Long Vũ cẩn thận suy nghĩ một chút, sau đó dặn dò người mang tin tức sáng sớm mai hắn sẽ bái phỏng.

Ngay từ khi sáng sớm của ngày tiếp theo, Long Vũ đã tới Huyết Anh Thần Điện ở Thiên Ngoại Thiên.

Tại cửa điện, hắn thấy một cô gái đẹp như trong mơ. Khuôn mặt kia chỉ nhìn một lần nhưng khiến cho người ta không thể nào quên được, trông qua thì thanh tú cổ điển nhưng nhìn kỹ lại thấy mị ý lan tràn. Đôi mắt sáng khi thì trong suốt, khi lại dễ thương. Nhất là khi nàng chớp chớp mắt nhìn chằm chằm Long Vũ, cho dù hắn đã quen gặp mặt mỹ nữ tuyệt sắc thì cũng không tránh khỏi tim đập rộn ràng.

Trong khi Long Vũ thất thần, ánh mắt của mỹ nữ lóe lên tia nghịch ngợm.

- Anh định cứ đứng thế nhìn tôi sao? Thật không lễ phép.

Long Vũ trong nháy mắt trở nên cảnh giác. Cô gái này có thể đứng trong Huyết Anh Thần Điện đâu thể là người bình thường được, hơn nữa lực lượng trong người cô ta có vẻ vô cùng cường đại.

Long Vũ suy nghĩ, liệu có phải là đàn bà của Huyết Anh Đại Đế không?

Hắn lập tức đứng thẳng người, đưa mắt nhìn ra xung quanh nhưng lại không thấy bóng dáng của Huyết Anh Đại Đế đâu.

- Anh đang suy nghĩ cái gì thế?

Mỹ nữ ghé mặt tới.

- Chắc là không phải nghĩ ra chủ ý biến thái gì đấy chứ? Cô nam quả nữ ấy mà... rất dễ dàng cướp cò...

Long Vũ nghe vậy liền không nhịn được liếc mắt một cái, vẫn im lặng không nói gì. Trong lòng hắn vẫn đang suy nghĩ, nghe giọng điệu của cô bé con này xem... Ông đây còn lo cô là nữ sắc lang đấy.

- Anh tên gì?

Mỹ nữ đột nhiên hỏi.

- Vậy còn cô là ai?

Long Vũ liếc mắt nhìn cô ta một cái. Hắn nghi ngờ cô gái này không phải cố ý giả ngu mà chính xác là ngu thật, dù sao cũng là cái thể loại chưa trưởng thành.

- Anh là Long Vũ có phải không?

Long Vũ buồn bực:

- Cô biết mà còn hỏi.

- Ha Ha.

Mỹ nữ không vì thái độ của Long Vũ mà tức giận, ngược lại còn rất vui sướng:

- Tôi nghe nói, anh rất là lợi hại, ngay cả lão già Quang Minh Tôn Thần cũng chết trong tay anh đúng không?

- À phải rồi, tôi còn nghe nói anh có rất nhiều đàn bà. Thật sao?

Mỹ nữ giống như một người rất hay buôn chuyện.

- Bình thường các chị ấy ở chung như thế nào? Sẽ không đánh nhau um xùm lên đấy chứ?

Long Vũ nghe vậy liền cảm thấy hoàn toàn hết chỗ nói.

Điển hình là một cô gái có vấn đề. Long Vũ chả thèm nói chuyện với cô ta nữa, bắt đầu nhắm mắt điều thức, đồng thời lẳng lặng chờ đợi Huyết Anh Đại Đế đến.

Nửa giờ sau, Long Vũ rốt cục mở to mắt, một tích tắc này, sâu trong đáy mắt chớp động ánh sáng chói mắt. Điều bất ngờ là cô gái kia không ngờ vẫn còn ở trước mặt hắn.

Mỹ nữ lúc này đang thưởng thức mấy trái hoa quả tươi không biết lấy từ đâu đến.

- Ăn không? Tôi cho anh một nửa.

Thấy mỹ nữ cầm trong tay ba trái quả, Long Vũ cười khanh khách:

- Cô cứ ăn đi. Đúng rồi, cô tên gì?

Mỹ nữ chậm rãi ăn hết hoa quả xong, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Long Vũ rồi nói:

- Tôi tên là Ti Ti, đừng bao giờ quên đấy.

- Ti Ti?

Long Vũ sững sờ một chút rồi nói:

- Tên hay đấy mà làm sao cô nhận ra tôi?

- Nhận ra thì nhận ra thôi chứ làm sao?

Ti Ti duỗi tay, ném mấy hạt quả đi rồi nói

- Đúng rồi, anh với Huyết Anh Đại Đế rút cục có giao tình gì thế?

Nói xong, không đợi Long Vũ trả lời, Ti Ti lại không biết lấy đâu ra một trái hoa quả tươi, há miệng cắn một cái. Cô vừa nhai vừa lẩm bẩm:

- Anh cảm thấy Huyết Anh Đại Đế là người như thế nào?

Ngay lúc này, giữa không trung đột nhiên vang lên một tiếng nói:

- Ti Ti! Càng ngày càng không biết lớn nhỏ...

- Không phải chỉ là gọi thẳng cái tên thôi sao? Có cái gì mà không biết lớn với chả không biết nhỏ?

Ti Ti lên tiếng phản đối.

Giữa không trung không có tiếng hồi đáp.

- Thiên Hậu mẫu thân, con rất muốn biết người khác đánh giá ông ấy như thế nào.

Ti Ti nói:

- Người không phải rất lo người khác nói bậy gì về ông ấy sao?

Giữa không trung truyền đến một tiếng hừ lạnh nhẹ nhàng.

Ti Ti giống như giành được chiến thắng lớn lao nào đó, nở nụ cười toe toét.

- Thiên Hậu mẫu thân, con không muốn rời khỏi Thiên Ngoại Thiên đâu. Người ta thích nơi này.

Ti Ti nói.

Giữa không trung không có hồi âm.

Ánh mắt Ti Ti ảm đạm đi đôi chút, thanh âm đột nhiên trở lên lạnh lùng:

- Bà thật là tàn nhẫn!

- Chuyện này đã được con đồng ý.

Nửa ngày sau, giữa không trung mới truyền tới câu trả lời.

- Hừ!

Ti Ti hừ một tiếng rồi bỗng nhiên lại bật tiếng cười khanh khách:

- Cũng phải, đi ra ngoài một chút, có lẽ còn có thể giúp mình tăng thêm lực lượng.

- Thiên Hậu mẫu thân, con hy vọng có một ngày mình cũng có thể tạo ra chiếc phi thuyền.

Nói tới đây, đôi mắt của Ti Ti tràn ngập chờ mong.

- Vậy con còn phải cố gắng nhiều!

Thiên Hậu thản nhiên cười một tiếng, sau đó im lặng không nói gì nữa.

- Thiên Hậu, muốn nói chuyện thì xuống đây mà nói! Bà đứng giữa không trung làm cái quái gì?

Long Vũ không tiếp tục trầm mặc nữa.

- Chồng là vạn tuế!

Ti Ti hưng phấn khoa chân múa tay nói, không hề chú ý tới vẻ mặt mờ mịt của Long Vũ.

- Aiz!

Giữa không trung truyền tới tiếng thở dài nhưng trong thanh âm đó không có chứa chất nhiều nỗi thất vọng, ngược lại còn như ẩn chứa sự hưng phấn khó hiểu.

- Chồng?

Long Vũ nhìn Ti Ti, nhẹ giọng hỏi:

- Cô đang nói ai vậy? Ý của tôi là ngoại trừ Thiên Hậu ra thì...

Ti Ti đột nhiên nhào tới ôm hắn.

Nhuyễn hương vào lòng, mũi thơm xông lên mũi, Long Vũ cúi xuống, mạnh mẽ hôn lên khuôn mặt của Ti Ti.

- Chồng này! Anh còn chưa được người ta đồng ý đâu đấy! Ai cho phép anh hôn em? Không công bình, em muốn hôn lại.

Ti Ti hiển nhiên còn lớn mật hơn cả Long Vũ, chủ động cắn lên miệng Long Vũ một cái. Long Vũ giãy dụa nhưng rồi lại mê luyến nụ hôn mềm mại của thiếu nữ. Cho đến khi hai người hô hấp không được, Ti Ti mới buông miệng của hắn ra. Nụ hôn chấm dứt, Ti Ti lại còn thè lưỡi liếm liếm hai cánh môi của mình, hết sức hấp dẫn. Hai tròng mắt kia còn sáng rực nhìn chằm chằm vào môi Long Vũ. Long Vũ âm thầm rùng mình một cái, vội vàng lui về sau. Không biết tại sao, hắn cảm thấy cô gái này rất nguy hiểm.

- Chồng ơi, anh sẽ yêu em sâu đậm đúng không?

Ti Ti thâm tình dựa vào người Long Vũ.

- Về cái này, Ti Ti...

Long Vũ cười ám muội:

- Cô Ti Ti à, tôi với cô không quen biết lắm, cô vì sao lại quấn lấy tôi vậy?

- Anh nói cái gì cơ?

Ti Ti trừng lớn mắt, dường như nghe được một chuyện không thể nào tưởng tượng nổi:

- Anh là người đàn ông của em, sao có thể nói là không quen biết hả?

- Đợi đã!

Long Vũ la lên:

- Từ khi nào tôi trở thành người đàn ông của cô vậy?

- Anh không biết?

Ti Ti nghi hoặc.

- Biết? Tôi biết được cái gì chứ?

Long Vũ nhún vai.

- Sao có thể như thế chứ?

Ti Ti chu môi, nói:

- Anh đã hôn lên môi của người ta rồi, lại còn muốn trốn nợ hay sao? xem chương mới tại tunghoanh(.)com

- Hôn à?

Long Vũ hỏi.

- Vâng!

Ti Ti gật đầu thật mạnh.

Long Vũ mờ mịt hỏi:

- Tôi và cô có quan hệ thân mật vậy sao? Tại sao tôi lại không biết nhỉ?

- Vấn đề ở đây là anh đã hôn em mà!

Ti Ti nói.

- Nhưng mà cô cũng hôn tôi mà.

Long Vũ nói:

- Chúng ta hòa nhau nhá!

- Hòa? Loại chuyện này có thể dùng chữ hòa để giải quyết sao?

Ti Ti trừng mắt nhìn. Khuôn mặt lộ vẻ tàn nhẫn.

- Anh như thế không phải là loại đàn ông bạc bẽo hay sao?

Long Vũ cảm giác cô bé này còn phức tạp hơn hắn tưởng nhiều.

- Cô Ti Ti chớ có hiểu lầm.

Long Vũ nói:

- Có cả nữ nhân thích tự kỷ ...

- Xem ra anh định vứt bỏ em rồi!

Ti Ti bỗng nhiên nói một cách hung tợn.

Long Vũ nói:

- Không phải là vứt bỏ, mà tôi hoàn toàn chưa có được cô.

Sắc mặt Ti Ti hơi hoãn lại một chút, nàng vuốt cằm nói:

- Anh nói phải! Thân thể của em vẫn còn trong sạch, như vậy đi, sau khi chúng ta chính thức thành thân thì sẽ cho anh.

