Lăng Húc ngồi
trên Hỏa Liệt điểu.Hỏa Liệt điểu được tu sửa lại tốc độ càng nhanh, càng thêm linh hoạt. Kỹ thuật chế tạo của Tái Lôi bây giờ so với trước đây
có thể nói là thoát thai hoán cốt, cơ quan thú như Hỏa Liệt điểu không
là gì với nàng nữa.Gió thổi vào mặt thoải mái, nâng ngân thương, Lăng
Húc thích ý, hưởng thụ ánh mắt ngưởng mộ của mọi người.Trong bao nhiêu
người, chỉ một mình gã có tọa kỵ.
“Mục tiêu của chúng ta là Manh
Huyền lão nhân.Lão và phụ tá có thực lực rất mạnh, chúng ta chỉ cần cuốn lấy bọn họ là được.” Binh hữu khí vô lực giảng giải phương án chiến
đấu.Đường Thiên xuất ra chủ ý, còn thực hiện, chiến thuật cụ thể cần
phải nhờ người chuyên nghiệp hơn.Binh vẫn còn chưa hồi phục sau cú đập
ngày hôm qua.
“Theo ý ta, bốn người Tạ Thanh, Hạc, Duẫn Thiên và
Hồ Hưng là nhữngngười am hiểu phòng thủ, nên nhiệm vụ của các ngươi là
cuốn lấy hai người kia trong vòng mười phút.”
Nói đến lĩnh vực chuyên môn, tinh thần Binh phấn chấn.Duẫn Thiên và Hồ Hưng là người do Ngũ Quang mang tới.
Tạ Thanh khẽ gật đầu, gã mới lĩnh ngộ thủ tâm kiếm minh, lực phòng thủ rất mạnh.
Hạc bỗng nói: “Để ta với Tạ Thanh đối phó Manh Huyền lão nhân cho.”
Duẫn Thiên và Hồ Hưng thở phào nhẹ nhõm.Manh Huyền lão nhân có têntrên Thiên Lộ bảng, người có tên như cây có bóng, hai người cũng có chút úy kị.
Hạc đã chủ động nhận lấy mục tiêu lợi hại này, hai người vội nói: “Vậy
tên phụ tá giao cho chúng ta.”
Tạ Thanh hơi kinh ngạc nhìn Hạc. Hạc vẫn rất bình tĩnh.
Binh cũng kinh ngạc nhìn Hạc, có điều thực lực của Hạc gã cũng không rõ
lắm.Nếu Hạc đã nói vậy, vậy chắc chắn đã nắm chắc vài phần nên gã cũng
thôi, tiếp tục giao nhiệm vụ.
“Còn ta, Lăng Húc, Đường Thiên, Ngũ
Quang, Xa Bảo, Cận Hạ, sáu người có tốc độ nhanh, đi giết Thạch Sa thú
vương. Trong đó, ta, Lăng Húc,Đường Thiên, Ngũ Quang tự mình hành động,
Xa Bảo và Cận Hạ đi chung với nhau. Quan trọng nhất là phải nhanh!
Giết Thạch Sa thú vương càng nhanh càng tốt!”
Ngũ Quang vỗ ngực cam đoan: “Yên tâm! Thạch Sa thú vương là cái quái gì, một đao ta cho nó rơi đầu!”
Xa Bảo và Cận Hạ không nói gì, Binh để họ ở chung một tổ, hiển nhiên cho
rằng thực lực họ không đủ. Hai người đều là người từng trải nênkhông nói gì, chỉ thầm tích tụ sức lực.
Dọc đường bọn họ nghe Ngũ Quang nói người thuê lần này rất bạo tay.Bây giờ nhìn thấy quả nhiên danh bất hư
truyền, chưa đánh đấm gì mà đã có trong tay hai trăm năm mươi vạn tinh
tệ!
Người ta đã ra tay rộng rãi như vậy, nên ai nấy trong lòng đều nghĩ đương nhiên phải biểu hiện cho thật tốt.
Không lâu sau, âm thanh rầm rập từ phía trước truyền đến.
Phía xa cát bụi tung bay mù trời, thanh thế rất dữ dội. Mấy tên võ giảThiên
Lộ sắc mặt trở nên nghiêm túc, tuy đã nghe Binh nói qua nhưng tận mắt
nhìn thấy vẫn bị chấn động trong lòng. Chỉ có Ngũ Quang, bộ dáng vẫn
tươi cười ra vẻ không có gì, nhưng ánh mắt đã đỏ lên như dã thú thèm
máu, chỉ chờ ra tay.
Bọn Đường Thiên trước đây đã gặp qua nên ai nấy vẫn bình tĩnh như thường.
“Mọi người chuẩn bị sẵn sàng!” Binh tiếp nhận quyền chỉ huy.
Không thể không nói, cử chỉ lời nói của Binh vô cùng chuyên nghiệp làm cho
mọi người hết lòng tin phục.Mấy người Duẫn Thiên, Hồ Hưng đã sớm chú ý
tới Binh, vì Binh quá sức chuyên nghiệp. Thông thường, võ giả đều là đơn đả độc đấu, đến những dong binh đoàn trứ danh kia tối đa cũng chỉ biết
phối hợp phạm vi nhỏ mà thôi. Vậy mà trong ngôn từ của Binh lại có phong phạm vô cùng hiếm thấy của một binh đoàn chuyên chiến đấu, điều này làm họ rất nghi ngờ và khó hiểu.
Các bậc thầy về chiến thuật vĩnh
viễn chỉ có trong các binh đoàn,còn loại tổ chức rời rạc như dong binh
đoàn thì nhiều nhất chỉ có thể xuất ra vài nhân tài chiến thuật phối hợp phạm vi nhỏ mà thôi.Cơ quan võ giả thần bí này vậy mà lại có chút
chuyên nghiệp, khiến mọi người đều chú ý.
Tuy không ai đoán ra
được lai lịch của Binh nhưng không ai nghi ngờ gì, chỉ sự chuyên nghiệp
của hắn cũng đủ khiến mọi người tin phục.
Nói xong kế hoạch tác
chiến, Binh ngậm miệng, ánh mắt hướng về Đường Thiên.Đột nhiên gã có một loại ảo giác, giống như năm đó gã cũng thế này, mắt hướng về đội
trưởng, chờ đợi đội trưởng hạ lệnh tấn công.
Hay là tại hôm qua
mình mệt quá...Binh lắc đầu, tự cười nhạo, sao có thể sinh ra ảo giác
như thế, đội trưởng là một anh hùng đến cỡ nào!
Ánh mắt mọi người đều nhìn Đường Thiên.
Đường Thiên mang trang bị, đeo Liêm Huyết Miêu nhận, tay trái cầm Huyết Xung
thuẫn. Dưới ánh nắng, trang bị bạch ngân sáng chói mắt, miêu nhận đỏ sậm chấn nhiếp lòng người, Huyết Xung thuẫn bên tay trái tỏa ra huyết quang nhè nhẹ.
Đường Thiên không biết suy nghĩ trong lòng Binh, chỉ
nhìn đại quân Thạch Sa thú dày đặc chi chít trước mắt như đang nhìn một
đại dươngtinh tệ mênh mông!
Thật nhiều... thật nhiều tiền!
Đường Thiên đỏ mắt, giơ cao Huyết Xung thuẫn, gầm to: “Xông lên!”
Chiến ý Lăng Húc đã sớm cháy bỏng, con ngươi màu vỏ quýt bừng bừng như lửa,
nghe thấy tiếng hét của Đường Thiên, nhiệt huyết xông thẳng lên trán,
giơ cao ngân thương, rống theo: “Xông lên!”
Mọi người đồng thanh gầm lên rung trời: “Xông lên!”Âm thanh rít lên như sấm, chấn động khắp nơi!
Thanh thế đại quân mười vạn Thạch Sa thú cũng bị tiếng gầm của đám gia hỏa này đè xuống. ******
“Xông lên!”
Tiếng rống như sấm nổ, dư âm cuồn cuộn.
Manh Huyền lão nhân thần sắc tập trung: “Không tốt! một, hai, ba...”Khuôn
mặt trước giờ vẫn luôn trấn định lộ ra vẻ kinh sợ: “Sao nhiều cao thủ
như vậy?”
Thiếu nữ áo đen kinh ngạc ngây người, nàng như rơi xuống hầm băng, tay chân lạnh toát. Tuy chỉ nhìn từ xa nhưng cũng đủ thấy
những thân ảnh đang xông tới đây, ai cũng thân thủ bất phàm.
Võ giả Thiên Lộ!
Người nào cũng là võ giả Thiên Lộ!
Sao có thể... sao có thể...Những người này, như một thanh đao sắc bén, thẳng tắp chém vào đàn Thạch Sa thú.
Cũng may Thạch Sa thú cũng đủ nhiều...
Thiếu nữ áo đen hơi an tâm, đàn Thạch Sa thú đông nghịt khiến nàng thấy an
toàn. Mười vạn Thạch Sa thú, dù cho đối phương đều là võ giả Thiên Lộ
thì dù muốn giết hết cũng phải mất nhiều thời gian!
Nàng không nhìn thấy ngón tay khô gầy đang vuốt ve hồ cung của Manh Huyền lão nhân khẽ run run. *****Hạ Vũ thần sắc biến đổi, một hồi mới khôi phục bình thường, khẽ nói:
“Quách huynh, đối phương người đông thế mạnh, không địch lại được.”
Quách Đông mặt tái mét, chỉ có mấy ngày mà đối phương lại có thêm năm võ giả
Thiên Lộ. Tuy không có tên trên Thiên Lộ bảng, nhưng năm võ giả Thiên
Lộ, bản thân cũng đã là một lực lượng cường đại rồi. Lấy thực lực của gã muốn đối phó một võ giả Thiên Lộ bình thường không vấn đề gì. Nhưng nếu tăng thành hai người thì muốn thắng cũng không dễ, nếu thành ba người
hắn sẽ phải rơi vào thế hạ phong.
Thế mà đối phương lại có thêm
tới năm tên!Lại còn Đường Thiên, Lăng Húc, cơ quan võ giả thần bí, Tạ
Thanh, tên nam tử áo đen đột nhiên xuất hiện trên chiến trường lần trước nữa...
Quách Đông cắn chặt răng, mạnh đến nỗi muốn nát môi, đáng chết!
Gã nghe ra được, Hạ Vũ đã có ý muốn rút lui.
Phản ứng của Hạ Vũ, Quách Đông rất hiểu. Năm võ giả Thiên Lộ, không chỉ đơn
thuần là tăng năm người, mà còn có nghĩa hậu phương đối phương rất mạnh, có thể điều động lực lượng rất lớn.
Thoáng cái lôi ra năm tên võ giả Thiên Lộ, ra tay mạnh như vậy, đủ làmngười ta sinh lòng sợ hãi.
Bỗng nhiên, trong đàn Thạch Sa thú vang lên tiếng quát đầy sát ý: “Giết!”
Một ánh đao rực lên, như từ trên trời giáng xuống, ầm ầm chém vào đàn Thạch Sa thú.
Dù cách rất xa, nhưng Quách Đông vẫn có thể cảm thụ được uy lực một đao kinh khủng đó, lòng hoảng sợ, tên này là ai?
“Thiên Thác Đao, là Thiên Thác Đao Ngũ Quang!”Hạ Vũ thì thào, trongmắt chỉ thấy ánh đao vạn trượng ấy.
“Thiên Thác Đao!”Quách Đông nghe thấy, lại biến sắc.
Chỉ cần là người biết danh sách dự khuyết của Thiên Lộ bảng thì nhất định
biết đến cái tên Thiên Thác Đao Ngũ Quang này.Nếu là một ứng cử viên dự
khuyết Thiên Lộ bảng thông thường đối chiến với gã, vậy chắc chắn sẽ
chết rất thảm.Thiên Thác Đao Ngũ Quang còn có một biệt hiệu khác là “dự
khuyết đệ nhất nhân”.
Gã từng lọt vào Thiên Lộ bảng, nhưng vì bất
mãn thứ tự bài danh của mình nên cự tuyệt vị trí ấy, còn mắng nhiếc Tiên Võ.Từ đó gã không được xếp tên trên Thiên Lộ bảng nữa, nhưng Tiên Võ vì thể diện, nên vẫn cho tên gã vào danh sách dự khuyết. Có thực lực cường giả Thiên Lộ bảng nên khi vào danh sách dự khuyết, gã đương nhiên đứng
đầu.
Thực lực của gã vượt xa những kẻ dự khuyết khác, vì vậy được gọi là “dự khuyết đệ nhất nhân”.
Tên này kiệt ngạo bất tuân, tính khí táo bạo, đôi khi càn quấy nên rước lấy rất nhiều phiền phức.Ngay trong Quang Minh võ hội, số người gã đắc tội
cũng nhiều như lông trâu.Có điều thực lực của gã cũng kinh khủng không
kém gì tính khí gã cả.
Vì vậy nghe tới tên gã, tâm tình hai người rất bất an.
“Tên ôn thần này chúng ta không trêu vào được.”Hạ Vũ cười khổ.
Không phải hắn coi nhẹ mình, nếu đơn đả độc đấu, cho dù đối phương là Ngũ
Quang, Hạ Vũ cũng không e ngại.Nhưng đối phương lại đang chiếm ưu thế
tuyệt đối về số lượng. Phiền hà hơn là Ngũ Quang lại là người của Quang
Minh võ hội.
Đó là hang ổ của bọn người điên, chỉ có nơi cũng toàn kẻ điên Hắc Hồnmới đối phó nổi.
Quang Minh võ hội như thế nào ai cũng biết cả.
Sắc mặt Quách Đông càng kém, nhìn thực lực đối phương mà trong lòng tuyệt vọng.
Nhưng không phải tiểu Vũ chính là bị bọn họ đả thương hay sao?Nghĩ đến cảnh
tiểu Vũ sau này cả người mọc đầy lông chim như Hạ Vũ, lòng hắn rất đau.
Hắn ngẩng đầu: “Hạ huynh khiếp sợ?”Hạ Vũ bị đôi mắt đỏ rực của Quách Đông
làm giật mình, lập tức lắc đầu: “Bọn họ mạnh quá, chúng ta không có phần thắng nào. Mạnh như vậy Ô Nha tọa không ai ngăn cản nổi.”
Hai tay Quách Đông nắm chặt, cả người run rẩy.
Hạ Vũ khẽ cau mày, cảm thấy Quách Đông như bị nhập ma, đối phương mạnh như thế mà Quách Đông cũng không chịu từ bỏ ý định.
Ô Nha tọa chỉ là một ngôi sao nhỏ, thuộc loại bét trong bốn mươi hai ngôi sao của chòm Nam Thiên.Cường giả Ô Nha tọa ít đến đáng thương vì nơi
này quá hoang vu cằn cỗi.Bọn họ đã thuộc lớp cường giả đứng đầu của Ô
Nha tọa, nhưng ra ngoài Thiên Lộ thì vẫn chẳng bằng ai.
Nghĩ thế, Hạ Vũ lắc đầu, không thể hồ đồ làm theo Quách Đông được.
Kẻ làm được thế này đáng được người người kính nể!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT