- Thỉnh Bạch Mi tổ sư an tâm, chuyện này con sẽ tự mình thu xếp.

Thiên Cơ Tử nói:

- Để tỏ thành y, chính thân con sẽ mang theo đệ tử cùng tới nghiệp đoàn dị năng mời.

- Tốt lắm. Cứ làm như vậy đi.

Bạch Mi đạo nhân gật gật đầu.

- Từ từ.

Thời điểm Thiên Cơ Tử ra ngoài, dường như nghĩ đến cái gì đó:

- Đi phân phó ra ngoài, tại phạm vi toàn cầu tìm kiếm dị năng giả.

- Bạch Mi tổ sư muốn giết chết họ, tiêu trừ tai họa ngầm.

Thiên Cơ Tử dừng lại hỏi.

- Không.

Bạch Mi đạo nhân trầm giọng nói:

- Tuyệt đối không thể. Chúng ta đều là người tu đạo, sao có thể làm chuyện như vậy. Hơn nữa những dị năng giả cũng rất đáng thương, không phải lỗi do bọn họ. Tội của bọn họ không đang chết. Trước chỉ nên tập trung lại, tìm xem có biện pháp giải quyết hay không.

Long Vũ nghe vậy, âm thầm nhíu mày. Lúc trước hắn gặp Hắc Thiên, lại quên không hỏi. Có lẽ có biện pháp gì đó ngăn chặn huyết mạch Đại Vu thức tỉnh.

- Chủ nhân, em đã phân tích…

Âm thanh La Lâm trực tiếp xuất hiện trong đầu Long Vũ:

- chủ nhân, em đã có tư liệu liên quan đến huyết mạch Đại Vu, đang tiến hành phân tích tính toán. Lấy năng lực của em hiện tại, có lẽ có kết quả. Chẳng qua em cần có thời gian.

- Tốt lắm.

Long Vũ vội vàng lấy tâm thần đáp lại:

- La Lâm, tất cả nhờ vào em.

- Anh yên tâm, em sẽ cố gắng.

La Lâm chân thành trả lời.

- Tiểu gia hỏa không tệ, trong thân thể của ngươi tự nhiên còn tồn tại một sinh mệnh khác.

Đột nhiên, âm thanh Hắc Thiên Ma Thần xất hiện trong đầu Long Vũ.

Long Vũ căng thằng, vội vàng dùng tâm thần liên hệ với Hắc Thiên Ma Thần:

- Sao ngươi lại tới đây?

- Ha ha…

Hắc Thiên Ma Thần cười một tiếng nói:

- Ta tại sao lại không thể tới? Tiểu tử ngươi thật không tốt, khi đi cũng không gọi ta một tiếng. Chẳng qua cũng không sao, ta tự mình có thể tìm đến. Lúc này ta phát hiện trên người ngươi có hai dạng đặc biệt. Thứ nhất Thiên Dực Hổ kia không phải là sinh vật của Huyền Cảnh. Thứ hai, trong cơ thể của ngươi tồn tại sinh mệnh thể mà đến bây giờ ta chưa từng gặp qua. Đối với điều này ta vô cùng thấy hứng thú.

Long Vũ âm thầm kinh hãi. Thực lực của lệnh chủ quả thực quá khủng bố.

Trong lúc hắn đang trao đổi, Bạch Mi đạo nhân đột nhiên nói:

- Lão bằng hữu đã tới đây, vì sao không hiện thân?

- Ha ha…

Theo tiếng cười hào sảng, thân ảnh Hắc Thiên Ma Thần xuất hiện tại đại điện. Đầu tiên hắn nhìn Long Vũ cười ám muội, sau đó ánh mắt dừng trên người Bạch Mi đạo nhân, châm chọc nói:

- Không ngờ ngươi còn có thể gọi ta một tiếng lão bằng hữu. Chẳng qua hình dạng ngươi lúc này có chút khó coi.

- Thật không?

Bạch Mi đạo nhân mỉm cười:

- Ta cảm thấy rất tốt.

- Quên đi, không thảo luận với ngươi vấn đề này, ta biết phẩm đức của ngươi rất cao thượng… Với ta, làm việc không quản đúng sai, chỉ cần thích thú là đủ. Tư duy nhân loại các ngươi ta thực không hiểu. Đương nhiên cũng không muốn hiểu.

Hắc Thiên Ma Thần thẳng thắn nói:

- Người giống các ngươi, thực sự mệt mỏi…

- Ha ha...

Bạch Mi đạo nhân cười nói:

- Tới đây ngồi đi. Nói thật, cho tới bây giờ ta không nghĩ có thể gặp được ngươi.

- Đúng vậy.

Dường như Hắc Thiên Ma Thần có chút cảm khái:

- Đồng dạng, ta cũng không nghĩ mình gặp được ngươi, hơn nữa lại thấy ngươi có bộ dạng như vậy. Lúc này, kỳ thật ngươi có thể trở thành người như Cửu Huyền Nhân Hoàng. Ngươi cùng… Đúng rồi, hắn hiện tại gọi là Phúc Bá… Các ngươi đều là người ngốc.

- Chuyện cũ đã là quá khứ, còn nhắc lại làm gì?

Bạch Mi đạo nhân giơ tay ngăn lại. Trên mặt bàn lúc này đã đặt hoa quả tươi cùng rượu ngon.

- Tất cả mọi người đi tới ngồi đi.

Bạch Mi đạo nhân nói một tiếng.

Mọi người nghe thấy vậy, lập tức ngồi vào chỗ.

Long Vũ giật mình nhìn Bạch Mi đạo nhân, trong lòng thật sự rung động. Sớm biết như thế không cần quanh co khi thuật lại chuyện cho Bạch Mi đạo nhân. Trong lời nói của Hắc Minh, Bạch Mi đạo nhân cùng Phúc Bá giống nhau, đều là một trong những nhân vật đã từng đứng đầu Huyền Cảnh. Còn nữa, Cửu Huyền Nhân Hoàng trong miệng Hắc Thiên cũng không phải là một nhân vật bình thường.

Cửu Huyền Nhân Hoàng cũng là một trong năm lệnh chủ Phương Thiên Địa.

Thử nghĩ, một người có thể sánh vai Cửu Huyền Nhân Hoàng, là người lợi hại như thế nào?

- Ngươi là?

Sau khi Hắc Thiên Ma Thần ngồi xuống, đôi mắt nhìn về phía Đường Hương Hương.

Dưới con mắt chăm chú của Hắc Thiên, vẻ mặt Đường Hương Hương có chút không được tự nhiên.

- Hừ.

Người không biết không sợ, Đường Hương Hương cũng không biết thân phận cùng địa vị của Hắc Thiên, thấy chút chán ghét khi hắn nhìn mình như vậy.

- Ha ha… Tiểu nha đầu rất thú vị.

Hắc Thiên khẽ cười một tiếng, lập tức quay đầu nói với Long Vũ:

- Là nữ nhân của ngươi sao?

Long Vũ không có lời nào để nói.

- Hắc Thiên, ta thực sự muốn biết, đến cuối cùng các ngươi đã đi tới chỗ nào?

Bạch Mi đạo nhân thâm ý nhìn thoáng qua Đường Hương Hương, sau đó chuyển đề tài.

- Không thể nói.

Hắc Thiên Ma Thần bưng lên chén rượu nói:

- Gặp lại lão bằng hữu, chúng ta cụng một ly, ta uống trước.

Nói xong, Hắc Thiên Ma Thần ngửa cổ uống sạch chén rượu. Bạch Mi đạo nhân cũng nhấc chén rượu của mình lên, một hơi uống hết.

Buông chén rượu, ánh mắt Hắc Thiên Ma Thần lại nhìn Đường Hương Hương, hắn lẩm bẩm:

- Ta cảm thấy ngươi giống với một người ta nhận biết.

- Phốc…

Tuyết Cơ thiếu chút nữa cười cười, nàng tuyệt đối không nghĩ tới, Hắc Thiên Ma Thần dùng thủ đoạn thấp kém như vậy. Nói thật, cái trò mèo mả gà đồng của hắn, tại thế giới sự thật bây giờ đã trở thành trò cười.

- Ngươi nói bậy bạ gì đó…

Ánh mắt Đường Hương Hương có chút trốn tránh.

- Có lẽ…

Hắc Thiên Ma Thần nghiêng đầu hỏi Long Vũ:

- Nói cho ta biết, cô ta là nữ nhân của ngươi sao?

Long Vũ nghe vậy, tưởng hắn coi trọng Đường Hương Hương, thoáng do dự một chút nói:

- Đúng vậy, Hương Hương là nữ nhân của ta. Hắc Thiên, không thể có ý với thê tử của bằng hữu. Ngươi không thể làm ẩu.

- Ha ha...

Khóe miệng Hắc Thiên tươi cười:

- Ngươi yên tâm đi, dù mang cô ta tặng cho ta, ta cũng không dám muốn. Tiểu tử, ta khuyên ngươi cách xa cô ta một chút.

- Ngươi nói bậy bạ gì đó?

Long Vũ có chút tức giận:

- Hắc Thiên, ngươi rốt cuộc có ý gì?

- Sau này ngươi sẽ biết.

Hắc Thiên nhìn thoáng qua Bạch Mi đạo nhân nói:

- Ha hả, xem ra là ta không có ý đến đây, chính xác là không có ý tứ…

Tuyết Cơ nhìn Hắc Thiên Ma Thần, lại nhìn Long Vũ, cuối cùng dừng lại trên người Đường Hương Hương, nàng cảm thấy trong lời nói của Hắc Thiên có chuyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play