Long Vũ vừa định phản đối thì Ti Ti liếc mắt nhìn hắn một cái.

- Dục tốc bất đạt, chờ cho chúng ta có tình cảm rồi làm cũng không muộn.

- Có thể để tôi nói một câu không?

Long Vũ nói:

- Nghe cuộc đối thoại của em với Thiên Hậu, em chắc là con gái của bà ấy hả?

- Vâng ạ!

Ti Ti nở nụ cười. Nụ cười này mang theo hương vị khờ dại. Nhưng trong lòng Long Vũ rất rõ, mỹ nữ này là một cô bé tinh quái, bản thân hắn không nên khinh thường.

- Quả này là do em tự tay trồng đấy, ăn ngon lắm. Nó tập hợp hơn mười loại giống quý đấy nhé!

Ti Ti nhìn vào mắt Long Vũ, dường như chờ mong hắn khen mình.

- Ừ, ăn cũng ngon đấy.

Long Vũ cười mờ ám.

Ngừng lại một chút, Long Vũ lại tiếp tục hỏi:

- Cha em là Huyết Anh Đại Đế à? Ông ấy đâu rồi? Hôm nay anh đến đây cũng là bởi vì muốn nhận lời mời của ông ấy. Đâu lại có chuyện khách đến mà chủ còn chậm chạp không chịu lộ diện?

Ti Ti vô cùng khó hiểu:

- Chẳng lẽ em không phải là chủ sao?

Long Vũ cười hắc hắc:

- Em có thể đại biểu cho ba mình sao?

Ti Ti suy nghĩ chút rồi nói:

- Không thể.

Long Vũ không nhịn được, bật cười ha hả:

- Nếu em đã không thể làm chủ được thì tốt rồi. Đi đi, gọi cha em lại đây nào. Nhóc con như em thì biết cái gì mà nói.

Nghe được lời này, Ti Ti rất tức giận. Nàng phẫn nộ nhìn người đàn ông trước mặt này, trong đầu thì suy nghĩ có nên giáo huấn tên này một chút hay không. Nàng cảm thấy như mình bị lừa rồi.

Bởi vì lúc trước, Huyết Anh Đại Đế chính miệng nói với nàng, hôm nay là ngày đi xem mắt của nàng.

Và đối tượng xem mắt lại chính là Long Vũ.

Nếu không thì nàng cũng không thể vừa thấy mặt mà lại hôn một người đàn ông.

Trước đây, Ti Ti vẫn luôn cẩn thận góp nhặt và xem xét tư liệu về Long Vũ. Cái khác không nói, chỉ riêng việc hắn chém giết Quang Minh Tôn Thần, Ti Ti đã cảm thấy mình nên lấy thân ra báo đáp rồi.

Thế nhưng cái người đàn ông đáng chết này, hắn hoàn toàn không biết chút gì về chuyện xem mắt cả.

Trong đầu chuyển qua nhiều ý nghĩ, Ti Ti đằng đằng sát khí nói với Long Vũ:

- Anh có biết không? Anh có biết hôm nay tới đây là để làm gì hay không?

- Không biết!

Long Vũ trả lời một cách thành thật.

Ti Ti nhất thời không có gì để nói, cũng không thèm tranh cãi với Long Vũ nữa.

Một lúc lâu sau, Long Vũ không nhịn được mà cất tiếng hỏi:

- Sao vậy, vì sao đột nhiên lại không nói gì nữa?

- Không thèm để ý đến anh nữa!

Ti Ti cũng không ngẩng đầu lên mà nói:

- Anh đi đi, anh không biết hôm nay tới đây làm cái gì thì còn ở chỗ này làm chi nữa?

Long Vũ vốn muốn nói cho nàng biết là tôi tới để tìm cha cô, cơ mà nghĩ lại, không phải Huyết Anh Đại Đế cố ý để cho con gái lão thấy mình sao?

- Ti Ti!

Long Vũ hỏi:

- Là cha em bảo em tới sao?

- Dạ.

Ti Ti nhẹ gật đầu.

- Ông ấy cho em tới đây để gặp anh?

Long Vũ nở nụ cười cực kỳ sáng lạn nhưng lại ẩn chứa sự trào phúng, khinh thường. Hắn đột nhiên hiểu ra Huyết Anh Đại Đế hôm nay mời hắn tới là có ý gì.

- Không phải!

Ti Ti nói:

- Chỉ là kết bạn thôi.

- Có cho phép lên giường không?

Long Vũ bật cười khanh khách.

Ti Ti nhíu mày, hít một hơi thật sâu, cưỡng chế sự tức giận dâng lên trong lòng. Nàng nặn ra một nụ cười, nói:

- Sao nào? Chẳng lẽ tôi không xứng với anh sao?

Long Vũ nhún vai nói:

- Đối mặt với những cô bé xinh đẹp, dưới tình huống bình thường, tôi sẽ không cự tuyệt. Nhưng mà tôi thấy cô tiếp cận tôi là có thâm ý khác cho nên cần cảnh giác thôi.

Ti Ti nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu đen của Long Vũ. Người đàn ông đáng giận này cười trông thật đểu cáng, nàng hận không thể đá cho hắn mấy cái vào giữa háng.

Long Vũ cẩn thận đánh giá khuôn mặt tinh xảo của Ti Ti. Luận bộ dáng, Ti Ti chình là người đẹp trong số người đẹp, bất kể là khuôn mặt hay dáng người đều thuộc hạng nhất.

- Đê tiện!

Khi mà ánh mắt của Long Vũ lướt xuống thân dưới của nàng thì Ti Ti chợt nói một câu.

Long Vũ ôn hòa nói:

- Ti Ti, tôi nói thật, cô là một cô gái tốt...

- Sao nào? Muốn gán cái mác người tốt cho tôi sao?

Ti Ti hỏi.

- Làm sao? Cô cũng biết!

Long Vũ khẽ cười một tiếng.

- Đương nhiên!

Ti Ti đắc ý nói:

- Mấy ngày này, tôi vẫn luôn tìm tòi những tư liệu nói về tình huống trong thế giới thật cho nên khá là rõ ràng.

- Đúng rồi, nếu tôi đồng ý tình một đêm với anh, anh có muốn chơi không?

Ánh mắt u oán của Ti Ti không biết là thật hay là giả vờ.

Long Vũ triệt để im lặng.

- Sao? Anh sợ?

Ti Ti hỏi.

- Đương nhiên là không sợ rồi!

Long Vũ cười tà:

- Tình một đêm, người thiệt là em chứ có phải anh đâu. Anh dựa vào cái gì mà phải sợ cơ chứ!

Ti Ti vốn không phải là một cô gái tùy tiện. Những năm gần đây, nàng sống với trưởng bối của mình cho nên luôn nhận được sự giáo dục tốt nhất. Chỉ là nàng có một loại tình cảm như là nhất kiến chung tình với Long Vũ.

- Anh cảm thấy em là một cô gái tùy tiện sao?

Ti Ti đột nhiên hỏi.

- Không phải!

Long Vũ nhún vai.

- Vậy chúng ta chính thức làm quen đi?

Ti Ti thấp thỏm hỏi thử một câu.

- Thật hay đùa đấy?

Long Vũ cười nói, đôi mắt đen lấp lánh ý cười bỡn cợt:

- Làm quen rồi lên giường là nói thật chứ không phải nói đùa hả?

Ti Ti hơi hé miệng, cái miệng xinh xắn không biết phải làm sao cho đúng. Nàng không nghĩ sao mà Long Vũ lại nói trực tiếp như vậy, vành tai nàng đỏ rực lên. Do dự nửa ngày, Ti Ti rốt cục cẩn thật gật đầu.

- Em không lớn bằng người bình thường.

Ti Ti nhút nhát nói, khuôn mặt đã không còn sự phấn khởi như cũ nữa.

Long Vũ gật đầu, tỏ như đã hiểu.

- Anh sẽ không để tâm chứ?

Ti Ti vẫn còn hơi lo lắng.

Long Vũ phẩy tay.

Ti Ti vốn định nói cái gì đó nhưng lúc này Huyết Anh Đại Đế đã đi tới. Ông ta nhìn con gái mình và Long Vũ ở chung một chỗ liền cười nói:

- Sao rồi? Ở chung một chỗ không tệ chứ?

- Đương nhiên, bọn tôi tốt lắm.

Ti Ti cười, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết.

Long Vũ nhìn Huyết Anh Đại Đế, ánh mắt yên tĩnh không có chút lay động nào.

- Anh xem quan hệ giữa cha con em không được hòa thuận cho lắm nhỉ?

Long Vũ đột nhiên nói.

- Đâu có!

Ti Ti nói:

- Cha đối tốt với em lắm.

- Nhưng anh cảm thấy giữa hai người có gì đó là lạ.

Long Vũ cười cợt:

- Ti Ti, không phải cha em từng nói em rất tùy hứng, điêu ngoa, lắm mồm sao?

- Đâu có như vậy!

Ti Ti tủi thân vô cùng, kéo cánh tay Long Vũ, tự giải oan cho mình.

- Người ta rất là ngoan đấy! Không tin anh đi hỏi cha em thì rõ.

Long Vũ nhún vai, cười xấu xa rồi nói:

- Nói cho anh biết! Chuyện hôm nay là em tự nguyện hay là do bọn họ bắt buộc em.

Lời này vừa nói ra, đôi mắt của Huyết Anh Đại Đế lóe ra một tia sáng.

- Cha mẹ hỏi ý của em!

Ti Ti cười nói:

- Em đã gật đầu rồi.

- Nói vậy thì ấn tượng của em với anh không tệ?

Long Vũ hỏi.

- Nhất kiến chung tình.

Ti Ti can đảm nói.

- Ha Ha!!

Huyết Anh Đại Đế cười nói:

- Long Vũ, không thể không bội phục cậu. Ngay cả đứa con gái bướng bình của tôi cũng nhìn cậu với con mắt khác.

Long Vũ thản nhiên nói:

- Ông tìm tôi có việc gì, là để con gái ông xem mặt tôi sao?

Huyết Anh Đại Đế cười nói. Lão nhìn con gái của mình, trong lòng cảm khái vạn phần.

- Cũng có thể nói vậy! Nhưng mà tôi còn có việc cần nói với cậu!

- Vì sao lúc trước không nói rõ với tôi?

Long Vũ hỏi một cách khó chịu.

- Đây không phải là cho cậu một niềm vui bất ngờ sao?

Huyết Anh Đại Đế nói.

- Niềm vui bất ngờ?

Long Vũ khẽ cười một tiếng, không nói nữa.

- Cha, người không hiền hậu gì cả!

Ti Ti chu miệng nói:

- Cha nên nói cho anh ấy biết trước mới phải. Cha làm con cảm thấy rất bị động.

Huyết Anh Đại Đế cũng không tức giận, cười nói:

- Vậy chẳng phải rất tốt sao?

Ti Ti trợn mắt nhìn lão một cái:

- Cha không cảm thấy nếu Long Vũ biết được tình hình thực tế thì sẽ không đến sao?

- Đương nhiên là không rồi!

Huyết Anh Đại Đế cười nhẹ:

- Ti Ti, hay là con đi xuống trước đi. Cha và Long Vũ còn có chuyện muốn nói.

- Lấy con ra làm giao dịch?

Giọng nói của Ti Ti lạnh xuống.

- Ti Ti...

Long Vũ nhíu mày. Hắn không hi vọng Ti Ti sẽ vô lễ với Huyết Anh Đại Đế.

Ti Ti ngẩng đầu nhìn vẻ mặt không vui của Long Vũ, liền cười nói:

- Sao nào? Anh không phải là đi nịnh nọt cha vợ tương lai nhanh đến vậy chứ?

- Huyết Anh Đại Đế là người đàn ông mà anh bội phục nhất!

Long Vũ nhẹ giọng nói:

- Anh cảm thấy có một người cha như vậy là rất đáng để kiêu ngạo.

Ti Ti lập tức nhíu mày, cúi thấp đầu, không nói một tiếng nào.

- Không sao! Sớm quen rồi, nếu nó mà khách khí thì ngược lại tôi lại thấy không được tự nhiên.

Huyết Anh Đại Đế nhìn Ti Ti, cưng chiều nói:

- Nó là đứa con gái duy nhất của tôi, là cục thịt trong lòng chúng tôi.

Huyết Anh Đại Đế rất có thâm ý nhìn ánh mắt bình tĩnh của Long Vũ.

- Tuy bản thân tôi không sai nhưng nhiều năm ở chung, tình cảm của chúng ta rất sâu. Nói thật, mới đầu tôi cũng không đồng ý để Ti Ti quen biết cậu, bởi vì cậu không có ý định chờ đợi lâu dài ở vũ nội.

- Con tới chỗ Thiên Hậu mẫu thân!

Ti Ti đứng dậy rời khỏi.

- Long Vũ, Ti Ti thật sự rất thích cậu. Tuy rằng nó nhìn qua có chút đùa giỡn với đời nhưng thực ra tôi biết, lần này nó nghiêm túc.

Huyết Anh Đại Đế cảm khái nói. (Dịch: Ước gì mình có mấy cô mà cứ nhất kiến chung tình đầy thế này thì hay nhể . Biên: .)

- Tôi không biết cô ấy tồn tại trên thế giới này bao lâu rồi nhưng cô ấy cho tôi cảm giác như một đứa trẻ. Bề ngoài thì lạnh lùng kỳ thực trong tâm rất ấp áp!

Long Vũ nhẹ giọng nói:

- Để cô ấy theo tôi đi du lịch giữa các hành tinh là đề nghị của Thiên Hậu sao?

- Đúng vậy!

Huyết Anh Đại Đế thản nhiên nói:

- Tôi cũng hy vọng nó có thể ra ngoài đi lại một chút. Nó thực ra chỉ là một đứa bé thôi, sống lâu rồi lại cảm thấy nhàm chán.

- Giúp tôi chăm sóc nó.

Huyết Anh Đại Đế đột nhiên nói một câu cực kỳ nghiềm ngẫm:

- Tin rằng dưới sự che chở của cậu, Ti Ti sẽ càng khỏe mạnh, càng vui vẻ hơn.

- Tôi nghĩ là Thiên Hậu coi trọng khoa học kỹ thuật của La Lâm đúng không?

Long Vũ trầm giọng nói.

- Cảm giác của cậu thật nhạy bén.

Huyết Anh Đại Đế nheo mắt lại, nói một cách đầy thâm ý:

- Dưới tình huống không ảnh hưởng tới các cậu, Ti Ti học tập một chút về tri thứcc kiến tạo chiếc phi thuyền và không gian tọa độ tinh hệ, tôi nghĩ cũng không quá đấy chứ.

Long Vũ khẽ cười:

- Tôi hoàn toàn có thể để La Lâm dạy toàn bộ bản lãnh của mình cho Ti Ti.

- Thật chứ?

Huyết Anh Đại Đế hơi kinh ngạc.

Long Vũ mỉm cười không nói, lẳng lặng chờ đợi câu nói tiếp theo của Huyết Anh.

Huyết Anh Đại Đế lạnh nhạt nói:

- Nói thật, sự rộng lượng của cậu làm tôi thấy bất ngờ.

Huyết Anh Đại Đế cười:

- Tôi nghĩ cậu có thể tức giận. Tội thậm chí còn tính làm giao dịch với cậu, ngay cả thứ để đem ra giao dịch tôi cũng đã chuẩn bị tốt rồi.

Ngừng một chút, Huyết Anh Đại Đế lại nói tiếp:

- Tôi đột nhiên phát hiện ra mình đã sai rồi, hơn nữa còn sai rất lớn. Có lẽ đã lâu không làm người thường cho nên tôi đã quên đi cái gọi là tình cảm.

Tiếng cười của Huyết Anh Đại Đế tràn ngập sự phóng túng, vô cùng chói tai.

Thanh âm của lão không lớn nhưng lại tỏa ra sự chua xót nồng đậm.

Long Vũ quan sát người đàn ông mà mình rất bội phục này, cười cười nói:

- Nói thật, ông đã làm rất tốt! Nếu là bản thân tôi, tôi nghĩ mình sẽ không bằng ông.

Huyết Anh Đại Đế khẽ nhíu mày, nói:

- Cậu muốn đi du lịch giữa các vì sao, không sợ sẽ tự biến mình thành Quang Minh Tôn Thần ư?

Long Vũ không giải thích, chỉ khẽ cười nói:

- Vì sao không sinh thêm mấy đứa con?

- Đây là một vấn đề phức tạp, hiện tại tôi nói với cậu căn bản không thể rõ ràng được.

Huyết Anh Đại Đế dường như không muốn tiếp tục đề tài này, chuyển lời sang chuyện khác:

- Chiếc phi thuyền thế nào rồi, khi nào sẽ cất cánh? Nó sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Long Vũ, đi du hành giữa các hành tinh không phải chuyện đùa. Cho dù cậu rất cường đại nhưng mà khi gặp hố đen thì cũng phải chạy trối chết, cho nên tôi khuyên cậu không nên quá mức vội vã.

- Ha ha, không sao đâu!

Long Vũ lắc đầu, cười nói có điểm phóng túng. Rất ít khi tâm tình của Long Vũ giao động trong thời gian dài, dường như hắn chưa bao giờ quá vui mừng hoặc quá bất hạnh thật lâu.

Hắn cảm thấy mình nói chuyện với Huyết Anh Đại Đế như là vãn bối nhận được sự quan tâm của trưởng bối vậy.

Trong lòng cảm thấy ấm áp.

Huyết Anh Đại Đế nheo mắt, thở dài một hơi:

- Tôi rất thích sự tự tin của cậu, nhưng mà tôi cần phải nhắc nhở cậu không nên coi thường.

- Cảm ơn ông, tôi biết mình phải làm như thế nào.

Long Vũ gật đầu, lập tức nói:

- Đại Đế, bên cạnh tôi có nhiều đàn bà như vậy, ông còn yên tâm giao con gái của mình cho tôi sao?

- Vậy thì sao?

Huyết Anh Đại Đế cười nghiền ngẫm:

- Tôi cũng có rất nhiều đàn bà. Cậu thấy thế nào?

- Tôi tin rằng ông yêu tất cả. Tôi cũng tin ông có thể cho tất cả được hưởng hạnh phúc chân chính.

Long Vũ nói:

- Ông là một người đàn ông có trách nhiệm.

- Ha Ha! Về điểm này thì chúng ta là anh hùng cùng chung chí hướng.

Huyết Anh Đại Đế cười nói.

- Anh hùng?

Long Vũ nhắc lại từ này rồi ngẩng đầu nhìn đám mây trôi lững lờ trên bầu trời, mở miệng nói:

- Tôi không làm anh hùng đã rất nhiều năm rồi...

Huyết Anh Đại Đế sững sờ, thoáng cảm thấy vô cùng cảm khái.

Long Vũ liếc mắt nhìn Huyết Anh Đại Đế, cười nói:

- Tương lai tới, ông có muốn làm một chuyến du lịch giữa các hành tinh không?

- Tôi không dấu diếm cậu, vội vàng muốn đưa Ti Ti theo cậu để nó học tập thứ tốt nhất...

Huyết Anh Đại Đế ngừng một chút, dường như do có nên nói thẳng với Long Vũ hay không.

- La Lâm nắm giữ khoa học kỹ thuật tương lai, Thiên Hậu rất là hứng thú với mấy thứ này. Đương nhiên, những lời này tôi đã từng nói rồi. Hiện tại, tôi cần cường điệu một chuyện là Ti Ti hình như thực sự để ý đến cậu. Ý của tôi là nó thực sự thích câu.

- Cho nên tính chất của sự việc xảy ra biến hóa.

Huyết Anh Đại Đế nói.

- Ông xác định là tôi cũng yêu con gái ông?

Long Vũ bình tĩnh nói:

- Giao cô ấy cho tôi, ông yên tâm thực sao?

- Yên tâm!

Huyết Anh Đại Đế mỉm cười nói:

- Tôi có gì mà phải lo lắng chứ. Tôi tin vào nhân phẩm của cậu. Hơn nữa, Ti Ti cũng rất thông minh.

- Vì sao không đi cùng với chúng tôi?

Long Vũ hỏi.

- Một núi không thể chưa hai hổ!

Huyết Anh Đại Đế cười nói không có chút băn khoăn:

- Mấy bà vợ của tôi có tính độc lập rất mạnh. Tôi nghĩ chúng tôi khó mà ở chung với mấy người. Tin tôi đi, mấy người đàn bà của cậu chắc chắn cũng không hi vọng người ngoài tới khoa tay múa chân đúng không?

Long Vũ khẽ cười một tiếng:

- Nếu ông là anh em của tôi thì vấn đề này chắc không lớn rồi.

Nụ cười bên môi Huyết Anh Đại Đế nổi lên chút tự giễu:

- Chắc gì! Tôi và cậu đều có thói quen ra lệnh cho người khác.

- Vậy à? Ông có dục vọng lớn với quyền lực sao?

Long Vũ cảm thấy hứng thú.

- Không lớn... Chỉ là tôi không thích người khác can thiệp vào quyết định của mình.

Huyết Anh Đại Đế cười đáp:

- Tôi thích làm mọi việc theo ý mình, mặc dù làm sai cũng không hối tiếc.

Long Vũ sờ mũi, cười nhẹ...

- Nhưng mà tôi rất chờ mong tương lai hai chúng ta đều lái một phi thuyền tung hoành vũ trụ. Đến lúc đó, chúng ta có thể so đấu về vấn đề kỹ thuật rồi.

Huyết Anh Đại Đế giải thích:

- Đời người cũng cần có lúc vui vẻ, có động lực thì mới phát triển được, cậu nói có đúng không?

- Tôi thì sao cũng được!

Long Vũ nhún vai nói.

Huyết Anh Đại Đế cười to, nhìn Long Vũ nói:

- Con gái của tôi nhờ cậu chăm sóc, xem như tôi thiếu cậu một nhân tình...

- Ông sai rồi, ông đã thiếu tôi hai nhân tình.

Long Vũ cười nói:

- Chuyện Nữ Thần Vận Mệnh kia... Ông đừng có mà quên chứ.

- Hắc hắc!

Huyết Anh Đại Đế đưa mắt nhìn Long Vũ, nói:

- Nhóc con, cậu thật chẳng hiền lành gì, đã vớ bở còn đi than trời...

- Dù sao cũng là giải quyết một phiền phức cho ông.

Long Vũ bình tĩnh nói.

Quyền lực cuối cùng đến từ lực lượng, và lực lượng quyết định từ người cầm quyền. Nếuu không có lực lượng ngang nhau hoặc thậm chí là mạnh hơn thì Long Vũ cũng không thể ngồi trêu đùa với Huyết Anh Đại Đế nổi tiếng khắp vũ nội.

Hắn muốn bảo vệ phụ nữ, bạn thân của mình thì nhất định phải nắm giữ càng nhiều quyền lực hơn nữa. Quyền lợi tới từ lực lượng, tu hành không có chừng mực, Long Vũ cảm thấy lực lượng của mình rút cục thì sẽ tới điểm cuối. Loài người là vạn vật chi linh, hắn cảm thấy tiềm năng của nhân loại còn chưa hoàn toàn được kích phát hết. Trong vũ trụ mờ mịt này, có lẽ còn có phương thức tiến hóa mới.

Hắn nghiêm túc nói:

- Đại Đế, trước khi đi, tôi hy vọng có thể đề nghị hợp tác nghiên cứu về tu đạo, khoa học kỹ thuật và tiến hóa nhân loại.

Huyết Anh Đại Đế suy nghĩ một lát rồi nói:

- Tôi đồng ý, nhưng mà vấn đề cụ thể, cậu phải tới thương nghị với Thiên Hậu. Đương nhiên, tôi nghĩ cậu cũng sẽ không tự đi đâu nên cứ để cho mấy người đàn bà của cậu tới trao đổi đi.

Huyết Anh Đại Đế liếc mắt nhìn Long Vũ, thản nhiên nói:

- Tôi rất vui khi có thể kết bạn với cậu.

- Hai người vẫn còn tán gẫu à?

Ti Ti chẳng biết từ lúc nào đã quay lại. Cô không tức giận, cũng không sốt ruột, dường như đây mới là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

- Sao lại không nói nữa rồi? Không phải là hai người các người đang giao dịch tới thời khắc mấu chốt sao?

Ti Ti cười nói:

- Muốn em tránh tiếp sao?

- Có ai bảo em tránh đâu!

Long Vũ nói.

- Người nên tránh đi là cha mới đúng.

Huyết Anh Đại Đế đứng dậy, cười nói:

- Tôi đi đây, lưu lại không gian cho bọn trẻ các người! Hai người nhân cơ hội này mà giao tiếp, giao tiếp...

Nói xong, hắn liền rời đi.

- Chúng ta làm cái gì bây giờ?

Ti Ti hỏi ý của Long Vũ.

- Nếu như là ở thế giới thật thì bình thường người ta sẽ đi xem phim, đi tắm.

Long Vũ nói.

- Tục quá!

Ti Ti bĩu môi, làm mặt quỷ với Long Vũ, cười hì hì không nói. Có một số thành phần tri thức đều sẽ trực tiếp đi thuê phòng, bởi vì bọn họ đều có nhu cầu.

- May là em không phải như thế không thì anh sẽ khinh bỉ em.

Long Vũ cười nói:

- Anh muốn kết gặp gỡ chân thành với em. Anh không hy vọng giữa anh và em lúc đó sẽ xuất hiện hình thức không thoải mái như vậy.

Ti Ti quay mặt khuôn mặt ấm áp này, cười nói:

- Tuổi em nhiều hơn anh đấy, anh có biết không?

- Biết chứ!

Long Vũ nhịn cười nói:

- Khác biệt như vậy chúng ta gặp gỡ sẽ rất khó khăn.

Cái gọi chỉ là cách nhìn của xã hội loài người. Loại cường giả đã sớm siêu việt nhân loại như bọn Long Vũ thì tuổi tác đã không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa. Hơn nữa, Ti Ti vốn là từ một phi sinh mạng thể tiến hóa thành sinh mạng thể. Từ một ý nghĩa nào đó thì thanh xuân viễn trú. Tuổi tác không có bất kỳ một ý nghĩa nào với nàng.

Ti Ti đỏ bừng cả mặt.

Long Vũ hơi ngừng lại rồi giang tay ôm nàng vào lòng, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn kia. Một bàn tay của hắn không hề rảnh rỗi trượt qua vòng eo mảnh khảnh xuống bên dưới. Tuy rằng còn cách lớp quần áo nhưng Long Vũ có thể cảm nhận được xúc cẩm mềm mại ở đầu ngón tay.

Ti Ti thoáng từ chối vài lần rồi thuận theo, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy cổ hắn, nhắm đôi mắt tràn đầy xuân ý lại.

Long Vũ cho nàng cảm thấy kích thích, tò mò.

Đương nhiên còn có một loại cảm giác gọi là an toàn.

Khi mà Long Vũ lặng lẽ xoa mông thiếu nữ, Ti Ti hơi giãy dụa, muốn thoát khỏi vòng ôm của hắn. Nhưng không biết tại sao trong lòng nàng lại xuất hiện một chút khoái cảm.

Loại khoái cảm này rất nguyên thủy cũng rất khó chống lại.

- Co dãn lắm!

Đây là ý nghĩ đầu tiên khi mà Long Vũ chạm vào cặp mông của Ti Ti và hắn cũng không keo kiệt mà nói ra cho Ti Ti biết.

- Liệu có phải là hơi nhanh quá không!!

Ti Ti đột nhiên đẩy Long Vũ ra.

Khuôn mặt vốn cực kỳ nóng bỏng của Long Vũ phút chốc lãnh đạm đi. Ti Ti phối hợp nói:

- Ý của em là chúng ta thế này có phải là đốt cháy giai đoạn không?

Ti Ti thở hổn hển ghé vào đầu vai Long Vũ, quần áo không chỉnh tề, tóc tai hỗn loạn, cái cổ trắng như tuyết còn lưu lại vài dấu hôn. Nàng lắc đầu liên tục nói:

- Thiên Hậu mẫu thân nói, không thể để cho đàn ông có được thân thể mình quá mức dễ dàng. Dễ quá thì họ sẽ không biết quý trọng.

- Vậy làm sao giờ?

Long Vũ cười nói, lấy tay vỗ nhẹ lên cái mông vểnh cao của Ti Ti.

- Hoạt động của ngày hôm nay đến đây là kết thúc!

Ti Ti ôn nhu nói. Tiếng nói kiều mị tràn ngập khiêu khích, trên người tỏa ra hương vị tươi mát dễ chịu.

- Anh về trước đi!

Ti ti nói:

- Mấy ngày này, em muốn từ biệt mấy người mẹ của em.

Ti Ti chống người dậy, nghiêng đầu nhìn Long Vũ chăm chú:

- Mấy ngày nữa, em sẽ tới thế giới thật để tìm anh.

- Được!

Long Vũ nhéo cái mũi của Ti Ti, nói:

- Đối tốt với Đại Đế một chút, ông ấy là thần tượng của anh đấy!

- Thần tượng?

Ti Ti hỏi:

- Anh hâm mộ ông ấy có nhiều đàn bà có phải không? Để em tính xem nào, cộng cả em vào thì số đàn bà của anh còn chưa bằng ông ấy. Có phải anh muốn phấn đấu vượt trội hơn không?

- Em lầm rồi, anh muốn nói về phương diện làm người cơ.

Long Vũ nghiêm mặt nói.

- Em hy vọng em là người đàn bà thứ hai từ dưới lên của anh... Bởi vì em không muốn là người bé nhất...

Ti Ti làm nũng mang theo chút ngây thơ.

Long Vũ bật cười nói:

- Lần đầu tiên anh nghe được ngôn luận kỳ quái như vậy.

Đôi môi anh đào phấn nộn của Ti Ti chu lên, giống như một đứa bé đang giận dỗi:

- Ha ha, dù sao em cũng không muốn là người bé nhất. Nhất định sau em còn có thêm nữa, em thích người khác gọi mình là chị...

- Anh sẽ cố hết sức!

Long Vũ cười nói.

- Không phải cố hết sức mà là nhất định phải có!

Ti Ti nghiêm túc nói.

...

...

Hành trình tới Thiên Ngoại Thiên lần này rõ ràng là một lần bị xem mặt.

Nhưng mà ấn tượng của Long Vũ với Ti Ti cũng không tồi, một cô gái đáng yêu, tinh quái giảo hoạt. Chuyến du lịch giữa các hành tinh có nàng tham gia tin rằng sẽ càng vui vẻ thêm.

Mấy ngày sau đó, Long Vũ đem toàn bộ tinh thần đặt vào trong chiếc phi thuyền. Đúng như lời của Huyết Anh Đại Đế nói, chuyên du hành giữa các hành tinh không phải đơn giản, nhất định phải cực kỳ cẩn trọng. Trước khi bắt đầu du hành, hắn nhất định phải bài trừ mọi trục trặc và nguy hiểm có thể xảy ra. Trong vũ trụ mờ mịt này, nhiều khi mặc dù con người rất thần thông quảng đại nhưng cũng trở nên bất lực.

Nhìn chiếc thuyền đang chạy bằng vận tốc ánh sáng đi xa, hắn không khỏi cười khổ. Khoảng cách của di chuyển tức thời suy cho cùng vẫn là khoảng cách. Đương nhiên, đây là tính cơ động nhất có thể khi La Lâm trắc thí trên Chiếc phi thuyền.

Thực tế, nếu hành khách trên toàn bộ Chiếc phi thuyền đã đạt ngoài Cửu Đỉnh huyền cảnh thì tốc độ của hai chiếc thuyền này hoàn toàn có thể gấp tốc độ ánh sáng đến mấy trăm lần.

Để tránh cho tốc độ vận hành cao, di chuyển tức thời sinh ra ma xát, tài liệu của chiếc phi thuyền đã được chọn lựa vô cùng kỹ càng. Mặc dù nó có chạy gấp mấy vạn lần tốc độ ánh sáng thì cũng không có vấn đề gì.

Hơn nữa, La Lâm đã thiết kế bộ trang bị phòng hộ cho chiếc phi thuyền. Sau khi phòng hộ mở ra, tính năng chỉnh thể của phi thuyền này còn gia tăng nhiều, tốc độ sẽ nhanh hơn.

Ngoài ra, bên trong chiếc phi thuyền còn có các tính năng khoa học cao cấp từ thời đại kỷ nguyên vũ trụ. Năng lực chế tạo, năng lực hướng dẫn hệ thống, ra đa báo động... Toàn bộ bao gồm thập đại hệ thống siêu việt.

Thập hệ thống xuất hiện có thể bảo vệ an toàn cho người bên trong thuyền một cách tốt nhất.

Long Vũ có niềm tin, khi mà chiếc phi thuyền này hoàn thành phần kiểm tra, nhân loại hoàn toàn có thể tung hoành vũ trụ.

Nghĩ tới đây, tâm tình Long Vũ có chút kích động.

Điều này chỉ xảy ra trong khoa học viễn tưởng, hiện giờ được một tay hắn nghiên cứu chế tạo thành công.

Hôm nay, Long Vũ mang theo vài tên đệ tử Huyền Môn tiến vào trong chiếc phi thuyền, để tiến hành thu thập phân tích tình hình thân thể của bọn họ, đưa ra xác định người được chọn cuối cùng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play