Long Vũ quát lên một tiếng, đẩy Đường Hương Hương một cái. Lập tức hắn di chuyển nhanh vào trong hắc vụ.
Đường Hương Hương đột nhiên có cảm giác xấu. Nàng thấy Long Vũ biến mất trước mặt, nước mắt tràn mi.
Rất may là lúc Long Vũ quay trở lại, yêu hồ đã biến mất. Trong thông đạo truyền ra những tiếng cánh dơi, tiếng ngựa hí. Thanh âm này Long Vũ có chút quen thuộc. Lúc ở Huyền Cảnh, Long Vũ cũng mấy lần đã gặp huyết bức.
Nắm chặt thiên sư pháp kiếm trong tay, trong lòng bình ổn trở lại. Khi hắn tiếp cận thông đạo Huyền Cảnh, một cỗ khí tức tanh hôi làm cho hắn suýt nôn mửa.
- chíp chíp.
Đột nhiên một con huyết bức kêu lên một tiếng, giống như là nó phát hiện ra sự tồn tại của Long Vũ, vội vàng báo hiệu cho đồng bọn.
Ngay lập tức, hơn mười con huyết bức đồng thời đưa mắt về phía Long Vũ, trong miệng phu ra từng luồng khí tức tanh hôi. Chúng giương cánh đánh về phía Long Vũ.
Đối mặt với nhiều huyết bức như vậy, Long Vũ lại rất tỉnh táo. Khóe miệng hơi cười, thiên sư pháp kiếm trong tay đột nhiên rung lên, Phá Ma Thần Long lập tức được phóng ra ngoài.
Kích thước của Phá Ma Thần Long rộng chừng cánh tay, giương nanh múa vuốt, công kích đám huyết bức. Chỉ trong khoảnh khắc, bảy tám con đã bị cắn nuốt.
Đám huyết bức công kích bị thất bại, nhưng những con kế tiếp đột nhiên có tổ chức, tổ hợp lại với nhau. Chúng dường như tạo thành một con huyết bức lớn hơn tranh đấu cùng Thần Long.
Long Vũ hơi kinh hãi. Trong ký ức của hắn, huyết bức dường như không có thông minh như vậy. Tình huống trước mắt này chỉ có một nguyên nhân, chính là có người thuần dưỡng đám huyết bức này.
Trong thông đạo, đàn huyết bức cùng Phá Ma Thần Long đang giằng co, có xu thế cân bằng. Nhưng Long Vũ nhìn tình huống không được lạc quan cho lắm. Thời gian tồn tại của Phá Ma Thần Long không quá dài.
Do dự một chút, hắn kích phát hỏa hệ dị năng trong cơ thể. Thông qua thiên sư pháp kiếm chém tới.
Hỏa diễm luôn luôn là khắc tinh của tà ác.
Sau khi bị hỏa diễm công kích, đàn huyết bức nhất thời hỗn loạn. Phá Ma Thần Long nhân cơ hội đem đàn huyết bức tách ra, bắt đầu cắn nuốt những con riêng lẻ.
Long Vũ cũng không có nhàn rỗi, đem hỏa diễm rót vào thiên sư pháp kiếm. Vũ động thiên sư pháp kiếm, thân hình bay vút lên thành một đạo tàn ảnh. Mỗi lần hỏa diễm xẹt qua, đều có hai, ba con huyết bức bị đốt trọi.
Huyết bức không ngừng bị đánh chết. Nhưng số lượng bọn chúng không có giảm bớt. Huyết bức là một động vật sống theo đàn. Lâu thì khoảng hơn một ngàn, mới thì khoảng mấy trăm.
Trong lòng Long Vũ có chút lo lắng. Nếu cứ dây dưa thế này, đến khi nào mới kết thúc? Hiện tại hắn căn bản không biết rằng, rốt cuộc có bao nhiêu huyết bức xuất hiện.
- Ầm ầm…
Một tiếng nổ lớn vang lên, Phá Ma Thần Long đã bị tiêu tan hóa thành tro bụi.
Long Vũ đành phải cắn răng, ra lệnh cho La Lâm khuếch đại đạo lực, phóng xuất hỏa diễm theo Phá Ma Thần Long. Phá Ma Thần Long lúc này to bằng thùng nước, hơn nữa quanh thân còn có hỏa diễm bao vây.
Một cỗ tinh khiết chí cương tràn ra, dũng mãnh lay động bốn phía. Đàn huyết bức đột nhiên gào thét dữ dội, dường như có chút kiêng kỵ với Phá Ma Thần Long.
- Bởi vì đây chính là khắc tinh của chúng.
Trong lòng Long Vũ nhất thời mừng rỡ, đem lực lượng còn sót lại trong cơ thể rót vào thiên sư pháp kiếm tiếp tục chém giết, uy lực rất kinh người.
Đương nhiên, thời gian duy trì của hắn là không lâu.
Phá Ma Thần Long toàn thân được bao bọc bởi hỏa diễm, lượn vòng trên không trung, phun ra những ngọn lửa nóng rát. Số lượng huyết bức bị thiêu đốt rất nhiều, chúng chen chúc nhau lui về phía sau.
Nhưng Phá Ma Thần Long dường như cũng không muốn buông tha cho chúng. Gầm rú một tiếng, Phá Ma Thần Long trên không trung vũ động, từng ngọn lửa từ trong miệng nó phun ra. Những con không có chỗ trốn tránh, lập tức bị đốt thành tro tàn.
Đến lúc con huyết bức cuối cùng bị tiêu diệt, sắc mặt Long Vũ đã tái nhợt. Hắn bị tiêu hao rất nhiều đạo lực và dị năng, đứng thở hồng hộc. Lúc này, hắn quỳ một chân trên đất, mồm thở phì phì, tay phải nắm chặt thiên sư pháp kiếm chống trên mặt đất. Thanh kiếm ban đầu sáng chói, nhưng mây giờ nó trở nên xám xịt.
Long Vũ mệt mỏi ngồi trên đất. Xung quanh hắn, nơi nơi đều là xác của huyết bức. Có con thì bị nát bét, có con thì cháy đen thui. ( Các con hàng thèm món thịt nướng cũng không được nhỏ rãi đâu nhé )
Ngắm nhìn các thi thể của huyết bức, hắn bỗng nhiên cười to. Nói thế nào đi nữa, hắn đã làm được, rốt cục cũng tiêu diệt ý đồ tiến vào thế giới thật của huyết bức.
- Chủ nhân, tôi đã tìm được cách đóng thông đạo Huyền Cảnh lại rồi.
Đúng lúc này, trải qua nhiều lần tính toán, La Lâm cũng đã tìm ra phương pháp phá nát thông đạo.
- Làm thế nào?
Long Vũ hỏi.
- Lấy không gian pháp trận từ Phượng Hoàng lệnh để chồng nên thông đạo, sử dụng bạo tạc không gian, phá vỡ thông đạo.
Tuy là phương pháp bạo lực, nhưng lúc này La Lâm có đủ năng lực để làm việc này.
- Được rồi, nhanh hành động đi. Tôi cũng không muốn phát sinh thêm cái gì ngoài ý muốn.
Long Vũ cảm thấy thực hối hận. Nếu tại Huyền Cảnh xin Mã Chính Phong mấy quả bom linh lực không gian, thì lúc này cũng không phải phí công phí sức. Long Vũ nhớ lần trước Mã Hiểu Mai sử dụng loại bom này hủy đi thông đạo Huyền Cảnh tại hồ Linh Trạch.
Trên thực tế có một số việc Long Vũ không biết. Thông đạo Huyền Cảnh lần này được mở ra, chính là sử dụng máu của cửu đỉnh vu sư. Bom linh lực không gian bình thường không thể phá hủy được.
- Chủ nhân, cậu phải chuẩn bị tốt tư tưởng, tôi cần sử dụng đạo lực của cậu.
Tuy rằng gần đây La Lâm hấp thu không ít đạo lực, nhưng lúc này nàng tính toán đạo lực khá nhiều. Vì vậy muốn mở ra không gian pháp trận của Phượng Hoàng lệnh, tất nhiên phải sử dụng đạo lực của Long Vũ.
- Bắt đầu đi.
Lùi về phía sau mấy bước, Long Vũ hít sâu một hơi, ra lệnh cho La Lâm trong đầu. Ngay lập tức, từ trong cơ thể Long Vũ xuất hiện một cỗ đau đớn tê tâm liệt phế. Đạo lực lúc này giống như bị cạn kiệt tột cùng.
- Ầm ầm…
Rất nhanh, một tiếng nổ lớn truyền ra, lúc không gian pháp trận Phượng Hoàng lệnh cùng thông đạo Huyền Cảnh chồng lên nhau, không gian bốn phía không thể thừa nhận hai tầng áp lực, xảy ra nổ mạnh. ( Giống như là chập điện )
Đến lúc này, thông đạo Huyền Cảnh mạnh mẽ bị phá hủy. Nhưng mà hắc vụ xung quanh âm sơn vẫn chưa hoàn toàn biến mất, việc này cần có chút thời gian.
Khóe miệng Long Vũ xuất hiện một nụ cười. Hắn dùng thiên sư pháp kiếm chống đỡ thân mình, ý muốn rời đi. Nhưng mới bước đi một hai bước, hắn có cảm giác choáng váng đầu óc.
Ngay sau đó, trước mặt tối sầm. Hắn mất đi ý thức.
Khoảng năm phút đồng hồ sau, một đạo thân ảnh màu trắng từ trong khe núi chạy ra, rõ ràng chính là hình dáng thu nhỏ của yêu hồ. Nhưng mà giờ phút này nó không có răng nanh cũng không có đôi mắt đỏ như máu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT