- cái vòng tay này có thể chia làm hai sao? Không bằng ta để lại cho Tiểu Vũ một chiếc?
- Không được!
Kim Ngô đại sư lúc này tỏ vẻ phản đối:
- Cái này sao có thể được, ngươi đây không phải là chà đạp tác phẩm của ta sao? Đối với vòng tay này đặc điểm lớn nhất chính là một đôi âm dương song hoàn, nếu mà tách ra, uy lực liền giảm bớt đi nhiều. Đúng rồi, chúng ta hiện tại nên đặt tên gì cho vòng tay này, Song Long Thần Hỏa hoàn, như thế nào?
Không đợi người khác nói cái gì nữa, Kim Ngô đại sư đã quyết định:
- Cứ như vậy đi, ta quyết định, gọi là Song Long Thần Hỏa hoàn, cái tên này rất phong cách. Ngươi gọi Long Thiên Trạch đúng không? Bây giờ hảy dùng máu tươi của ngươi cho hai cái Hỏa Long kia hấp thu, tiến hành nghi thức nhận chủ. Phương pháp sử dụng, ta đã khắc dấu ở trong đó, chỉ cần Song Long Thần Hỏa hoàn nhận chủ, ngươi có thể đọc được.
- Chú, nhanh nhanh cho nó nhận chủ a!
Thấy chú của mình có được pháp bảo cấp bậc tiên khí, trong lòng Long Vũ vui vẻ không thôi.
Long Thiên Trạch nghe vậy, thích thú không do dự nữa, há miệng phun ra hai luồng máu huyết.
Giữa không trung hai Hỏa Long tựa hồ nghe thấy được mùi máu tươi, liền đồng thời há miệng đem máu huyết kia cắn nuốt. Rất nhanh, một trận hồng quang hiện lên, hai Hỏa Long hóa thành hai vỏng tay, một tả một hữu dính vào trên cách tay Long Thiên Trạch.
Long Thiên Trạch cảm giác cổ tay nóng lên, một dòng nước ấm nhất thời từ cổ tay chảy khắp toàn thân, cuối cùng dừng lại trong đầu. Một khắc đó, trong đầu hắn liền xuất hiện một đoạn khẩu quyết.
- Hay lắm!
Sau mấy phút đồng hồ, Long Thiên Trạch đã nắm giữ khẩu quyết của Song Long Thần Hỏa hoàn, tâm niệm vừa động, vòng tay kia liền hóa thành Hỏa Long, nhưng lúc này Hỏa Long hiển nhiên so với trước uy lực còn cường đại hơn rất nhiều.
- Quay lại!
Long Thiên Trạch hô một tiếng, hai Thiên Hỏa Long kia lần nữa hóa thành vòng tay bọc trên cổ tay của hắn, khi mọi người nhìn sang, đôi vòng tay đã biến mất không thấy đâu.
Kim Ngô đại sư khen không dứt miệng:
- Vật này ở trên người của ngươi. Thật cũng không có bôi nhọ nó.
Long Vũ lúc này mới hít sâu một hơi. nói:
- Kim Ngô đại sư. Xin hỏi ngươi có từng thu nhận một nữ đệ tử tên Thủy Tiên. Người là mẹ của ta. . .
Lời này vừa nói ra. Sắc mặt Kim Ngô đại sư nhất thời đại biến.
Ngừng một chút. Kim Ngô đại sư đột nhiên nói:
- Ta hơi mệt chút. Ta nghĩ cần phải nghỉ ngơi một chút. Chờ ta nghỉ ngơi đủ rồi. Chúng ta bàn lại chuyện này.
Long Vũ thấy thế vội vàng hỏi tới:
- Kim Ngô đại sư. Xin nói cho ta biết rốt cuộc là ngài có từng thu nhận một nữ đệ tử tên Thủy Tiên không?
- Thật xin lỗi. Ta rất mệt
Kim Ngô đại sư khoát khoát tay. Xoay người đã không thấy tăm hơi.
Trong khoảnh khắc, ngay cả khí tức của hắn Long Vũ cũng hoàn toàn không cảm nhận được.
Long Thiên Trạch nói:
- Tiểu Vũ, đừng vội, chú thấy Kim Ngô đại sư hẳn là biết cái gì đó, nếu không sao khi nghe lời này tại sao hắn liền cố ý tránh đi như vậy? chúng ta chờ một chút.
……………………..
……………………..
Ba ngày sau, Hồng Lượng tìm tới Long Vũ, Long Thiên Trạch. Hắn hướng Long Vũ nói:
- Sư tôn muốn nhận ngươi làm đồ đệ, không biết ý của ngươi như thế nào?
- Thu ta làm đồ đệ?
Long Vũ bĩu môi, nói:
- Hồng Lượng đại ca, không nên nói giỡn, đại sư làm sao lại thu ta làm đồ đệ.
Hồng Lượng cũng học bộ dáng bĩu môi của Long Vũ, nhưng hình dạng của hắn lộ ra vẻ tức cười hơn nhiều:
- Tiểu huynh đệ, ta cũng không nói giỡn, đại sư biết ngươi đã đem Hỏa Hệ dị năng trong cơ thể chuyển hóa thành tử hỏa. Mà tử hỏa cũng là ngọn lửa luyện khí tốt nhất, cho nên đại sư muốn nhận ngươi làm đồ đệ.
Hồng Lượng nhún vai nói:
- Không thể không nói vận khí của ngươi rất tốt, những năm gần đây đại sư đã không còn nhận đồ đệ chân truyền rồi.
Long Vũ mừng rỡ, trong lòng âm thầm suy nghĩ, chẳng lẽ nguyên nhân là vì mẹ của mình, nên lúc này Kim Ngô đại sư mới muốn nhận mình làm đồ đệ. Nghĩ lại, cho dù không phải là nguyên nhân này, chỉ cần cùng Kim Ngô đại sư tạo thành quan hệ, dĩ nhiên là có thể cùng hắn hỏi thăm chuyện liên quan tới mẹ rồi.
Trong lòng nghĩ đến đây, Long Vũ hỏi:
- Kim Ngô đại sư đâu?
Hồng Lượng nói:
- Ngươi theo ta đến đây.
Long Thiên Trạch vốn lo lắng cho Long Vũ, vốn định cùng đi theo qua, lại bị Hồng Lượng ngăn lại.
Hồng Lượng cùng Long Thiên Trạch trao đổi vài câu, sau đó nói:
- Tiểu huynh đệ, chúng ta đi chuyến này, chủ yếu nhất chính là phải chịu nhiều khổ nhọc, cho nên ta phải nói qua cho ngươi biết, trong thời gian tới, cuộc sống của ngươi sẽ vô cùng khổ cực,
- Chịu khổ, bản thân ta là không thành vấn đề
Đi theo phía sau Hồng Lượng, Long Vũ ngạc nhiên nói:
- Nhưng tại sao Kim Ngô đại sư lại muốn thu ta làm đồ đệ, ngươi có biết. không ?
- Cái này ta cũng không biết. . .
Hồng Lượng nói:
- Nói thật, ta thật là có chút hâm mộ ngươi. Tiểu huynh đệ, ngươi cũng đã biết, mấy ngày hôm trước, có một kiếm tiên tu vi cửu đỉnh đến bái sư cũng bị Kim Ngô đại sư cự tuyệt.
- Cửu Đỉnh tu vi sao?
Long Vũ kinh hãi.
- Hừ, ta biết ngươi nhất định sẽ hoài nghi lời ta nói mà. Không sai, Kim Ngô đại sư chính là thiên về chế tạo đối với đạo lực không mạnh lắm, chẳng qua chỉ là thất đỉnh mà thôi. Nhưng mà người đang luyện một đạo khí thượng đẳng, trình độ đừng nói là vượt qua Thủy Thành, cho dù là ở Huyền Linh thiên, thậm chí là cả Huyền Cảnh cũng không có luyện khí đại sư nào bằng
Hồng Lượng nói.
Nói xong, Hồng Lượng thấy ven đường không có ai liền thấp giọng nói:
- Tiểu huynh đệ, ta hôm nay ở trong phòng sư tôn thấy được một bức họa nữ nhân, nói không chừng là cùng ngươi có chút quan hệ.
- Thật sao?
Long Vũ mừng rỡ:
- Người đó có phải tên là Thủy Tiên không?
- Không biết
Hồng Lượng nói:
- Ta chỉ là thấy sư tôn nhìn bức họa kia ngẩn người, còn những chuyện khác ta liền không biết được. Tóm lại, ngươi nhớ kỹ, có thể trở thành đệ tử của Kim Ngô đại sư, đây là một cơ hội vô cùng khó có được. Ngươi nhất định phải hảo hảo nắm chặc cơ hội này. Luyện khí sư cùng Luyện Đan Sư giống nhau, ở cả Huyền Cảnh cũng sẽ được người người tôn kính.
Long Vũ yên lặng gật gật đầu.
. . .
. . .
Đi qua một tiểu hoa viên, hướng về phía trước
Chổ Kim Ngô đại sư nghỉ ngơi chính là một mảnh rừng trúc xanh biếc. Giờ phút này đang ngồi ở trên ghế dựa, lộ ra vẻ hết sức nhàn nhã. Hiển nhiên, luyện chế Song Long Thần Hỏa hoàn đối với hắn mà nói, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Tựa hồ là nghe được tiếng bước chân, hắn khẽ mở mắt, thản nhiên nói:
- Hài tử, ngươi đã đến rồi.
- Sư tôn, đệ tử đã mang Long Vũ đến.
Nói xong, Hồng Lượng cúi mình vái chào cáo lui.
Long Vũ theo quy củ cúi người chào làm lễ ra mắt, vừa muốn mở miệng, không ngờ Kim Ngô đại sư cười cười, nói một câu mà hắn mong đợi đã lâu.
- Hài tử, thật sự ta đã từng nhận mẹ ngươi làm đệ tử.
Kim Ngô đại sư chậm rãi mở miệng:
- Nàng ở chỗ này của ta học qua ba năm luyện khí. Nói thật, mẹ của ngươi là đệ tử có thiên phú nhất mà ta từng thấy qua. Đáng tiếc, nàng cuối cùng lại không chịu đáp ứng kế thừa y bát của ta.
Trong đầu Long Vũ một mãng trống không.
Vốn là hắn cho rằng Kim Ngô đại sư sẽ không dễ dàng thừa nhận.
Nhưng Kim Ngô đại sư trước mặt này lại dễ dàng thừa nhận mẹ mình chính là đệ tử. . .
Trong đầu hơi chút rối loạn, Long Vũ vội vàng hỏi:
- Xin đại sư biết hiện mẹ của ta hạ lạc chốn nào?
Thần sắc của hắn trở nên vui mừng, hắn tin tưởng Kim Ngô đại sư trước mặt nhất định biết rõ.
- Ai!
Kim Ngô đại sư thở dài nói:
- Thật xin lỗi hài tử, trên thực tế, ta cũng không biết tung tích của mẹ ngươi. Nếu như ngươi có thể tới sớm hai năm..., chắc chắng mẹ ngươi vẫn còn ở chỗ ta.
- Ý của người là mẹ hai năm trước mới rời đi hay sao?
- Đúng vậy, hai năm trước, mẹ ngươi không biết từ đâu nhận được một phong thư, sau khi nàng xem qua phong thư kia liền rời đi. Lúc đi, nàng cũng không nói cho ta biết là có chuyện gì.
Kim Ngô đại sư có chút đau thương nói.
Nghe Kim Ngô đại sư nói như thế, trong lòng Long Vũ nhất thời căng thẳng. Có thể khiến cho mẹ nhớ thương như thế, chẳng lẻ chính là cha Long Thiên Diệu của mình.
Nhưng mà chú Long Thiên Trạch hỏi thăm được tin tức là cha từng xuất hiện tại Dục Giới mà.
Như vậy mà suy đoán, mẹ Thủy Tiên cũng vô cùng có khả năng đã đi Dục Giới.
- Không đúng. . .
Long Vũ nghĩ lại, tin báo của chú Long Thiên Trạch tựa hồ là đã cũ rồi.
Nghĩ đến đây, Long Vũ hỏi:
- Đại sư, người có biết, năm đó mẹ nhận được cái kia phong thư là từ đâu gửi tới không. . . Là người phương nào viết ?
- Không biết
Kim Ngô đại sư tiếc hận lắc đầu nói:
- Nếu như ta biết thì Thủy Tiên sẽ không phải đi, ban đầu không nên dể dàng để nàng đi như vậy. Thật ra cho tới bây giờ ta chưa từng thấy người nào có thiên phú về luyện khi giống như nàng vậy. Mẹ của ngươi theo ta học luyện khí, chỉ có ngắn ngủn mấy năm thời gian, nhưng nàng cũng đã đem bản lãnh của ta học được chín thành. Nếu như nàng càng quyết tâm học tập thêm, tương lai chắc hẳn trình độ luyện khí của nàng sẽ còn hơn cả ta.
