Ngược lại, Phelps xem ra lại có chút thất vọng. Hắn cho rằng Long Vũ sẽ thuyết phục được mẫu thân. Nhưng là, kết quả cho hắn phải thất vọng.

Long Vũ cười nói:

- Đừng lo lắng, sẽ có tin tức tốt thôi…

Phelps thở dài:

- Mẫu thân cũng thiệt là, ta hiện tại thật có chút không hiểu nổi người.

- Christine nhất định sẽ không bỏ rơi ngươi.

Long Vũ nói:

- Trở về đi, ta cùng Hương Hương còn có một số việc cần thương nghị. Mấy ngày này, chính ngươi cẩn thận một chút, đừng để xảy ra chuyện gì nữa.

- Ừ, ta biết!

Phelps cười cười:

- Chỉ mong sẽ được tin tốt lành.

Lúc sau, cáo biệt Phelps, Long Vũ tìm được Đường Hương Hương. Trong đoạn thời gian này Đường Hương Hương âm thầm điều Henri, chủ liên minh gia tộc Tu La Tinh Vực. Cũng có thấy một chút tiến triển.

Long Vũ kéo Đường Hương Hương vào vòng tay, hai người ngồi trên ghế salon:

- Hương Hương tình hình thế nào rồi?

Đường Hương Hương hé miệng cười, thản nhiên nói:

- Henri gần đây gặp phải nhiều lời trách cứ, hơn nữa đều là do các gia tộc nhỏ liên kết cùng đưa lên trách cứ. Trước mắt các bộ phận trong nghị hội tỏ ra bất mãn ngày càng mãnh liệt. Thế cục vũ ngoại ngày càng hỗn loạn.

- Anh Vũ, em cảm thấy nhiệm vụ lần này của chúng ta sẽ được thực hiện dễ dàng.

Đường Hương Hương nói xong liền tới ngồi vào lòng Lòng Vũ.

Nếu nói Metz là phong tình vạn chủng, Đường Hương Hương lại là quyến rũ trời sinh. Vô luận nàng ngồi nghiêm chỉnh hay tắm tận chì hoa, đều không bỏ được cái khung lộ mềm mại đáng yêu kia. Trên dưới chỗ nào cũng đầy tư vị phát ra.

Gương mặt kiều diễm, nụ cười phong tình có chút thấy không rõ hình dáng, trong mắt tràn đầy sóng tình. Trong lòng Long Vũ đã động, chậm rãi đưa mặt sát lại, Hương Hương không nhúc nhích, bộ ngực phập phồng, cánh môi nhu hơi hơi mở.

- Đồ ngốc…

Đường Hương Hương thấy Long Vũ không hôn môi mình, nhất thời khẽ cười lên một tiếng.

Long Vũ nghe vậy, liền cấp bách không để nữ nhân chờ đợi hôn lên môi nàng. Tứ thần đụng nhau, ôn nhu mà mãnh liệt cứ thế dính chặt vào nhau.

Một lát sau Long Vũ nhẹ nhàng đẩy miệng ra, đôi môi anh đào của Đường Hương Hương bị tóm gọn, ưm một tiếng hai mắt nhắm chặt, trống ngực đập liên hồi. Cánh tay của Long Vũ đang vuốt ve mơn trớn trên thân thể, trong miệng Đường Hương Hương lẩm bẩm nói:

- Anh Vũ, hảo hảo yêu em một lần, mấy ngày nay, em cũng giống anh…

Long Vũ nhẹ nhàng vuốt ve ngực và mông của nàng, ngọc thủ Hương Hương cũng không ngừng vuốt ve lên xuống cây thiết côn. Long Vũ thân mình vừa động, chỉ cảm thấy động tình không thôi, không khỏi rung giọng nói:

- Hương Hương, cứ như vậy, cảm giác không tệ.

Đường Hương Hương mở mắt, ánh mắt mê li đầy ôn nhu nhìn hắn nói :

- Anh Vũ, muốn sao?

Thanh âm của nàng giống như than nhẹ, lộ ra vẻ đáng yêu đến mê người, đồng thời ngọc thủ càng chặt, nhất thời vật cứng Long Vũ có cảm giác, dục hỏa thành hình ngày càng trào lên.

