tâm cơ và ý nghĩ người thời nay, đủ tố chất làm một ‘thượng vị giả’. Hắn có thể thấy ánh mắt thưởng thức mình trong
mắt nàng, hắn cũng không quấn quýt bên Minh Nguyệt.
Nữ nhân như Minh Nguyệt không phải tiểu cô nương dạng phong hoa tuyết
nguyệt, si mê quấn quýt cũng chả khiến nàng kính trọng. Chỉ có nam nhân
cường đại mới có thể chinh phục nàng.
Mãng phu như Diệp Lão Lục sao lọt nổi vào mắt nàng? Tề Sơn hơi đắc ý mỉm cười.
Đột nhiên, xa xa sau lưng sáng lên tia sáng chói mắt, quang mang thiêu
đốt mắt chiếu ra một vùng trời, đất làm nó trở nên trắng xóa như tuyết,
trắng tới nổi chẳng nhìn thấy cái gì hết. Nét mặt đáng tươi cười của Tề
Sơn cứng lại.
Khi quang mang tan hết, mọi người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn lại, trên mặt đều hiện vẻ kinh hãi.
Đó là. . . thành Tiên Nữ!
Không tốt!
Sắc mặt Tề Sơn đột biến, lòng trầm xuống, tớn tiếng ra lệnh: “Quay đầu!”
Mọi người như vừa ra khỏi mộng, cuống quýt chuyển hướng toa xe, dùng tốc độ cao nhất bay về thành Tiên Nữ. Không bao lâu sau Tề Sơn hét to: “Cẩn thận!”
Khí lãng kinh khủng mau chóng biến lớn trong mắt mọi người. Ầm, ầm,… khí lãng như cơn lốc quét qua.
Rầm~!
Toa xe như bị rơi vào trong gió lốc, quay cuồng như lá khô. Mọi người
trên xe như thấy trời đất lung lay, họ không dám ra ngoài, chỉ cố thôi
thúc chân lực bám trên xe.
Hô!
Nửa phút sau toa xe mới ngừng lại được, nhưng bọn trong lúc không hay
không biết mà đã bị đẩy đi vài dặm. Mọi người sợ hãi nhìn nhau, chỉ là
sóng xung kích đã mạnh vậy, thế vụ nổ kia còn lớn tới đâu?
Họ tưởng không ra, là cái kiểu nổ gì mới tạo thành lực xung kích cỡ hồi nãy.
"Sửng sốt làm gì? Trở về!" Tề Sơn gầm lên, mọi người mới tỉnh mộng, cuống quýt khởi động toa xe lần nữa.
Mặt Tề Sơn xanh mét, việc xảy ra rất ngoài ý muốn, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy!
Ai? Ai đã làm?
***
Nước Ám Hà lạnh thấu xương, Đường Thiên nhổ ngụm máu tươi trong miệng
ra, An Đức Lệ Na trong ngực đã hôn mê. Vụ nổ vừa rồi thật quá mạnh,
Đường Thiên cảm thấy cả thân mình như bị một đầu dã thú bị điên tông
phải, xương cốt cả người rã rời. An Đức Lệ Na tuy có Tiên Nữ Hoàn bảo
hộ, nhưng dù sao thực lực còn kém, nên đã bị chấn hôn mê luôn rồi.
Đường Thiên cũng thật không ngờ, sẽ dẫn tới vụ nổ mạnh như thế.
Nhớ đến những kẻ bên ngoài cửa kia, chỉ sợ đã bị nổ thành tro bụi, chẳng ai sống nổi trong trung tâm vụ nổ thế cả. Đường Thiên nghĩ kỹ cái về
cái suy nghĩ vừa rồi, hay là vẫn còn người sống? Nhưng không phải người
thường, phải là cấp Thánh Vực trở lên mới sống được.
Bị thương làm suy nghĩ của mình không được như bình thường. Với kết quả mình vừa nghĩ ra, Đường Thiên khá hài lòng.
Vụ nổ vừa rồi gần như đem cả phần cao tầng của Tiên Nữ Tọa xóa bỏ. Tiên
Nữ Tọa sẽ suy yếu trong thời gian dài đây! Có điều với An Đức Lệ Na thì
đây cũng là một cơ hội tuyệt hảo.
Tức là lực lượng ngăn cản nàng cũng bị yếu đi rất nhiều.
Phản đối của Tề Sơn không đáng sợ, nếu Tề Sơn trắng trợn nhằm vào An Đức Lệ na, chỉ khiến dân chúng phản cảm hơn, ngược lại An Đức Lệ Na thành
người được lợi. Chỉ có thế lực bản địa như đám đại trưởng lão, Khải lâm
(Karen), Ba Phu mới làm Tiên Nữ Tọa lâm vào nội chiến.
Đường Thiên buông lỏng tâm thần, bị thương ảnh hưởng khá lớn tới tâm tình mình.
Có thứ gì mềm mại chạm vào tay làm hắn không tự chủ bóp bóp.
An Đức Lệ Na trong lòng Đường Thiên, bàn tay hắn vừa vặn đặt trên mông nàng, ôh! Cảm giác cũng được!
‘Tên kia’ thích Thượng Quan Thiên Huệ hơn, nếu không phải ‘hắn’ thích ả
kia, vừa thông minh, vừa mạnh,… được rồi, còn cả cảm tình thanh mai trúc mã nữa chứ; hắn cảm thấy mình không hiểu nổi. Hắn không hiểu rõ tình về tình yêu lắm, ví như giai nhân đang trong ngực, hắn thấy đẹp, nếu đúng
thời hắn cũng có thể hưởng thụ, có điều bây giờ thì... hắn không có cái
tâm tình ấy.
Hắn tùy tiện vừa mân mê cái mông đẹp, đầu óc vẫn suy nghĩ rành rẽ.
Vụ nổ làm hắn phải thay đổi kế hoạch lúc trước, lúc này binh đoàn Cao
Nguyên trong tay Tháp Đốn đã trở thành lực lượng mạnh nhất trên Tiên Nữ
Tọa, lại thêm Tiên Nữ Hoàn của An Đức Lệ Na; dù là trên danh nghĩa hay
về mặt lực lượng đều đủ mạnh mẽ làm chủ tinh tọa.
Hiện tại mấu chốt của vấn đề là Tháp Đốn. Trừ phụ thân An Đức Lệ Na và
binh đoàn Cao Nguyên, hắn hoàn toàn không biết gì về Tháp Đốn.
Giai nhân trong ngực đã tỉnh, Đường Thiên biết nàng giả hôn mê. Nhưng
hắn không thèm để ý, tinh thần hắn đều đặt vào kế hoạch đang hình thành
trong đầu. Tròng mắt hắn chỉ có trong sáng và quang mang băng lãnh, cho
người ta cảm giác rằng ánh mắt ấy còn lạnh hơn cả dòng sông kia.
Đường Thiên liếm liếm môi, 15 ngày vẫn còn quá ít; mình không thể tạo ảnh hưởng nhiều.
Nước Ám Hà chảy hơi xiết, Đường Thiên buông lỏng thân thể để mặc dòng nước đưa đi.
Bỗng dưng khúc sông trước mặt sáng hơn chỗ khác nhiều. Mạch suy nghĩ của Đường Thiên bị cắt đứt, hắn ngưng bàn tay lại (ặc, thì ra nãy giờ cái
bàn tay này vẫn…) hắn ngẩng đầu, con ngươi băng lãnh xuyên qua mặt sông
nhìn lên bầu trời.
Ra tới bên ngoài rồi; hắn nheo mắt, ôm An Đức Lệ Na từ từ nổi lên.
Trong bóng đêm, thành Tiên Nữ hỗn loạn ầm ĩ, mặt Tiên Nữ Hồ chậm rãi hiện lên một bóng đen.
Bỗng Đường Thiên phát giác một ánh mắt nhìn mình, hắn lập tức quay sang, hàn quang trong mắt lóe lên một cái.
Trên bờ, một bóng người trăng trắng xinh đẹp đang ở xa xa nhìn lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT