Hừm...Hừ...Thật bực mình...Bực mình quá!!! Cái tên biến
thái kia từ tuần trước ngày nào cũng đến lớp tôi,lại còn không biết từ
đâu kiếm ra được số điện thoại của tôi,báo hại tôi không ngày nào yên
ổn. Buổi sáng thì phải nghe những tiếng xì xào chỉ trỏ,đến tối thì hết
bị gọi điện lại nhắn tin,làm tôi phải tắt máy... Lại thêm cả bà lớp
trưởng nhiều chuyện "hảo tâm" thích lo chuyện bao đồng , thông qua mạng
lưới "4 số 8" ( vì chỉ một số thì không đủ ) đi "thu thập tin tức" về
hắn. Dù tôi đã hét hàng trăm lần là tôi không muốn nghe mà bà 8 đó vẫn
không tha, cứ lảm nhảm bên tai tôi,nào là thành tích học tập tốt, thể
thao: xuất sắc ( Hắn từng có mặt trong đội tuyển bóng rổ trường,đi thi
giải sinh viên toàn quốc đạt giải nhất.),rồi là nhà giàu ( Bố hắn là chủ tịch tập đoàn Trường Thiên. Hừ. Bố hắn chứ đâu phải hắn!) ,đẹp trai (
Cái này thì tôi không biết,vì có bao giờ để ý kĩ hắn đâu.). Riêng bộ sưu tập bạn gái của hắn,mỗi tuần một cô ( Mà hình như vẫn kém tôi trong
thời kì "khủng hoảng" - 3 tháng 13 anh,chỉ khác là tôi thì để "bị
đá",còn hắn thì đá người khác.) Ngoài ra Thu Hà còn "tốt bụng" nhắc nhở
thêm,số người muốn làm bạn gái hắn ( chỉ tính riêng trong trường ĐH Mĩ
thuật K ) có thể xếp từ đầu cầu đến chân cầu Chương Dương. Hừm, nhảm nhí thật. Rõ ràng là chẳng liên quan. Mà thậm chí, càng nghe nhiều thì chỉ
càng làm tăng thêm ác cảm của tôi đối với hắn thôi.
****
_Hoài Thu !
Tôi sa sầm mặt.
_Anh không có việc gì làm à? Sao suốt ngày cứ đến "ám" tôi thế? - Chẳng lẽ học năm cuối rảnh rỗi vậy sao?
_Em thường gọi những người theo đuổi mình là "ám" à?
Haizz...Tôi thở dài bất lực. Đúng là chặt không đứt, mà dứt cũng không ra mà...
_Rốt cuộc là tại sao? Tôi với anh cùng lắm cũng chỉ gặp nhau có mấy lần. Chẳng lẽ với ai anh cũng dễ dãi vậy à?
_Không phải,em là đặc biệt nhất. Anh với em là vừa gặp đã yêu.
Sặc. Hoàn hảo là từ sáng đến giờ tôi chưa có ăn gì,nếu không chắc ói hết ra luôn. Hắn ta, chỉ có thể dùng một từ duy nhất để hình dung: quái
vật.
_Hình như lần đầu gặp anh có cợt nhả thế này đâu. - Hừ,đóng kịch giỏi
thật. Nếu mà biết trước thế này thì tôi đã vứt ngay cái khăn vô sọt rác
rồi.
_Vậy...Em thích anh lúc đó hay anh bây giờ?
_Cả hai !!! Tôi đều ghét. - Tôi trả lời luôn,không cần suy nghĩ.
_Vậy em muốn anh trở thành như thế nào?
_Giống cậu ấy. - Lại không cần suy nghĩ,tôi trả lời luôn. Thậm chí không thèm tính đến hậu quả...Mà khoan!... Oái! Hậu quả!?...Tôi vừa nói cái
gì?
Quả nhiên, nét cười cợt trên mặt anh ta biến mất,thay vào đó là sắc mặt cực kì khó coi.
_Không...coi...coi như tôi chưa nói gì... Anh cứ là anh là được
rồi!...Đúng đó,cứ là anh là tốt nhất...ha ha...- Tôi lại nói nhảm gì thế này? Thật muốn đập đầu vào tường quá ! Tại sao tôi cứ liên tục làm tổn
thương người khác mãi thế?
Đột nhiên, anh ta xoa đầu tôi. Tôi chợt khựng lại,ngây ngốc nhìn. Từ trước đến giờ...hành động này...chỉ có mình cậu ấy...
_Không sao...Anh có thể chờ. Rồi sẽ có ngày,anh sẽ làm em thích chính anh,không phải ai khác.
Tôi vẫn là,ngây ngốc cùng thẫn thờ...
_Nhưng ít nhất,anh sẽ không làm em khóc.
Tôi lại giật mình,chấn động lần thứ hai. Anh ta...Chẳng lẽ anh ta biết !? Không! Không thể nào!
Nhưng nhìn nụ cười dịu dàng kia...Liệu có phải anh ta thật lòng không?
Không nên. Thích tôi,chỉ có đau khổ. Tốt nhất nên đẩy anh ta ra ngay từ
bây giờ.
Tôi quay người lại,nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt anh ta. Đôi mắt màu nâu thật đẹp.
_Xin lỗi,tôi thực sự không thể đáp lại tình cảm của anh. Tôi đã thích người khác rồi. - Cho dù tôi và người đó là không thể...
_Không sao. Có đối thủ thì mới thú vị chứ! - Hắn lại cười.
Mí mắt tôi giật giật. Cái tên này...Tức chết mà! Chắc vừa nãy tôi bị
"não" nên mới cho rằng hắn ta thật lòng. Hừ. Mặc kệ hắn đi. Có lẽ đối
với hắn, việc theo "ám" tôi chỉ như một trò chơi chinh phục để chứng tỏ
sức cuốn hút của bản thân mà thôi. Cũng may. Dù gì một thời gian nữa nếu biết không có kết quả,chắc hắn sẽ từ bỏ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT