- Chị Tuyết Cơ, em đang định điện thoại cho chị...

Bắt máy điện thoại, Long Vũ lời còn chưa nói hết, cũng đã bị Tuyết Cơ cắt đứt:

- Tiểu Vũ, em hiện tại ở đâu? Lập tức đuổi tới âm sơn... Đã xảy ra chuyện...

- Xảy ra chuyện gì?

Long Vũ từ trong loa cảm nhận được sự lo lắng Tuyết Cơ. Tựa hồ như là rất lo lắng. Trong trí nhớ của hắn, Tuyết Cơ hình như chưa bao giờ có trạng thái như vậy.

- Không nên hỏi , em lập tức đuổi tới âm sơn...

Tuyết Cơ nói xong câu đó, lập tức tực cúp điện thoại. Long Vũ thu hồi điện thoại, trong lòng nổi lên một cảm giác xấu. Âm sơn ở phía bắc thành phố Thiên Hải, ánh sáng mặt trời không chiếu được xuống đến mặt đất. Ngọn núi âm u, ẩm ướt, bị một tầng thực vật thật dày bao trùm lấy, hiếm thấy dấu chân người. Từng có một đoạn thời gian, truyền thuyết trong âm sơn, có chuyện ma quái, liên tiếp xảy ra vài vụ án mạng tại đây. Từ lần đó trở đi, chính quyền thành phố Thiên Hải đã giải quyết bằng cách cấm không cho ai lên núi.

Long Vũ ra khỏi cửa bắt taxi, nhưng nghe nói phải đi âm sơn, lái xe chỉ lắc đầu cự tuyệt. Chỗ kia luôn luôn âm u, coi như có cho một núi vàng, một núi bạc trắng cũng không ai dám đi.( Biên: Cho ta 1 củ ta lái tới đó liền , mềnh không ngờ bọn khựa lại sợ chết đến như vậy )

Liên tiếp gặp được ba người, họ đều cự tuyệt, Long Vũ đành phải nhờ xe đi vào vùng ngoại ô, rồi tự đi bộ đến đó.

Đương nhiên, hắn đi bộ nhưng tốc độ lại không phải người bình thường có khả năng so sánh. Long Vũ hiện tại tu vi đạo lực, nếu là toàn lực chạy trốn, hoàn toàn có thể theo kịp được với ô tô.

Khoảng cách âm sơn với nội thành thành phố Thiên Hải là 150km, Long Vũ chuyên chọn đường nhõ mà chạy như điên, khoảng một giờ thì đến chân núi âm sơn.

Ngày bình thường tìm một vết chân ở đây mờ mắt cũng ko có. Nhưng ngày hôm nay lại đậu đầy các loại xe: xe cảnh sát, xe quân sự,… Vào đèo một chút thậm chí còn có cả giới tuyến, nhiều đội vũ trang súng vác vai, đạn lên nòng canh gác, bảo hộ xung quanh.

Mắt thấy cảnh này, Long Vũ âm thầm suy nghĩ, xem ra thật sự là xảy ra chuyện lớn.

Long Vũ vừa vào âm sơn, La Lâm cũng bắt đầu thu thập dữ liệu âm sơn, cùng với tin tức chung quanh âm sơn .

- Chủ nhân, tôi kiểm tra đo lường phát hiện hơi thở ma thú Huyền Cảnh ... Có người ở đây đã dùng một loại phương thức Tế Tự tà ác, mở ra thông đạo huyền cảnh.

Long Vũ nghe vậy. Ngã xuống đất (DG: dập mặt) hít một hơi. Ai ya. Có người muốn đem ma thú Huyền Cảnh phóng thích ra ngoài.

Đối với thế giới thật mà nói, đây đúng là một tai nạn hủy diệt.

Tâm vừa động, Long Vũ đã vội vàng dùng tinh thần dặn dò:

- Rowling. Chế tạo điện tử hướng dẫn. Tiếp tục thu thập tin tức...

Sau đó, Long Vũ vội vàng chạy đi, chuẩn bị bên trong.

- Chạy nhanh khỏi đây đi, nơi này nguy hiểm...

Người phụ trách ở đây đem Long Vũ ngăn lại, bảo hắn nhanh chóng rời khỏi.

Long Vũ vội vàng giải thích:

- Tôi tới để hỗ trợ...

- Chờ chút.

Một người mặc quân phục quan quân thượng uý đã đi tới, giương mắt đánh giá Long Vũ vài lần, hỏi:

Cậu tới hỗ trợ cái gì?

Long Vũ nhìn quân hàm của người này thì đây hẳn là người phụ trách nơi này, vội vàng nghiêm mặt nói:

- Đồng chí, âm sơn sắp có ma thú xuất hiện, tôi phải ngăn cản chúng…

- Nói hưu nói vượn...

Quan quân là một người theo chủ nghĩa duy vật, cho tới bây giờ cũng không tin có quỷ thần. Hôm nay hắn theo mệnh tiến đến khuyên giải, cấp trên yêu cầu nhất định phải canh phòng nghiêm ngặt tất cả mọi người tiến vào.

- Nhóc con, nghe điện thoại..

Hắn đang muốn giải thích thì nghe tiếng chuông điện thoại vang lên.

- Chị Tuyết Cừu, em đã tới. Nhưng người canh gác bên ngoài không cho em đi vào.

Long Vũ vội vàng thông báo tình cảnh của chính mình.

Trong loa truyền đến thanh âm tức giận của Tuyết Cơ:

- Cho cậu ta vào đi... Cậu ta tên là Long Vũ, là trợ thủ của tôi.

Đồng chí thượng uý hình như nghe ra thanh âm của Tuyết Cơ, vội vàng hướng về phía Long Vũ cúi chào:

- Cậu chính là Long tiên sinh à, ta là phó đội trưởng trung đội thuộc trung đoàn số hai Thiên Hải … Đặc biệt ở đây đợi cậu đến.

- Phó đội trưởng, bây giờ không phải là lúc khách khí, phiền anh nhường đường, tôi phải được mau chóng đi vào...

Long Vũ đã được La Lâm thông báo, hơi thơi của ma thú Huyền Cảnh càng ngày càng đậm.

Nói cách khác thông đạo Huyền Cảnh sắp được mở ra.

Nhìn thấy Long Vũ chạy nhanh vào, phó đội trưởng ngầm cười khổ, không ngờ trung đoàn trưởng dặn mình chờ đợi Long tiên sinh lại chính là một cậu nhóc choai choai.

Thật sự nhìn người không nên nhìn qua tướng mạo. Haiz

…………………………………………� �…………………………..

…………………………………………� �……………………………..

- Chủ nhân, hướng dẫn điện tử hoàn thành…

Tiến vào bên trong, trên màn ảnh La Lâm lập tức xuất hiện bản đồ hướng dẫn điện tử.

Theo đó, Long Vũ mau chóng đi tới phía trước, sau mười phút đồng hồ còn cách khoảng năm mươi thước.

Đứng ở chỗ này, Long Vũ thậm chí có thể nghe được âm thanh đánh nhau . Ngay sau đó, nhìn xuyên qua khe hở của rừng cây âm u, hắn có thể nhìn thấy vài bóng người đang đánh nhau cùng một chỗ. Trong đó có một bóng người tuyệt đẹp, rõ ràng chính là Chị Tuyết Cơ xinh đẹp của hắn.

- La Lâm, phân tích cụ thể tọa độ vị trí...

Long Vũ dặn dò, lập tức khẽ quát một tiếng, nắm chặt thiên sư pháp kiếm hướng tới.

Đi đến gần đó, hắn mới phát hiện Tuyết Cơ cùng một người đàn ông đen thui, bộ mặt dữ tợn, hai mắt màu đỏ gớm ghiếc đang đối chiến. Quái nhân kia bàn tay trần, quanh thân tỏa ra một cỗ Huyền khí màu đen, bên này tính cả Tuyết Cơ tổng cộng là sáu người nhưng không cách nào thương tổn hắn, thật sự là quỷ dị.

- Kiến hút máu ký sinh…

La Lâm đã thu thập xong tin tức rồi trải qua phán đoán phân tích đã cho ra đáp án.

Long Vũ khẽ nhíu mày:

- Không phải nó đang ký sinh trên người Nạp Lan Thục Thanh sao?

- Chủ nhân, nơi này có mười con kiến.

Lời nói của La Lâm làm cho Long Vũ lại chấn động:

- Căn cứ theo đo lường tính toán sơ bộ của tôi, phỏng chừng đây là kiến hút máu được sinh sản đời thứ hai.

Ai ya, kiến sau khi kí sinh trên thân thể nam nhân lại còn có thể sinh sản ra kiến hút máu đời thứ hai, thế giới này thật sự là rất điên cuồng.

Không kịp nghĩ nữa, Long Vũ đã hướng tới gia nhập vào bên trong đám người. Quái nhân kia kêu lên một tiếng, tựa hồ cảm ứng được sự tồn tại của Long Vũ, lúc này lại đánh đến chỗ hắn một phát.

Long Vũ thầm kêu xui xẻo, vội vàng lui về phía sau, lại không nghĩ quái nhân kia giống như là điên vậy, lại lập tức hướng tới hắn truy kích.

- Là kiến hút máu khống chế nó…

La Lâm nhắc nhở một câu.

Long Vũ vội vàng lên tiếng:

- Chị Tuyết Cơ, là kiến hút máu khống chế hắn, ở xung quanh đây chúng đang tiến hành nghi thức Tế Tự, mau nghĩ cách…

Ngay lúc đó, quái nhân kia lại phun từ trong miệng một thứ chất lỏng màu hồng nhạt tanh hôi hướng về phía Long Vũ. Không thể lui lại, Long Vũ đành phải mạnh mẽ cầm thiên sư pháp kiếm thi triển Phá Ma phóng ra Thần Long nghênh chiến.

- Grào.. Grừm…

Theo vài tiếng phát ra, Thần Long và chất lỏng này đồng thời biến mất. Long Vũ vừa mới thở ra một hơi, quái nhân lại bắt đầu công kích đợt hai.

Lúc này đây Long Vũ đã không kịp phóng thích Phá Ma Thần Long , đành phải lăn một vòng. Tuy rằng tư thế cũng chướng tai gai mắt, nhưng hiệu quả cũng không tệ lắm.

- Ầm…

Thứ chất lỏng hồng nhạt này đánh trúng chỗ nham thạch gần Long Vũ, mấy khối đá bốn phía rơi ra giống như sao băng bay tới chỗ Long Vũ.

Long Vũ đỡ mấy khối nhưng lại có một khối đập trúng vào lồng ngực hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play