Trong khoảng thời gian này, Long Vũ thường nhân cơ hội người khác không để ý chiếm tiện nghi của Christine. Christine thẹn đỏ mặt nhưng so với trước kia cũng quen rất nhiều, mỗi lần xấu hổ đều trách cứ Long Vũ nhưng cũng không làm gì khác. Nhưng Long Vũ lại không để ý tới lời nàng nói, nên nàng cũng không có biện pháp. Mà trong nội tâm nàng cũng rất hưởng thụ chuyện xấu của Long Vũ. Nhất là Long Vũ lại đưa cho nàng một phần đại lễ lớn như vậy, coi như đây cũng là chút ít hồi báo. Xây dựng Vũ Ngoại Liên Bang cho tới nay đều là tâm nguyện của Edward. Đáng tiếc hắn lại dùng chính sách thiết huyết, điều này khiến tâm nguyện của hắn không thể thành công. Hiện tại ở trong tay nàng nắm giữ quyền lực tuyệt đối, nàng muốn đòi hỏi quyền lợi cho chính bản thân mình và của phụ nữ. Vì vậy gần đây nàng là tiêu điểm chú ý nhất của Vũ Ngoại. Nên nàng muốn giữ hình tượng một chút.

Đối với cử động khiêu khích của Long Vũ, nàng chỉ có thể bất đắc dĩ đỏ mặt.

Christine oán trách thì Long Vũ cũng lơ đễnh:

- Tổng thống của anh, kưng còn giả bộ gì nữa... Anh nhìn ra lòng của em cũng đáp ứng rồi.

Christine hiển nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của Long Vũ, nội tâm lại ngượng ngùng nổi giận nói:

- Lão sư, trước chúng ta nói chính sự đã, được chứ?

Long Vũ cầm tay Christine nói:

- Đương nhiên là được.

Tay Christine bị Long Vũ cầm làm khuôn mặt ung dung cao quý mang vẻ thành thục phong tình đỏ bừng khẽ gắt:

- Tại sao anh lại cho Phelps làm phó tổng thống. Anh cũng biết dị tâm của hắn.

Từ khi con trai nàng muốn xếp hình với nàng. Nàng liền đối với hắn có thành kiến. Long Vũ làm cho nàng cùng Phelps ở cùng một chỗ, làm nàng cực kỳ khó hiểu.

- Có dị tâm càng tốt.

Long Vũ cười nói:

- Không phải còn chút phản quân chưa bị diệt sao? Em có thế phái hắn đi chinh chiến xa trường...

Long Vũ còn chưa nói hết liền bị Christine quát:

- Anh tính mượn tay giết người à?

Christine tức giận đứng lên quay người về phía sau.

Long Vũ thấy nàng quay lưng lại liền động tâm, Christine quần áo đơn bạc, eo tinh tế kia, mông vểnh cao, càng lộ vẻ thành thục gợi cảm. Long Vũ dục hỏa công tâm, thầm nghĩ thời cơ tới rồi, chính mình cũng nên xuống tay thôi.

Long Vũ nhìn quanh bốn phía vắng lặng, liền chậm rãi đi tới Christine. Christine cũng nhận ra Long Vũ cử động thầm nghĩ: “Anh ta muốn làm gì?”

Lại nhớ lại khi trước Long Vũ cùng Metz xếp hình. Trong lòng Christine nhảy dựng lên. Khuôn mặt cười nóng bỏng, thân thể cũng càng ngày càng nóng, nhưng nàng vẫn đứng yên không nhúc nhích. Cũng không hiểu tại sao nội tâm của nàng có chút chờ mong.

Long Vũ đi đến gần thân thể Christine, vươn tay ôm vòng eo tinh tế của Christine. Lập tức cảm giác mềm mại đẫy đà liền truyền lên đại não của Long Vũ. Thắt lưng của Christine tuy rất nhỏ, nhưng ôm vào lại cảm giác vô cùng mềm mại thoải mái vô cùng. Đồng thời mùi vị thành thục say lòng người trên người Christine tỏa ra truyền vào trong mũi Long Vũ.

Tuy đã sớm chuẩn bị, nhưng bị Long Vũ ôm, thân thể mềm mại theo bản năng run lên, hô loạn:

- Lão sư... Anh, anh đang làm gì vậy...Mau buông em ra...

Long Vũ ôm thân thể của Christine trong lòng, cực kỳ hưng phấn. Hắn cũng không để ý tới lời nói của Christine, miệng hôn vào cái cổ trắng như tuyết của Christine, đồng thời tay phải cũng đặt lên bộ ngực đầy đặn của Christine không ngừng xoa bóp.

Thân thể mềm mại của Christine không ngừng run rẩy, gần như muốn tựa vào trong lòng của Long Vũ… Nàng vừa thở gấp vừa cầu xin nói:

- Lão sư... Đừng làm như vậy... Để người khác nhìn thấy, ảnh hưởng không tốt.

Tay trái ôm eo Christine, tay phải dùng sức xoa bóp hai vú của Christine, cảm giác mềm mại, làm cho Long Vũ sắp sướng điên lên rồi.

Hưng phấn cực độ gần như tiếp thêm sức mạnh làm cho tiểu huynh đệ cũng vươn người đứng thẳng cắm thẳng vào bờ mông tròn chịa của Christine.

Dưới động tác của Long Vũ, thân thể Christine không ngừng run rẩy, dung nhan xinh đẹp, cao quý thành thục trên mặt nở nụ cười đỏ bừng. Những vị trí mẫn cảm đều bị Long Vũ xâm phạm, từng đợt khoái cảm làm cho nàng tê dại, lời cầu xin dần biến thành thở dốc, thân thể nàng bị nhào như bột mì, nơi đó cũng rỉ ra nước.

Chứng kiến bộ dáng của Christine như trinh nữ. Long Vũ càng xúc động, đang muốn đưa tay xuống bên dưới thì chợt nghe thấy tiếng người. Đột nhiên hắn nói nhỏ bên tai Christine:

- Tổng thống điện hạ, buổi tối anh đến phòng điện hạ cục kưng.

Nói xong Long Vũ liền rời đi, để lại Christine đứng nguyên một chỗ, khuôn mặt nóng bỏng, thở gấp không thôi.

Đợi Long Vũ rời đi, Christine có chút tâm thần không yên. Đối với hành vi xâm lược của Long Vũ làm nàng cảm thấy ngượng ngùng, lại vừa tức giận, có chút sợ hãi, nhưng hơn nữa là có chút chờ mong làm nàng tâm loạn như ma.

Buổi tối, Christine nằm trên giường lăn đi đi lăn lại. Buổi tối Long Vũ sẽ đến phòng mình sao, đây là sự thật?

Mọi chuyện diễn ra vô cùng thuận lợi, nàng cũng đã leo lên ngôi tổng thống. Khả năng cũng đến lúc nàng hiến thân rồi.

Mình có nên đáp ứng hay không? Tuy đã bị Long Vũ khiêu khích thường xuyên, nàng cũng nhận ra ý đồ của Long Vũ và cũng hơi chấp nhận. Nhưng nàng là phụ nữ truyền thống bảo nàng thay đổi cần có chút thời gian.

Chính mình cũng hoa tan bại liễu, có nên tới bên Long Vũ không? Nhưng tựa hộ Long Vũ không quan tâm tới chuyện đó lắm. Hơn nữa, cũng rõ ràng, nếu làm thế tựa hồ không công bằng với nàng lắm.

Tuy gả cho Edward thời gian cũng dài, nhưng cẩn thần tính toán thì hai người ân ái cũng chỉ vài lần, vì qua vài lần ân ái nàng đã mang thai Phelps. Sau đó thì không có làm.

Bời vì sau đó hai người trở mặt.

Đủ loại ý niệm cuồn cuộn chạy trong đầu nàng làm nàng cảm thấy ngượng ngùng, lại có chút chờ mong.

Ngẫm lại chính mình sống cũng khá lâu rồi, nhưng gặp được Long Vũ chủ động, nàng vẫn có chút ngượng ngùng.

Vừa nghĩ tới mình uyển chuyển bên dưới hầu hạ Long Vũ. Christine lại thấy ngượng ngùng, thân thể lại nóng lên. trong đầu lại xuất hiện hình ảnh hôm trước Long Vũ cùng Metz sung sướng bên nhau.

Nàng nghĩ thầm, cùng Long Vũ làm thoải mái như vậy sao?

Christine nhớ lại ban ngày Long Vũ vuốt ve để làm nàng cảm thấy tê tê khoái cảm, không khỏi xuân tình nhộn nhạo.

Cứ vậy lăn đi lăn lại tới khuya. Quả nhiên Long Vũ đến, hắn ở bên ngoài gõ cửa thấp giọng nói:

- Điện hạ...Điện hạ...

Thân thể Christine hơi lay động, nàng rất muốn chạy ra mở cửa để hưởng thụ khoái cảm bị Long Vũ áp xuống dưới thân. Nhưng ngượng ngùng làm nàng giữ lại chính mình. Cứ như vậy nội tâm nàng kích liệt chấn động thật lâu nàng cũng không làm ra quyết định. Tiếng bước chân dần xa, chắc Long Vũ đã đi rồi, Christine cũng thở phào nhẹ nhĩm, nhưng rất nhanh thay vào đó là hối hận, chính mình vì cái gì không ra mở cửa cho Long Vũ vào.

Cảm giác hối hận càng ngày càng mãnh liệt, phá tan ý niệm trong sạch cùng cảm giác ngượng ngùng. Cho mãi tới khuya nàng vẫn không tài nào ngủ được, cảm giác thân thể nóng bóng, nội tâm giống như bắt lửa vậy.

Christine trời sinh mị cốt, nên nhu cầu giường chiếu cực kỳ mãnh liệt. Chỉ vì chịu đựng đã lâu nên trở thành thói quen. Nhưng bây giờ bị Long Vũ khiêu khích lại làm nội tâm của nàng xuân tình nhộn nhạo. Đặc biệt khi xâm phạm càng làm cho cơ thể Christine không ngừng hưởng ứng không thể vãn hồi được nữa. Bây giờ nhu cầu cấp bách của nàng là cần phải phát tiết, nàng không tự chủ được đưa tay lên vuốt ve cơ thế mình.

Khuôn mặt Christine đỏ ửng, đôi tay không ngừng hoạt động trên cơ thể, trong miệng cũng không ngừng phát ra âm thanh rên rỉ.

Vừa nghĩ tới Long Vũ đối với mình khiêu khích, động tác của Christine càng ngày càng mãnh liệt, cái gì trinh tiết không trinh tiết đối với nàng bây giờ toàn bộ lên chín tâng mây rồi. Hai mắt nhằm nghiền lại, không ngừng nhớ lại tình cảnh Long Vũ cùng Metz không ngừng giao hoan, chìm đắm trong tưởng tượng làm nàng không ngừng run rẩy trong khoái cảm.

Nàng cũng không biết, tất cả quá trình đều bị Long Vũ nhìn thấy.

Kỳ thật Long Vũ cũng muốn đi tới, nhưng hắn còn có ý khác.

Long Vũ biết, hạ gục Christine dưới háng là một chuyện lớn, không nhanh được. Hắn muốn chờ đợi cơ hội rồi mới chậm rãi tới hưởng thụ.

Hơn nữa, bây giờ thân phận Christine cực kỳ cao quý. Phải biết rằng, bây giờ nàng thống trị mấy trăm triệu sinh linh.

Nếu có thể đẩy ngã người có thân phận như thế cỡ nào kích thích.

Cho nên Long Vũ quyết định bỏ đi, hắn hy vọng tương lai Christine không chịu nổi nữa, Lúc đấy đẩy ngã nàng mới là tốt nhất.

Sáng sớm, đi gặp mặt Phelps. Nhìn thấy Christine khí thế hăng hái, thân là con trai Phelps lại cảm thấy buồn bực. Trong lòng không hề vui vẻ chút nào, hắn cũng không có bao nhiêu hy vọng bây giờ Long Vũ rời đi.

Không có Long Vũ, hắn mới có cơ hội đẩy ngã Christine trở thành chủ nhân Vũ Ngoại Liên Bang chân chính.

Đáng tiếc!

Hít sâu một hơi, Phelps cung kinh nói:

- Diện kiến tổng thống...

Vốn là mẫu thân, nhưng Christine lại không cho hắn xưng hô thân mật, chỉ được xưng hô theo chức vụ. Hơn nữa ngoại trừ có công việc, hai người cũng không nói chuyện với nhau.

Phelps nhiều lần muốn điều tiết quan hệ giữa hai người nhưng cũng không có bao nhiêu kết quả.

Mọi chuyện tới mức này cũng là tại mình trước kia quá mức vênh váo.

Đến bây giờ, Phelps hối hận vô cùng, chỉ có thể tận lực bù lại.

- Hừ!

Christine nói:

- Đây là chiến thư mới nhất được gửi về, ngươi nhìn kỹ một chút. Sau này còn dẫn quân đi tiêu diệt nhóm phản loạn cuối cùng này.

Nếu hoàn thành ngươi sẽ lập công lớn, nếu không hoàn thành đừng trách ta vô tình.

- Tại sao lại cho ta đi?

Phelps kinh hãi nói:

- Dù sao ta cũng là phó tổng thống, ngươi sao có thể cho ta đi làm những chuyện như thế. Huống hồ quân phản loạn cũng lui đến vùng hoang vu tinh vực, chúng ta hiểu biết đối với những nơi đó rât ít, đi lại khó khắn. Vạn nhất gặp nguy hiểm thì làm sao bây giờ? Mẹ, nói như thế nào ta cũng là con trai ngài, ngài cũng không phải tuyệt tình như thế?

- Im miệng!

Christine tức giận nói:

- Hừ! Ngươi còn dám nhận mình là con ta? Trong lòng ngươi so với ai khác cũng rõ ràng. Tình mẫu tử giữa ta và ngươi đã sớm kết thúc.

- Ngươi...

Phelps thở phì phò nói:

- Ta coi như rõ ràng rồi, ngươi lấy việc công trả thù tư, cố ý hại ta...

- Ta bây giờ đi tim lão sư.

Phelps tức giận nói.

- Chờ một chút!

Christine gọi Phelps lại nở nụ cười nói:

- Đây là ý tứ của lão sư đấy...

- Cái gì?

Phelps cực kỳ hoảng sợ nói:

- Ngươi nói sao? Là lão sư bầy mưu tính kế cho ngươi? Làm sao có thể? Khó có khả năng... Hắn như thế nào vứt bỏ ta?

Nghĩ đên đấy Phelps vội vàng nói:

- Mẫu thân, cứu con...

- Mẫu thân, nhất định là lão sư muốn xuống tay với ta!

Phelps quỳ xuống, âm thanh có chút nghẹn ngào:

- Mẫu thân, ngươi dù sao cũng là người thân duy nhất của ta, ngươi nhất định phải giúp ta. Ngươi không giúp ta, ta biết làm gì bây giờ?

- Hừ!

Christine cười lạnh nói:

- Tự gây nghiệt không thể sống, lúc trước ngươi đối với ta như thế nào, có từng nghĩ qua có ngày cần ta giúp đỡ. Phelps, nói thật với ngươi, chuyện này ta không giúp được. Đây là của ngươi cơ hội, cũng là của ngươi khó khắn. Nếu ngươi có thể vượt qua tiền đồ vô hạn, nếu chết thì đấy cũng là số phận của ngươi.

- Ngươi thật sự tuyệt tình như thế?

Thấy Christine đã quyết định, không thể thay đổi. Phelps cũng không quỳ nữa oán độc nhìn nàng nói:

- Ngươi cũng độc ác lắm, ta cũng rất bội phục ngươi...

- Ha ha!

Christine cười lạnh nói:

- Sói bắt cừu, bị cừu đánh lại. Ngươi thấy sói độc ác hơn hay cừu độc ác hơn? Lúc trước không phải có Long Vũ, cuộc sống của ta chắc chắn sẽ biết thành địa ngục, bị ngươi độc chiếm. Đúng không?

- Hừ!

Phelps tức giận nói:

- Christine, ngươi cho là Long Vũ sẽ thật sự đối tốt với ngươi. Hắn thích, cũng chỉ là thích thân thể của ngươi. Tương lai hắn đem ngươi chơi chán kết quả tuyệt đối không tốt hơn ta.

- Thật sự?

Christine cười nói:

- Ta nên nghe lời ngươi khuyên sao?

- Đương nhiên!

Phelps vội vàng nói:

- Christine, nếu ngươi không muốn kết quả giống như ta, ngươi nên theo ta ở chung một chỗ, chúng ta mẫu tử liên thủ chắc hẳn còn có cơ hội thay đổi số phận.

- To gan.

Christine nói:

- Ngươi cũng biết chỉ bằng những lời này ta có thể xử ngươi tội chết.

- Mẫu thân, mạng ta là do ngươi sinh ra, coi như là trả lại cho ngươi cũng không có gì lạ..

Phelps hừ một tiếng nói:

- Ngươi muốn làm như thế nào cũng được. chết ở tay ngươi so với chết trên tay Long Vũ tốt hơn nhiều

- Được rồi, không cần diễn trò nữa!

Christine nói:

- Ngươi làm trái tim ta thương tổn nặng nề vậy, bây giờ ngươi nói ngon ngọt mấy ta cũng sẽ không động tâm.

- Một khi đã như thế, ta cũng không nhiều lời nữa, hiện tại giết ta đi.

Phelps mặt như tro tàn, chậm rãi nhắm mắt lại, nhìn vẻ mặt như loại muốn chết.

- Ha ha!

Đúng lúc này Long Vũ đột nhiên xuất hiện, vỗ tay cười to nhìn Phelps nói:

- Phelps, ngươi muốn làm ra bộ dáng thấy chết không sờn... Khá lắm.

- Lão sư!

Mắt thấy Long Vũ xuất hiện, trong lòng Phelps không khỏi run lên, nói:

- Lão sư, ngài tới rồi, xin ngài làm chủ, ta không muốn đi tiêu diệt phản quân. Ngươi bảo ta làm cái gì cũng được, chỉ cần không đi tiêu diệt phản quân là được. Phelps có chết cũng muốn chết trên lãnh địa của gia tộc. Ta không muốn làm một cái cô hồn...

- Lão sư, ta biết ngươi theo đuổi Christine cũng sắp thành công, ngươi coi như là cha dượng của ta, chẳng lẽ ngươi không muốn cấp cho con một cơ hội sao?

Phelps quỳ xuống nói đối với Long Vũ.

- Đủ vô sỉ!

Long Vũ cười nói.

Christine thì mặt đỏ bừng:

- Ngươi nói nhăng cuội gì đấy...

Phelps không thèm để ý tới Christine, tiếp tục nói với Long Vũ:

- Con xin bái kiến phụ thân, xin phụ thân tha cho con một mạng. Chỉ cần được sống, con nguyện ý buông tha tất cả.

- Thật sự.

Long Vũ cười nói:

- Ngươi có bằng lòng an lạc cả đời?

- Sẵn lòng!

Phelps nói:

- Chỉ cần có mạng sống, việc gì ta cũng nguyện ý làm.

- Tốt lắm.

Long Vũ cười nói:

- Ngươi cũng hiểu bản thân mình, ngươi trời sinh tiểu nhân, quá mức vô sỉ... Ngươi năm lần bảy lượt phản bội ta, ta tuyệt đối không thể tha thứ cho ngươi.

- Xin phụ thân trách phạt!

Phelps nằm rạp xuống đất, đầu cũng không dám ngẩng lên.

- Được rồi, không nên gọi ta bằng cha.

Long Vũ nhìn Christine nói:

- Ta với mẫu thân ngươi trong sạch. Với lại, có đứa con trai như ngươi, ta không làm được.

- Lão sư nói chí phải, ta vô sỉ không xứng làm con ngươi.

Phelps vội vàng nói:

- Lão sư dạy bảo, ta làm thế nào giữ lại mạng sống?

- Phong ấn toàn bộ năng lượng, để ngươi trở thành người bình thường đi phục vụ quân sự. Nếu ngươi muốn đi lên, có thể ở trong quân đội thi triển quyền cước dựa theo năng lực trở thành thượng nhân.

Long Vũ nói:

- Đây là cơ hội duy nhất.

- Lão sư, cái này...

Vẻ mặt Phelps khó khăn.

- Được ròi, không cần nói nữa!

Long Vũ phất tay nói:

- Nhìn trên mặt mũi của mẹ ngươi ta mới mở một mặt, nhưng nếu ngươi không dựa theo bổn ý của ta, ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết. Ngươi còn không biết, ta hận nhất loại tiểu nhân thất thường.

- Còn không cảm ơn lão sư?

Christine tức giận nói.

- Phelps tạ ơn lão sư!

Phelps cũng hạ người xuống dập đầu đối với Christine:

- Phelps tạ ơn mẫu thân.

- Phelps ngươi nghe cho kỹ, từ hôm này không được gọi ta là mẫu thân.

Christine lạnh lùng nói:

- Ta nói rồi, tình mẫu tử giữa ta và ngươi đã chấm dứt.

Hành vi súc sinh của Phelps làm cho Christine triệt để hết hi vọng đối với hắn.

Sau đó, Long Vũ sử dụng Vô Thượng Thần Thông phong ấn lực lượng của Phelps. Đồng thời Christine cũng ra lệnh, tuyên bố Phelps lấy thân phận bình thường trong quân ngũ rèn luyện.

Phelps thật sự không cam lòng mất đi tất cả, nhưng cũng bất đắc dĩ buông tha.

Sau khi Phelps rời đi, Long Vũ cười nói với Christine:

- Tổng thống điện hạ, tối hôm qua kưng ngủ có ngon không?

Khuôn mặt của Christine đỏ lên quay đầu đi. Long Vũ tới sát bên cạnh nàng nói:

- Tối hôm qua anh đến nơi hẹn, kưng không tức giận sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play