Đường Hương Hương vũ mị khẽ cười, dịu dàng nói:

- Anh thật sự muốn, nó đã nói cho em biết rồi này…

Hai má nữ nhân ửng hồng, trong mắt đã thấy một mảnh sương mờ, che chắn. Trái tim càng bạo dạn, đột nhiên nàng khẽ lấy lưỡi liếm nhẹ cánh môi. Đột nhiên cúi người đi xuống, vài động tác đã đem thắt lưng của nam nhâm gỡ bỏ, vùi vào dưới háng của hắn.

Long Vũ thầm hô thật tuyệt.

Nữ nhân há mồm ra khuấy động vài cái, Long Vũ nhịn không được thẳng lưng đánh động, hồn bay tứ phía…

Chẳng biết lúc nào, tiếng thở gấp dồn dập đã tiêu tán yên tĩnh trở lại. Trong phòng bịt kín một bầu không khí kiều diễm, Long Vũ trêu ghẹo Đường Hương Hương, khẽ cười nói:

- Ngọt không?

- Vâng.

Đường Hương Hương nghe vậy cười nói:

- Trong cơ thể anh tạp chất diệt hết, tất cả đều là tinh hoa của thiên địa, tự nhiên là ngọt. Hơn nữa hoàn toàn rất tốt.

Long Vũ cười nói:

- Nếu thích sau này anh sẽ cho em nhiều…

- Oh

- Đường Hương Hương nháy mắt mấy cái.

Long Vũ đùa cợt cười lớn, duỗi tay phát vài cái vào đồn bộ nữ nhân, nói:

- Hương Hương, mục đích của chúng ta là bắt cóc Henri, em phải biết rõ ràng kế sách bắt hắn.

- Vâng em biết.

Đường Hương Hương nghiêm túc gật gật đầu, nói:

- Yên tâm đi, tình hình Henri em đã nắm rõ một nửa. Vấn đề không lớn.

Hai người cẩn thận thương nghị một lần nữ, lập tức vành tai và tóc mai khẽ chạm vào nhau. Long Vũ nhân tiện nói:

- Ngủ thôi…sáng mai anh và em sẽ phân công nhau hành động.

Đường Hương Hương “ vâng” một tiếng, lười nhác lao vào lòng nam nhân, thủ thỉ:

- Em còn muốn. (nhoclaunam: con hàng này khỏe thế, bất quá ta thích)

- Anh cho…nữa.

Long Vũ khẽ cười một tiếng, ý bảo nữ nhân bò dậy. Từ phía sau tiến nhập, lần nữa thảo phạt. Trong phòng mập mờ tràn ngập không khí hoan ái.



Sáng hôm sau, điên cuồng hoan ái một đêm, hai người rời giường tịnh dưỡng một hồi liền phân công nhau hành động.

Đúng vào buổi trưa, Phelps đến tìm, nói là mẫu thân hắn Christine định muốn gặp Long Vũ.

Long Vũ nghe vậy cũng không khước từ, nhường cho Phelps dẫn đường.

Một lúc thì đến cung điện của Christine, vừa mở cửa đi vào trong liền nghe thấy một thanh âm mê người truyền đến:

- Là Long Vũ cùng Phelps phải không…. Phelps mau mau mang theo Long Vũ vào đi…

Nghe thanh âm tuyệt đối là Christine.

Phelps vội nói:

- Chúng ta vào đi thôi.

Hai người cùng đi vào. Phelps tùy tay đóng cửa lại.

Dọc theo hành lang của cung điện, Phelps mang theo Long Vũ đi tới tẩm cung của Christine. Vừa vào đến đại cung môn của tẩm cung, Long Vũ bỗng thấy một cỗ hương thơm nhàn nhạt truyền đến, thấy rõ trong phòng bài trí lịch sự tao nhã, khí thế đường hoàng. Christine đang lười nhác nằm nghiêng thân thể trải dài trên một ghế dựa lớn vô cùng mê hoặc, một đôi mắt đẹp đang nhìn Long Vũ.

Thấy Long Vũ đi vào, Christine tao nhã ngồi dậy.

Long Vũ nói :

- Ra mắt điện hạ.

Christine mỉm cười, mị thái liên tục tỏa ra, chỉ vào bên cạnh ghế dựa ôn nhu nói:

- Không cần đa lễ, ngươi là lão sư của con ta. Tự nhiên cũng coi là bằng hữu của ta, mời ngồi đi…

Long Vũ ngồi xuống nói:

- Không biết điện hạ gọi ta lại đây có chuyện gì?

Christine đưa mắt nhìn Long Vũ một cái, hơi có chút ý tứ quyến rũ. Long Vũ nhìn thấy bộ dáng ấy trong lòng không khỏi rung động, dục tâm khởi phát. Nữ nhân này đích thực phong tình vạn chủng không thua gì Metz.

Chỉ nghe Christine đi lại cười nói:

- Cũng không có việc gì, cũng chỉ muốn lão sư đi theo ta trò chuyện.

Lời tuy thế, nhưng Long Vũ biết, tuyệt đối chuyện không đơn giản như vậy.

Trong lòng Long Vũ khẽ động, âm thầm cân nhắc. Hôm nay sợ là mặt khác của cuộc khảo nghiệm đây sao. Có lẽ qua hôm nay, Christine sẽ có chính thức có quyết định.

Christine thay đổi so với mấy ngày trước đây nhẹ nhàng khoan khoái, hôm nay cách ăn mặc thập phần kiều diễm vô cùng gợi dục. Mắt hạnh má đào, đôi mắt long lanh nước, nhìn quanh phòng, một cỗ xuân tình tràn trề sinh ra.

Nếu không có Phelps ở đây, chắc chắn Long Vũ muốn đi trêu ghẹo đùa giỡn nữ nhân trước mặt.

Trông thấy cặp nhũ hoa nổi sóng giống như lột quần áo ra là thấy bộ ngực, Thân Thể Long Vũ không khỏi bốc lên một trận hỏa khí.

- Chỉ cần điện hạ thích, bất cứ lúc nào ta nhất nhất đi theo phụng bồi.

Long Vũ cố tình giả bộ dù được sủng ái nhưng mà vẫn lo sợ.

Christine mỉm cười nói:

- Như thế rất tốt.

Long Vũ nói:

- Điện hạ tối mấy ngày gần đây, có từng khoái hoạt?

Christine mỉm cười gật gật đầu, mắt đẹp lại liếc mắt Long Vũ một cái, nói:

- Nào có gì khoái hoạt đáng nói. Ta à, có một đống chuyện tình.

Long Vũ thầm nghĩ vở kịch hay đến rồi đây, nói:

- Được hay không, ta có thể vì người cống hiến chút sức lực.

- Không nói trước những sự tình phiền não này. Phelps, con hãy đi chuẩn bị một bàn mâm cỗ.

Christine nói:

- Hôm nay, ta muốn cùng lão sư hảo hảo tâm sự…

Phelps nghe vậy, vội vàng lui xuống chuẩn bị.

Đồ vật này nọ đều là có sẵn, thời gian không dài, tiệc rượu cũng đã chuẩn bị xong.

- Mẫu thân, lão sư… hai người cứ nói chuyện, ta ra phía trước canh giữ, để ngừa có người ngoài thăm dò.

Phelps hôm nay cũng là thông minh, hiểu được hảo hảo nhường thời gian cho Long Vũ, bộ dáng có vẻ thận trọng.

Hắn khom người chào Long Vũ.

Phelps liền ly khai khỏi phòng, trong phòng chỉ còn hai người bọn họ.

Theo Long Vũ lần này có sự khác biệt kì lạ, hôm nay Christine cũng không có đàm luận chuyện gì với Phelps, chỉ nói một chút nhàn thoại.

Long Vũ thủy chung không làm rõ được cái tâm tư này của nàng. Trong lời nói không khỏi trở nên cẩn trọng.

Hai chai rượu lót bụng, không khí trên bàn rượu chậm rãi chuyển vào mập mờ, hai người cung nhau chầm chậm tranh luận đều có tính ý trêu ghẹo, bỡn cợt.

Christine lý do là đã ngà ngà say, hai gò má đã trở nên đỏ hồng, muôn phần kiều diễm ướt át. Đôi mắt xinh đẹp của nàng thỉnh thoảng lại khẽ liếc qua Long Vũ, có chút tản ra xuân tình nhộn nhạo đầy ý tứ.

