10 Năm sau : Cô 14 tuổi Anh 25 tuổi

Anh càng ngày càng lạnh lùng ít nói,bây giờ Anh là Tổng Giám Đốc Công ty của ba Anh.Một người đàn Ông trưởng thành giỏi giang ,tuấn tú,Còn Cô một Cô gái xinh đẹp đáng yêu vẫn giữ

được nét dễ thương hồi nào,nhưng càng ngày Cô càng nghịch ngợm hàng ngày đều đến Công ty Anh giở trò quậy phá , làm công ty Anh náo loạn cả lên ,Nhưng Anh đều bao che cho Cô .

-Em ngồi yên ngay cho Anh: Anh ra lệnh cho Cô ,nhưng trong lời nói không kém phần dịu dàng

Cô bây giờ đang mặc chiếc váy màu xanh nhạt ,hai tay để lên đùi sợ hãi không dám ho he nửa lời với Anh .

Anh bỏ chiếc áo vest treo lên ghế ngồi.

-Anh Tiểu Minh,Em phải ngồi đây đến lúc nào đây: Cô chán nản nói với Anh,Anh lật tài liệu công ty ,liếc qua Cô

-Ngồi đến lúc nào ,biết lỗi của mình mới thôi: Anh nghiêm nghị nói

-Em làm sai gì chứ : Cô chu cái môi hồng hồng nhỏ xinh lên cãi

-Em còn cãi sao:

-làm gì có: Cô phũ phàng chối bỏ câu nói lúc nãy nhanh chóng

Anh quay lại nhìn Cô ,sao Anh có thể yêu một Cô gái như này chứ

-Em càng ngày càng không ra sao rồi: Anh lắc đầu chán nản nói

Cô nghe thấy Anh nói chán nản Cô ,Cô ấm ức sao tim mình như bị khoét một mảng sâu vậy ,Cô đứng dậy

-Anh chán em rồi sao,được từ bây giờ em sẽ không đến công ty làm phiền Anh nữa ,và không bao giờ gặp Anh nữa đâu: Cô thẳng thắn nói đứng dậy phi ra cửa bỏ đi

Anh chỉ ở đó lắc đầu ngồi xuống ghế suy nghĩ>

Cô đi ra công ty Anh đi thẳng về nhà .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play