Nói xong, Kim Ngô đại sư đi tới đưa tay đặt lên vai Long Vũ, trầm giọng nói:
- Ban đầu ta đã phát hiện ngươi cùng Thủy Tiên có mấy phần giống nhau, bây giờ thì hiểu rồi. Con tự nhiên cùng mẹ có chút giống nhau. Ngươi là con trai của Thủy Tiên, dĩ nhiên là kế thừa huyết thống tốt đẹp của Thủy Tiên, tin tưởng trong tương lai ngươi cũng sẽ trở thành một gã luyện khí đại sư xuất sắc.
- Hài tử, ta muốn thu ngươi làm quan môn đệ tử. . . Hiện tại, chúng ta cử hành lễ bái sư được chưa?
Kim Ngô đại sư nói:
- Ta sẽ đem toàn bộ sở học của mình truyền thụ hết cho ngươi.
Long Vũ cảm thấy cả kinh, trong lòng nhanh chóng tính toán, quyết định tiếp nhận.
Ở Huyền Cảnh, nghi thức bái sư là một nghi thức trọng yếu phi thường, một chút cũng không thể qua loa.
Long Vũ quỳ một gối xuống trước mặt Kim Ngô đại sư, mà Kim Ngô đại sư thì một tay đặt trên trán Long Vũ, đem một chút khiến thức luyện khí căn bản trực tiếp quán thâu vào trong ý thức hải của Long Vũ.
- Hài tử, từ giờ trở đi, ngươi sẽ là quan môn đệ tử của Kim Ngô ta, tương lai, ngươi nhất định là người thừa kế y bát của ta.
Kim Ngô đại sư hỏi:
- Ngươi có hay không nguyện ý dùng tính mạng cùng ta chứng nhận quan hệ sư đồ?
Long Vũ thản nhiên cười một tiếng, nói:
- Cái này khó mà nói. . .
Trong mắt Kim đại hiện lên vẻ kinh dị, nói:
- Làm môn hạ của ta, trung thành là thiết yếu. . .
Long Vũ gật đầu.
Kim Ngô đại sư bỗng nhiên nghiêm sắc mặt, hỏi:
- Nếu như hiện tại ta kêu ngươi đi giết chết Long Thiên Trạch, ngươi có nguyện ý đi làm không?
Long Vũ bị hỏi đến sửng sốt, suy nghĩ một chút rồi nói ra:
- Ta không thể nào đi làm chuyện như vậy. Ta hứa hẹn đối với ngươi trung thành, nhưng tuyệt đối không phải là ngu trung.
Kim Ngô đại sư nghe vậy, cũng không có tức giận, mà là đồng ý gật đầu:
- Ta thích ngươi thẳng thắng. . . Hài tử, ở điểm này ngươi cùng mẹ của ngươi vô cùng giống nhau.
Long Vũ quỳ trên mặt đất trong lòng có mấy phần oán trách. Thanh âm cũng hơi lớn hơn một chút:
- Đại sư, ta hi vọng sẽ biết càng nhiều tin tức về mẹ hơn.
Kim Ngô đại sư cười:
- Đứa nhỏ này, nhìn bộ dáng ngươi xem, ngươi bái ta làm thầy, hơn phân nửa là vì mẹ của ngươi sao?
- Ta nói không đúng sao?
Kim Ngô đại sư ngó ánh mắt Long Vũ cười hỏi:
- Nếu có một ngày ngươi phát hiện, mẹ của ngươi và ta là cừu địch, ngươi sẽ giúp bên nào?
Long Vũ lại sửng sốt, bằng trực giác, hắn cảm giác được những lời này của Kim Ngô đại sư không hề chỉ là một cái ví dụ.
Kim Ngô đại sư lại nói:
- Ha hả, đừng để ý, ta chỉ là tùy tiện nói một chút. . . Nói thật, ta thủy chung kiên trì cho là, mẹ của ngươi hẳn là nên thừa kế y bát của ta.
Ngừng một chút, Kim Ngô đại sư đột nhiên hỏi:
- Nếu có một ngày, ngươi phát hiện thân nhân của ngươi là một ma đầu giết người không chớp mắt, ngươi nên đối mặt như thế nào?
- Không biết!
Long Vũ lần này trả lời gọn gàng.
- Nếu như thân nhân của ngươi là vì ngươi, mới đi giết người, vậy thì ngươi phải làm sao?
Kim Ngô đại sư tiếp tục truy vấn.
Long Vũ rõ ràng cảm giác được vấn đề Kim Ngô đại sư hỏi càng ngày càng cổ quái, càng ngày càng khắc nghiệt.
- Ta không biết!
Long Vũ thành thật trả lời.
Bình tỉnh lại.
Âm thầm phỏng đoán, những lời này của Kim Ngô đại sư rốt cuộc là có ý gì? Chẳng lẽ là có chuyện gì sao? Y biết được chuyện gì sao?
Long Vũ không hiểu ra sao, nhìn Kim Ngô đại sư một chút, vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt mỉm cười, nhìn không ra bất cứ dị thường nào.
Chớp mắt một cái, Long Vũ hỏi tới:
- Đại sư, có phải ngài biết được điều gì về mẹ cùng cha của ta phải không? Ta hi vọng ngài có thể nói cho ta biết? Coi như là ta van xin ngài đi.
- Ha hả!
Kim Ngô đại sư cười to mấy tiếng, nói:
- Đứa nhỏ này, trí tưởng tượng thật phong phú, nhưng ngươi dùng sai chổ rồi, những vấn đề kia chỉ là ta giả thiết thôi, chẳng qua là ta muốn biết bản tính của ngươi.
Hắn bỗng nhiên dừng một chút, lại nói:
- Hi vọng ngươi không nên suy nghĩ bậy bạ.
Long Vũ cũng không đem những lời này của Kim Ngô đại sư để trong lòng, hắn nghĩ, những lời này của Kim Ngô đại sư tuyệt đối là có ẩn ý gì. Căn bản không phải như lão nói, chỉ là một giả thiết.
Long Vũ đang suy nghĩ, Kim Ngô đại sư đã ngồi trở lại trên ghế dựa.
- Hài tử, ngươi cũng tơi đây ngồi đi.
Kim Ngô đại sư vẫy vẫy tay, nói:
- Từ giờ trở đi, ta sẽ bắt đầu dạy cho ngươi kiến thức cơ bản của luyện khí.
Long Vũ vội vàng bỏ qua mọi ý nghĩ hỗn độn trong đầu, chăm chú lắng nghe.
Kỹ đa bất áp thân (biết nhiều không thiệt thân), huống chi luyện khí đích xác là một nghề rất tốt.
Mãi cho đến khi trời tối, Kim Ngô đại sư mới kết thúc chương trình học. Xong hắn gọi Hồng Lượng mang Long Vũ đi nghỉ ngơi, ngày thứ hai tiếp tục học.
Cứ như vậy, một tháng đã trôi qua. Trong phương diện luyện khí Long Vũ rất có thiên phú, Kim Ngô đại sư hết sức hài lòng.
Cái vốn là cần một năm mới có thể học xong, Long Vũ chỉ dùng một tháng đã hoàn thành. Thành tựu như vậy cơ hồ cùng Thủy Tiên năm đó không phân cao thấp.
Kim Ngô đại sư vô cùng yêu thích tân đệ tử này.
Mà trong lòng Long Vũ thì hết sức khẩn trương muốn biết về tin tức trước mắt.
Sau khi theo thầy học được hai tháng, Long Vũ lần nữa chủ động hỏi thăm chuyện liên quan tới mẹ, Kim Ngô đại sư vẫn tránh né. Ba ngày sau, hắn lại cho Long Vũ nghỉ phép, để cho hắn đi chơi khuây khỏa. Bởi vì vào lúc luyện khí, không thể có tạp niệm, như vậy rất nguy hiểm.
Hơn nữa Kim Ngô đại sư cũng lần nữa tỏ vẻ, việc về Thủy Tiên, hắn biết có hạn. Theo hắn nói, năm đó hắn nhìn trúng chính là thiên phú về luyện khí của Thủy Tiên, về phần cái gì khác, hắn không có hứng thú.
Cũng như bây giờ, đối với cuộc sống riêng của Long Vũ cùng với lai lịch hắn cũng không có có bất kỳ hứng thú gì, hắn thích Long Vũ chính là ở phương diện thiên phú về luyện khí.
Long Vũ mắt thấy không có hy vọng, liền nhân cơ hội nghỉ phép. Hắn tính toán trước tiên đem chú Long Thiên Trạch về Thanh Tân Tiểu Trúc, để cho hắn an cư ở đây, mình thì trở về thế giới sự thật một chuyến, xem một chút tình huống rồi mới tính bước kế tiếp.
Trong thế giới sự thật mọi chuyện vẫn như trước.
Đầu tiên, căn cứ theo thời gian thì Đường Hương Hương sẽ phải xuất quan, cũng không biết nàng rốt cuộc tu luyện Vô Tình Thiên Đạo có thành công hay không. Sau đó, sự kiện Vương Quốc Duy cũng là điều hắn quan tâm. Ngoài ra, hắn còn phải đi Ba Tháp sa mạc một chuyến bái phỏng nghiệp đoàn dị năng.
- Một năm sau, ngươi mơi trở lại sao?
Trước khi đi, Kim Ngô đại sư hỏi một câu.
…………………………………
……………………………………
Trở về thành Đoan Mộc, Long Vũ trước tiên đem chú Long Thiên Trạch giao cho Hoa An, để cho hắn hảo hảo chiếu cố. Bởi vì trong khoảng thời gian này, Long Thiên Trạch muốn thuần thục sử dụng khẩu quyết của Song Long Thần Hỏa Hoàn, hoàn toàn nắm giữ. Cho nên, hắn ở lại Thanh Tân Tiểu Trúc là an toàn nhất.
Về phần tương lai, Long Thiên Trạch đã nghĩ kỹ, hắn nhất định phải đi Dục Giới tìm đại ca của mình.
Đối với việc này, Long Vũ biểu thị lo lắng, nhưng cũng không cách nào khuyên can.
Mã Hiểu Mai mấy ngày nay, dường như ngày nào cũng đến Thiên Đô cùng ông nội Mã Chính Phong, còn có bạn của Mã Chính Phong, Thiết Lang, Văn Nguyệt Thiên ở chung một chỗ tham thảo đạo lực tu vi cùng chế luyện phù chú.
Tổng thể mà nói, trong hai tháng gần đây , tu vi , kiến thức của nàng tăng lên rất nhanh.
Đồng thời, nàng đem những suy nghĩ đó cùng cách làm của cha hồi báo cho Mã Chính Phong. Đối với chuyện này, Mã Chính Phong vô cùng căm tức. Hắn xem Long Vũ là huynh đệ. Hơn nữa trong khoảng thời gian này, Long Vũ đối với hắn, đối với Mã gia trợ giúp rất nhiều. vậy mà con trai hắn lại có tính toán khốn nạn như vậy đối với Long Vũ.
Mã Chính Phong đã quyết định cùng cháu gái trở về thế giới sự thật, xem đứa con trai ngỗ nghịch này rốt cuộc là muốn làm gì. . .
Thiết Lang cùng Văn Nguyệt Thiên biết được Mã Chính Phong muốn đi thế giới sự thật, những ngày sau đó hai người cũng tỏ vẻ hứng thú, hy vọng có thể cùng nhau đi.
Mã Chính Phong tự nhiên sẽ không phản đối, nhưng chuyện này cuối cùng còn phải do Long Vũ quyết định.
Trải qua một phen thương nghị, Long Vũ đồng ý mang đám người Mã Chính Phong đi. Đối với Mã Chính Phong Long Vũ vẫn tương đối tôn trọng. Ít nhất, Mã Chính Phong không có tính toán gì đối với hắn.
Trước khi đi, Long Vũ lần nữa nghe Hoa An báo tin tức Kim Phượng cùng Phúc Bá.
Chẳng qua là Hoa An cũng nói không rõ ràng. Vì thế, Long Vũ để cho Hoa An tiếp tục lưu ý. Hơn nữa còn nói rõ, nếu cần tới hắn, nhất định phải nói.
…………………………………….
…………………………………….
Sau khi trở lại thế giới sự thật, Long Vũ cùng đoàn người Mã Chính Phong liền chia tay nhau, bởi vì Mã Chính Phong vội vã trở về Mã gia xem một chút, Mã Hiểu Mai tự nhiên là đi cùng.
Mới vừa mới về đến phòng, hắn liền nhận được điện thoại của Tuyết Cơ. Trong điện thoại Tuyết Cơ báo cho Long Vũ, Khô Lâu càng ngày càng dữ tợn. Huyền Môn đã phái ra trăm tên đệ tử đến Thiên Hải, cùng chính phủ và những bên có liên quan tiến hành xử lý chuyện này. Hôm nay, bọn họ đang họp nghiên cứu, Tuyết Cơ có ý là để cho Long Vũ mau đi tới, tham dự chuyện này. Để đề cao lực ảnh hưởng của hắn trong Huyền Môn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT