Long Vũ phỏng chừng Thiên Nguyên có thể tại Tiên Cảnh. Hắn tính cùng La Lâm Thiên Dực Hổ tiến vào Tiên Cảnh. Cho dù không tìm thấy Thiên Nguyên, cũng phải cùng Tử Vi Trung Đại Đế nói chuyện.
Đại cục Tam Giới lúc này đã rất rối loạn, vấn đề này càng kéo dài, càng thêm rắc rối. Hắn hi vọng Tử Vi chú ý tới toàn cục.
Đương nhiên, nếu nói đạo lý không có hiệu quả, tất phải đấu võ.
Sự tình đã đến nước này, cũng không thể cố kỵ nhiều như vậy.
Dao vốn muốn đi theo hắn tiến vào Tiên Cảnh, nhưng bị hắn cự tuyệt. Lần đi Tiên Cảnh này, phúc họa khó liệu. Tuy rằng Dao là cao thủ cấp bậc Hoàng Cảnh, như so cùng cao thủ như Tử Vi Đại Đế, Tây Vương Mẫu, Thiên Nguyên thì chênh lệch không nhỏ. Nếu cho nàng cùng đi, ngược lại càng vướng bận.
Binh không cần số lượng, mà phải là tinh binh.
Trước mắt, theo Long Vũ, cường đại nhất là ba người bọn hắn.
……………………………
……………………………
Ngay khi Long Vũ quyết định tiến vào Tiên Cảnh. Tiên Cảnh vì Nam Phương Tiên Vương, Bắc Phương Thiên Vương chết mà lâm vào trong khủng hoảng.
Tây Vương Mẫu cùng Tử Vi Đại Đế khắc khẩu không ngừng, chỉ thiếu chút nữa là động thủ. Thất công chúa nhìn màn này trước mắt, muốn đi khuyên hai người, nhưng nhất thời không biết nói gì.
Bở vì phụ mẫu tranh luận, vấn đề là có nên khai chiến quy mô lớn với Long Vũ hay không? Sự tình liên quan đến người trong lòng của nàng, nàng cũng vô cùng rối loạn. Không biết phải đi khuyên cha mẹ thế nào.
Ý tứ của Tây Vương Mẫu rất rõ ràng, Long Vũ chiếm được truyền thừa của Quang Minh Tôn Thần, tuyệt đối không thể gây chiến với hắn. Người như vậy chỉ có thể làm bằng hữu, không thể làm địch nhân.
Tử Vi Đại Đế thì cho rằng Long Vũ là kẻ đại nghịch bất đạo. Trước tiên, hắn không để ý tới mặt mũi của người đứng đầu Tam Giới, rút kiếm chém chết Nam Cung Ngự Phong. Hiện giờ, hắn lại càng đại khai sát giới. Mấy trăm cao thủ Tiên Cảnh chết trong tay hắn. Thù này không báo, hắn làm sao có thể đối mặt với mấy vạn tiên tướng tại Tiên Cảnh. Sao có thể giữ gìn uy nghiêm của người đứng đầu Tam Giới.
- Tử Vi. Nếu ngươi cứ khư khư cố chấp như thế, Tiên Cảnh sẽ bị hủy trong tay ngươi.
Tây Vương Mẫu nói giống như lời cảnh cáo:
- Ngươi căn bản không biết rằng, đắc tội với Quang Minh Tôn Thần sẽ nhận lấy hậu quả thế nào. Trước kia Thiên Nguyên đấu không lại Quang Minh Tôn Tần, hiện tại cũng vậy. Làm ra một quyết định sai lầm, sẽ bị trả giá thật nhiều.
- Tây Vương Mẫu, năm đó ngươi đã rời khỏi Tiên Cảnh, cũng tỏ vẻ không hề nhúng tay vào sự tình Tiên Cảnh. Hiện giờ Tiên Cảnh là do ta làm chủ, ta quyết định không cho phép ngươi can thiệp vào.
Tử Vi Đại Đế cả giận nói:
- Ngươi suy nghĩ lại đi. Long Vũ kia đã giết nhiều tiên tướng của Tiên Cảnh chúng ta, lại chưa từng cùng chúng ta giải hòa. Ta là người đứng đầu Tam giới, ta phải giữ gìn tôn nghiêm của ta. Nếu ta không cùng hắn giải quyết, sau này ta làm sao có thể cai quản được Tam Giới.
- Hừ.
Tây Vương Mẫu cười lạnh:
- Tử Vi, ngươi thật là càng ngày càng hồ đồ. Ngươi cảm thấy tình huống hiện tại như vậy, ngươi còn quản được Tam Giới sao? Tam Giới đại loạn, ngay cả kết giới Cửu Đỉnh cũng không ổn định. Nếu ta là ngươi, trước mắt cần phải điều tra rõ tình huống, đảm bảo chắc chắn Tam Giới ổn định, mà không phải là vấn đề về mặt mũi.
Nói tới đây, Tây Vương Mẫu góp lời:
- Theo ta được biết, Long Vũ luôn luôn vì sự tình của Tam Giới mà làm việc. Nếu không phải là vì ngươi hợp tác cùng với Thiên Nguyên, Vu Thần Ba Độ, gây trở ngại cho hắn, hắn tại sao phải gây chiến với ngươi? Tử Vi, nghe ta khuyên một câu, chủ động đi cầu hòa với Long Vũ. Các ngươi nên hợp tác với nhau, cùng đi ứng phó với đại loạn của Tam Giới.
Lời vừa dứt, Tử Vi nhất thời nổi giận:
- Ngươi đi đi… Chuyện tình của Tiên Cảnh còn chưa tới lượt ngươi khoa tay múa chân. Còn nữa, ngươi mang theo nữ nhi rời khỏi chỗ này. Nó đối với Long Vũ kia tình cảm sâu nặng. Ở lại đây, chính là một tai họa.
- Tử Vi ơi Tử Vi… Ngươi không nghe lời khuyên của ta, tương lai ngươi sẽ hối hận.
Tây Vương Mẫu đã tuyệt vọng, nàng đối với Tử Vi Đại Đế hoàn toàn mất hết kiên nhẫn.
Quay đầu, nàng nói với con gái đang im lặng:
- Tiểu Thất, chúng ta đi… Nơi này sẽ bị diệt vong trong ít ngày nữa, chúng ta không nên ở lại cùng Tử Vi chịu tuẫn táng.
Nghe mẫu thân nói như thế, thất công chúa nhất thời nóng nảy:
- Mẫu thân, Tiên Cảnh phải đối mặt với nguy hiểm, vì sao mẫu thân không lưu lại cùng phụ thân đồng tâm hiệp lực. Con không đi…
- Nha đầu này, bình thường con rất thông minh, sao hôm nay con lại u mê như vậy?
Tây Vương Mẫu nói:
- Chúng ta khắc khẩu nửa ngày, con còn chưa nghe rõ sao? Phụ thân con muốn đi theo một con đường tăm tối, rốt cuộc muốn đối chọi với Long Vũ. Nếu tiếp tục như vậy, không cần đợi cho kiếp nạn của Tam Giới xảy ra, chỉ bằng vào Long Vũ cũng đủ khiến cho Tiên Cảnh bị hủy diệt.
- Long Vũ không phải người xấu, anh ấy sẽ không làm như vậy.
Thất công chúa khờ dại nói.
- Nhưng Thiên Nguyên, Vu Thần Ba Độ là người xấu.
Tây Vương Mẫu trừng mắt liếc nhìn Tử Vi Đại Đế nói:
- Phụ thân con cùng với bọn họ một chỗ, liệu có thể có một kết cục tốt sao?
- Nhưng con không thể bỏ lại phụ thân. Sự tình rất lớn, con phải lưu lại cùng phụ thân.
- Biến.
Tử Vi Đại Đế đột nhiên tức giận quát lớn một tiếng:
- Nha đầu kia, đừng nói lời tràng giang đại hải nữa. Tâm tư ngươi là cái gì trong lòng ta tinh tường nhất. Chỉ là ngươi muốn ở lại để gặp Long Vũ.
- Phụ thân… Tại sao người lại nói như vậy?
Thất công chủ có chút ủy khuất.
Ngay tại lúc này, một tiếng hổ gào, chính là Thiên Dực Hổ xuất hiện tại Tiên Cảnh. Nó ngẩng cao đầu, ánh mắt tà ma nhìn chúng tiên, một bộ dạng hung hăng càn quấy.