Mà Long Vũ nhìn thấy Christine phong tình vạn chủng thập phần tao mị, trong lòng không khỏi có chút động tâm.

Đương nhiên, Long Vũ rất rõ ràng mình tới là làm cái gì.

Tuy rằng có cỗ xôi trước mặt rất thơm, nhưng cũng phải cố gắng chờ đợi thời cơ. Khi còn chưa thấu lai lịch của nàng, hắn tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện quá giới hạn.

- Lão sư ta kính ngươi một ly.

Christine giơ chén lên, đối với Long Vũ quyến rũ nói:

- Cảm ơn ngươi dạy cho Phelps đạo lí làm người.

- Điện hạ khách khí rồi.

Long Vũ nâng chén uống một hơi cạn sạch.

Theo sau, hắn hít sâu một hơi nói:

- Kì thật Phelps rất thông minh, chính hắn hoàn toàn có thể một phen làm ra đại sự nghiệp…

Đặt chén rượu xuống Long Vũ nói tiếp:

- Hiện tại thứ duy nhất thiếu hắn đúng là không có người đến phù trợ.

- Là sao?

Christine khẽ cười một tiếng, ý mị liếc Long Vũ một cái, nói:

- Ngươi là muốn giúp nó thuyết phục ta sao?

- Hắn là con của ngươi.

Long Vũ bất động thanh sắc nói.

- Không sai.

Christine cười nói:

- Nó thật sự là con ta, nhưng ta càng hi vọng nó có thể yên vui cả đời. Đứng trên đỉnh, không phải ai cũng có thể làm được.

- Ngươi đối với con mình không có lòng tin?

Long Vũ hỏi.

- Có thể lí giải như vậy!

Christine nói:

- Vì cái gì ta có cảm giác ngươi không chỉ là một ẩn giả đơn giản như vậy, ta cảm nhận được khí tức của ngươi đích thị là bá chủ vô thượng.

- Nói cách khác. Ngươi không nên giấu diếm nữa chăng?

Christine nói.

- Là sao?

Long Vũ nâng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, lập tức thay đổi vị trí dời mông ngồi gần Christine, khẽ cười một tiếng nói:

- Ta rất xem trọng Phelps.

Hắn nói xong tay phải đã nhẹ nhàng đặt lên đùi của Christine. Toàn thân Christine chấn động, bất quá cũng không lộ ra vẻ mặt gì. Liếc mắt một cái nhìn Long Vũ song tình dạt dào:

- Ngươi rất có ý tứ…

Long Vũ có chút giật mình. Chính mình bất qua cứ thử một cái đã. Nhưng phản ứng của nàng có chút ngoài ý muốn. Có ý tứ? Cái gì gọi là có ý tứ?

Nàng nói như vậy, nhưng nàng cũng không cự tuyệt.

Long Vũ một bên lớn mật lại vuốt ve trên đùi Christine, một bên cười nói:

- Ta cảm vẫn là đùi của điện hạ thật có tình ý.

- Nói như thế nào?

Christine hai mắt càng long lanh nước, tựa như châu phi nhìn chằm chằm Long Vũ, đôi mắt tuyệt diệu làm như muốn chảy ra xuân thủy, thân thể mềm mại run rẩy.

- Co dãn không tệ.

Long Vũ thẳng thắn nói.

- Ngươi thích không?

Christine mê mị nói.

- Đương nhiên.

Long Vũ cười cười:

- Ta là nam nhân, ta không có khả năng lại không thích.

- Ha, ha.

Christine cười nói:

- Nam nhân trong thiên hạ đều như vậy.

- Vì sao nói vậy?

Long Vũ hỏi.

- Ta thấy nam nhân phần lớn đều muốn theo ta lên giường…

Thần sắc Christine đột nhiên trở nên nghiêm túc, đứng lên:

- Nam nhân mãi là như thế này…chỉ cần thấy nữ nhân tuyệt sắc, cảm giác đầu tiên mấy là muốn trên giường. Chỉ cần có cảm giác mới mẻ là quên hẳn quá khứ.

- Ta cũng không phải là người như vậy.

Long Vũ nói.

- Là sao?

Christine cười khẽ một tiếng, nói:

- Lão sư, theo ta được biết, ngươi cùng Metz là một đôi thân nhau.

- Nàng còn biết những gì?

Long Vũ hỏi.

- Rất nhiều.

Christine nói:

- Cái gì Phelps biết, ta cũng biết. Điều hắn không biết ta cũng biết.

- Chuyện tình Phelps, ngươi định làm như thế nào?

Long Vũ hỏi.

- Việc này nhất nhất phụ thuộc vào ngươi!

Christine nói:

- Lực lượng của ta là có hạn, mà lực lượng của ngươi là vô hạn…Bởi vì ngươi là cường giả vô địch vũ trụ.

- Xem ra ngươi thật sự đã biết.

Long Vũ cười nói.

- Đương nhiên.

Christine nói:

- Trước khi ngươi đến, ta đã nhận ra rồi. Ngươi có mang theo mấy ngàn con tàu bảo vệ, toàn thể đang ẩn mình. Ngươi rất mạnh, có lẽ duy nhất mình ngươi có thể tranh phong với Edward.

- Ngươi thích Edward sao?

Long Vũ đột nhiên hỏi.

- Đây là thứ trọng yếu sao?

Christine hỏi lại.

- Ta chỉ tùy tiện hỏi vậy!!

Long Vũ nói.

- Ta thích cường giả mạnh nhất.

Christine nói.

Long Vũ đột ngột kéo Christine vào trong lòng, ghe sát vào tai nàng nói:

- Điện hạ, thế thì đúng người rồi, ta chính là một cường giả.

Christine cũng là theo thế nương vào trong lòng Long Vũ, một đôi ngọc thủ xoa lên đôi ngực cường tráng của Long Vũ, yêu mị nói:

- Ngươi thật hư….

Giờ phút này, vẻ mất tự nhiên trên nàng đã không còn thấy, còn lại lộ vẻ phóng đãng khiêu khích.

Long Vũ ôn nhu nói:

- Nam nhân không xấu, nữ nhân không thương.

Christine cười khanh khách nói:

- Lão sư không sợ bị Phelps biết sao?

- Ngươi sợ sao?

Long Vũ hỏi.

Christine cười nói:

- Nó là con ta, nó còn có thể quản được ta sao?

Long Vũ ôm sát thân thể mềm mại của Christine, cúi đầu liền hôn lên đôi môi đỏ tươi của Christine.

Đồng thời tay phải còn luồn qua bộ quần áo Christine, mạnh mẽ xoa nắn.

Thân thể mềm mại của Christine lại càng thêm một trận run rẩy, hơi thở càng gấp, đôi mắt đẹp khép hờ. Long Vũ nhân cơ hội miệng rộng gắt gao ngậm lấy cặp môi thơm mềm mại của Christine, quấn lấy cái lưỡi thơm tho tận tình hút. Chỉ cảm thấy từng luồng khác thường thơm lạ lùng từ trên người Christine truyền đến.

Christine lại càng thở nặng, thân hình giống như rắn liên tục giãy dụa trong lòng Long Vũ.

Dục hỏa của Long Vũ lên cao thiêu đốt thân thể, cũng không nhịn được nữa. Đặc biệt Christine còn là thê tử của Edward, mẫu thân của Phelps, là một thân phận cực kì cấm kị càng làm cho Long Vũ cảm thấy một cỗ kích thích đặc biệt.

Christine lại còn nhất mực kết hợp với Long Vũ hành động, ánh mắt đầy mê mị luôn luôn nhìn chằm chằm vào Long Vũ, khóe miệng mang theo một tia cười đẹp đẽ.

Nhưng ngay khi Long Vũ sắp hành động, Christine liền giữ lại quần áo, nàng đột ngột đẩy Long Vũ ra. Sắc mắt lạnh tựa sương băng:

- Ta không muốn nhanh như vậy…

Long Vũ hỏa khí bộc phát, cả giận nói:

- Ngươi đang đùa giỡn ta?

- Ta không giám.

Christine làm ra bộ dáng đáng thương nói:

- Bản lĩnh của ngươi ta biết rõ, ta cũng không dám đùa giỡn ngươi. Chính là……ngươi đừng tưởng rằng ta là cái loại người tùy tiện. Đương nhiên, nếu ngươi muốn mạnh tay, ta căn bản là vô lực chống cự.

- Ngươi biết thế là tốt.

Long Vũ lạnh giọng nói:

- Cho nên, ngươi nên biết khôn ngoan một chút…

- Cho ta một ít thời gian.

Christine nói:

- Nếu ta là ngươi, ta tuyệt đối sẽ không dùng sức mạnh. Chủ động thì càng có mùi vị…

- Ta có thể hiểu được việc mình làm.

Long Vũ cười nói:

- Ngươi muốn lấy thân thể của chình mình làm kiếp con ngựa, cùng ta giao dịch.

- Cũng không hoàn toàn đúng!

Christine sâu kín thở dài một tiếng:

- Khi trước ngươi hỏi ta, ta có thích Edward không? Ta lừa gạt ngươi, hiện tại ta có thể nói cho ngươi biết, ta đối với hắn thật là có cảm tình. Hơn nữa, ta cũng không có thói quen phát sinh cảm tình trên cơ sở phát sinh quan hệ. Nếu thật là như vậy, ta đã không thể cấm dục mấy chục năm.

- Oh!

Long Vũ gât đầu:

- Được rồi, ta không cố chấp. Bản thân ta muốn nhìn xem, ngươi có thể đứng đắn đến khi nào. Christine, bây giờ nói chánh sự đi. Nếu thân phận của ta, ngươi đã biết rõ ràng như vậy, ngươi có nên hay không tỏ chút thái độ.

- Ta ủng hộ.

Christine đinh nói:

- Nguyên lai ta hi vọng Phelps có thể yên vui cả đời. Nhưng là sự xuất hiện của ngươi, đã cho ta biến hi vọng thành tham vọng không thể chạm tới. Tình huống hiện tại là chỉ có thể hợp tác với ngươi. Nếu không, chúng ta sẽ có phiền toái rất lớn.

- Cứ theo ý ngươi đi.

Christine sắc mặt chân thành nói:

- Ta hi vọng ngươi thật sự có thể trở thành lão sư của Phelps, không chỉ đơn thuần là lợi dụng hắn.

Long Vũ nghe vậy, trong lòng có chút chấn động.

Dừng một lúc, hắn đột nhiên cười lớn nói:

- Vận mệnh của Phelps, kì thực nằm trên tay ngươi.

Một tuần thoáng cái đã qua. Chủ liên minh các gia tộc Tu La Tinh vực Henri mắt nhìn buâng quơ trong phòng. Hừ một tiếng, quay đầu lạnh lùng nói:

- An Bảo hãy tăng cường công tác bảo vệ, ta có cảm giác đang có người âm thầm giám thị ta.

Hộ vệ đội trưởng Hoens tránh ánh mắt lạnh lung của Henri, bối rối giải thích:

- Henri điện hạ người yên tâm, tuyệt đối sẽ không xuất hiện vấn đề gì.

Hắn phát cáu, mở máy bộ đàm trên tay nói:

- Các thiên gia giữ vững tinh thần, thực hiện nhiệm vụ của mình.

Xong việc, hắn nói với Henri:

- Thỉnh trưởng tộc an tâm, cho dù là một con sâu, không được ngươi cho phép dưới mọi tình huống, đều không vào được.

- Ngươi đi ra ngoài đi.

Henri nói.

Ánh mắt Henri lạnh lùng, Hoens quay người vội vàng li khai thiếu chút nữa đầu đánh vào khung cửa. Không biết tại sao, mấy ngày nay, thái độ của tộc trưởng ngày càng trở nên tồi tệ.

Đưa mắt nhìn hộ vệ trưởng chật vật ly khai, Henri đi sát tới cửa sổ phía trước, nhìn cảnh sắc ngoài trời từ cửa sổ. Ánh sáng dư âm của buổi chiều xuyên thấu qua cửa sổ bắn chiếu vào trong, phiếm xuất thoáng qua một quang mang kim sắc.

Henri quay đầu lại, nhìn thoáng qua màn hình, trong lòng nỗi bất an càng phát ra mãnh liệt

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play