Hôm nay, nó muốn nhân cơ hội này biểu hiện trước mặt Long Vũ. Hai cánh sau lưng nó không ngừng vỗ mạnh, mỗi một nhịp không ngừng tạo ra trận gió lớn.
Đồng thời, một tia điện quang ẩn hiện trên sừng của nó. Theo từng tiếng hổ gầm phát ra, bốn phía mây đen dầy đặc, một cỗ xác xơ tiêu điều tản ra xung quanh.
- Gàoooo.
Một tiếng gào vang lên, Thiên Dực Hổ bắt đầu công kích tiên tướng.
Mà lúc này, nó cảm giác sau lưng lạnh lẽo.
Nó quay lại nhìn, thấy Long Vũ đang lạnh lùng nhìn chằm vào nó. Trong lòng nó vô cùng sợ hãi, run lên cầm cập. Nó vội vàng làm một bộ đáng thương, cụp đuôi gầm nhẹ vài tiếng.
Lúc này Long Vũ cũng không có tâm tình nói giỡn cùng Thiên Dực Hổ. Hắn nhìn bầu trời tụ càng nhiều mây đen, lạnh giọng quát Thiên Dực Hổ:
- Không vội động thủ, chúng ta tới để giảng đạo lý.
Thiên Dực Hổ đầu tiên là kiên cường lắc đầu, vẻ mặt vô cùng ủy khuất. Nhưng sau khi chứng kiến ánh mắt âm lãnh của Long Vũ, nó mới không cam lòng gật đầu. Nó gầm nhẹ vài tiếng đáp ứng làm chuyện nó không muốn.
- Tử Vi lão nhân, ngươi lại đây, hôm nay ta muốn phân rõ phải trái với ngươi.
Long Vũ đứng trên lưng Thiên Dực Hổ, lạnh giọng quát:
- Ngươi thân là người đứng đầu Tam Giới lại không quan tâm đến sinh mệnh của Tam Giới. Hơn nữa lại cấu kết cùng với Vu Thần, Thiên Nguyên giết hại dân chúng tại thế giới sự thật. Hành vi của ngươi như thế, ngay cả ma đầu cũng không bằng. Ta hỏi ngươi, ngươi còn xứng hay không ngồi trên cái ghế đứng đầu Tam Giới.
Long Vũ dùng ngôn ngữ cực kỳ cao ngạo hỏi.
Trong lòng Tử Vi đại đế đã có chút tức giận. Hiện giờ nghe Long Vũ rống to như vậy, hắn há có thể nhịn được?
- Hừ.
Tử Vi đại đế tức giận hừ một tiếng, từ từ dâng lên trên không trung, vị trí cao hơn một chút so với Long Vũ. Ánh mắt hắn âm hàn, lạnh lùng nói:
- Ngươi đến đây để gây sự. Cũng tốt, ta đang định tới tìm ngươi. Ngươi, tên ác ma này, có thể xuất thủ ra tay tàn sát mấy trăm tiên tướng, thật sự là đại nghịch bất đạo… Hôm nay, ta muốn thay trời hành đạo. Ta sẽ bắt lấy ngươi, đặt trên đài trảm ma, dùng máu tươi của ngươi đem tế điện những tiên tướng đã bị ngươi giết chết…
- Ha ha…
Long Vũ khinh thường cười nói:
- Không biết xấu hổ. Loại người không biết xấu hổ như ngươi gần như đã bị tuyệt chủng… Ta là người thế nào, trong lòng ngươi rất rõ ràng. Những tiên tướng kia vì sao mà chết, trong lòng ngươi cũng rõ ràng. Tóm lại, những tiên tướng bị chết không thể oán ta được… Ngược lại, thân là người đứng đầu Tam Giới, ngươi thật ra phải cho ta một công đạo.
- Cố chấp nói lời ngụy biện.
Tử Vi đại đế trầm giọng nói:
- Ta là người đứng đầu Tam Giới, ta đại biểu cho chính nghĩa trong thiên hạ. Ta nói ngươi là ác ma, thì ngươi chính là ác ma.
Thiên Dực Hổ nghe thấy thế, nổi giận gầm lên một tiếng rung trời. Tử Vi đại đế đang ngồi trên Loan Giá lơ lửng giữa không trung, thình lình bị thanh âm kia làm cho hoảng sợ, thiếu chút nữa ngã té khỏi Loan Giá.
- Tốt lắm.
Long Vũ thấy biểu hiện của Thiên Dực Hổ, hài lòng gật đầu.
Khóe miệng Thiên Dực Hổ nổi lên một nụ cười nhàn nhạt.
Long Vũ giương Thiên Sư pháp kiếm trong tay, nói:
- Tử Vi, ta biết ngươi không có khả năng cho ta một công đạo. Như vậy đi, ta hỏi ngươi, ngươi có bằng lòng bỏ gian tà theo chính nghĩa? Ngươi có thể đã biết, kết giới Cửu Đỉnh tại Tam Giới xuất hiện khe hở là do lực lượng Thiên Đạo mà Thiên Nguyên đưa tới. Thiên Nguyên là người bụng dạ khó lường, ngươi cùng với hắn một chỗ, chính là bảo hổ lột da. Ta hi vọng ngươi có thể cải tà quy chánh.
- Ác ma, đừng vội ngông cuồng… Hôm nay ngươi tới Tiên Cảnh, đừng nghĩ có thể rời khỏi đây…
Tử Vi Đại Đế tựa hồ cùng bắt đầu có chút kiêng kỵ Long Vũ, loan giá vội vàng lui về phía sau.
Đợi cho hắn cảm thấy an toàn, hắn liền quát lớn:
- Chuẩn bị Cửu Thiên Thập Địa đại trận…
Lời vừa nói ra, chúng tiên vội vàng bày ra trận pháp.
Tây Vương Mẫu xem thường, khẽ nói:
- Tử Vi, ngươi rất để cho ta thất vọng…
Dứt lời, nàng liền phi thân sóng vai đứng chung một chỗ với Long Vũ. Nghiêng người nhìn Long Vũ vài lần, Tây Vương Mẫu nói:
- Long công tử, ngươi đã từng gặp qua Huyết Anh Đại Đế, Quang Minh Tôn Thần, bọn họ khỏe chứ?
- Đã gặp qua Quang Minh Tôn Thần, rất tốt…
Long Vũ cũng không nói rõ tình hình thực tế. Tình hình hiện tại của Huyết Anh Đại Đế, Quang Minh Tôn Thần cũng không ổn lắm.
Bất kể là Tam Giới hay là Thiên Ngoại Thiên, sự tình càng ngày càng phiền toái.
Tử Vi Đại Đế vô cùng đau lòng. Hắn ngàn vạn lần không ngờ lúc mình sắp khai chiến, nữ nhân của mình lại cùng nam nhân khác đứng chung một chỗ. Tuy rằng quan hệ giữa hắn và Tây Vương Mẫu chỉ là trên danh nghĩa, nhưng giờ phút này, trong lòng hắn không khỏi đau đớn. Hắn lăng lăng đứng ở một chỗ, mang bộ dáng thất hồn lạc phách.
Thất công chúa tựa hồ cũng có chút ngây người.
Long Vũ lạnh lùng nhìn xung quanh liếc mắt, lại nhìn Tử Vi Đại Đế, sau đó nói với Tây Vương Mẫu:
- Tây Vương Mẫu, đây là chuyện giữa ta và Tử Vi Đại Đế. Ta biết ngươi muốn cắt đứt quan hệ cùng Tiên Cảnh, Tử Vi. Việc này không liên quan đến ngươi, ngươi mang theo Thất Công chúa rời khỏi đây được chứ?
Không đợi Tây Vương Mẫu nói chuyện, Thất công chúa căm hận nói:
- Long Vũ, vì sao ngươi phải cùng cha ta đối lập?
- Thất công chúa. Cô thật sự khờ hay giả ngốc. Hiện giờ thế cục Tam Giới đã thành như vậy, cha cô có vai trò thế nào trong việc này, chẳng lẽ cô thực sự không rõ ràng?
Long Vũ nói:
- Hôm nay ta tiến tới Tiên Cảnh, hoàn toàn là vì thay trời hành đạo.
Chúng tiên sững sờ đứng nghe lời nói của Long Vũ. Trên người hắn hơi lóe ra bạch quang thánh khiết, trên khuôn mặt ẩn chứa một cỗ sát khí. Mà trong lời nói của Long Vũ cũng làm cho mọi người phải suy nghĩ. Thân là người đứng đầu Tam Giới, thật sự không nên cấu kết cùng Thiên Nguyên, Vu Thần.
Dường như cảm thấy được tâm tư của chúng tiên, Long Vũ mỉm cười:
- Các vị, nếu các ngươi sáng suốt, hãy nghe ta một câu, đi theo Tây Vương Mẫu…
Tây Vương Mẫu có chút sững sờ, sau đó lập tức minh bạch.
Giờ phút này, nếu muốn giữ vững thế lực Tiên Cảnh, biện pháp duy nhất chính là nàng ra mặt, lôi kéo đám người này. Nếu không, với tình hình này, Long Vũ đã chuẩn bị xong đại chiến.
Nghĩ đến đây, Tây Vương Mẫu động thân nói:
- Chư vị. Tử Vi hồ đồ, chẳng nhẽ các ngươi cũng hồ đồ theo hắn. Thiên Nguyên là ai, tin tưởng mọi người đều tinh tường. Hành vi tiểu nhân của Vu Thần Ba Độ các người càng thêm rõ ràng. Tuy rằng ta đã không màng đến sự vụ Tiên Cảnh, nhưng hôm nay việc này quá lớn, liên quan đền tồn vong của Tiên Cảnh, ta không thể bỏ mặc. Ai nguyện ý theo ta thì đứng sang bên này…
Lời vừa nói ra, hiện trường nhất thời vang lên một mảng tiếng động ồn ào.
Ánh mắt Tử Vi Đại Đế phát lạnh, cả giận nói:
- Tây Vương Mẫu, ngươi lại có thể cam tâm bị ác ma kia lợi dụng, thật sự làm cho ta thất vọng. Chúng tướng nghe lệnh, tốc tốc phát động Cửu Thiên Thập Địa đại trận.
Nhận được mệnh lệnh, chúng tiên cũng không nhúc nhích. Chúng tiên cứ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, sau đó lại nhìn Tây Vương Mẫu cùng Tử Vi Đại Đế.
Cuối cùng, một bộ phận bắt đầu làm ra quyết định.
Thời gian không lâu, ít nhất có hơn một nửa tiên tướng đã chuyển qua dưới trướng Tây Vương Mẫu.
Thấy tình huống như vậy, lửa giận trong lòng Tử Vi Đại Đế đành nén lại. Hắn đột nhiên chuyển hướng nhìn về phía con gái của mình. Thất công chúa đang định cùng phụ thân đứng trên một chiến tuyến, lại không nghĩ tới Tử Vi Đại Đế đột nhiên phát lực lôi nàng kéo tới. Không đợi Thất Công Chúa nói cái gì, Tử Vi Đại Đế đã phong ấn tiên lực của nàng.
Lập tức, hắn một tay bắt lấy con gái, nói với Tây Vương Mẫu:
- Rời khỏi Tiên Cảnh, không cần xen vào chuyện tình tại Tiên Cảnh, nếu không ta sẽ cho nó thân hình cụ diệt.
Lời này vừa nói ra, chúng tiên tại hiện trường nhất thời đều ngây dại, Thất công chúa cũng ngây ngẩn cả người. Đột nhiên, nàng cảm thấy phụ thân đầy kính yêu chợt xa lạ.
Trên thực tế, Long Vũ cũng ngây ngẩn cả người. Hổ dữ không ăn thịt con, mà thân là người đứng đầu Tam Giới, lại lấy tính mạng của con gái đến uy hiếp.
- Tử Vi, ngươi lại là người như vậy sao? Chuyện như cầm thú ngươi cũng có thể làm được, xem ra trước kia ta còn xem trọng ngươi quả thực sai lầm…
Trong đôi mắt Long Vũ sát khí tăng mạnh.
- Hừ.
Tử Vi Đại Đế hừ lạnh một tiếng:
- Nữ nhi của ta tâm đã đặt trên người của ngươi. Nó đã phản bội ta, ta vì sao còn phải đối tốt với nó. Hơn nữa, đây có phải là cốt nhục của ta hay không ta còn chưa rõ…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT